Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 2 - Chương 25: Đầm Rồng Hang Hổ



Tại quận Thủ phủ.

- Nhốt hắn trong viện của ta, phòng kia đi.

Công Dã quận thủ chỉ vào một gian phòng nói:

- Gông xiềng không được thiếu, còn phải canh phòng cẩn thận, chia ra nhiều tốp đừng để có chỗ nào sơ suất.

- Vâng.

Đám thân vệ lập tức áp giải Tần Liệt Hổ đi. Tần Liệt Hổ vẫn trừng mắt nhìn chằm chằm vào Công Dã quận thủ.

- Hừ, nếu không phải bởi vì nhi tử của ngươi, ta chỉ cần ra lệnh một tiếng liền có thể lấy mạng ngươi.

Công Dã quận thủ thầm nghĩ, triều đình ban cho quận thủ thống lĩnh một phương, có quyền hành tuyệt đối, giết một tiểu quan bát phẩm là chuyện trong lòng bàn tay. Đương nhiên quận thủ cũng phải làm rất nhiều việc, ví dụ như đối phó Yêu tộc, ví dụ như quản lý dân chúng an cư.

Công Dã quận thủ chậm rãi đi vào phòng, đóng cửa lại. Hắn một mình ở trong phòng, khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn.

- Ta lấy luật pháp triều cương, đường đường chính chính phái quan binh đối phó Tần gia. Tông phái sau lưng Tần Vân cũng không dám tới.

Công Dã quận thủ âm thầm cười nhạo.

- Những kẻ tu hành trong mắt triều đình lại chẳng là cái thá gì. Cho dù là cao nhân tu hành ở tông phái mạnh nhất Tiên Thiên Kim cũng không dám tùy ý tàn sát quan binh. Nếu không một khi bị triều đình đuổi giết cũng chỉ có đường bỏ mạng.

Triều đình thống trị toàn bộ thiên hạ, nắm giữ phương pháp tu hành Thần Ma mạnh nhất. Chỉ riêng một mảnh Giang châu, triều đình liền phái hai vị cao nhân Tiên Thiên Kim Đan tọa trấn, không thua gì tông phái tu hành đứng đầu 'Cảnh Sơn phái'. Cái này cũng chưa tính tới rất nhiều Thần Ma, rất nhiều quân đội!

Thiên hạ Thập Cửu châu!

Hơn nữa 'Vương Đô' mới là nơi mà triều đình hội tụ đầy đủ vũ lực. Nói cho cùng, triều đình mới là nơi thế lực mạnh nhất trong thiên hạ! Cũng chỉ Đạo gia Thánh địa Phật môn, Y thị Côn Lôn châu, cùng một số ít đại gia tộc mới được triều đình kính nể ba phần, không cần thiết cũng không cần trở mặt! Tông phái tu hành bình thường, triều đình căn bản chẳng để tâm.

Triều đình ra lệnh một tiếng, như Quảng Lăng quận muốn trừ yêu, Cảnh Sơn phái 'Nguyên Phù Cung Chủ' liền lập tức đến trấn tọa. Vì sao? Bởi vì triều đình mới là thiên hạ chính thống, thuận theo triều đình, đối với tông phái là mười phần lợi. Trước đây cũng từng có tông phái chọc giận triều đình, sau đó gặp họa diệt môn cũng là điều bình thường.

Cũng có một số ít tông phái nhỏ lẻ, bọn họ đầu quân cho triều đình. Giống như Thiết thống lĩnh hay Phương thống lĩnh, bây giờ cũng giữ một chức quan trong triều rồi.

- Chỉ cần ta làm việc đúng với luật pháp triều đình, không có sơ hở, tông phái sau lưng hắn cũng không dám cùng quan binh triều đình chống đối.

Công Dã quận thủ thầm nghĩ.

- Tần Vân tuy còn trẻ, lúc ta phái binh đuổi bắt, bức bách hắn như vậy mà hắn vẫn có thể nhịn được. Đáng tiếc, nếu như hắn có thể đại khai sát giới, giết trên đám quan binh kia... Hừ hừ, hắn cho dù là cao nhân cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan triều đình cũng sẽ hắn bắt lại!

