Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 64



Chương 64

Lãnh Huyên gần đây thực không bình thường.

Mạc danh kỳ diệu đem hắn triệu hồi về mỹ nữ trợ lý bộ đi làm tạp công, hành tung của nàng bắt đầu trở nên thực thần bí, buổi tối luôn rất khuya mới trở về, mà thời điểm quay trở lại luôn vẻ mặt mỏi mệt, đôi khi liền dứt khoát ngủ ở công ty không trở về nhà. Lê Mộc hỏi nàng làm sao vậy, nàng cũng che che giấu giấu không đối diện trả lời, chỉ nói là công tác bận.

Công tác bận sao? Ta từ trước đến nay chưa từng thấy nàng bận thành như vậy.

Không chỉ như thế, gần đây nàng còn cự tuyệt Lê Mộc mỗi ngày đưa bữa sáng qua cho nàng, lý do là sợ hắn quá mệt, sau đó lại mạc danh kỳ diệu đến công ty trực tiếp giúp Lê Mộc xin nghỉ hai tuần, cho Lê Mộc đi ra ngoài nghỉ phép giải trí một chút, nói là vừa lúc giảm bớt một chút mệt nhọc công tác trước kia.

Thiện cmn tai, hồi trước cô đem tôi từ tiểu tạp công điều đến văn phòng tổng giám đốc sao không sợ tôi mệt a.

Hơn nữa, mỗi khi Lê Mộc đưa ra nghi vấn này, Lãnh đại mỹ nhân lại sẽ nói, gần đây công ty so ra tương đối bận, sợ hắn thêm loạn.

Thiện cmn tai, đưa cái cơm cũng có thể làm cô thêm loạn, lực phá hoại của tôi thật sự lớn như vậy sao?

Loại hành vi khác thường này của Lãnh Huyên làm cho trong lòng Lê Mộc càng ngày càng bất an, tổng cảm thấy sắp sửa có chuyện gì phát sinh.

"Bệnh trạng loại này, 80% có thể là ngoại tình rồi." Cao Tiểu Triều nheo lại mắt, rành rành một bộ dáng thầy bói đoán mệnh bấm bấm đốt đốt.

Nghe thế, Lê Mộc cảm giác toàn bộ phía sau lưng mình đều chợt lạnh, nhưng ngay sau đó lại an ủi mình: "Không... Sẽ không... Làm sao có thể đâu!!" Tuy rằng Lãnh Huyên vẫn luôn không biểu hiện rõ là tiếp nhận mình, nhưng thái độ đối với mình cũng trở nên càng ngày càng tốt, ngay thời điểm Lê Mộc cảm thấy Lãnh Huyên đã thích hắn, ngươi nói với hắn Lãnh Huyên ngoại tình, điều này tuyệt đối không có khả năng, với lại, trong mắt mỹ nhân mặt lạnh Lãnh tiểu thư làm sao có thể coi trọng những thứ nam nhân khác, trừ phi...

Cao Tiểu Triều nhìn đến Lê Mộc dáng dấp nghĩ mà sợ, ngay sau đó liền đưa qua một ánh mắt khinh bỉ: "Đầu gỗ a, cậu đừng nói cho tôi cậu hiện tại mới ý thức được có loại khả năng này, cậu chẳng lẽ không biết xã hội này nữ nhân có tiền dưỡng tiểu bạch kiểm là chuyện rất bình thường sao, lại nói cho dù nữ nhân này đã kết hôn, nhưng những kẻ như hổ rình mồi số lượng cũng có thể xếp hàng từ nơi này đến ngoại thành, cậu tự mình xem kỹ nàng đi."

Lê Mộc chậm rãi mặt nhăn khẩn mày, nghi ngờ hỏi: "Xem kỹ nàng như nào?" Ta phải nhìn nàng như nào a, ngay cả bữa sáng cũng không cho ta đi đưa, còn cho ta nghỉ dài ngày, hiện tại ngẫm lại, đây rõ ràng là đem ta đẩy đi còn gì, nghĩ đến đây Lê Mộc cảm thấy có chút nhụt chí.

Cao Tiểu Triều cầm một chai Rio thoắt cái uống gần nửa bình, sau đó nói: "Vậy đi, cậu quan sát thêm vài ngày, nếu quả thật có tình huống dị thường gì báo với tôi, đến lúc đó lão tử sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp."

Lê Mộc cái hiểu cái không gật gật đầu, hiện tại chỉ có thể như thế.

Chỉ hy vọng mấy ngày kế tiếp Lãnh Huyên có thể trở lại trạng thái phía trước của bọn họ, như vậy ta sẽ không có cớ đi điều tra chuyện của nàng, nhưng mà lại có chút xung động muốn đi điều tra, không phải là bởi vì biến thành nam nhân đi, sao ta hiện tại trở nên biến thái như vậy a...

