Phép Tắc Của Ma Nữ - Tiểu Hoa Miêu

Chương 14: Chua



Quy đầu trơn nhẵn to tròn ẩn chứa độ nóng đến kinh người, mỗi một lần cọ xát mạnh lên miệng huyệt đều có thể khơi dậy sự phóng đãng quyến rũ của cô gái nhỏ, cô dựa vào đầu vai của anh, hôn lên cổ anh trong vô thức.

“Cố Dực… Cố Dực…”

Giọng nói của cô cực kỳ mỏng manh, ghé vào tai của anh mà thổi hơi nóng vào.

Ánh mắt người đàn ông tối đi, hô hấp ngày càng dồn dập.

Cơ thể cô từ trước đến nay luôn nhạy cảm chỉ trêu chọc một chút là hạ thân đã sưng tấy lên, phun trào dâm thủy tựa như đê vỡ khiến nơi đó trở nên ẩm ướt, trơn trượt. Trong không khí tràn ngập mùi tanh ngọt, cám dỗ người khác đến miệng lưỡi đắng khô

Anh giữ chật eo nhỏ của cô, vật cương cứng màu đỏ không chút lưu tình nào mà đâm vào nơi ướt át hồng hào bên dưới.

Cả hai người đồng thời phát ra tiếng thở hổn hển, không nhịn được chìm vào trong khoái cảm của sự kết hợp giữa thể xác.

Chất lỏng màu trắng tràn ra, chảy vào từng khe thịt nhỏ hẹp, khoang thịt mềm mại khít chặt giống cái miệng nhỏ ăn thịt người, cắn nuốt dương vật càng ngày càng sâu, bao bọc đến cực kỳ chặt chẽ, làm cho người ta không muốn đi ra khỏi nơi mềm mại này.

“Chặt quá.”

Người đàn ông im lặng thở dài, bàn tay to nâng mông của cô lên, thân dưới mạnh mẽ, thô bạo ra vào liên tục, ma nữ nhỏ thét chói tai khi bị người đàn ông dùng sức ra vào liên tục đến lên đỉnh.

Gân xanh trên côn thịt cuồn cuộn uốn lượn như một con rồng hung tợn, mỗi một lần cắm vào đều có thể dễ dàng chọc vào chỗ nhạy cảm sâu nhất bên trong hoa huyệt của cô, hung hăng mà nghiền nát thật sâu, đâm vào rút ra khiến cho lý trí còn sót lại của cô biến thành một dòng suối nước, theo dâm thủy tan chảy vào cơ thể của mình.

Anh hiểu rõ cơ thể cô hơn cả sự hiểu biết của cô.

Hàm dưới của người đàn ông căng chặt, anh ôm nàng tiến lên hai bước, nhưng hoa huyệt thật sự quá chặt. Côn thịt căng trướng bị xoắn lấy đến đau đớn, hơi thở của anh càng dồn dập, trầm thấp hơn. Đem cô ép lên trên tường, đè hai vai của cô lại, hung hăng kích thích bờ mông vểnh đẫy đà của cô, nơi giao hợp khít chặt kia phun ra chất dịch.

Ma nữ nhỏ không thể theo kịp tần suất gần như điên cuồng của anh, năm ngón tay bấu chặt vai anh, cắn đôi môi đỏ mọng, thanh âm run rẩy: “Ưm… chỗ đó… đúng chỗ đó… mạnh hơn một chút… “

“Mẹ nó.”

Sắc mặt anh tối sầm lại đột nhiên rút ra hơn phân nửa, cột thịt màu tím đen dính đầy chất dịch lỏng trong suốt, mùi tanh nhàn nhạt tản ra trong bầu không khí khô nóng.

Hạ Hữu Thất khó chịu nuốt ngụm nước bọt, hai tay ôm quấn chặt lấy cổ anh, bộ đồ ngủ bằng ren gợi cảm đã bị giày vò đến không còn hình dạng ban đầu, mái tóc ẩm ướt dán vào đôi má phiếm hồng, đôi mắt ươn ướt không còn lý trí, chóp mũi ngấm mồ hôi, cảnh tượng ướt át đến cực kỳ.