- Xem ra, tông phái sau lưng của hắn cũng đã chỉ điểm cho hắn ít nhiều.

- Nhưng mà cái bẫy thứ nhất, ngươi thoát được. Vậy còn cái bẫy thứ hai?

Công Dã quận thủ đang hết sức chờ mong.

- Bên trong Lục Phiến môn hôm nay ta đã bố trí hết thảy, tựa như đầm rồng hang hổ. Ngươi không đi vào, đại ca ngươi mỗi ngày sẽ phải chịu cực hình, thậm chí hành hạ tới chết. Ngươi sẽ trơ mắt nhìn hắn chết sao?

Công Dã quận thủ trong mắt có sát khí lưu chuyển.

Tần Vân đang đi trên đường, đường phố hôm nay rất náo nhiệt, khắp nơi đều đang bàn tán xôn sao. Trong trà lâu, tửu quán cũng đều bàn luận chuyện này, câu chuyện của người dân toàn thành đều là về 'Tần Gia, Tần nhị công tử, cùng quận thủ'.

- Vốn Tần nhị công tử cùng đệ tử Thần Tiêu môn liên thủ giết Thủy Thần đại yêu, công lao to lớn như thế, quận thủ đại nhân sao lại muốn đối phó hắn?

- Hẳn là quận thủ đại nhân hiện tại cũng đau đầu đi! Tần nhị công tử thật sự là thần tiên, lúc trước toàn thành đều vang lên tiếng của Tần nhị công tử.

- Nói nhỏ thôi, quan binh tới kìa.

- Sợ cái gì! Lúc đầu quan binh tấn công Tần phủ không ai mất mạng, rất nhiều quan binh đều cảm kích Tần nhị công tử.

Khắp nơi đều bàn tán, quan binh ngoài phố kia cũng là bất đắc dĩ, bọn họ chỉ có thể tuân lệnh đi điều tra:

- Lục soát cho ta, các ngươi có thấy một thanh niên dẫn theo hai vị phu nhân một già một trẻ cùng với hai đứa nhỏ ba bốn tuổi không?

Quan quân đang lục soát mọi nơi. Tần Vân cũng thấy cảnh này. Hắn lúc này cả người mặc áo vải màu xám, toàn thân hắn đều mơ hồ kỳ dị, bá tánh bình thường cho dù từng gặp Tần Vân, những nhớ thế nào cũng chỉ là mơ hồ cảm thấy dường như đã từng gặp hắn ở đâu đó thôi. Loại pháp thuật này tên là 'Thần ẩn thuật'! thủ pháp này cũng không phức tạp, chỉ là yêu cầu sinh lực hồn phách tương đối cao, người tu hàng mới khai mở Tiên môn không thi triển được.

Giống như Y Tiêu, từ lâu đã Luyện Khí tới tầng thứ mười hai, sinh lực hồn phách cũng khá mạnh, cách Tiên Thiên không xa, đệ tử Thần Tiêu môn có thể tự nhiên thi triển. Dung mạo của nàng như vậy, thi triển rồi sẽ có tác dụng đối với bá tánh bình thường. Chỉ có người tu hành ở cảnh giới cao mới có thể thấy rõ dung mạo của nàng.

Tần Vân trước đây cũng không cần dùng loại thủ pháp này. Hôm nay đành phải học Y Tiêu, thi triển ‘Thần ẩn thuật' này.

- Khắp nơi đều điều tra?

Tần Vân âm thầm lắc đầu.

- Hả?

Tần Vân đột nhiên ngẩng đầu, mơ hồ cảm thấy có chim trên trời cao bay ngang qua.

- Ba phong thư có lẽ đã bắt đầu gửi đi, tốc độ của Hồng Cửu thật nhanh.

Tần Vân đã lưu lại chân nguyên trên thư, người nào nếu tự tiện mở thư, hắn cũng có thể cảm nhận. Tin rằng trong phạm vi nhất định hắn có thể mơ hồ cảm nhận được. Bây giờ hắn cảm nhận được, ba phong thư với tốc độ cực mau đi theo các hướng khác nhau, trong đó có một phong thư là gửi ra ngoài Quảng Lăng quận, hiển nhiên đã bắt đầu dùng bồ câu truyền tin rồi.

