Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 73



    Chương 73 - Hiểu lầm

Lê Mộc phó bộ dáng nắm trong tay hết thảy kia quả thật cho Long Thất một kinh hỉ rất lớn, hơn nữa trong nháy mắt cho rằng người nam nhân này thực làm người ta động tâm, nhưng cũng chỉ là ý niệm trong nháy mắt, kiêu ngạo như Long Thất, lại làm sao sẽ vì một người nam nhân động tâm.

"Tôi thừa nhận tôi chính là Long Thất, bất quá, anh quả thật so với trong tưởng tượng của tôi có đảm lược hơn." Lê Mộc quả thật cấp Long Thất để lại một ấn tượng đầu tiên rất tốt, Long Thất hiếm có khích lệ.

Lại một lần nữa được khen mỗ Lê có chút đắc ý hí hửng bật cười, nhìn xem Long Thất người ta kìa, thật tinh mắt biết bao, khi nào Lãnh đại lão bản em cũng khen anh được như vậy thì tốt rồi. Lê Mộc trong lòng yên lặng oán thầm.

"Ha ha, ngược lại có rất ít người khen tôi như vậy. Ừm, Long Thất tiểu thư, chúng ta đi ra ngoài tìm Long Nhị ca bọn họ đi thôi, hẳn là cũng đang sốt ruột chờ." Lê Mộc vẫn nhàn nhạt ngữ khí, đây đều là cùng Lãnh mỹ nhân học được, Lãnh Huyên nói qua, biểu tình lãnh đạm đối với cấp dưới mà nói càng có lực uy hiếp.

"Chờ một chút..."

Long Thất tháo xuống mặt nạ hồ ly của mình, lộ ra khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, sóng mũi cao cao có một loại dị vực phong tình. Cười khẽ một chút, sau đó lại một lần nữa không có hảo ý đến gần xe lăn của Lê Mộc.

"Tôi có nói hai chúng ta đi ra tìm bọn họ sao, vẫn còn chính sự chưa xong xuôi đâu, không phải sao?" Long Thất thanh âm kiều mỵ ở bên tai Lê Mộc vang lên, không khí giữa hai người nháy mắt xảy ra biến hóa.

Bởi vì Long Thất dựa vào quá gần, hơi thở trong miệng nàng thở ra toàn bộ quay xung quanh chỗ cổ trắng nõn của Lê Mộc, chọc cho hầu kết cũng không rõ ràng lắm của Lê Mộc lộn nhộn lên xuống, cả người thân thể cứng ngắc không nhúc nhích được, Lê Mộc đầu cũng không tự giác nghiêng tới một bên không dám động, chỉ sợ vừa động sẽ nhìn đến cái gì không nên xem.

"Cô, cô, cô muốn làm chi??!" Vừa nãy Lê Mộc còn một bộ định liệu kỹ càng, nhìn đến Long Thất bộ dạng nghiêm túc làm tới, trên mặt biểu tình thản nhiên rốt cục trụ không được, Lãnh đại mỹ nhân phía trước chưa có dạy lúc bị cấp dưới sắc dụ thì nên làm cái gì bây giờ a!

Ban nãy còn đang may mắn không bị lôi đi bạo hoa cúc, nhưng mà nhìn tình hình bây giờ, không phải là mới ra hang sói lại nhập hang hổ chứ!!?

"Tôi muốn làm chi? Đương nhiên là muốn tiếp tục chuyện vốn đang muốn làm rồi." Điệu bộ cười xấu xa như là ác bá cường thưởng dân nữ, còn thường thường hướng về phía Lê Mộc phao cái mị nhãn.

" Cô, cô, cô, cô không cần xằng bậy a, Long Thất! Cô! Quá kỳ cục, lão tử chính là lãnh đạo của Long tiểu tổ a uy!!!" Không biết làm sao Lê Mộc trên đùi đánh thạch cao căn bản không thể đứng lên đi đường, càng miễn bàn chạy trốn.

