Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 133: Bán đấu giá giá trên trời (một)



“Các vị, hiện tại các ngươi có thể bắt đầu đấu giá.”

Dư lão giảo hoạt cười, nếu không có chút thủ đoạn, thế nào có thể bóc lột những thế lực này? Đương nhiên, đây vẫn là phương pháp Cố Nhược Vân dạy ông, nếu không những lần đấu trước bọn họ khẳng định không dùng hết toàn lực.

Sau khi mọi người yên lặng một lúc lâu, lại bộc phát ra âm thanh tranh đoạt ồn ào, chỉ vì bọn họ hiểu rõ, nếu lần này không lấy được đan dược, kế tiếp giá phải trả sẽ rất cao.

“Bốn trăm vạn kim tệ!”

Phách Chấn Thiên cắn chặt răng, hiển nhiên vì có được niềm vui của nàng dâu, hắn cũng coi như là liều mạng.

Nhưng mà, những người khác lại không cho là đúng, thê tử của hắn đã là viên ngọc vàng lớn tuổi, mà hắn thân là thống lĩnh thế lực ngầm, làm gì e ngại một lão thái bà như thế?

“Sáu trăm vạn kim tệ.”

Một giọng nói xinh đẹp chậm rãi vang lên, mang theo âm điệu quyến rũ động lòng người: “Mỹ Dung Hoán Phu đan này ta muốn, không biết các vị có thể tặng cho tiểu nữ hay không? Tiểu nữ vô cùng cảm kích.”

“Ha ha, Xà Cơ ngươi xinh đẹp nổi tiếng thiên hạ, vì sao lại muốn tranh đan dược này với chúng ta? Chẳng lẽ ngươi muốn cho nam tử khắp thiên hạ đều thua ở dưới váy thạch lưu của ngươi?”

Nữ tử xinh đẹp che môi cười: “Ta cảm thấy thật hứng thú với thuật luyện đan, chính là muốn nghiên cứu đan dược này một chút mà thôi, huống chi, ai lại sẽ ghét bỏ bản thân xinh đẹp đâu? Ngươi nói phải không?”

Lúc này đây, ngay từ đầu Dư lão không tính toán bức những thế lực này ra tay, cho nên, sắc mặt của Phách Chấn Thiên có chút khó coi, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, phải biết rằng, cho dù tài phú thế lực của hắn không kém, nhưng so sánh với nhiều môn phái gia tộc cường đại khắp thiên hạ như vậy, vẫn là yếu hơn một bậc.

Rất nhanh, lần bán đấu giá này đã bị Xà Cơ lấy giá hai ngàn vạn kim tệ mua được, một màn rung động như thế, làm cho La Âm ngồi xem trong ghế lô trực tiếp chậc lưỡi.

“Một viên đan dược, hơn nữa chỉ là đan dược đổi dung nhan của nữ nhân, lại có thể bán hai ngàn vạn! Đây là tiền tài cả đời chúng ta cũng kiếm không được.”

Nghe nói như thế, từ đầu đến giờ Tô Tô vẫn không nói gì rốt cục đã mở miệng: “Cho dù mảnh đại lục này là cường giả vi tôn, nhưng cho dù là cường giả cũng thích chưng diện, bọn họ càng là bỏ được hạ tiền vốn ở phương diện này, cho nên một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan bán ra giá này cũng không kỳ quái.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân liếc mắt nhìn Tô Tô một cái, nhưng cũng không nói thêm gì.

Chỉ một lát sau, viên đan dược thứ ba và thứ tư phân biệt lấy giá năm trăm ngàn và một triệu bán đi, đương nhiên, Phách Chấn Thiên đau buồn đấu giá vẫn như cũ không có cơ hội đạt được đan dược, trên mặt của hắn không tự chủ được sinh ra một chút sốt ruột, trong nắm tay nắm chặt tràn đầy mồ hôi.

“Còn có một viên đan dược cuối cùng, bất luận như thế nào ta đều phải lấy được nó!”

Hít vào một hơi thật sâu, trong mắt Phách Chấn Thiên mang theo kiên quyết.

“Kế tiếp, là một viên đan dược cuối cùng của hội đấu giá lần này của chúng ta.”

Dư lão ‘ha ha’ cười, hiển nhiên rất hài lòng với thành quả hôm nay, đừng nhìn Bách Thảo Đường thu vào rất cao, nhưng mà cũng không cách nào một ngày vào sổ một triệu, nha đầu kia quả thật là trò giỏi hơn thầy, ông có một loại dự cảm, tương lai không xa, thành tích của nàng tất nhiên sẽ siêu việt hơn Cố Thiên.

“Giá đan dược lần này bắt đầu giá ba trăm vạn kim tệ như trước, đương nhiên, đây có lẽ là một viên Mỹ Dung Hoán Phu đan cuối cùng trên đời, các ngươi phải nghĩ cho rõ ràng, bỏ lỡ lúc này đây, về sau nói không chừng sẽ không có cơ hội.”

Dư lão chỉ là nói có lẽ, cũng không có nói nhất định, lời nói của ông vẫn là lưu đường sống, nhưng mà, ở trong tai mọi người, lại nghe thành bỏ lỡ lần này, về sau sẽ không có cơ hội có được Mỹ Dung Hoán Phu đan nữa.

Trong lúc nhất thời, đám người bắt đầu sôi nổi lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.