- Ta tuy rằng có thể âm thầm nghĩ cách, cứu ra đại ca cùng phụ thân ra, nhưng muốn rửa sạch tội danh, còn là cần dựa vào Vương lão tướng quân bọn họ.

Tần Vân thầm nghĩ.

- Ta dù sao cũng là một người tu hành, không phải là quan lại triều đình. Nếu như thực sự vào triều làm quan, thân phận thấp, cũng không có tư cách dâng tấu lên triều.

- Rửa sạch tội danh phụ thân, mẫu thân, cả nhà đại ca mới có thể tự do, nếu không cũng chỉ có thể cả đời trốn tránh.

Tần Vân thầm nghĩ.

May mà ta lập đại công giết Thủy Thần đại yêu, chỉ là lúc trước vì giữ bí mật Kiếm ý, viện lý do thoái thác không phải do mình làm. Triều đình chỉ ban thưởng lễ vật cho người lập công là Y Tiêu, với Thần Tiêu môn! Triều đình tính công lao, Thần Tiêu môn chiếm tám, chín phần, bản thân chỉ có một, hai phần.

Nếu không, nếu công lao đều thuộc về ta, triều đình có lẽ sẽ ban thưởng không ngớt. Nhưng như vậy yêu ma toàn thiên hạ đều nhìn vào ta! Yêu tộc cùng nhân tộc tranh đấu nhiều năm, đại yêu ma đối với ta đều coi như cái gai trương mắt. Trừ phi ta một mực trốn ở Đạo gia Thánh địa, trong trọng địa hoàng cung, nếu không bản thân căn bản chạy không thoát.

- Có được có mất.

- Cũng được, mặc kệ như thế, ta cũng phải nghĩ cách cứu phụ thân cùng đại ca ra trước. Về phần rửa sạch tội danh, Vương lão tướng quân bọn họ nếu có thể giúp đỡ tốt. Nếu không, đợi thực lực của ta mạnh lên, có thể xử lý việc này rồi.

Tần Vân thầm nghĩ.

Đi lại giống như các bá tánh bình thường, cước bộ rất nhanh, chớp mắt đã đến Lục Phiến môn.

Tần Vân mới xuất hiện ở trong ngõ, sau đó liền không thấy bóng dáng đâu. Hắn hiển nhiên đã thi triển ra 'Thần ẩn thuật'.

'Mở pháp nhãn' hoặc là 'Sinh lực cảm ứng' các loại phương pháp này đều có thể phá giải thuật tàng hình. Thế nhưng chỉ có người tu hành mới có thể làm được. Nha dịch bên trong Lục Phiến môn không phải là người tu hành. quận thủ phái bao nhiêu người, Tần Vân dùng bản mệnh Phi kiếm có thể đoán được vị trí của bọn chúng, đối với bọn chúng bảo trì khoảng cách, cho dù đối phương dùng ‘Mở pháp nhãn’ cũng không phát hiện được hắn.

Tần Vân thi triển thuật tàng hình, nghênh ngang tiến vào Đại lao Lục Phiến môn. Đám nha dịch đều không phát hiện ra điểm gì.

- Bên trong có người tu hành.

Tần Vân cũng biết bọn chúng, dù sao lúc trước đã đi qua quận Thủ phủ, cũng biết qua vài thủ hạ của quận thủ.

- Bọn chúng pháp lực đều yếu, không đáng nhắc tới, trước phá giải trận pháp, đây là trận pháp duy nhất trong Lục Phiến môn.

Tần Vân hành xử tùy ý, dù sao bản mệnh Phi kiếm trong vòng trăm trượng hắn đều có thể cảm nhận được, từ lâu đã phát hiện trận pháp này. Hơn nữa tình hình ở Lục Phiến môn, phụ thân cũng đã nói cho hắn.

Tần Vân ẩn thân đi vào chỗ tối, phóng phi kiếm.

- Vèo.

Bản mệnh Phi kiếm giống như con cá, thuận theo góc cạnh trong Lục Phiến môn, nhanh chóng hướng một nơi đâm tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.