Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 97



    Chương 97

Sau khi mang thai ngày tháng trôi qua thật nhanh.

Đang ăn cơm trưa, Lãnh Huyên đeo theo cái bụng thật to ngồi cạnh bàn ăn dùng cơm, không biết ăn phải cái gì, dưới bụng trái đột nhiên truyền đến một trận kích đau.

"Xoạch" Đôi đũa trong tay Lãnh Huyên thuận thế rơi xuống đất.

"Lão bà đại nhân, em làm sao vậy?" Lê Mộc lo lắng vội vàng tiến đến bên người Lãnh Huyên, người một nhà mặt đều trắng, "Không phải là muốn sinh chứ!"

"Dự tính ngày sinh còn hơn ba tháng, sinh cái gì mà sinh, đi gọi bác sĩ, gọi bác sĩ!" Lê nãi nãi ngược lại thực trấn định phân phó bảo mẫu.

Đại viện mỗi nhà đều có bác sĩ tư nhân của riêng mình, chỉ chốc lát sau bác sĩ đã tới rồi, bình tĩnh kiểm tra, cuối cùng bình tĩnh cho ra kết luận: đây là máy thai (thai đạp), chỉ có thể nói bảo bảo quá hoạt bát o(╯□╰)o.

Người nhà Lê gia rốt cục đem tim thả về lại trong bụng, còn có chút may mắn bảo bảo thực hoạt bát, nhưng ai ngờ sau này máy thai càng ngày càng kịch liệt bắt đầu tra tấn Lãnh Huyên gầy hai vòng.

Càng nhiều tháng, bảo bảo cũng chậm chậm đứng vững trong dạ dày cùng cột sống của mẫu thân, Lãnh Huyên vốn là tràng dạ dày không được tốt, lúc này bảo bảo lớn lên, dạ dày chịu đè ép, càng phát ra yếu ớt, ăn uống lại càng kém, chính là thường thường một ngụm cơm đi vào, đã bị bảo bảo làm cho phun ra, Lê Mộc sốt ruột chỉ có thể mỗi ngày nghĩ biện pháp làm các loại đồ ăn khai vị, hy vọng Lãnh Huyên có thể ăn nhiều chút.

Lãnh Huyên vỗ về bụng nằm ở trên giường, mặt mày nhăn chặt, mồ hôi lạnh cũng từ cái trán trơn bóng chảy xuống, đứa nhỏ quá làm ầm ĩ, từ nửa đêm đã bắt đầu náo loạn, Lãnh Huyên từ nhỏ đến lớn còn chưa từng chịu khổ như thế, nhưng vẫn cắn chặt răng chịu đựng.

Làm Lê sói con nhìn thấy đau lòng đủ loại, kêu la đây là con bất hiếu, không sinh không sinh.

Trong nhà mọi người đang đoán giới tính của bảo bảo, thời điểm bác sĩ tư nhân làm siêu âm, lại nói vừa vặn chặn mấu chốt bộ vị, nhìn không ra giới tính, bọn họ đến hiện tại vẫn không biết giới tính bảo bảo. Nhưng dùng lời Lãnh Huyên mà nói: bất luận là nam hay nữ, đều là con của chúng ta.

Lê Mộc đang tốn tâm tư làm đồ ăn, vừa mới làm xong chợt nghe nãi nãi nói bảo bảo lại nghịch ngợm, sốt ruột xả tạp dề xuống ba bước hai bước liền lên lầu, kết quả thấy vợ mình nằm nghiêng thân thể không nhúc nhích.

"Tiểu hỗn đản có phải lại bắt nạt lão bà của ta hay không!" Lê sói con nghiến răng ngồi vào bên người Lãnh Huyên.

Lãnh Huyên "Phốc" một cái bật cười, "Anh ba ba này sao lại mắng con mình là tiểu hỗn đản a, vậy anh chẳng phải là hỗn đản ba ba sao."

