Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 200: CHƯƠNG 200: NGUY CƠ, UY NGHIÊM CỦA LÔI LONG



CHƯƠNG 200: NGUY CƠ, UY NGHIÊM CỦA LÔI LONG
Editor: Luna Huang
Lôi long chiếm giữ ở giữa không trung, cư cao lâm hạ nhìn ba người, mắt lớn chừng cái đấu, xuất hiện chẳng thèm vô cùng nhân tính hóa.
Không sai, chính là chẳng thèm.
Trong mắt lôi long, nhân loại nho nhỏ, cũng mưu toan khiêu chiến uy nghiêm của lôi long nó, quả thực không biết vị, chết chưa hết tội!
Phải biết rằng, lôi long nó, chưởng quản lôi pháp chi kiếp, không chỉ có là lúc ma thú tấn cấp thần thú, ngay cả nhân loại hoàn thành tấn chức sau cùng, cũng cần đi qua lôi pháp chi kiếp của nó. Nó nói tấn chức sau cùng, còn không phải linh thần đẳng cấp cao nhất trên Linh Huyễn đại lục, mà là đẳng cấp sau cùng của thượng vị diện.
Chỉ có nhân loại đi qua lôi pháp chi kiếp, mới có thể tấn thăng làm chân thần!
“Ngươi chính là lôi long?” Dạ Thương Lan mặt lạnh, khí thế không giảm, nhưng trước mặt lôi long, cuối cùng là yếu đi vài phần.
“Nhân loại nhỏ bé, dù cho ngươi là cường giả linh tông, bổn tọa cũng có thể loại bỏ ngươi.” Loại bỏ người không tuân quy củ, laoị bỏ người khiêu khích tôn nghiêm của nó, đây là quyền lợi của lôi long, chỉ cần lôi long muốn, nó có thể làm được.
Chỉ bất quá, không có ai biết, thực lực gần đây của lôi long, đã giảm bớt nhiều, nếu là đám người Cố Khuynh Thành, thực sự thả ma thú của mình ra, hợp lại, chưa chắc sẽ thua nó, nhưng điểm này, đám người Cố Khuynh Thành không có nghĩ tới.
Dù sao, nó là lôi long, trông coi thiên phạt chi quyền, ai có thể nghĩ tới, thực lực của nó, còn có một ngày bị suy yếu?
Cố Khuynh Thành đem Đản Đản tiễn về túi càn khôn, nhìn tràng diện một người một thú trì, bỗng nhiên nghĩ tới Mộ Quân Tà, nếu là hắn ở, chỉ sợ hiện tại phải dập đầu cầu xin tha thứ, là lôi long, nhưng ai biết gia hỏa này, chạy đến chỗ nào tiêu dao khoái hoạt rồi!
Vừa nghĩ tới Mộ Quân Tà, trong lòng Cố Khuynh Thành liền khó chịu, tức giận, nghĩ hắn vĩnh viễn không nên trở về, nhưng lại nhớ, tưởng niệm cũng vô ích, Mộ Quân Tà lại sẽ không xuất hiện.
Hô… Vẫn là nâng cao mười hai vạn phần tinh thần, đối phó lôi long, nhớ hắn cũng vô ích!

Cố Khuynh Thành không chút do dự ném Mộ Quân Tà vào góc ký ức nhỏ nhoi nhất, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm lôi long, nỗ lực tìm được một thời cơ tốt nhất, bất kể là dùng độc dược cũng được, hay là ngân châm cũng được, đánh thắng nó trước mới nói.
Nhưng, lôi long cũng không phải người ngu, chỉ số thông minh cực cao của nó, Cố Khuynh Thành muốn ở dưới mí mắt nó, chơi hoa chiêu, đều vô dụng.
Giữa lúc Cố Khuynh Thành tự nhận là tìm được rồi thời cơ tốt nhất, ném ra hơn mười cây ngân châm, bắn thẳng đến lôi long, lôi long vừa nghiêng đầu, châm chọc nhìn nàng, hộc ra một ngụm lôi điện, thôi hóa mấy cây ngân châm, lúc sau lôi điện trực tiếp hướng về Cố Khuynh Thành, phác đầu che mặt mà đến.
Sắc mặt của Cố Khuynh Thành hoảng hốt, cấp tốc lui về phía sau vài bước, lăng không xoay người, thấy lôi điện lẩn quẩn, bỗng nhiên có một nghĩ cách to gan!
