Phế Vật Ta Thích Chơi Trò Biến Mất Các Ngươi Quản?

Chương 3: Trở thành ma thuật sư



- Để ta đốt cho.

Người đó ngồi ở một bên lên tiếng khi thấy Hàn Nguyệt Xuyên đem một đống củi về. Khẽ gật nhẹ một cái, Hàn Nguyệt Xuyên xếp đống củi lại một chỗ rồi rời đi.

Tách!

Người kia búng tay một cái, ngọn lửa bùng lên cháy rất mạnh mẽ.

- Ma thuật sư?

- Phải. Ngươi muốn học không?

- Muốn, dạy ta đi.

- Vậy bái ta làm sư đi.

Bái một ma thuật sư làm sư phụ? Cái này là buôn bán có hời rồi, đi theo trực giác đúng là tốt mà! Hàn Nguyệt Xuyên quỳ xuống:

- Đồ nhi bái kiến sư phụ.

- Không cần tiểu tiết thế này đâu. Ta gọi Tư Âm, còn ngươi?

Tư Âm đỡ Hàn Nguyệt Xuyên đứng dậy hỏi.

- Đồ nhi là Hàn Nguyệt Xuyên.

- Xuyên nhi, để ta nướng thịt cho con.

Tư Âm gật đầu, xoa xoa đầu Hàn Nguyệt Xuyên rồi nướng thịt, những lọ lấp lánh kia được Tư Âm cho vào những miếng thịt nướng, mùi thơm phát ra từ những miếng thịt nướng có hơi khác lạ nhưng lại vô cùng thơm, chỉ ngửi thôi cũng có cảm giác như mình đang ăn một miếng thịt mọng nước vậy.

Khoảng vài phút sau, Tư Âm đưa một xiêm thịt đến cho Hàn Nguyệt Xuyên, nàng không khách mà ăn một miếng thịt lớn. Nước thịt vẫn còn đọng lại bên trong, miếng thịt thơm ngon ngọt ngào một cách lạ thường.

- Ngon quá.

- Ăn nhiều một chút, thịt ma thú rất thích hợp cho việc tu luyện.

Hàn Nguyệt Xuyên gật đầu ăn liên tục mấy xiêm không biết no. Tư Âm ở một bên nhìn thấy nàng vừa ăn lại vừa có thể chuyển hóa thành linh lực vào trong cơ thể, có chút bất ngờ nhưng cũng có chút thản niên.

- Cao cấp cấp 7?

Đang ăn, Hàn Nguyệt Xuyên nghe thấy Tư Âm nói liền ngừng việc ăn uống lại, nhìn Tư Âm, bất ngờ hỏi:

- Làm sao sư phụ biết? Ngay cả đá kiểm nghiệm cũng không thể phát hiện ra.

Tư Âm trả lời một cách thản niên:

- Vì ta thuộc cấp bậc khác.

Lại nói tiếp:

- Đấu sư không hợp với Xuyên nhi đâu, trở thành ma pháp sư đi. Bản thân Xuyên nhi đã rất mạnh rồi, nên chỉ cần lấy đấu khí là phụ, lấy ma thuật là chính vậy là đủ rồi.

- Làm sao để trở thành ma pháp sư?

Hàn Nguyệt Xuyên hỏi một câu, Tư Âm vút đầu cô, lên tiếng:

- Mai ta sẽ dạy con.

Khẽ gật một cái, Hàn Nguyệt Xuyên cảm thấy mí mắt mình nặng đi rất nhiều, không chút ngần ngại liền ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau.

Hàn Nguyệt Xuyên tỉnh dậy, thấy xung quanh mình chẳng có ai, nghĩ rằng đêm qua chắc nằm mơ thôi.

- Dạy rồi à?

Một âm thanh đầy sức sống hỏi Hàn Nguyệt Xuyên. Trước mặt cô phát hiện ra một nam nhân mặc một bộ đồ đen đơn giản, bên ngoài lại khoác thêm một cái áo choàng đen, mái tóc tím sẫm, đôi mắt tím ngọc như kim cương lấp lánh nhìn nàng.

- Sư phụ?

- Có chuyện gì sao?

Cô vất vả mới nhận thức ra người này, hỏi một câu, Tư Âm liền hỏi lại. Lắc đầu mấy cái không nói gì, thật không ngờ sư phụ mình nhận thức lại suất như vậy.

- Chúng ta bắt đầu luyện tập đi, trước tiên là nhận thức ma thuật trước.