"Vậy thì em chính là hỗn đản ma ma rồi, đứa con này quá không thành thật, chờ nó sinh đi ra, xem anh còn không hảo hảo giáo huấn nó." Lê Mộc hung tợn nhe nhe răng nanh.

Kỳ thực hắn cũng không có hung ác như vậy, chẳng qua đứa nhỏ này máy thai thật sự quá lợi hại, làm cho ma ma nó bị không ít khổ.

"Tê ——" Lãnh Huyên lại hấp lớn một hơi khí lạnh, bàn tay ấn đến trên bụng.

Lúc này Lê Mộc thật sự luống cuống, bàn tay tiến chăn muốn đi sờ bụng lão bà nhà mình, nhẹ giọng giải thích: "Được rồi bảo bảo, ba ba cam đoan không đánh ngươi, ngươi hảo hảo đối ma ma ngươi, đừng bướng bỉnh như vậy."

Lãnh Huyên từ từ nhắm hai mắt cau mày, lại cảm thấy trong bụng động tĩnh thế nhưng thật sự càng ngày càng nhỏ, hô hấp cũng chậm chậm vững vàng xuống dưới.

"Nghe lời như vậy, sớm biết thì đã không mắng nó." Lê Mộc hậu tri hậu giác đau lòng đem Lãnh Huyên ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt cái bụng bóng loáng mượt mà của nàng.

"Bảo bảo làm ầm ĩ chứng tỏ bộ dạng tốt." Lãnh Huyên khẽ cười nói.

"Bộ dạng tốt cũng không có thể nháo như vậy a, xem tiểu hỗn đản đem lão bà của anh tra tấn..." Lê Mộc oán giận.

Lãnh Huyên cưng chìu hôn trán hắn, "Anh không thể mắng nó như vậy, anh cho là nó nghe không hiểu sao? Ha, anh ngẫm lại, có phải là mắng càng lợi hại, động càng lợi hại?"

"Anh đây về sau nhỏ giọng mắng..."

"Anh a... chẳng khác gì cái đứa nhỏ..." Lãnh Huyên bất đắc dĩ nhìn kẻ dở hơi trước mặt.

——————————————————————————————————————————

Ngày cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, Lãnh Huyên bụng cũng lớn có chút thái quá, dù sao trong mắt Lê Mộc nhìn thì thế, nhưng nãi nãi nói bà lúc trước thời điểm mang thai Lê ba ba chính là như vậy.

Đợi cho thời gian mang thai tiến vào thời điểm tháng thứ 9, ngày sinh dự tính cũng sắp tới rồi, Lãnh Huyên liền dứt khoát ngụ ở bệnh viện, nói như vậy cũng tiện sinh sản.

Trong khoảng thời gian này người nhà Lê gia đếm đầu ngón tay chờ thời gian trôi qua, tới tháng thứ 9, máy thai của bảo bảo cũng giảm bớt rất nhiều, ngay lúc người nhà Lê gia thở dài một hơi, còn chưa đầy một tháng là đến ngày sinh dự tính, trưởng tôn đầu tiên của Lê gia sẽ phải xuất hiện rồi.

Nhưng mà cái tên trong bụng Lãnh Huyên luôn rất nhiệt tình, tựa hồ là nghĩ muốn sớm một chút cùng nhóm độc giả gặp mặt, hắn liền đề nghị muốn sớm một chút đi ra, cho nên...

Xét thấy ma ma hắn là siêu cấp boss Lãnh đại mỹ nhân, tác giả quân không thể không ở dưới uy bức dụ dỗ của hắn mà sớm một chút đem hắn sinh ra, không, là làm cho Lãnh đại mỹ nhân đem hắn sinh ra, hơn nữa hắn không đi ra, Lê Mộc của chúng ta khó có thể tiếp cận lão bà a!!

Cho nên hắn đi ra ngoài, chính là quá trình có chút... mạo hiểm →_→


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.