Vọng Thư Uyển
Bản thân, nàng có linh lực lôi hệ, nhưng linh lực lôi hệ, không dễ hấp thu, dẫn đến nàng cho tới bây giờ chưa sử dụng qua linh lực lôi hệ, ngày hôm nay vừa lúc đụng phải lôi long, vậy là hảo hảo mượn lôi linh lực của nó dùng, bổ sung bổ sung!
Cố Khuynh Thành lạnh lùng mím môi, thân thể chuyển quyển, bàn tay hơi mở ra, phóng xuất tinh thần lực, đụng vào lôi linh lực bạo ngược, sau đó ngừng lại, đứng trên mặt đất, hai tay duỗi ra, một linh lực mộc hệ lục sắc, phúc vu trên song chưởng, ngay sau đó điều động tinh thần lực, theo mộc linh lực, hấp thu lôi linh lực.
Mộc hệ, có xưng hào có lực sinh trưởng, không những khắc được lôi, còn có thể duy trì linh lực trong cơ thể không tiêu tan, tinh thần lực không kiệt.
Nếu không, chợt nhớ tới linh lực mộc hệ, Cố Khuynh Thành cũng sẽ không tùy tiện động thủ, hấp thu lôi linh lực.
Nhưng mà, mặc cho là như vậy, lôi linh lực bạo ngược, để cho Cố Khuynh Thành trong lúc nhất thời vô pháp tiếp thu.
Nàng cảm giác được, lôi linh lực ở trong cơ thể nàng, loạn chàng chung quanh, đánh thẳng đến ngũ tạng lục phủ của nàng, đều bị tổn thương.
Nhưng Cố Khuynh Thành biết, một khi bắt đầu hấp thu, thì không thể ngừng lạim bằng không lôi linh lực còn dư lại, cùng lôi linh lực trong cơ thể nàngm sẽ hô ứng cho nhau, tổng cộng công kích nàng.
Nên, nàng phải triệt để lấy những lôi linh lực này!
Cố Khuynh Thành cắn răng, trên trán tràn đầy mồ hôi hột, hai tay hình như cũng bị lôi linh lực nóng đến chín, nhưng nàng cũng không dám buông tay, chỉ có thể cứng rắn chống, nhìn Ngọc Vô Thương cùng Dạ Thương Lan một mắt, Cố Khuynh Thành bỗng nhiên hai mắt nhắm nghiền, lấy tinh thần lực làm kén, đem mình cùng lôi linh lực, bao vây trong đó.

Có thể để lôi linh lực, không làm thương hại những người khác, chỉ một mình nàng hấp thu.
Một bên lôi long, thấy Cố Khuynh Thành to gan hấp thu lôi linh lực của nó,
Một bên lôi long, thấy Cố Khuynh Thành to gan hấp thu lôi linh lực của nó, nhất thời nổi trận lôi đình, “Nhân loại đáng chết, ai cho phép chạm vào linh lực của bổn tọa? Bổn tọa phải giết ngươi, giết ngươi!”
Lôi long luôn luôn tự nhận là tôn quý, phàm là đồ của nó, cho dù là nó không cần, cũng không có thể để người bên ngoài chạm một cái, nếu người nào chạm, vậy sẽ phải trả bằng sinh mệnh!
Lôi long nổi giận, mắt thấy liền muốn phun ra một ngụm lôi linh lực nữa, Ngọc Vô Thương cùng Dạ Thương Lan liếc nhau, hai người đồng lại một điểm trên mặt đất, thân hình phiêu dật, bay đến chỗ lôi long, đạp không mà đi, đây là kỹ năng cường giả linh thánh trở lên, mới có thể sử dụng.
Linh tướng như Cố Khuynh Thành, chỉ có thể nương lực lượng nhảy đánh, ngắn ngủi trên không trung, dừng lại chỉ chốc lát.
Dạ Thương Lan cùng Ngọc Vô Thương có chiến thuật thống nhất, đó chính là tận lực kéo dài, thay Cố Khuynh Thành tranh thủ thời gian, trực giác nói cho bọn hắn biết, hiện nay chỉ có Cố Khuynh Thành, mới có thể hóa giải tràng nguy cơ này.