Cô không ngừng vặn vẹo eo mình, nũng nịu thúc giục anh: “Tiếp tục đi…”

Người đàn ông giương mắt lên, ánh mắt u ám: “Đói khát như vậy, còn chưa bị đàn ông cắm qua sao?”

Hai chân của ma nữ nhỏ quấn lấy thắt lưng hơi gầy của anh, liếm liếm môi, nôn nóng dùng vách tường đã ướt đâm cắn chặt lấy đầu của vật to lớn, dùng sức ngồi xuống.

“….A.”

Cô ngẩng đầu rên rỉ ra tiếng, thậm chí ngay cả từng lỗ chân lông nhỏ xíu cũng khẽ run lên nhẽ nhẹ.

Cảm giác sung sướng đã lâu không có khiến cho người ta vô cùng nhớ nhung này làm cho cô cực kỳ thỏa mãn.

Khi cô gái nhỏ trải qua sự thỏa mãn đến tê dại, cúi đầu bắt gặp ánh mắt của anh, nhìn thấy khuôn mặt của anh ngày càng trở nên lạnh lùng, cô híp mắt nở nụ cười: “Trách anh nha.”

“Ngoại trừ anh, không ai có thể cho em ăn no được.”

Cô đung đưa bờ mông trái đào mềm mại của mình, tự mình di chuyển lên xuống, rên rỉ một cách thoải mái.

Cái thứ kia vừa cứng vừa nóng, khuấy đảo trong vách tường khiến cô, không khống chế được mà phun ra từng đợt từng đợt dịch nhầy ướt át.

Da đầu Cố Dực bị cô ma sát làm cho căng chặt, mạnh mẽ giữ chặt thắt lưng của cô lại, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng chế giễu: “Mẹ nó, có phải cô đang phát điên hay không?”

“Đúng vậy.”

Cô thờ ơ lên tiếng trả lời, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt của anh, hôn lên đôi môi mỏng hồng nhạt kia, người đàn ông nghiêng đầu né tránh, chữ xuyên hiện lên giữa hai lông mày biểu hiện sự không vui.

Ma nữ nhỏ trách móc một tiếng: “Keo kiệt.”

Đầu ngón tay của cô lướt trên môi anh, có chút lẳng lơ thấp giọng yêu cầu: “Em muốn nhiều cực khoái hơn nữa, Cố Dực, cho em…”



Đôi mắt của người đàn ông sâu không thấy đáy, ôm cô xoay người đi về phía phòng khách, mỗi một bước chân hạ xuống đều cố tình va chạm, đâm vào với mức độ nặng nhẹ khác nhau, cánh hoa sưng đỏ từng chút từng chút nuốt lấy dương vật bằng cái miệng huyệt nhỏ.

Anh đột nhiên dừng bước, đôi tay to nhanh chóng ôm lấy eo cô, đâm một cái lên điểm G khiến cho người ta hít thở không thông, đâm vào rút ra kịch liệt, tần suất ra vào của anh khiến cho thắt lưng cô gái nhỏ gần như sắp đứt ra.

“Không sảng khoái, hửm?”

Sự tích tụ khoái cảm liên tục dần dần làm tê liệt dây thần kinh đau đớn của cô, bên tai ngoại trừ âm thanh giòn giã của túi thịt vỗ vào mông cô là tiếng thở dốc nặng nề của anh.

“Thích a… sắp tới rồi, a a a …..”

Một tiếng hét ngắn vang lên, âm cuối kéo dài êm dịu, khe khẽ dịu nhàng bên tai của anh, ước chừng nửa phút sau nó mới dừng lại.

Một lượng lớn chất lỏng nóng hổi trong cơ thể tràn ra, nộn thịt mềm mại điên cuồng cắn lấy côn thịt màu đỏ đang cương cứng.

Lưng người đàn ông tê rần, ổn định hơi thở, cố gắng kiềm chế không bắn vào trong, ngẩng đầu lên nhìn cô, cất giọng khiêu khích: “Bây giờ đủ chưa?”

Hai mắt Hạ Hữu Thất mơ màng, đắm chìm trong ánh sáng trắng chói lọi, mơ mơ hồ hồ nhìn thấy rõ đường nét của anh.

