Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 156: Mộc Xuân Phong xin hoàng thượng tứ hôn



Trong cung điện trống rỗng những lời này không ngừng vờn quanh, giống như tiếng đàn du dương.Tra Tiểu Tân sợ run rẩy thấy cả triều văn võ đều nhìn về phía nàng lúc này mới cảm thấy thất lễ,cho nên mới làm theo Lâu Lan quỳ xuống, nhìn thoáng qua thấy khóe môi hắn giương lên.Trong lòng âm thầm xao động, hắn vừa thấy thái độ lúng túng của nàng liền cười trộm! Thật là xấu quá nha !

Hoàng thượng đối với Lâu Lan là cực khách khí , vội xua tay nói: “Nghi thức xã giao là tất nhiên,mau đứng lên mau đứng lên.”

“Dạ ” Lâu Lan lạnh nhạt nói, khi đứng dậy vội kéo Tiểu Tân đang cứng ngắc đứng dậy không nổi.Nàng vừa thấy hoàng thượng nhìn tới bản thân nàng sợ tới mức trốn phía sau Lâu Lan,lúc này mới thoáng yên tâm, vừa thấy, Mộc Xuân Phong vẫn giữ mặt nhìn về phía hoàng thượng, nhìn cũng không nhìn,trong lòng nàng hơi hơi bị đau nha.

Hôm nay không khí so với ngày thường vào triều thì nghiêm túc rất nhiều, giống như xảy ra việc gì rất quan trọng.

Lâu Lan hơi nheo mày, tiến lên từngng bước nói: “Hoàng thượng, có phải đã xảy ra việc gì hay không?” Y phục hồng trong ánh vàng rực rỡ ánh mặt trời chiếu vào phong hoa lỗi lạc,vẻ mặt như họa.

“A, Còn ai ngoài thái tử Ấp quốc Gia Luật Hằng!” Hoàng thượng thở dài,tất cả người trong triều đều căng thẳng không khí nhất thời lại đè nén một phần.

Gia Luật Hằng? ! Tra Tiểu Tân nghe được tên này liền nhảy dựng, không phải là 9527 sao? ! Hắn lại làm chuyện xấu gì nữa đây? ! Nàng vừa thấy, gương mặt tuấn mỹ của Lâu Lan lãnh đạm không chút biến hóa, nàng mới thả lỏng chút, Kỳ quốc không phải là luôn luôn dựa vào hắn sao?

“Sao? Hoàng thượng nói việc hắn tấn công dã đảo?” Lâu Lan gọn gàng dứt khoát nói ra lời hoàng thượng muốn nói, thấy hắn kinh ngạc sau đó bất đắc dĩ gật đầu, mắt phượng hẹp dài rét lạnh vài phần: “Dã đảo bốn phía toàn là biển, dễ thủ khó công, cho dù hắn muốn tấn công cũng tiêu tốn đã nhiều năm công phu, hoàng thượng cũng không cần lo lắng.”

Hoàng thượng nghe xong lời nói của hắn mới thả lỏng gật đầu, thần sắc nặng nề cũng lập tức thoải mái: “Đã không có việc gì,bãi triều đi.”

“Không, thần có một chuyện muốn bẩm.” Lâu Lan nói câu này đồng thời nhìn sang Tra Tiểu Tân,dịu dàng nhàn nhạt, có chút nặng nề, cả triều văn võ cũng không khỏi bị vẻ đẹp của hắn mĩ làm hoảng sợ, Tra Tiểu Tân nhìn vào trong ánh mắt hắn, hạnh phúc không biết phải nói thế nào.

“Sao? Chuyện gì?” Hoàng thượng hăng hái, mỉm cười hỏi.

Đang lúc mọi người đang tò mò,có một nam tử dịu dàng như ngọc cứng người đứng ở đàng kia, quạt xếp bị lực đạo trong tay siết mạnh tách ra, mặt quạt cũng không lộ dấu vết xé mở, Mộc Xuân Phong hít thật sâu, trong lòng thong thả từ từ trầm xuống, cuối cùng, cuối cùng, nàng sẽ thành nữ nhân của hắn.

“Thần…” Đang lúc Lâu Lan định mở miệng, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tâm thanh kinh hoảng dồn dập, chỉ thấy một binh lính hoang mang rối chạy tiến vào ngã chạy trên mặt đất, giọng nói run run.

“Không tốt ! Hoàng thượng! Gia Luật Hằng thật đã đánh hạ dã đảo !”

“A? !”

“Cái gì? !”

“Tại sao có thể như vậy? !”

Trong lúc nhất thời, trên triều đình nổi lên sóng to gió lớn, chúng triều thần nghẹn họng nhìn trân trối, không thể tin. Tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Lâu Lan giống như muốn hỏi, lại giống như chất vấn, mà lúc này, Mộc Xuân Phong chưa từng quay đầu cũng nhìn hắn một cái, nhưng con ngươi đen bóng hàm chứa cảm xúc phức tạp, sâu không lường được.

Hoàng thượng quá sợ hãi, nhìn thẳng Lâu Lan: “Nên làm thế nào đây!Dã đảo là của Kỳ quốc chúng ta nha! Lâu ái khanh, nhanh chóng mang binh tấn công bọn họ!”

Tất cả kế hoạch đều tại đây lộn xộn lên.

Thần sắc Lâu Lan ngưng trọng đứng ở đằng kia, mâu quang lóe ra,Gia Luật Hằng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy tấn công dã đảo, hắn vừa mới từ Kỳ quốc trở về không đến mười ngày, cho dù hắn đã trộm binh thư nhưng bản thân cũng bị trọng thương, trừ phi… Nghĩ tới đây khuôn mặt yêu lệ dần dần phủ lên một tầng hàn sương, trừ phi có cao nhân chỉ điểm,người có thể phá giải binh trận của hắn, bên môi hiện lên một tia cười lạnh, nhưng thật ra hắn bằng lòng gặp người hiểu biết đó.

