Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi

Chương 61: Rời đi (2)



Quân Mặc Sơ đập vào tay của hắn, "Hảo hảo nói chuyện."

Thanh Minh Dạ dừng lại cuốc bộ, nhìn nàng, con ngươi đen sâu thẳm giống như một cái hắc động, chỉ cần nhìn một cái, liền có thể đem người hút vào.

Tại nơi sâu thẳm nhất trong con ngươi, Quân Mặc Sơ không hiểu sao có một loại cảm giác khác thường.

Nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, Thanh Minh Dạ lập tức phải đi, vậy hắn đến Quân gia là để... Không phải là để giúp nàng xây dựng hậu thuẫn chứ?

Ở trong mắt Quân Chấn Thiên, Thanh Minh Dạ chính miệng cùng hắn hạ sính lễ, nói muốn thú nàng, mặc dù hắn hiện tại phải rời đi, Quân gia cũng không dám đối với nàng không tốt....

Trong lòng Quân Mặc Sơ có chút cảm động, nói gì thì nói, ở thế giới nà trừ bỏ Trữ Thanh Hà, hắn là người thứ nhất đối với nàng không có ý đồ xấu.

Thanh Minh Dạ bỗng nhiên cười, khuôn mặt tuấn tú phong hoa tuyệt đại nhiễm đầy tiếu ý, giống như có thể đoạt đi tất cả ánh sáng trong thiên hạ.

"Tiểu Sơ nhi, bản tôn vẫn muốn hỏi ngươi, ngươi không biết là ngươi có thân sinh ca ca?"

Nghe vậy, Quân Mặc Sơ trong lòng thất kinh, "Ngươi làm sao lại biết?"

Hắn như thế nào có thể biết chuyện này?

Nguyên lai thật đúng như vậy? Thanh Minh Dạ nheo mắt lại.

Tâm thần Tả Phi vừa động, nghĩ đến cái gì, nhịn không được lên tiếng hỏi: "Chủ tử, người nói chính là... Quân Lạc Hàn?"

"Không tồi."

Đáy lòng Tả Phi cả kinh, lần đầu tiên nhận thức được một sự thật bắt nguồn từ Quân Mặc Sơ, trước kia đối với phế vật trong truyền thuyết này, hắn sẽ không có bất luận hứng thú gì, nếu không phải từ thái độ khác thường của chủ tử đối với nữ nhân này đặc biệt tốt, hắn căn bản sẽ không đi chú ý nàng.

Lúc ấy chỉ cảm thấy nàng có chút nhìn quen mắt, cũng không có nghĩ nhiều lắm, hiện tại cẩn thận suy ngẫm một chút, bỗng nhiên phát hiện, đường nét ngũ quan Quân Mặc Sơ tinh xảo, quả thật cùng bộ dáng của Quân Lạc Hàn thập phần tương tự!

Duy nhất có điểm không giống chính là, ở trên người Quân Lạc Hàn, thêm vài phần anh khí và lãnh khốc, đó là nam nhân phi thường lạnh lùng, nói không nhiều lắm, Tả Phi tiếp xúc không quá vài lần, chỉ là nghe nói, lại không gặp qua, bởi vậy trước kia mới không thể nhận ra.

Quân Lạc Hàn?

Quân Mặc Sơ lẩm bẩm cái tên này, "Cái người các ngươi kêu Quân Lạc Hàn..."

"Cùng ngươi phi thường tương tự." Thanh Minh Dạ nói.

Chẳng lẽ cái người kêu Quân Lạc Hàn kia chính là ca ca song bào thai của nàng, chính là bí mật mà trước giờ vẫn bị Quân gia gia chủ cùng Quân gia trưởng lão che dấu?

"Các ngươi nhận thức hắn? Hắn là nhân vật như thế nào?"

Nhắc tới Quân Lạc Hàn, đáy mắt Thanh Minh Dạ hiện lên một tia khác thường.

Nhưng mà Tả Phi lại không nhịn được, "Quân Lạc Hàn là người làm kẻ khác phi thường kinh diễm, cảm giác này chính là không có cách nào hình dung, ở trung bộ khu, cơ hồ là không ai không biết cái tên Quân Lạc Hàn."

Quân Mặc Sơ mị hạ mí mắt, nghe xong tựa hồ là người rất lợi hại, một khi đã như vậy, dựa theo tính cách của Quân gia gia chủ, hẳn là sẽ thổi phồng đứa con thiên tài của chính mình, tựa như Quân Thiến Thiến, nhưng hắn tại sao lại không muốn để người khác biết hắn còn có một đứa con?

Quân Mặc Sơ âm thầm hạ quyết tâm, xem ra có cơ hội, nàng nhất định phải đi trung bộ khu, nếu như thật sự nương cùng Quân Lạc Hàn ở chỗ đó.

Hôm sao, Quân Mặc Sơ thật đúng là không có gặp lại Thanh Minh Dạ.

Người nọ giống như chưa từng xuất hiện qua, vô thanh vô thức tiêu thất.

Quân Mặc Sơ ngược lại có chút không quen, liên tiếp vài ngày, nàng đều ở khách điếm tu luyện.

Liền qua vài ngày như vậy, Quân Mặc Sơ cảm giác lực lượng trong cơ thể càng trở nên tinh thuần, làm nàng khó hiểu chính là vũ lực của nàng như cũ là ở nhất giai, nhưng mà nàng lại có thể cảm nhận rõ ràng, nhất giai vũ lực của nàng cùng người khác không giống nhau, ngược lại có điểm giống người tam giai vũ lực.

Quân Mặc Sơ mang theo nghi hoặc ra cửa, tính toán tìm hiểu chút chuyện tình ở trung bộ khu, đúng lúc này, lại truyền đến tin tức.

Quân gia gia chủ cho phép nàng tham gia thí nghiệm của Đại Vũ tổ chức ba năm một lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.