Cô cong môi cười, móng tay trơn bóng lướt nhẹ trên những mạch máu li ti quanh cổ của anh.

“Không đủ, còn muốn nhiều hơn nữa.”

Cố Dực lẩm bẩm: “Dâm đãng.”

Anh ôm cô sải bước đi đến giữa phòng khách, nâng cằm lên: “Phòng ngủ?”

Cô nở nụ cười ngọt ngào, đầu ngón tay trắng nõn chỉ vào hướng một căn phòng, người đàn ông nhanh chóng bước vào trong, ngay khi cánh cửa đóng lại, trong phòng vang lên tiếng thét chói tai của cô gái nhỏ.

“Chậm một chút… a… đau quá…ưm …”

Anh đem cô đặt ở trên giường xoay lưng lại, tiện tay nhấc cơ thể mềm mại của cô thành tư thế quỳ gối, bàn tay to nắm lấy ngực, thô bạo nhào nặn bầu ngực sữa đang lắc lư trong không khí, quy đầu dính đầy nước ánh lên như được một lớp phim trong suốt bao lấy.

Anh cúi người dựa sát vào lưng cô, cúi đầu cắn vào xương bướm nhô cao của cô.

“Không phải là còn chưa đủ sao?”

Người đàn ông ngẩng đầu lên, trên da thịt trơn nhẵn bị anh cắn hiện ra dấu răng đỏ thẫm, anh có chút thỏa mãn mà nở nụ cười.

Cọ xát lên miệng huyệt rồi vội vàng chọc chọc vào hai lần, liền thô bạo đẩy mạnh vào trong, cô gái nhỏ ngẩng đầu lên, mái tóc dài ẩm ướt hất ra sau đầu bị hắn nắm lấy kéo lại, âm thành trầm thấp lạnh lùng vang lên bên tai cô.

“Vậy thì bị tôi “làm” chết ở trên giường đi.”

Ma nữ nhỏ bị người đàn ông ấn đầu lên trên chiếc gối mềm mại, khóe môi không kiềm chế được nhếch lên.

Hừm…. Sau này nhất định phải nhớ nói nhiều hơn những lời dâm đãng như thế này.

Bởi vì… Cô không thể ngừng học hỏi được.

Chờ trong phòng khôi phục lại yên tĩnh như ban đầu thì đã hơn 2 giờ sáng.

Cánh cửa phòng tắm mở toang, sương trắng lượn lờ trong không gian, thân hình người đàn ông cao lớn bước ra ngoài, trần trụi đến thắt lưng, chiếc khăn tắm hờ hững quấn quanh eo, những giọt nước trong suốt đọng trên da thịt săn chắc, theo từng đường nét rõ ràng trên da thịt chảy nhanh xuống phía dưới.

Cô gái nhỏ bên ngoài cửa lười biếng dựa trên tường, anh vừa đi ra liền ngoan ngoãn đưa chiếc áo ngủ màu trắng tinh tới.

Cố Dực liếc nhìn cô, không lên tiếng nhận lấy, bên hông thắt một nút thắt lỏng lẻo, nở nụ cười châm chọc: “Cô cũng sẽ làm loại chuyện này sao?”

Cả người Hạ Hữu Thất như muốn rụng rời, hai chân mềm nhũn, có chút đứng không vững, cô dùng hai tay bám vào cánh tay anh, ngoan ngoãn nói: “Ai bảo em là người có tội chứ…”

Cơ thể cô dán lên, mềm mại như một con vật nhỏ không có xương cốt, khẽ đặt cằm lên vai anh: “Cố tổng, anh xem thái độ chuộc lỗi của em đã đủ chân thành chưa?”

Đôi mắt Cố Dực khẽ chớp, hô hấp nặng nề bị cô quấn quýt lại trầm xuống một chút, anh kìm nén hơi thở hỗn loạn, lạnh lùng đẩy cô ra rồi đi thẳng ra ban công.

Anh lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, bật lửa một cái, tùy ý thắp lên một ánh lửa đốt cháy điếu thuốc, từng đợt khói nhẹ khẽ lan ra.