Ai ngờ lúc này Cao Tiểu Triều lại đột nhiên trở nên thần bí lên, him híp hai mắt, vẻ mặt đáng khinh nói: "Với lại hai người cũng không phải vợ chồng chân chính, mọi người đều tự vui vẻ, nàng có người mình thích chẳng lẽ không phải chuyện rất bình thường sao? Bất quá, nếu việc này là thực, thế thì tôi thật muốn xem xem kẻ có thể làm cho vợ cậu yêu rốt cuộc là cái hạng người gì..."

Nghe nói như thế, Lê Mộc rốt cục nhịn không được phát hỏa, một cước đá mông Cao Tiểu Triều, làm Cao Tiểu Triều trên mặt đất đánh vài cái cút nói: "Ngươi cái tử hỗn đản, cút cho ta, ngươi muốn nhìn cái rắm a nhìn, người có thể làm vợ ta yêu chính là ta - đại gia của ngươi!!" Nói xong lời này, Lê Mộc lập tức dừng một chút tiếp sau nói: "Cũng chỉ có thể là ta..."

Cao Tiểu Triều đột nhiên phát hiện khí chất trên người Lê Mộc lúc này hình như mình trước nay chưa bao giờ thấy qua, đó là một mặt khác bất đồng với tiểu phế sài dịu ngoan ôn nhuận.

—————————————————————————————

Ngay sau đó lại qua vài ngày, sau khi Lê Mộc từ trên người Lãnh Huyên ngửi được một cỗ long thủy vị xa lạ, Lê Mộc rốt cục ngồi không yên.

"Cậu nói tôi trực tiếp hỏi nàng hay là làm sao?" Lê Mộc cắn chặt răng.

Cao Tiểu Triều nghĩ nghĩ nói: "Tìm cái thám tử tư, trước xác định có phải thật ngoại tình hay không nói sau!"

"Quên đi, tôi vẫn là tự mình đi một hồi tìm chân tướng đi."

Cao Tiểu Triều vỗ vỗ bả vai Lê Mộc, vẻ mặt muốn bị đánh, đại nghĩa lăng nhiên nói: "Yên tâm đi đi! Tôi đến làm hậu thuẫn kiên cường cho cậu, nhớ kỹ, trước xác nhận nói sau."

Lê Mộc nháy mắt bị huynh đệ của mình cảm động giật mình, sau đó cho Cao Tiểu Triều một cái ôm cảm kích, nhân cơ hội dùng sức vỗ hai cái sau cái lưng gầy yếu của Cao Tiểu Triều, cười hai tiếng nghênh ngang mà đi.

"Tiên sinh, đây là hóa đơn của ngài, tổng cộng 258 khối, cho ngài làm tròn, tổng cộng 250, mời ngài thanh toán." Một vị tiểu thư phục vụ sinh xinh đẹp thân thiết đối Cao Tiểu Triều nói.

"Nga, cô chờ một chút..." Vừa đang buồn bực con số trên hóa đơn này sao mà kỳ cục như vậy, vừa nghĩ muốn lấy ví ra thanh toán, "A? Túi tiền của ta đâu, ta nhớ rõ ta đặt ở túi quần... A a a, nhất định là Lê Mộc tiểu tử chết tiệt này, trách không được vừa nãy nhiệt tình ôm ta như vậy, đem ví trả lại cho ta a, hỗn đản!! Mỹ nữ tỷ tỷ, chúng ta có thể ghi nợ hay không a..."

(*) 250 tiếng trung có nghĩa là 'đồ ngu'

Thời gian tan tầm hoàng hôn chiếu rọi làm mọi người có chút ấm áp, đám người tan tầm rộn ràng nhốn nháo, ở cửa lớn của tòa nhà Lãnh thị, một gã đội kín mũ phối hợp một cái kính râm to oành, hận không thể đem toàn thân đều che lại, lén lút nhìn xung quanh, đồng thời thường thường xem một chút đồng hồ tay.

Tên đáng khinh phân không ra nam nữ này chính là Lê gia đại thiếu gia ta.

Bảo an canh cửa ác ý nhìn chăm chú cả buổi chiều, Lê Mộc thừa nhận hắn bị nhìn đến dựng lông. Nhìn cái gì vậy, ta đến chờ lão bà mình tan tầm có cái đéo gì mà nhìn?!!

Làm bộ như không có việc gì tiếp tục lắc lư, theo trí nhớ thì tầm giờ này Lãnh Huyên sắp xuống lầu, Lê Mộc ngăn một chiếc taxi ngồi ở bên trong, đợi trong chốc lát, liền nhìn đến Lãnh Huyên mở chiếc xe bach gì đó chậm rãi đi qua.

