"Tề ngự y, trẫm có thể đáp ứng gả tiểu công chúa cho Tề Hạo Nhiên, nhưng mà, chuyện lúc trước sẽ do trẫm xử trí."
Dù sao Mạc Thượng Phi cũng là người Hạ gia, Hạ gia lại có Kim Đế ở sau lưng làm chỗ dựa, hắn cũng không muốn vì một chuyện như vậy mà đắc tội Kim Đế! Càng quan trọng hơn là, Cao đế thật sự vô cùng thưởng thức Mạc Thượng Phi, thiên phú của tiểu tử này cực kì không tệ, nếu không phải vì trẻ tuổi, sợ rằng mấy Tề Hạo Nhiên cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng mà, thưởng thức thì thưởng thức, hiện giờ Thái tử mệnh ở sớm tối, còn cần lão gia hỏa này cứu mạng, cũng chỉ có thể thuận theo lão trước.
"Bệ hạ, nếu ngươi không giết Mạc Thượng Phi, vậy thì chứng bệnh của Thái tử, xin thứ lão phu vô lực bó tay!" Tề ngự y cười lạnh một tiếng, l.q.đ hai tay chắp sau lưng, cao ngạo liếc Cao đế ngồi ở ghế trên cao.
Trong lòng Cao đế đã sớm âm thầm mắng lão gia hỏa này mấy lần, nếu không phải Y thánh Bạch Trung Thiên khó mời, lại còn hành tung bất định, hắn đã sớm trở mặt với lão gia tử này!
"Tề ngự y —— "
Cao đế hít vào một hơi thật sâu, vừa định mở miệng, lại vào đúng lúc này, ở ngoài thư phòng truyền đến một giọng nói: "Ngươi muốn mạng của Mạc Thượng Phi? Hiện tại ta lập tức mang hắn đến, không biết ngươi có năng lực giết hắn hay không?"
Phanh!
Cửa thư phòng bị đụng mở ra, chợt thấy thị vệ chờ đợi ở ngoài ngã vào, hắn vội vàng đứng dậy từ trên đất, phủi bụi đất trên người quỳ gối trước mặt Cao đế: "Bệ hạ, thuộc hạ vô năng, không thể ngăn bọn họ lại, xin bệ hạ thứ tội."
Sắc mặt Cao đế hơi hơi trầm xuống, nhìn một nam một nữ đi vào, trầm giọng hỏi: "Các ngươi tiến vào hoàng cung như thế nào?"
"Phụ hoàng."
Tiểu công chúa bò lên từ trên đất, bước nhanh đi đến bên cạnh Mạc Thượng Phi, cười xinh đẹp: "Là ta cho lệnh bài."
"Cao Thi Kỳ, ngươi………."
Cao đế thiếu chút bị tức điên rồi, quả nhiên là nữ đại bất trung lưu (con gái lớn không thể lưu trong nhà), vậy mà tùy tiện đưa lệnh bài trong cung cho một người ngoài, hoàn toàn không coi phụ hoàng hắn đây ra gì!
"Hừ!" Tề Hạo Nhiên nhìn Mạc Thượng Phi, lúc ánh mắt dừng ở trên người Cố Nhược Vân, lqd một chút ngoan độc chợt lóe lên từ trong mắt: "Gia gia, chính là nữ tử này làm ta bị thương!"
Nghe nói như thế, con ngươi Tề ngự y lạnh lùng: "Không nghĩ tới các ngươi gan to như vậy, dám tự đến cửa đến, là đi tìm cái chết sao?"
"Tìm chết? Không," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Ta là đến đưa sính lễ."
"Sính lễ?"
Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt một chút, hai mặt nhìn nhau, ngay cả tiểu công chúa và Mạc Thượng Phi cũng ngây ngẩn cả người, ai cũng không biết rốt cục Cố Nhược Vân đang nói cái gì.
"Ngươi nói ngươi tới đưa sính lễ?" Cao đế khẽ nheo mắt lại, nghiêm cẩn đánh giá nữ tử áo xanh đứng ở trước mặt kia.
"Không sai," Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Ta mang Mạc Thượng Phi tới đưa sính lễ, muốn xin Cao đế gả tiểu công chúa cho hắn."
"Cái gì?"
Nhất thời, một tiếng kêu sợ hãi mạnh mẽ truyền đến.
Khuôn mặt Tề Hạo Nhiên xanh mét, tức giận quát: "Ngươi nói Tề Hạo Nhiên muốn thành hôn với tiểu công chúa? Hắn dùng thân phận gì để cưới? Một hộ vệ Hạ gia nho nhỏ? Chỉ bằng hắn, cũng xứng cưới tiểu công chúa?"
Cố Nhược Vân nhàn nhạt liếc mắt quét y một cái: "Bằng thân phận đồ tôn của Y thánh Bạch Trung Thiên, này có đủ hay không?"
Đồ tôn của Y thánh Bạch Trung Thiên?
Mạc Thượng Phi chợt ngẩn ra, thế nào hắn không biết mình còn có thân phận đồ tôn của Y thánh Bạch Trung Thiên này?
"Ha ha ha!"
Tề Hạo Nhiên như là nghe được chuyện buồn cười nào đó, điên cuồng nở nụ cười: "Ngươi nói hắn là đồ tôn của Y thánh Bạch Trung Thiên? Ai chẳng biết tính tình Y thánh cao ngạo, căn bản là chưa từng thu đồ đệ? Sao lại có đồ tôn? Tiểu nha đầu, ngươi muốn khoác loác cũng phải soạn trước, quả thực chính là nói bậy!"