Gật nhẹ một cái, Hàn Nguyệt Xuyên nghe theo lời chỉ dẫn của Tư Âm.

- Nhắm mắt lại, đừng để ý đến những gì ta làm.

Nhắm mắt, Hàn Nguyệt Xuyên cảm thấy lưng mình như đang có hàng vạn con kiến đang bò trên lưng, lại đến hai tay bắt đầu cảm thấy tê dại, đôi chân cứ nhân bị thứ gì đó thật nặng đè lên, đầu óc bắt đầu quay cuồng.

- Nói cho ta biết, con nhìn thấy màu gì trước mặt, bắt đầu đi, bất kỳ màu gì mà con thấy.

Hàn Nguyệt Xuyên tập trung tinh thần nhìn trước mắt mình, nói lên những màu sắc mà mình thấy:

- Đen.

- Hắc ám.

Mỗi một màu tượng trưng cho một hệ, Tư Âm bắt đầu phân giải ra màu sắc đó.

- Tím.

- Lôi.

- Xanh lam.

- Thủy.

- Trắng có chút xanh lá.

- Phong.

Đột nhiên Hàn Nguyệt Xuyên dừng lại, Tư Âm hỏi:

- Hết rồi sao?

Hàn Nguyệt Xuyên lắc đầu, lại nói tiếp:

- Rất nhiều màu sắc hỗn độn.

- Không gian.

- Đỏ.

- Hỏa.

- Vàng.

- Kim.

- Xanh lục.

- Mộc.

Dừng lại, Tư Âm nhìn Hàn Nguyệt Xuyên, lại hỏi tiếp:

- Hết rồi chứ?

Hàn Nguyệt Xuyên gật đầu. Tư Âm thở dài một hơi:

- Hây~ thất hệ, đúng là khủng bố như lại quá đáng buồn.

- Sao vậy ạ?

Hàn Nguyệt Xuyên không hiểu quay lại hỏi Tư Âm. Tư Âm chậm rãi giải thích cho nàng:

- Thất hệ nói tốt thì cũng đúng, nói xấu lại chẳng sai, nếu đấu cùng cấp thì con có thể dễ dàng đánh thắng người khác, nhưng trong tu luyện lại hết sức chậm chạp so với người khác, nếu như không phải cố gắng thì rất khó để theo kịp cước bộ của kẻ khác.

Hiểu rõ lí do, cô gật đầu hiểu được tại sao người song hệ thường tu luyện rất chậm chạp, mà một hệ thì tu luyện rất nhanh so với song hệ.

- Nhưng nhờ có sự trợ giúp của chiếc vòng kia nên chắc không sao.

Chiếc vòng? Tư Âm nói đến nó thì Hàn Nguyệt Xuyên mới nhớ ra, lấy ra chiếc vòng trong ngực của mình, ngay lúc này nàng thất thần một lúc. Làm bằng cách nào mà Tư Âm biết được, trong người nàng có chiếc vòng này?

- Sư phụ biết chiếc vòng này?

- Phải.

Tư Âm gật đầu trả lời đơn giản.

- Sao người biết trong người ta có chiếc vòng này.

- Thì cũng giống như ta nhận ra con là cao cấp cấp 7 thôi.

- Hiện tại con là cao cấp cấp 7 đấu sư, vậy còn về ma pháp chắc cũng như thế phải không?

- Không. Xuyên nhi sẽ tu luyện lại từ đầu, có nghĩa là từ cấp 1 sơ cấp đấy.

Tư Âm gật đầu. Bắt đầu giảng dạy bài học cho Hàn Nguyệt Xuyên, từng bước trở thành ma thuật sư. Trước mất phải khiến cho nguyên tố vô hình thành hữu hình.

Mới ban đầu, Hàn Nguyệt Xuyên tạo ra được một ngọn lửa nhỏ trong lòng bàn tay, rồi tiếp đó lại tạo ra được những tia sét trong lòng tay mình, từng loại nguyên tố, Tư Âm đều để Hàn Nguyệt Xuyên làm từ từ.

Mới ngày đầu tiên tập luyện lại khiến cho Hàn Nguyệt Xuyên mệt mỏi cả người vì mất đi linh lực quá nhiều, nên cô ngủ thiếp đi để lấy lại sức. Từ khi trở thành ma thuật sư, Tư Âm chỉ dạy Hàn Nguyệt Xuyên cách vận linh lực và linh khí mà không hề dạy gì đến huyền lực và huyền khí, có hỏi qua lí do. Tư Âm chỉ đáp, huyền khí quá yếu nên vận linh khí sẽ mạnh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.