# Còn có thể hảo hảo làm lãnh đạo hay không! #

"Quả nhiên là như vậy..." Long Thất thân thể dần tới gần đột nhiên ngừng lại, ngay sau đó râu ông nọ cắm cằm bà kia nói một câu, biến Lê Mộc thành ngơ ngác không hiểu ra sao.

"Cái gì như vậy như vậy?" Có chút nghi hoặc lời nói của Long Thất, Lê Mộc meo meo tùy tiện hỏi ra miệng, ngay giây tiếp theo hắn liền ý thức được không ổn.

YAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!

"Đau quá đau quá!!! Cô mau buông tay a! Tái không buông tay lão tử thật sự phải phế, hu hu hu ~~~" Đột nhiên bị tập kích Lê Mộc phát ra tiếng rống cuồng dã như lợn rừng.

Long Thất ngạo kiều buông lỏng tiểu bồn hữu cách quần Lê Mộc ra, hơi ghét bỏ đưa tay lên người Lê Mộc chùi chùi hai cái, ái muội tựa vào bên tai Lê Mộc nói: "Ta quả nhiên không đoán sai, cái gì Lê gia đại thiếu gia liệt giường quả nhiên là giả, Long tổ đám hỗn đản kia quả nhiên gạt ta..."

Lê Mộc thấy Long Thất buông lỏng tay ra, giây tiếp theo liền dùng tay đem tiểu bồn hữu bảo vệ, tuy nói mình có thứ này hay không đều có thể khoái trá sinh hoạt, nhưng địa phương yếu ớt như vậy bị véo kháp xuống thế này quả nhiên là đau nhức a! Đau như vậy phỏng chừng phía dưới tám phần đã sưng lên, hừ, nữ nhân ác độc này hu hu hu ~~ lão bà anh nhớ em hu hu hu ~~~

"Nói... Cô muốn nói gì với tôi thì cứ đứng dậy tử tế mà nói, có thể đừng dựa vào gần như vậy hay không a uy!! ~~~" Lê Mộc nỗ lực cố gắng đối hành vi lưu manh của mỗ cái Thất cô nương tỏ vẻ kháng nghị.

"Còn có trò hay muốn xem tôi vì sao phải đứng lên mà nói?" Nói xong câu đó, Long Thất liền thừa dịp Lê Mộc sững sờ sơ hở lại ngồi trở về trong lòng Lê Mộc, còn lôi kéo tay Lê Mộc để ở trước ngực.

Ngay khi Long Thất rất nhanh làm xong một loạt động tác này, giây tiếp theo, cửa phòng nguyên bản đóng chặt đã bị vô tình đá văng.

Một trước một sau hai đạo nhân ảnh hiện ở trước cửa, đá cánh cửa chính là một nữ nhân tóc ngắn diện mạo có chút bình thường, trên mặt không lộ vẻ gì, như một khối thép cứng rắn, mà đứng ở phía sau nữ nhân này còn có một người Lê Mộc rất quen thuộc.

Lãnh Huyên...

Nhìn người trước mắt, Lê Mộc não lập tức chạy thành đường ngắn. Nhìn lại tình huống bên này, Long Thất mặc trang phục thỏ nữ lang gắt gao ngồi trong lòng Lê Mộc, tay của hai người đặt ở trước ngực Long Thất tuy cũng không có đụng tới trọng điểm bộ vị, nhưng nhìn càng giống như Lê Mộc muốn sờ lên, mà Long Thất thì cự tuyệt kiểu nghênh đón mà còn xấu hổ, đương nhiên còn có phía trước áo sơmi bị Long Thất cởi nút, trận này nhìn muốn bao nhiêu bùng nổ có bấy nhiêu nổ bùng.

Vô luận là ai nhìn đến, đều sẽ nghĩ đến đôi nam nữ này đang làm chuyện cẩu thả, huống chi là Lãnh Huyên lúc này quan tâm tất loạn.

Nữ nhân đá cửa kia đầu tiên là bước nhanh đến, một phen túm lấy Long Thất đang ái muội ngồi trên đùi Lê Mộc lên, sau đó không kiêu ngạo không siểm nịnh hướng về Lê Mộc hành một cái lễ nói: "Đội hành động đặc biệt đệ nhất Long tiểu tổ Long Cửu, hướng ngài báo danh."

