Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 88: Mệnh khởi Đông Phương (ba)



Edit: kaylee

Lúc này, trong tòa nhà của Luyện Khí Tông, Hồn Phi sắc mặt xanh mét cực kỳ khó coi, mà Thi Vân ngồi ở một bên có chút không yên lòng, đôi mi thanh tú gắt gao nhíu lại, không biết suy nghĩ cái gì.

"Tiểu thư, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ bắt được Cố Nhược Vân, hơn nữa sẽ hiến nàng tinh thần lực cho tiểu thư!" Lão gắt gao nắm nắm tay, nghiến răng nghiến lợi nói: "Không giết tiểu súc sinh kia, trong lòng ta không thoải mái!"

Thi Vân hai mắt tối lại, nàng chậm rãi buông chén trà trong tay, nói: "Hồn Phi, ngươi trước đừng xằng bậy, vạn nhất Tam Đại Chế Tài biết, sẽ liên lụy đến toàn bộ Luyện Khí Tông."

"Tiểu thư, chúng ta đây nên làm như thế nào? Chẳng lẽ để cho nàng tiếp tục ung dung tự tại?"

"Không!" Thi Vân lắc lắc đầu, một chút tàn nhẫn chợt lóe lên trong mắt, tiện đà nhẹ nở nụ cười: "Giết nàng không phải là không có biện pháp, dù sao Tam Đại Chế Tài quy định là không cho phép ra tay đối với kẻ yếu thực lực thấp kém, chỉ khi nào đột phá cấp bậc Võ Tướng, mới không ở trong phạm vi này, chính là chờ nàng đột phá đến Võ Tướng, ít nhất cũng cần mười mấy năm, ta chờ không nổi............."

"Hơn nữa….. Ta không muốn để cho Cố Nhược Vân chết!" Thi Vân tươi cười lộ ra âm ngoan: "Ta muốn hấp thu toàn bộ tinh thần lực của nàng, sau đó phế đi tứ chi (hai tay, hai chân) của nàng, lại tra tấn nàng cả đời một đời! Lúc trước nàng lựa chọn dùng ngôn ngữ mê hoặc Thiên Bắc Dạ, còn làm Thiên Bắc Dạ ỷ lại nàng như thế, vậy nàng….. Phải vì thế mà giao ra cả đời của bản thân!"

Nhìn Thi Vân hiện tại, Hồn Phi trái tim run lên một cái.

Đừng nhìn Thi Vân tiểu thư trước mặt người khác nhu hòa như gió, kỳ thực, không ai hiểu rõ bản tính dưới mặt nạ của nữ tử này hơn lão!

Lúc trước, vì để mình đạt được cao nhất địa vị ở Luyện Khí Tông, nàng không tiếc dùng độc thủ mưu hại tỷ tỷ song sinh của mình, nữ tử lớn lên có khuôn mặt giống nàng, lại chân chính thiện lương mà thiên phú dị bẩm………...

Tuy rằng tất cả những thứ này, đều là ở dưới sự phối hợp của bản thân.

Nhưng nàng đã ngay cả tỷ tỷ song sinh của mình đều hại, vậy còn có chuyện gì là nàng làm không được?

"Tiểu thư, vậy bây giờ ngươi có biện pháp tốt gì sao?" Hồn Phi cau mày: "Có biện pháp nào, có thể tránh né cơ sở ngầm của Tam Đại Chế Tài ở đại lục, bất tri bất giác bắt đi Cố Nhược Vân?"

Thi Vân cười lạnh nói: "Vì sao muốn tránh đi cơ sở ngầm của bọn họ? Lãnh Ngôn Phong là người của Luyện Khí Tông ta, nếu hắn cưới Cố Nhược Vân, Cố Nhược Vân sẽ thuộc về Luyện Khí Tông, chúng ta muốn giết muốn chém, người của Tam Đại Chế Tài còn quản được sao? Ta đã âm thầm để lộ ra suy nghĩ muốn cho Cố Nhược Vân rời đi Thiên Bắc Dạ, Lãnh Ngôn Phong là người thông minh như vậy, lại si mê ta như thế, tất nhiên sẽ vì ta vượt lửa qua sông! Có một người như vậy vì sao không lợi dụng cho tốt một chút? Nếu thành công, Cố Nhược Vân còn phải cảm tạ ta, nếu không bằng vào thiên phú và tư chất của nàng, cả đời đều không đủ tư cách gả cho Lãnh Ngôn Phong!"

Chẳng sợ Lãnh Ngôn Phong không phải người Luyện Khí Tông nàng, nữ nhân kia cũng không đủ tư cách trở thành thê tử của hắn! Dù sao hắn còn có cái danh là Thái Tử của một quốc gia.

Hồn Phi kinh ngạc há miệng thở dốc, lão luôn luôn cho rằng bản thân đã đủ ngoan độc, nhưng mà, Thi Vân tiểu thư rõ ràng còn ác độc hơn lão! Vì đạt được mục đích, hoàn toàn có thể không từ thủ đoạn!

Ngay lúc Thi Vân nghĩ như thế nào đối phó Cố Nhược Vân, hoàng thành Thanh Long Quốc lại đưa tới một trận phong ba.

Nguyên nhân là, La Tướng Quân là phụ thân hộ nữ (che chở nữ nhi) nhất trong toàn bộ Thanh Long Quốc, cho nên, sau khi nghe nói La Âm bị Lăng Nghị bắt đi uy hiếp, lập tức giận tím mặt, chậm rãi mang theo một đám người bắt Lăng Hi tàn tật trở về, thuận tiện làm hỏng linh đường bố trí tốt vì Lăng Nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.