“Tiểu Lâu…” Tra Tiểu Tân bất an kéo kéo hắn ống tay áo, tâm hoảng ý loạn.

Lâu Lan cho nàng một nụ cười trấn an, sau đó tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Chờ ta trở lại, liền thành thân.” Ánh mắt kiên định dịu dàng y như đêm đó dừng ở nàng, Tra Tiểu Tân dùng sức gật đầu, giờ phút này, đứng ở trước mặt nàng không chỉ là tướng công sẽ nắm tay nàng cả đời cũng là nam nhân bảo vệ toàn bộ Kỳ quốc! Giống như này lần này ra sa trường,có nam tử có thể nghịch chuyển phong vân làm bạn cả đời, vợ chồng còn cầu gì nữa? !

“Thần lập tức mang binh, nhất định mang về tin vui!” Giọng nói trầm ổn có lực là lời tuyên bố quyết tâm của hắn, Lâu Lan nhìn sang Tra Tiểu Tân liếc một lúc, bước nhanh rời đi, y phục màu đỏ tung bay theo gió, quyến cuồng lạnh thấu xương.

Mọi người dùng ánh mắt sùng kính nhìn bóng dáng hắn rời đi, phát ra cảm thán: “Kỳ quốc có Lâu tướng quân, muôn đời an bình.”

Ngay cả hoàng thượng cũng liên tục gật đầu, trên mặt còn vui mừng có ý cười.

Chỉ có Tra Tiểu Tân đứng ở đằng kia ngây ngốc không nói lời nào, níu chặt lấy y phục, sa trường vô tình, chiến tranh hung ác, đây là việc từ xưa cho đến giờ sẽ không thay đổi, chỉ hy vọng bất luận kết quả như thế nào hắn có thể an toàn trở về.

Đang lúc mọi người suy nghĩ sâu xa khác nhau lúc đó có một âm thanh phá vỡ không khí bình tĩnh

“Hoàng thượng, thần có việc múôn bẩm.” Đúng là Thập Tam Vương gia Mộc Xuân Phong, hắn ngọc thụ lâm phong trong tay cầm một quạt xếp bạch ngọc tốt nhất, nhẹ nhàng phong độ, tĩnh nhã tuyển tú.

Hoàng thượng tâm sự đã giải, cười mỉm chi hỏi: ” Mộc ái khanh có chuyện gì cần bẩm báo?”

Mộc Xuân Phong mỉm cười, gằn từng tiếng: “Thần muốn kết hôn với Tra Tiểu Tân phong cô ấy là thập tam vương phi, thỉnh hoàng thượng tứ hôn.”

Chỉ một thoáng, mọi người xung quanh lặng ngắt như tờ,Tra Tiểu Tân thành tiêu điểm ngọn nguồn.

“Sao?” Hoàng thượng theo ngón tay hắn chỉ nhìn về phía Tra Tiểu Tân, chỉ thấy dáng vẻ của nàng thanh tú, mặc dù không phải là tiểu thư khuê các cũng là con gái rượu , lại thấy ánh mắt của Mộc Xuân Phong chăm chú nhìn ánh mắt của nàng dịu dàng thâm tình.Trong lòng hiểu rõ, gật đầu cười nói: “Được! Trẫm phê chuẩn !”

Lại là một trận ồ lên, không ai dám phát ra âm thanh.

Tất cả mọi người đều biết Tra Tiểu Tân là nữ nhân mà Lâu Lan yêu sâu đậm, cũng không nghĩ đến Thập Tam Vương gia nhưng lại dám trên triều tuyên bố muốn kết hôn lấy nàng làm vợ? ! Hắn không sợ đắc tội Lâu Lan sao? !

Mà việc này nhân vật chính là Tra Tiểu Tân, cả người khiếp sợ ngạc nhiên quá độ đứng ngây ngốc không có phản ứng, một đôi mắt đen bóng nhìn thẳng Mộc Xuân Phong, sắc mặt trắng bệch, hắn vừa mới đang nói cái gì? ! Cưới nàng làm vợ? ! Hắn điên rồi sao? !

“Tạ hoàng thượng tứ hôn.” Mộc Xuân Phong cực tao nhã cúi đầu xoay người,khi cúi đầu xuống khóe môi nở cười mãn nguyện.

Thì ra đã rất lâu hắn không dám đối mặt với lựa chọn cũng không cách nào ép mình ra quyết định.

Ngay vừa rồi Lâu Lan muốn tuyên bố cưới nàng làm vợ,Mộc Xuân Phong mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nữ nhân đứng ở bên người hắn ở đằng kia chính là nữ nhân hắn muốn cả đời ở chung, một khắc hắn kia ở trong lòng hắn tự nói với bản thân, nếu như ở có một lần cơ hội, hắn sẽ không chủ động buông tha cho nàng .

Không từ thủ đoạn cũng là yêu.

Cứ như vậy, Mộc Xuân Phong ở trước mặt cả triều văn võ đang ngạc nhiên nắm tay Tra Tiểu Tân rời đi, giống như nắm tay một con rối gỗ, tất cả mọi việc xảy ra quá nhanh.Tra Tiểu Tân giống như lọt vào trong mà sương mù không rõ tình huống lúc này.Trong lòng rối loạn, không, nàng phải đợi nàng biết rõ ràng mọi chuyện mới xảy ra mới có thể hỏi Mộc Xuân Phong rốt cuộc xảy ra chuyện gì!

Tất cả đều thay đổi bất ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.