Phi Duyệt Quân Tâm

Chương 210: Ba ngày sau, ta sẽ phong nàng làm hậu



Thấy mông có chút đau đau, tiểu tử miệng thì cứng nói chuyện thì tức cười,lời nói của tiểu tử này trực tiếp không hề che dấu ,Gia Luật Hằng cũng có chút hờn giận, nhẹ nhàng đánh lên mông hắn mấy cái trầm giọng nói: “Con còn nói thêm một câu ta liền đập nát mông con.” Hắn thuần túy chỉ muốn đe dọa hắn, dù sao bị một tiểu tử nói trúng nổi đau trong long thấy không thoải máu.

Tra Tiểu Tân biết Gia Luật Hằng sẽ không đánh hắn, lại nhìn thấy bộ dáng quật cường của Tiểu Vương Tử, không khỏi cảm thấy đau đầu.

Hai nam nhân một lớn một nhỏ khi nào thì kết thành oan gia? !

Tiểu Vương Tử xì một tiếng khinh miệt nói: “Đánh đi đánh đi, dù sao trên thế giới này ngoại trừ mẹ,cha và Tô Tiểu Lê thương con, người không có thương con nha …” Càng nói ngữ khí càng thương tâm, càng ủy khuất,con ngươi ngấn nước, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể chảy ra nước mắt.

Quả nhiên, Gia Huật Hằng nghe xong bền lòng mấy cũng mềm nhũn, ngữ khí cũng thay đổi: “Ai nói chỉ có bọn họ thương con ? ! Chẳng lẽ ta không thương con sao? !” Tiểu Tử này thật là mau quên! Hắn không thương tiểu tử này sau? Nếu là người khác phạm những lỗi này đã sớm chết hơn trăm lần .

Tra Tiểu Tân chỉ cảm thấy đầu lại bắt đầu đau , tiểu tử này lại diễn khổ nhục kế,Gia Luật Hằng không mắc mưu mới là lạ.

“Người một một chút cũng không thương con , động một chút là đòi đập nát mông…” Nói đến đây Tiểu Vương Tử giương khuôn mặt trắng noãn lên nhìn Gia Luật Hằng, một đôi con ngươi đen đã sớm ngập nước, làm người đau lòng.

“Ai?” Gia Luật Hằng nhìn thấy tiểu tử ấy sắp khóc trong lòng hắn vừa đau vừa hận bản thân, vì thế buông hắn ra dịu dàng dỗ: “Ngoan, không khóc a, tất cả chuyện vừa rồi chỉ là đùa giỡn với con, ta làm sao nhẫn tâm đánh mông của con nha?”

Tiểu vương tử yên lặng lau nước mắt không nói lời nào, một con mắt lại nhìn qua khe hở lén quan sát vẻ mặt biến hóa của hắn.

Thấy hắn không chịu mình, Gia Luật Hằng cũng nóng nảy, ngồi xổm xuống khẽ cười nói: “Ta hôn mẹ con là vì thích nàng, giống như con cũng thương mẹ con, không phải là ức hiếp nàng, biết không?”

“Mẹ!” Tiểu Vương Tử luôn im lặng bỗng nhiên lớn tiếng kinh kêu, Gia Luật Hằng lập tức quay đầu nhìn lại, hạ khắc ngọc tỷ trong tay không còn ngay sau đó nghe được “Bùm” một tiếng, khi hắn quay đầu nhìn thấy Tiểu Vương Tử nhăn mặt tươi cười.

“Ha ha ha, Gia Luật tiểu tử, người lại mắc mưu !”

Đáng giận! Gia Luật Hằng tức giận đến tái mặt, tiểu tử này dám diễn kịch để lừa hắn,tiểu tử này ném ngọc tỷ ném vô khe đá, nhất thời vừa tức vừa vội, bước bay đến tảng đá đưa tay lấy ra, giọng nói không vui: “Xú tiểu tử, ta sẽ đánh thật mạnh mông của con!”

“Ha ha, người cho con là ngốc tử sao, đứng ở chỗ này bị người đánh!” Tiểu Vương Tử sờ sờ cái mũi khinh thường nói, nói xong lại lộ ra đại nụ cười rực rỡ, chạy về hướng Tô Tiểu Lê mở hai tay ra: “Tiểu Lê Tử, muốn ôm ôm.” Giọng nói làm nũng không có người nào có thể kháng cự.

Tô Tiểu Lê ngẩn ra, được rồi, nàng vốn tìm hắn để tính toán! Nói qua bao nhiêu lần không được đem chuyện đái dầm là một sự kiến lý thú, làm hại nàng mỗi ngày giặt chăm, đêm qua lại tiểu ướt giường! Hơn nữa là giường của chính hắn , lần trước là giường nàng , sau đó là Tra Tiểu Tân ! Tiểu hài tử này!

“Tiểu Lê Tử, muốn ôm ôm.” Tiểu Vương Tử biết Tô Tiểu Lê suy nghĩ cái gì,hắn giả bộ ngây thơ làm bộ vô tội.

