Đối mặt với Long Nguyên khí thế bức người, khóe môi Cố Nhược Vân nâng lên một nụ cười lạnh.
"Ngươi vu hãm ta mưu hại tộc trưởng, không biết ngươi có thể lấy ra chứng cớ hay không?"
Chứng cớ?
Nói thật, trên tay Long Nguyên quả thật không có chứng cớ, nếu ông có được chứng cớ, sẽ không phải là loại thái độ hiện tại. Phỏng chừng trực tiếp làm cao thủ Long tộc bắt Cố Nhược Vân lại.
Cho nên, sau khi nghe thấy lời Cố Nhược Vân nói, ông sợ run một chút, cười lạnh nói: "Long Nham từng nói ngươi chạm qua Giải Độc thảo này, mà trừ nhân loại bọn ngươi ra, lại có ai sẽ làm ra loại chuyện vô lương tâm này? Vì không phát sinh chiến tranh với nhân loại các ngươi, Long tộc chúng ta đã ẩn cư đến trong bắc hải này, không nghĩ tới cuối cùng các ngươi vẫn là không đồng ý buông tha cho chúng ta."
Khi nói lời này, Long âm thanh Nguyên run run, thật rõ ràng, ông coi Cố Nhược Vân là đồng lõa với người Ôn gia.
"Gia gia!"
Long Linh Nhi nhìn thấy ông nói chuyện càng ngày càng quá đáng, không khỏi dậm chân, cắn môi, nói: "Lúc trước những người Ôn gia đó mai phục chúng ta, là Cố cô nương đã cứu ta và Long Nham, chúng ta không thể lấy oán trả ơn, nếu bọn họ là cùng một loại người với những người đó, vì sao phải cứu chúng ta?"
Long Nguyên trầm mặc xuống, thật lâu sau, mới chậm rãi nói: "Nếu bọn họ có thể lấy ra chứng cớ chứng minh Giải Độc thảo biến thành độc dược không phải là bọn hắn làm, ta đây sẽ tin tưởng bọn hắn."
Chẳng sợ Long Linh Nhi là tôn nữ của mình, ông cũng không tin tưởng lời của nàng, chỉ cho rằng Long Linh Nhi là bị người lừa gạt.
Chỉ có chứng cớ mới làm ông tin phục.
"Ngươi muốn chứng cớ?" Cố Nhược Vân nhếch khóe môi: "Có thể, nếu ta có thể chữa khỏi cho tộc trưởng, là đủ chứng minh tất cả!"
Chữa khỏi cho tộc trưởng?
Nghe nói lời này mọi người đều ngây người một chút, hình như không nghĩ tới Cố Nhược Vân lại dùng loại phương pháp này để chứng minh trong sạch.
"Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không? Ngươi vậy mà nói ngươi có thể chữa khỏi cho tộc trưởng? Chẳng lẽ ngươi không biết độc ban đầu tộc trưởng trúng chỉ có Giải Độc thảo núi Thiên Long mới có thể chữa trị? Hiện giờ bởi vì các ngươi đánh tráo Giải Độc thảo, làm cho bệnh tình của tộc trưởng tăng thêm, cho dù là thần tiên đến đây cũng cứu không được."
Lúc này đây, không đợi Long Nguyên mở miệng, một lão giả tóc bạc phía dưới đã vẻ mặt tức giận mở miệng, ngay cả giọng điệu đều mang theo tức giận rõ ràng!
Cố Nhược Vân cũng không để ý đến ông ta, mà là nhìn Long Nguyên.
Thông qua quan sát lâu như vậy, nàng đã có thể thấy được ở trong những trưởng lão Long tộc này có khả năng làm chủ chính là Long Nguyên trưởng lão.
Cũng chính là gia gia của Long Linh Nhi.
"Gia gia," Long Linh Nhi nóng nảy, phía trên khuôn mặt xinh đẹp trà đầy lo âu: "Nàng là bằng hữu của Lam Ca, Lam Ca không có khả năng muốn hại tộc trưởng, nói không chừng bằng hữu của hắn thật sự có thể cứu tộc trưởng thì sao?"
"Kia nhưng chưa hẳn."
Long Nham thấy Long Linh Nhi nói chuyện vì Lam Ca, lập tức hừ lạnh một tiếng: "Lam Ca không được Long tộc thừa nhận, trong lòng hắn khẳng định có oán hận, cho nên, hắn có động cơ rất lớn muốn ra tay đối với tộc trưởng."
"Ngươi..." Long Linh Nhi nắm chặt nắm tay, thất vọng nhìn về phía Long Nham, càng là tức ngay cả nói đều không nói ra được.
Thế nào nàng cũng không nghĩ tới, Long Nham là người không rõ thị phi như thế!
Tộc trưởng là ngoại công của Lam Ca, làm sao Lam Ca có thể thương hại tộc trưởng?
"Tốt lắm, hai người các ngươi đều nói ít đi một câu," Long Nguyên lạnh lùng nhìn Long Linh Nhi và Long Nham, sau đó đặt ánh mắt ở trên người Cố Nhược Vân: "Cho tới bây giờ ta đều không tin nhân loại, bởi vậy, ngươi muốn ta như thế nào tín nhiệm giao mệnh của tộc trưởng đến trong tay của ngươi?"