Tài xế sư phó nhấn ga, ta liền bước lên con đường theo dõi lão bà.

Sau khi xe taxi chạy trong chốc lát, Lê Mộc liền gọi điện thoại cho Lãnh Huyên, hắn hỏi nàng: "Huyên Huyên em chừng nào thì trở về?"

Lãnh Huyên vẫn nhàn nhạt như ngày thường, hơi chút ôn nhu nói: "Không phải phía trước nói rồi sao, em đêm nay có thể phải về trễ một chút, anh không cần chờ em, cơm nước xong liền ngoan ngoãn đi ngủ đi."

Lê Mộc có chút bực bội nói: "Sao vậy, em còn không có tan tầm a?"

"Hm... Em còn bận một số việc, anh trước ăn cơm đi, ngoan."

Lê Mộc: "Vậy em buổi tối ăn cái gì?"

Lãnh Huyên: "Em tùy tiện ăn chút là tốt rồi, không cần lo lắng cho em."

"Nga." Lê Mộc tựa hồ mang theo chút thất vọng hồi đáp.

Trong lúc nhất thời ai cũng không nói gì, nhưng ai cũng không treo điện thoại.

Lê Mộc: "Lão bà."

"Ừ?" Mang theo một chút nghi vấn.

Lê Mộc: "Anh nhớ em, sớm một chút về nhà."

"Lê Mộc, em yêu anh..." Không đợi bên kia nói cho hết lời, Lê Mộc liền hạ quyết tâm cúp điện thoại.

Lê Mộc lẳng lặng tựa vào chỗ ngồi của xe taxi, xuyên thấu qua cửa kính nhìn về phía trước, ô tô màu ngân bạch cách đó không xa đứng ở ngã tư đường chờ đèn đỏ, Lãnh Huyên liền ngồi ở chỗ kia, nàng nói, nàng yêu ta...

Đột nhiên cảm thấy bản thân có chút cố tình gây sự, rõ ràng Lãnh Huyên có việc bận, mà mình lại ở trong này không ngừng hoài nghi nàng. Nhưng mà, ta chính là không thể quên được trên người nàng có hương vị nam nhân khác, tuy rằng biến thành nam sinh, nhưng rõ ràng nội tâm vẫn là một tiểu nữ sinh, nguyên bản tiểu nữ sinh ghen tị cùng đố kỵ thời khắc này được phát huy vô cùng lớn, đây thật giống như tiểu thê tử ngờ vực tới bắt trượng phu đang bị nghi ngoại tình.

Quên đi. Lê Mộc chậm rãi nhắm lại cặp mắt, cảm giác có chút vô lực.

Còn rối rắm này đó làm gì, chân tướng lập tức công bố. Cứ như vậy mỗi ngày nghi thần nghi quỷ, chẳng thà từ nơi này mở ra tâm kết.

Ta chỉ tin tưởng hết thảy những gì ta tận mắt chứng kiến.

Tài xế của Lãnh Huyên đem xe đỗ ngoài cửa một nhà ăn cao cấp.

Lê Mộc xuất ra ví của Cao Tiểu Triều yên lặng thanh toán tiền xe, vừa định xuống xe, lại nhìn thấy một cái thân ảnh tựa hồ từng thấy qua, đón Lãnh Huyên, sau đó bọn họ liền cùng nhau tiến vào nhà ăn.

Người nọ vóc dáng cao cao cùng Lãnh Huyên đi một chỗ, thoạt nhìn xứng cực kỳ, dáng vẻ không như chính mình, Lãnh Huyên mặc vào giày cao gót so với mình gần như bằng. Mặt nghiêng suất khí nho nhã thoạt nhìn cùng Lãnh Huyên giống như Kim Đồng Ngọc Nữ, thật là một đôi làm mọi người trong lòng hâm mộ.

Nhưng mà rõ ràng... rõ ràng người đứng ở bên cạnh Lãnh Huyên phải là ta mới đúng!! ~~

Lê Mộc cảm giác tim đập gần như muốn dừng lại, trong não trống rỗng, người kia vẫn là đã trở lại. Nhớ tới cái hộp nhỏ tinh mỹ đặt trong tủ quần áo Lãnh Huyên, thời điểm hai người bọn họ kết hôn không bao lâu sau Lê Mộc từng cố ý đi tìm, trong đó là một chiếc nhẫn kim cương lóe sáng cùng ảnh chụp một nam nhân anh tuấn, bất quá về sau Lê Mộc không còn nhìn thấy cái hộp kia nữa, có lẽ là bị Lãnh Huyên giấu kỹ rồi...

Hắn đã trở lại, cho nên, Lãnh Huyên nàng lại muốn trở về bên cạnh hắn sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.