“A, đứa nhỏ này…” Tô Tiểu Lê đưa tay ôm lấy hắn bất đắc dĩ thở dài,tay còn nhẹ nhàng vỗ mông hắn một cái, ở trong cung này,ngoại trừ nàng tức giận đánh mông hắn một cái, ngay cả Gia Luật Hằng và Tra Tiểu Tân cũng không được, cho nên Tiểu Vương Tử thường dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ nàng.

“Tiểu Lê Tử, ngày hôm qua Gia Luật tiểu tử tặng cho mẹ con món ngon, ngay tại trong phòng mẹ, con cố ý để lại một cái, chúng ta hiện tại đi mau đi.” Tiểu Vương Tử chớp hai mắt cười nói, lộ ra một hàm răng trắng muốt.

“Miệng lưỡi của tiểu tử này đúng là ngọt chết.” Tô Tiểu Lê nghe được vui vẻ ra mặt,nhìn Tra Tiểu Tân sau đó ôm hắn rời đi, khi rời đi Tiểu Vương Tử cố ý quay đầu lại nhìn Gia Luật Hằng làm mặt quỷ, vô luận hắn làm gì làm hắn tức giận, chỉ cần qua nửa canh giờ sau giống như chưa xảy ra chuyện gì, cho nên hắn phải mau mau rời đi.

Sau nửa canh giờ…

Gương mặt tuấn tú của Gia Luật Hằng chau lại thật vất vả mới lấy ra ngọc tỷ cầm đi tới Tra Tiểu Tân, miệng oán hận nói: ” tiểu tử đáng giận! Ta thế nào cũng phải đánh lên mông hắng!” Nếu bị người ta nhìn thấy đường đường là hoàng thượng Ấp quốc lại chui vào một cái hố không ngừng tìm, đây chắc là chuyện rất buồn cười? ! Lúc trước gặp được Tra Tiểu Tân cũng khốn đốn, hiện tại có tiểu tử kia hắn càng khó khăn hơn,hai mẹ con nàng là khắc tinh của hắn sao.

“Ha ha,ngươi làm được sao?” Tra Tiểu Tân nhịn không được cười thành tiếng, nàng có một cổ linh tinh quái con như vậy, nhiều khi chọc nàng tức giận đến hộc máu, khả ngay sau đó dung lời nói để dụ dỗ nàng .

Gia Luật Hằng nghe xong lời của nàng đuôi lông mày nhếch lên, nắm cằm nàng cười đến ngoạn vị: “Ta đương nhiên luyến tiếc đánh con ta.” Lời nói rất rõ ràng, hắn thực đã tiểu tử đó như con hắn.

Nụ cười trên mặt của Tra Tiểu Tân cương cứng, thẳng tắp nhìn hắn.

“Ba ngày sau, ta phong nàng làm hậu.” Trong mắt của Gia Luật Hằng nhu tình như nước, ngón tay khẽ vuốt gò má bóng loáng của nàng.

Tim mãnh liệt chấn động, tuy rằng biết sẽ có một ngày như vậy, nhưng mà không nghĩ tới quá nhanh , năm đó sau khi cứu tỉnh hắn muốn lấy nàng, nàng luôn tìm cách từ chối,nói cái vẻn vẹn năm năm! Hiện tại xem ra là trốn không thoát .

“Như thế nào?” Hắn khẽ hôn giữa trán nàng nhẹ nhàng hỏi, con ngươi lóe ánh sáng bức người nhìn thẳng nàng . Hắn yêu nàng như vậy cho nên không có bắt buộc nàng, đây đã là cực hạn của hắn.

Tra Tiểu Tân dời tầm mắt nhẹ giọng nói: “Ta phải đi về.” Nhiều năm như vậy nàng mỗi ngày mỗi đêm đều muốn trở về Kỳ quốc, trở lại bên người kia,nghĩ tới tâm liền đau.

“Ha ha, nàng có thể trở về, nhưng mà Tiểu Vương Tử không thể trở về.” Gia Luật Hằng nghe được lời của nàng trong lòng không khỏi thất vọng, nhưng nụ cười vẫn hiện ở trên mặt.

Tra Tiểu Tân cảnh giác theo dõi hắn, không biết hắn có ý gì.

Gia Luật Hằng và nàng ngồi trên bàn đu dây nhẹ nhàng đưa đi đưa lại , hắn chăm chú nhìn nàng nói từng chữ: “Từ khi sinh ra ta đã cho hắn uống thuốc, nếu không có thuốc giải hắn sẽ…”

“Gia Luật Hằng!” Tra Tiểu Tân giận dữ hét lên, một đôi con ngươu nhanh chóng ẩm ướt, trời thật nóng, nhưng cả người nàng hiện tại lạnh như băng! Hắn là người yêu Tiểu Vương Tử! Nhưng lại làm ra chuyện này!

“Cho nên, gả hay là không gả, là do nàng……..” Mặc dù đoán được nàng sẽ tức giận, nhưng Gia Luật Hằng có chút thương cảm, nàng cư nhiên thật sự tin tưởng hắn sẽ làm chuyện thiếu đạo đức này sao.

Tim của Tra Tiểu Tân kịch liệt phập phồng, cắn môi không để nước mắ rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.