Bởi vì, trong ba người bọn họ, chỉ có Cố Khuynh Thành là lôi hệ linh sư.
Đạo lý vạn vật tương sinh tương khắc, bọn họ hiểu, vào lúc này, chỉ có Cố Khuynh Thành, mới có thể khắc chế lôi long.
Bên kia, Cố Khuynh Thành tĩnh hạ tâm lai, hấp thu lôi linh lực này, bởi đây là có linh lực có chủ, rất không nghe lời, căn bản không dựa theo an bài của Cố Khuynh Thành, Cố Khuynh Thành không có những biện pháp khác, chỉ có thể làm từng bước trấn an toàn bộ lôi linh lực, lại hấp thu từng chút một.
Nhưng quá trình trấn an linh lực này, xa so với Cố Khuynh Thành tưởng tượng, còn khó khăn hơn.
“Đáng chết!” Cố Khuynh Thành cà một cái, mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm trước mắt, lôi linh lực loạn chàng chung quanh, thấp giọng mắng một câu, nhất định sẽ buông tha hấp thu lôi linh lực, bảo mệnh quan trọng hơn, nhưng Cố Khuynh Thành lại không thể lựa chọn.
Bởi vì, nàng biết, hiện tại thu tay, chẳng những không thể bảo mạng của nàng, cũng không giữ được mạng của hai người đang giúp nàng kéo dài thời gian kia/

Nên, vì chính nàng, cũng vì Ngọc Vô Thương cùng Dạ Thương Lan, nàng phải kiên trì!
Hô… Hít sâu một hơi, Cố Khuynh Thành giơ cánh tay lên, lau sạch vết máu ở khóe miệng, tiếp tục hấp thu lôi linh lực, nàng cũng không tin một linh lực nho nhỏ, nàng còn thu phục không được!
Cố Khuynh Thành càng cẩn thận, chẫm rãi dẫn đạo linh lực này, theo tinh thần lực cùng linh lực trước của nàng, tiến nhập linh hải của nàng.
Có lẽ là lôi linh lực cũng bị chơi đùa quá, cũng có lẽ là, lần này Cố Khuynh Thành hạ quyết tâm cũng đủ kiên định, linh lực bạo ngược này, kinh qua không phục, bắt đầu từng chút một thuận theo tiến vào trong linh hải của nàng.
Nguyên bản lôi linh lực trong linh hải, cũng an tĩnh lại, chiếm giữ khắp ngõ ngách trong linh hải, bất hòa linh lực cái khác quấn quít, giống như từ bạo long, thoáng cái biến thành tiểu bạch thỏ dịu ngoan, khéo léo kỳ cục.
Nhưng càng như vậy, Cố Khuynh Thành cangd cảm thấy không thích hợp.
Khi nàng một chút đem lôi linh lực, toàn bộ hấp thu vào, quả nhiên xảy ra bạo loạn!
Linh lực nhìn như an tĩnh, lần thứ hai bạo phát, loạn chàng chung quanh, linh lực khác cũng không buông tha, Cố Khuynh Thành lần thứ hai thở ra một hơi, cả người sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thân thể lảo đảo vài bước, mới miễn cưỡng ngừng lại.
Hai chân tê dại run lên, môi cũng bắt đầu trở nên xanh tím.
Cố Khuynh Thành đột nhiên cảm giác được, những linh lực này cũng là có linh trí, bằng không làm sao sẽ biết giả ngoan trước, sau lại bạo loạn?
vongthuuyen.com
Ghê tởm, nàng lại còn bị những linh lực này lừa, quả thực không thể nhịn được nữa!
Lôi linh lực bạo loạn, thành công chọc giận Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành đầu tiên là gọi Tử Đồng cùng liệt hỏa ra, đi trợ giúp Dạ Thương Lan cùng Ngọc Vô Thương hai người, tận lực kéo dài thời gian của lôi long, sau đó liền lắc mình tiến nhập túi càn khôn, tiến vào trong trúc phòng, ngồi xếp bằng xuống, lấy biện pháp tinh thần lực nội thị, đem tinh thần lực của mình, ninh thành một cái sợi nhỏ, chui vào trong linh hải.
Mà sợi nhỏ này, vừa tiến vào linh hải, tự động biến hóa thành một Cố Khuynh Thành thu nhỏ.
