Nếu vận khí tốt mà nói ngươi sẽ gặp đối thủ có linh thú thực lực kém, vậy ngươi có thể thành công tiến vào trận chung kết ngày mai! Nếu vận khí không tốt, gặp Ngân Lang trong tay Tô Lâm, vậy ngươi chỉ có thể tự nhận xui xẻo rời đi.....
Không biết vì sao, khi Vô Hư trưởng lão đang nói bỗng nhiên ánh mắt vô tình liếc về phía Cố Nhược Vân, làm cho lòng Đổng Phương khẩn trương một chút.
" Cố cô nương, ta có một loại cảm giác trong lần rút thăm chọn đối thủ lần này, khẳng định sẽ là Tô Lâm!"
Cố Nhược Vân không nói gì, ánh mắt trước sau vẫn nhìn Vô Hư trưởng lão.
Không biết có phải hắn có tật giật mình hay không, sau khi Vô Hư trưởng lão tiếp xúc với ánh mắt của nàng vội vàng xoay đi, ho khan hai tiếng nói: " Được, hiện tại các ngươi có thể bắt đầu rút thăm, người có hai số giống nhau sẽ là đối thủ!"
Sau khi Vô Hư trưởng lão nói xong, một thái giám liền ôm cái rương rút thăm đi xuống, để từng người tiến hành rút thăm.
Mắt thấy thái giám càng ngày càng gần, nét mặt Cố Nhược Vân lộ ra tươi cười nhàn nhạt, nàng bất động thanh sắc cho tay vào rương rút thăm, lấy ra một tờ giấy, sau khi xem tờ giấy, Cố Nhược vân liền thu lại.
" Cặp số một lên đấu!"
Vô Hư trưởng lão hướng vêg Tô Lâm một ánh mắt, chợt lại lần nữa cất tiếng nói, giọng nói già nua mà uy nghiêm chậm rãi vang lên trong hậu hoa viên.
Trong một đêm, hậu hoa viên đã nổi lên một cái lôi đài, rất hiển nhiên lôi đài này được chuẩn bị cho trận tỷ thí hôm nay!
Giọng nói Vô hư trưởng lão vừa dứt, hai người trẻ tuổi mang thứ tự số một chậm rãi đi lên lôi đài, hơn nữa còn đem linh thú phóng ra! Sau đó lui xuống.
" Ngươi đoán xem, hai con linh thú này ai có thể chiến thắng?"
Một đạo giọng nói yêu nghiệt từ bên cạnh truyền đến, thật ra làm Cố Nhược Vân không nhịn được nhướng nhướng mày, quay đầu nhìn lại, tầm mắt dừng trên dung nhan xuất trần của nam tử tuyệt thế: " Thân thể của ngươi còn chưa có khôi phục hoàn toàn, không ở khách điếm nghỉ ngơi, chạy tới nơi này làm cái gì?"
" Tiểu Vân nhi, ngươi đây là quan tâm ta sao?" yêu nghiệt hướng về Cố Nhược Vân quăng một cái mị nhãn, mỉm cười nói: " Tuy nói ta từ bỏ tỷ thí, nhưng ta vẫn quan tâm thi đấu của ngươi! Bởi vì loại thi đấu đặc sắc như thế này cũng không phải dễ dàng gì thấy được."
Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, cũng không hề nói thêm cái gì, có lẽ nàng cảm giác được có một đôi mắt đang phun hỏa gắt gao nhìn chằm chằm nàng, nàng không tự chủ được nhìn qua liền trông thấy biểu tình ghen ghét của Tô Lâm thiếu chút nữa mặt cũng vặn vẹo lại.
Nhưng lúc này, Tô Lâm cũng không gây khó dễ nàng, mà trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười hướng Tá Thượng Thần đi qua.
" Thần ca ca, ngươi nói rất đúng, loại thi đấu đặc sắc không phải lúc nào cũng thấy được! Đặc biệt là trận thi đấu này có ta tham dự! Tiếp theo ngươi hãy chờ xem, Thiên Ngân Lang của ta sẽ nuốt con linh thú rác rưởi trong lòng kia của nàng như thế nào!"
Nàng ngẩng cao đầu, mặt đầy tự tin.
Tiểu gia hỏa nghe thấy nữ nhân kia nói mình là rác rưởi, lập tức phẫn nộ, mắt to hung hăng trừng nàng, quang quác tức giận mắng lên.
Phụt!
Tô Lâm nhịn không được nở nụ cười, tươi cười kia tràn đầy trào phúng: " Một con linh thú đến nói cũng không nói thành lời, thì có tác dụng gì? Cố Nhược Vân, nếu ngươi không thể làm cho linh thú cường đại thần phục ngươi, vậy ngươi vẫn nên nhanh nhận thua đi, loại linh thú không có một chút tác dụng này, một cái tát của ta cũng có thể chụp chết nó!"
Có lẽ, ngay từ đầu Tô Lâm muốn tỷ thí một trận với Cố Nhược Vân, hơn nữa nhân cơ hội giết nàng, nhưng hiện tại nàng đã không có loại ý tưởng này.
Bởi vì Cố Nhược Vân là một Siêu Phàm hậu kỳ! Tuy nói nàng có đủ tự tin sẽ không bị Cố Nhược Vân đánh bại, cũng không đại biểu trong tỷ thí Tô Lâm có thể đánh chết Cố Nhược Vân! cho nên, nàng mới tiếp nhận trợ giúp của cường giả Minh Phủ! Trong trận tỷ thí thứ hai tại đây liền đánh bại nàng, để nàng cút đi!
Dù sao, Cố Nhược Vân cũng đắc tội cường giả Minh Phủ, liền tính mình không có giết nàng, những người Minh Phủ cũng không có khả năng sẽ bỏ qua cho nàng.
Tiểu gia hỏa thân là thánh thú của Ẩn Môn, khi nào gặp qua nhục nhã như vậy?