Đây là Long Cửu.

Quả nhiên biết ngay Long Thất nữ nhân này không phải cái gì đèn cạn dầu, lúc này Lãnh Huyên mặt đã muốn lạnh tới cực điểm, lạnh đến mức ngươi căn bản nhìn không ra nàng đang tức giận, Lê Mộc biết Lãnh Huyên đây là đang thịnh nộ.

Cố tình lúc này Long Thất còn ở một bên châm ngòi thổi gió nói: "Chao... Vị mỹ nữ kia xin hỏi ngài là vị nào? Chúng ta nơi này lại không tiếp khách nữ a, bất quá, nhìn ngài bộ dạng xinh đẹp như vậy, ta ngược lại có thể suy nghĩ một chút a, ha ha ~~~ "

Long Thất bộ dáng cười rộ lên mười phần một cái hồ ly tinh câu nhân, ngược lại mồi lửa này đem không khí bất an châm lên.

"Vì sao? Vì sao tôi lần lượt tin tưởng anh, anh lại luôn làm cho tôi thất vọng?" Lãnh Huyên tuyệt vọng nhìn Lê Mộc bên kia ngồi xe lăn ngẩn người.

"Không phải như thế, Lãnh Huyên em tin tưởng anh, anh cùng cô ta không có gì, cô ta là người gia gia phái tới bảo hộ anh mà thôi." Lê Mộc nỗ lực giải thích rõ ràng hết thảy, nhưng hắn cảm thấy bản thân nói mấy thứ này tựa hồ ngay cả chính hắn cũng không tín.

Đi ra tìm gái lại ngoài ý muốn tìm được người của Long tiểu tổ, đây cũng chính là chân tướng sự thực. Nói không làm cái gì ai tin a?!!

Lãnh Huyên hướng về phía Lê Mộc đến gần hai bước, chính đang đưa lưng về phía ánh sáng cửa phòng, gương mặt tuyệt mỹ vừa lúc bị bóng sáng che mất, nhưng Lê Mộc thề hắn tựa hồ thấy được nước mắt của Lãnh Huyên, chậm rãi chảy xuôi xuống dưới cằm nàng, xuyên thấu qua ánh sáng phía sau tản mát ra điểm điểm óng ánh.

"Lãnh Huyên..." Đã không biết nên giải thích cái gì, vươn tay nghĩ muốn bắt lấy tay Lãnh Huyên, lại bị vô tình tránh né.

"Anh thật sự cái gì cũng không làm, thật sự, chờ sau khi về nhà anh nhất định đem hết thảy sự tình đều cùng em giải thích rõ ràng được không? Chúng ta trước về nhà ..." Nhìn ánh mắt Lãnh Huyên, Lê Mộc ngữ khí biến thành kích động lên, hắn thật sự muốn cùng Lãnh Huyên giải thích một hồi, thuận tiện đem quan hệ giữa Lãnh Huyên và hắn nói rõ ràng, hắn cùng Lãnh Huyên chuyện tình đã kéo một thời gian dài như vậy, hắn không nghĩ lại tiếp tục kéo, hắn muốn chân chân thực thực ôm lấy nàng.

Lê Mộc lại vươn tay, lần này vững vàng bắt được tay Lãnh Huyên, hắn thật sự sợ hãi Lãnh Huyên cứ như vậy rời đi hắn, sau đó không bao giờ trở lại nữa. Lại phát hiện, lúc này tay Lãnh Huyên đã lạnh đến cực hạn.

"Quên đi, tôi mệt rồi, tôi muốn một mình yên lặng một chút." Nói xong, nước mắt Lãnh Huyên rơi xuống sàn nhà, một giọt, hai giọt.

Chậm rãi giãy ra tay Lê Mộc, xoay người, lưu lại chỉ là một bóng hình cô tịch.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: cảm tạ các vị độc giả thật to nhóm cho tới nay duy trì, thật là hảo cảm động đến bây giờ còn có người đang xem quyển sách này, hôm nay liền đến nơi đây, xem hoàn liền ngủ một giấc đi ~zZ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.