Linh hải là địa bàn của Cố Khuynh Thành, ở chỗ này, chỉ có nàng có thể hiệu lệnh cho linh lực, nên Cố Khuynh Thành liền xuyên thấu qua phương thức thẩm thấu tinh thần lực, hóa thành Cố Khuynh Thành nho nhỏ, tiến nhập linh hải, từng chút một để lôi linh lực phục tùng.

Lúc này, đầu của Cố Khuynh Thành, chỉ có bằng ngón cái, xuyên toa trong linh lực đủ mọi màu sắc, đuổi theo lôi linh lực chạy loạn phía trước, nắm một cái, liền bắt đầu luyện hóa.
Về luyện hóa linh lực, Cố Khuynh Thành đã từng đọc qua trên Địa Lý Chí, bất quá cùng với nói là luyện hóa, không bằng nói là tách ra mà phá.
Bởi vì, loại luyện hóa này, là phải chia nhỏ linh lực ra như sợi tóc, sau đó sẽ lấy tinh thần lực lực của nàng, phục tùng tinh thần lực nhỏ, lại tiến hành dung hợp, linh lực được dung hợp, là thanh linh lực của Cố Khuynh Thành nàng, không quan hệ với lôi long nữa. Cố Khuynh Thành bắt được một lôi linh lực, liền thôi động tinh thần lực bổ linh lực đó ra, chia làm vài đoạn linh lực nhỏ như sợi tóc, sau đó thử dung hợp.
Lần đầu tiên, dung hợp thất bại.
Lôi linh lực quá bạo ngược, mà tinh thần lực của nàng dùng quá ít, chưa có hoàn toàn khống chế được lôi linh lực, liền tạo thành lần thất bại này.
Nhưng tục ngữ nói rấtđúng, thất bại là mẹ thành công, có thất bại lần này, lần thứ hai rất thuận lợi tiến triển đến cuối cùng, vậy lôi linh lực bạo loạn, cũng bị Cố Khuynh Thành một lần nữa dung hợp, khéo léo giống như một một con rắn bị phục tùng, ngoan ngoãn phủ phục bên chân của Cố Khuynh Thành, vẫn không nhúc nhích.
Rốt cục dung hợp được một cái!
Cố Khuynh Thành hưng phấn muốn hô to một tiếng, nhưng thấy được những lôi linh lực vẫn còn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, nàng giận không chỗ phát tiết, những thứ linh lực chết tiệt này, vài lần làm nàng bị thương, lại còn dám ở trước mặt nàng diễu võ dương oai, quả thực không muốn sống nữa!
Khí cấp bại phôi, Cố Khuynh Thành tùy ý đem linh lực dung hợp xong, ném tới khắp ngõ ngách, tiếp tục truy đuổi những lôi linh lực khác.
Đợi được Cố Khuynh Thành kiên trì không ngừng dung hợp hoàn tất tất cả các linh lực, liền ra khỏi linh hải của mình.
Tinh thần lực trở về vị trí cũ, Cố Khuynh Thành ngồi xếp bằng ở trong trúc phòng, thoáng cái mở hai mắt ra, rất nhanh lắc mình ra khỏi túi càn khôn, nhưng nàng còn chưa có đi ra, Dạ Thương Lan cùng Ngọc Vô Thương hai người, đã nhất tề thụ thương dưới tay lôi long.
Tử Đồng cùng liệt hỏa cũng có thương nhiều dạng nặng nhẹ bất đồng.
Cố Khuynh Thành vừa ra tới, thấy Ngọc Vô Thương thổ huyết, Dạ Thương Lan cũng là như vậy, lại hời hợt giơ tay lên, lấy mu bàn tay lau sạch vết máu ở khóe miệng.
“Lôi long, chúng ta coi như là không oán không cừu, ngươi cũng xứng đối nghịch với chúng ta sao?” Tử Đồng điên cuồng hét lên một tiếng, lúc nó nói chuyện, liệt hỏa đã lôi long đánh rơi, Tử Đồng thấy thế, vội vã chạy tới, tiếp nhận liệt hỏa.
“Thối lôi long, ngày hôm nay lão nương không hấp thu hết linh lực của ngươi, lão nương sẽ không họ Cố!” Thấy hai người hai thú, toàn bộ thụ thương, Cố Khuynh Thành nổi giận.
Mà hạ tràng chọc giận Cố Khuynh Thành, thường thường rất thê thảm!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.