Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1638: Muốn sinh đứa nhỏ cho Lĩnh chủ (bảy)



Edit: kaylee

Con thú nhỏ kia giống như cũng cảm nhận được mọi người chú ý, không khỏi ngẩng đầu quét mắt nhìn bốn phía, mắt thấy phủ Lĩnh chủ có nhiều mỹ nữ như vậy, nó hưng phấn!

Không sai, quả thật là hưng phấn, đôi mắt sắc mị mị nhìn chằm chằm ngực của những nữ tử này, biểu cảm đáng khinh thật sự không nên xuất hiện ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu này.

Đứng ở bên người thanh y nữ tử lại là một nam tử hồng y tóc bạc.

Dung mạo của hắn tuyệt thế khuynh thành, ở trong con ngươi màu đỏ chứa âm lãnh, duy chỉ khi nhìn về nữ tử bên người, mới triển lộ ra một chút tươi cười.

Nhưng mà, nụ cười kia, lại làm cho mọi người ở đây đều thiếu chút đã đánh mất linh hồn.

"Là bọn hắn!"

Lâm Tuyết liếc mắt lập tức thấy Cố Nhược Vân ở sau lưng Hồng Liên Lĩnh chủ, sắc mặt đột nhiên biến đổi: "Vì sao lại là bọn hắn? Như thế nào bọn họ cùng Lĩnh chủ đại nhân cùng nhau tiến đến yến hội? Bọn họ có quan hệ như thế nào?"

Hộ vệ trẻ tuổi bên người không nói gì, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân, đáy mắt xuất hiện một chút giật mình.

"Từ lần đầu nhìn thấy nữ nhân này, ta đã cảm thấy dáng vẻ của nàng rất quen thuộc, lại vẫn không nghĩ ra được nàng giống ai, cho tới bây giờ ta mới hiểu được, nàng giống phu nhân! Nếu ta không có đoán sai, nàng chính là nữ nhi của phu nhân."

Khuôn mặt Lâm Tuyết ‘xoát’ một cái vô cùng tái nhợt, trong ánh mắt toát ra vẻ kinh ngạc.

Thế nào nàng ta cũng không nghĩ tới, nữ tử nàng ta gặp ở trên đường trước đó không lâu, vậy mà chính là nữ nhi của Lĩnh chủ đại nhân trong truyền thuyết?

Nghĩ vậy, Lâm Tuyết cắn chặt răng, trong mắt tràn đầy không cam lòng.

"Tuyết nhi, hay là thôi đi, ngươi đừng lại nổi lên phân tranh với đại tiểu thư, Lĩnh chủ đại nhân luôn luôn bao che khuyết điểm, nếu biết hành vi của ngươi, khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Hộ vệ còn muốn làm khuyên bảo cuối cùng.

Nhưng mà, Lâm Tuyết lại rất là bất mãn đối với xưng hô của hắn, hừ lạnh một tiếng: "Nàng tính là đại tiểu thư gì? Ta sẽ không thừa nhận đại tiểu thư nàng này! Ngươi cũng không cần lại nói thêm cái gì!"

"Tuyết nhi!"

Hộ vệ nóng nảy, hắn vội vàng nhìn một vòng chung quanh, ở sau khi phát hiện không ai chú ý tới bên này, mới tiếp tục khuyên giải: "Ngươi đừng lại hồ nháo, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn bị hủy bản thân mới cam tâm sao?"

"Ca, nếu ta không sinh đứa nhỏ cho Lĩnh chủ, ta mới là chân chính bị hủy bản thân!" Sắc mặt Lâm Tuyết rất là kiên định: "Ngươi cảm thấy đối với một người nam nhân mà nói, là nữ nhi quan trọng, hay là nhi tử quan trọng?"

Hộ vệ không lên tiếng, loại vấn đề này căn bản là không cần hỏi, đặt tới bên trong người có quyền thế nào, đều sẽ là nhi tử càng quan trọng hơn.

"Nhân vật như Lĩnh chủ đại nhân, không nên tuyệt hậu, nếu không, toàn bộ lãnh địa đều sẽ đưa cho người ngoài! Cho nên, sau khi ta sinh nhi tử cho hắn, nữ nhi của hắn sẽ mất đi tất cả sủng ái."

Ánh mắt thiếu nữ mang theo thù hận: "Ca, ngươi biết không, ta thật sự rất hận, rất hận hai người kia làm cho ta mất mặt ở trước công chúng! Nhất là nam nhân tóc bạc kia, mệt hắn lớn lên có gương mặt tuyệt mỹ như vậy, lại cố tình ra tay với nữ nhân, nam nhân ra tay với nữ nhân, đều đáng chết!"

Hộ vệ sợ run một chút, hình như thế nào cũng không nghĩ tới, một tranh cãi nho nhỏ lại đưa tới thù hận xâm nhập cốt tủy của muội muội nhà mình.

"Bởi vậy, ta phải sinh đứa nhỏ vì Lĩnh chủ, chờ sau khi ta cùng Lĩnh có chủ nhi tử, nha đầu thối này nhất định phải gọi ta là mẫu thân, còn phải dựa vào ta mới có thể sống sót! Đến lúc đó, nàng phải mỗi ngày lấy lòng ta, nếu không, ta làm cho Lĩnh chủ trục xuất nàng khỏi gia môn!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.