Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1764: Ngoại truyện Huyết Nhi và Tầm Nhi 2



Edit: kaylee

Nói đến Cố Uyển Bạch này, Thiên Bắc Tầm không tự chủ được nhớ tới chuyện thú vị lúc trước.

Đương nhiên, chuyện thú vị này là mẫu thân nhà mình vẫn luôn treo ở bên miệng cười nhạo hắn, hắn tuyệt sẽ không thừa nhận việc này!

Theo lời mẫu thân nhà mình nói, lần đầu mình gặp được Cố Uyển Bạch, Cố Uyển Bạch cho rằng hắn có diện mạo xinh đẹp là một tiểu muội muội, vì chứng minh mình là thân nam nhân, hắn làm trò trước mặt Cố Uyển Bạch muốn cởi quần!

Nhưng chuyện này, hắn hoàn toàn một chút ấn tượng đều không có! Cho nên, hắn tuyệt đối không có khả năng thừa nhận mình đã làm loại chuyện mất mặt này.

“Lam thúc, chuyện đế quốc người xử lý, ta đi trước một bước.”

Nói xong lời này, Thiên Bắc Tầm căn bản không cho cơ hội Lam Ca cự tuyệt, trong phút chốc bóng dáng mặc trường bào màu bạc kia biến mất ở trong hư không.

……

Tây Linh đại lục.

Lúc này, trong Linh Thú sơn mạch, đoàn người đang chém giết với Linh Thú trước mặt, cả người nhuộm đầy máu tươi.

Mà giữa những người này, cầm đầu chính là một thiếu nữ tóc đỏ mắt đỏ! Thiếu nữ này ước chừng trên dưới mười bốn tuổi, váy áo màu đỏ lay động ở trong gió, bừa bãi mà cao ngạo.

Giữa mi tâm của thiếu nữ có một nốt chu sa, khuôn mặt tuyệt mỹ hơi hơi nâng lên, cũng không có để đàn Linh Thú trước mặt này ở trong mắt.

Nàng hơi mím môi đỏ, mặt mày ngạo nghễ, kiếm trong tay chậm rãi chảy xuôi máu tươi, đỏ tươi đẹp đẽ mà chói mắt.

“Công chúa.”

Các hộ vệ phía sau thiếu nữ chặt chữ bảo vệ nàng ở bên trong, không ngừng chém giết với đàn Linh Thú hung mãnh này.

“Chúng ta cần thiết tốc chiến tốc thắng!”

Đáy mắt thiếu nữ hiện lên một chút sát khí, thân hình nàng giống như một cơn gió lốc, nhanh chóng nhảy vào trong đàn Linh Thú.

Một năm!

Nàng đi vào mảnh đại lục này đã một năm! Càng là không thể hiểu được trở thành công chúa điện hạ của Chu Tước quốc.

Thẳng đến thật lâu sau, nàng mới hiểu được, này hẳn chính là xuyên qua theo như lời mẫu thân nói!

Bởi vì mẫu thân cũng là từ một nơi tên là Trung Quốc xuyên qua đến đại lục dị thế.

Đáng tiếc, tình huống mình xuyên qua không tốt hơn năm đó mẫu thân xuyên qua một chút nào.

Cho dù nàng thân là công chúa, thiên phú dị bẩm, lại bởi vì tóc đỏ mắt đỏ khác hẳn với người thường này mà không được yêu thích! Càng là bị những hoàng tử hoàng tôn Chu Tước quốc đó ức hiếp, lần này nàng chỉ là ra cửa rèn luyện, ai ngờ lại bị hãm hại, làm cho bị Linh Thú công kích!

Nghĩ đến sau khi xuyên qua đây đã chịu nhằm vào thật mạnh, trong mắt thiếu nữ xẹt qua một chút lạnh lẽo, lạnh giọng nói: “Kẻ cản đường ta, chết!”

Phụt!

Kiếm trong tay nàng đâm vào trái tim một con Linh Thú, trong phút chốc, con Linh Thú kia ngã xuống.

Chỉ là, theo đó mà đến chính là càng nhiều đàn Linh Thú, giống như Linh Thú khác tử vong hoàn toàn chọc giận bọn họ.

“Công chúa, cẩn thận.”

Một âm thanh nôn nóng bỗng nhiên truyền đến, ở lúc nữ tử xoay người, một con Liệt Hỏa Sư khổng lồ đã tới sau lưng nàng.

Móng vuốt bén nhọn duỗi ra, đánh về phía thân mình của thiếu nữ, nếu một chưởng này thật sự rơi xuống, cho dù thiếu nữ không chết cũng sẽ bị thương tổn thực nặng.

Bỗng nhiên, trong không trung ban đầu còn xanh thẳm, xẹt qua một luồng sáng bạc, luồng sáng này giống như trường kiếm sắc bén, hung hăng mà bắn vào trong cơ thể Liệt Hỏa Sư……

Liệt Hỏa Sư run rẩy một chút, ngay sau đó, thân thể khổng lồ ‘ầm ầm’ ngã xuống đất, làm một trận bụi đất bay lên.

Dưới gió nhẹ, tóc bạc khẽ bay, thiếu niên khoanh tay mà đứng, chậm rãi xoay người, khuôn mặt tuấn mỹ lãnh ngạo nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ, hỏi: “Ngây người ở trong Linh Thú sơn mạch lâu như vậy, cuối cùng là gặp được người sống, không biết các ngươi có thể ta mang ra khỏi nơi này hay không? Ta lạc đường……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.