Điếu thuốc còn chưa đưa vào miệng đã bị cô gái phía sau giật lấy trước một bước, đôi môi đỏ mọng ngầm lấy điếu thuốc hút nhẹ, lưng tựa vào thành cửa sổ nhàn nhạt phun ra.



“Cố Dực.”

Cô nghiêng mắt nhìn anh, đường nét ngũ quan quyến rũ của cô gái nhỏ bé dần hiện rõ trong màn sương trắng lượn lờ.

“Em sẽ phải chờ bao lâu?”

Ánh mắt người đàn ông trẫm tĩnh nhìn cô, mím môi không trả lời, yên lặng chờ đợi câu tiếp theo.

Cô nhìn anh, gằn từng chữ hỏi: “Phải đợi bao lâu thì anh mới có thể chủ động hôn em?”

Cô gái nhỏ khẽ cười một tiếng, cô nói: “Em cần cái này.”

Xin lỗi cô không thể không để ý.

Thứ lỗi cho cô vì không thể hiểu được rằng một người đàn ông đã đem một người phụ nữ làm cho đến chết đi sống lại, có thể được thực hiện toàn bộ quá trình mà không cần hôn cô, thậm chí ngay cả chạm nhẹ vào làn da của cô cũng đều không có.

Câu này, so với hàng ngàn lời nói làm tổn thương tàn nhẫn anh đã nói, càng sắc bén và đau đớn hơn cả.

“Cần?”

Giọng mũi của người đàn ông càng đặc hơn, đôi mắt đen của anh trở nên lạnh lùng và sắc bén trong phút chốc.

“Thời điểm tôi cần cô, cô có ở bên tôi sao?”

Anh quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, dường như yêu khí đang lan tràn trên sườn mặt đang được ánh trăng sáng rọi xuống, mơ hồ lộ ra vài phần cô đơn cùng hiu quạnh.

“Cần là một chuyện, nhận được lại là một chuyện khác.”

Anh cong môi cười lạnh: “Hạ Hữu Thất, đây là điều cô đã dạy tôi.”

Cô gái nhỏ xoay người, hút thuốc, miệng tạo thành một hình tròn, từ từ nhả ra một ngụm khói trắng, từng chút từng chút bay ra bên ngoài cửa sổ, bị gió lạnh thổi tung trên không trung.

Đúng vậy, tất cả đều là do em dạy.

Cho nên bây giờ anh liền trả lại cả vốn lẫn lãi cho em sao?

Ah.

Giỏi nha, Cố Dực.

Chỉ có anh mới có thể đổi xử với em như vậy.

Trong phòng ngủ.

Ma nữ nhỏ khoanh hai tay lại, tựa lên cánh cửa, vẻ mặt nghi hoặc nhìn động tác xốc chăn lên một cách tự nhiên của người đàn ông, nửa người trên tựa lên đầu giường, nhắm mắt lại, yên tâm thoải mái mà nằm ngủ.

“Đêm nay ngủ ở đây à?”, cô nhẹ giọng hỏi.

Người đàn ông nằm trên giường hơi thở đều đặn, thậm chí còn không có mở mắt ra, khẽ mở miệng, không khách khí trả lời: “Không thì sao?”

Cô gái nhỏ nhoẻn miệng cười: “Em còn tưởng rằng, anh còn muốn về nhà tiếp tục làm anh trai Cố Dực của anh đấy…”

Cô cố làm cho giọng mình cao lên, cố tình bắt chước theo giọng nói ngượng ngùng của cô gái nhỏ, đặc biệt là từ “anh trai Cố Dực” kia, ngọt đến mức có thể chảy ra nước.

Người đàn ông đột nhiên mở mắt, ánh mắt quá mức thâm trầm của anh khóa chặt lấy cơ thể cô, đáy mắt xẹt qua một tia gian xảo.

“Chua*?”

*Ăn giấm (ghen) đó mọi người….

Khi đang nói, anh còn làm ra bộ dạng đưa tay lên xoa xoa trán, tự mình phủ nhận điều đó trước.

“Không thể nào nha, người như Hạ Hữu Thất có thể chua được, mẹ nó, tên của tôi liền được viết ngược.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.