Thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu: “ Tộc trưởng, ngươi nói cũng không sai, mặc dù Cố nha đầu thiên phú mạnh mẽ, nhưng không có năng lực giải quyết phiền toái, chỉ sợ nàng cũng không đảm đương nổi trọng trách này, ta hiểu rõ nên làm thế nào.”
Hắn củng củng nắm tay, sau đó liền xoay người rời khỏi từ đường.
Sau khi Thiên Nhân trưởng lão rời khỏi, tộc trưởng lần nữa nhắm lại đôi mắt tiến vào bên trong tu luyện...
...........
Bên trong chỗ ở của các đệ tử Ẩn Môn, Ôn Nhã bưng lên chén trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rồi đặt lại lên bàn, trên khuôn mặt ưu nhã mang theo ánh sáng người nhìn không hiểu, bên môi nâng lên độ cong.
“ Vừa rồi ngươi nói chính là sự thật? Cố Nhược Vân tiếp nhận khiêu chiến với đệ tử Ẩn Môn?”
Nghe vậy, thị vệ trẻ tuổi đứng phía sau Ôn Nhã củng củng nắm tay nói: “ Bẩm báo tiểu thư, xác thật thuộc hạ đã nghe thấy các đệ tử Ẩn Môn đang thảo luận chuyện này, hiện giờ phỏng chừng trong toàn bộ Ẩn Môn không ai không biết, thuộc hạ cũng là từ trong miệng bọn họ mới biết được tin tức này, hơn nữa Cố Nhược Vân còn hứa hẹn nếu chính nàng thu trong thi đấu sẽ tự rời đi Ẩn Môn.”
Ánh mắt Ôn Nhã lập lòe: “ Đệ tử Ẩn Môn hướng Cố Nhược Vân khiêu chiến đã ở cảnh giới gì?”
Thị vệ tiếp tục bẩm báo nói: “ Nghe nói đệ tử Ẩn Môn kia đã tới cảnh giới Chí Tôn, bên trong Ẩn Môn cũng là nhân vật thiên tài!”
Chí Tôn?
Tươi cười trên mặt Ôn Nhã càng sâu, phảng phất lầm bầm lầu bầu nói: “ Cố Nhược Vân, ngươi cự tuyệt cùng ta hợp tác, kế tiếp nên đối mặt với tình huống này để giác ngộ! Ôn Anh, mấy ngày nay tả sứ ở nơi nào, ngươi có tìm hiểu rõ ràng không?”
Sau khi nghe được lời này, thị vệ được xưng là Ôn Anh kia thật cẩn thận nhìn Ôn Nhã: “ Đại tiểu thư, thuộc hạ đã tìm hiểu rõ ràng, tả sứ đại nhân giống như đắc tội Thiên Nhân trưởng lão, bị đóng cửa bế quan, sợ là trong khoảng thời gian ngắn không thể đi ra.”
Bị nhốt lại?
Ôn Nhã ngẩn người, chợt đem tin tức này trong đầu quăng ra ngoài, nhẹ nhàng nâng khóe môi, ánh mắt hàm chưa tăm tối: “ Được, cho dù không có tả sứ hỗ trợ, bằng vào năng lực của ta đứng vững gót chân trong Ẩn Môn cũng không có gì quá khó khăn, chỉ là Cố Nhược Vân đáng giận kia dám hạ độc ta, làm hại ta không thể có bất luận suy nghĩ xấu nào đối với nàng, bằng không sẽ là đau đớn không thể chịu được! Bất quá, một ngày nào đó, ta sẽ làm cho nàng tự mình giúp ta giải độc!”
Ôn Nhã gắt gao cắn răng, dù cho trong lòng nàng hận đến phát cuồng, lại một chút không dám mắng Cố Nhược Vân, nếu không một khí ý tưởng đó xuất hiện, đau nàng đau đến vỡ toạc ra, đau đến lợi hại.
Nếu không phải bị loại độc này hạn chế, căn bản Cố Nhược Vân không phải là đối thủ của nàng!
Hơn nữa, nếu không phải nữ nhân kia kiêng kỵ Ôn gia, chỉ sợ cũng không hạ độc đối với mình!