Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 2 - Chương 26: Ngũ Chuyển - Huyền Mộc Đại Trận



Tần Vân cảm ứng được tình hình trong ngục, ánh mắt sắc lạnh thêm vài phần.

Trong Đại lao, Tần An bị cột trên giá gỗ, bên cạnh giá gỗ có lò than. Trong lò, than nóng bừng, đỏ rực. Một cái bàn ủi đặt bên trong lò đã bị nung nóng, hai lính ngục đứng ở bên miễn cưỡng nói:

- Tần An công tử, ngươi cũng đừng trách chúng ta, quận thủ đại nhân đã hạ lệnh, mỗi ngày đều phải "hầu hạ" ngươi một lần. Chúng ta không tuân mệnh lệnh, kẻ bị phạt chính là huynh đệ chúng ta.

- Yên tâm, hình phạt này cũng không làm ngươi chết được, chúng ta sẽ bảo toàn cái mạng nhỏ của ngươi. Hầy, nếu ngươi chết rồi, chúng ta sẽ gặp phiền toái lớn đấy.

Một lính canh ngục liếc mắt nhìn lò than.

- Đợi một chút nữa, dựa theo quy củ, đầu tiên đóng cho ngươi năm dấu ấn. Này, lão Phó, chuẩn bị muối chưa?

- Đợi lát nữa, ta cho người ta đi lấy rồi.

Một lính canh đứng ở chỗ xa hô lên.

- Trước hết chuẩn bị đóng dấu, sau đó rắc muối lên. Tần An công tử, ngươi nhất định chưa từng nếm qua mùi vị này, tin rằng cả đời ngươi cũng không quên được.

Lính canh ngục cười ghê rợn.

- Yên tâm, chúng ta đều là lão luyện, ngươi khẳng định không chết.

Tần An nghiến răng, thân thể nhịn không được run nhè nhẹ. Đây là bản năng, hắn muốn khống chế bản thân nhưng khống chế không được.

Rắc rắc...

Dưới lòng đất dường như có rung động nhưng rất nhẹ, người bình thường sẽ không chú ý đến.

Trên thực tế đó là một cây đồng trụ chôn trong lòng đất, trên đồng trụ có những ký hiệu phức tạp, lúc này lại là có thêm một thanh phi kiếm tiến vào lòng đất, vèo một tiếng, trực tiếp đâm xuyên qua đồng trụ! Ký hiệu trên đồng trụ bị phá hỏng. Trận pháp ở Đại lao Lục Phiến môn là để phòng ngừa có người tu hành đến cướp ngục ngục, một khi trận pháp phát động, người tu hành bình thường không thể trốn không thoát.

Người tu hành bình thường, sinh lực không cách nào phóng ra ngoài, cũng không tìm thấy trung tâm của trận pháp, nhưng đối với Tần Vân lại khác, chỉ trong nháy mắt, hắn đã có thể phá giải.

- Không xong!

- Cẩn thận, cướp ngục!

Bên ngoài Đại lao vang lên tiếng hô kinh hãi, thế nhưng thanh âm có lớn thế nào cũng bị Thiên Địa lực lượng trùng điệp ngăn lại, những tiếng hô ấy không thể truyền tới trong Đại lao!

Dựa vào thuật ẩn thân, Tần Vân trực tiếp từ cửa nhà lao đi vào, đi qua đám lính canh, bọn chúng hoàn toán không nhìn thấy gì.

- Bên ngoài bổ khoái nha dịch sẽ rất nhanh xông tới, phải mau chóng cứu đại ca ra. Chỉ là … Công Dã quận thủ lần này thực sự không bố trí cạm bẫy gì?

Tần Vân nghi hoặc, đoạn đường tới đây thực sự quá thuận lợi rồi. Tiếp tục dùng thuật ẩn thân, đi vào trong lao ngục, hắn đi thêm hai ba bước đã tới bên cạnh đại ca.

Vèo vèo....

Kiếm quang lóe sáng.

Tần An vốn là đang nhìn bàn ủi bị lò than nung tới nóng đỏ, phía xa có canh ngục đang ôm chậu muối đi tới. Giờ khắc này, Tần An không khỏi nghiến răng:

- Phải chịu đựng, chịu đựng, tóm lại không chết được, không thể chết được.

Bỗng nhiên hắn cảm giác dây trói ở tay được nới lỏng, cảm giác nặng nề dưới chân không còn. Keng keng keng! Xiềng xích nơi cổ chân vỡ vụn, rơi trên mặt đất, phát ra những tiếng vang.

Tần An sững sờ buông tay xuống.

- Cái này...

Hai gã lính canh cũng ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn xích sắt tự dưng bị đứt. Nhưng vì sao lại đứt, bọn hắn đều không thấy rõ, chỉ thấy mơ hồ có ánh sáng vụt qua.

- Cướp ngục.

Một gã lính canh béo ú trừng mắt hô lớn, những lính canh khác đều kinh hãi. Phạm nhân bị giam ở các phòng nghi hoặc nhìn qua, bọn họ đều có cảm giác không khí xung quanh đều bị cô đọng, có một sức mạnh vô hình tay nảy họ, cũng bọc lấy đám lính canh.

- Đi.

Tiếng quát nhẹ

- Vù vù vù...

Từng tên lính canh lần lượt bay lên không trung, văng tới một góc rất xa.

Đám phạm nhân kinh hãi nhìn thấy bên cạnh kẻ bị trói trên giá gỗ lại xuất hiện thêm một thanh niên mặc áo màu xám.

Tần Vân hiện thân, vươn tay nắm lấy cổ tay Tần An:

- Đại ca, ta tới cứu huynh, cẩn thận một chút, e là quanh đây còn có nguy hiểm.

Tần An nhìn thấy người trước mặt, vừa kinh hãi vừa nghi hoặc:

- Nhị đệ?

Rõ ràng bên tai nghe được giọng nói của huynh đệ, nhưng không biết làm sao, lại cảm thấy không nhận ra dung mạo người trước mặt. Tần An hoài nghi, có phải hắn đã biến thành ông lão tám mươi chín mươi, già yếu như vậy, chuyện gì cũng không nhớ được, thực sự là không có cách nào nhớ ra đã từng gặp người này ở đâu.

‘Thần ẩn thuật’, Tần An làm sao mà phá được. Tần Vân cướp ngục, đương nhiên không muốn lưu lại chứng cứ, lúc nào cũng sử dụng ‘Thần ẩn thuật’ tránh cho người ngoài nhận ra.

- Cướp ngục.

- Cướp ngục rồi!

- Cứu... cứu chúng tôi với...

- Là Tần nhị công tử sao?

Phạm nhân bị giam giữ đều kích động hô hào.

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

Năm cây mộc trụ vốn dĩ trong Đại lao đột nhiên nổ tung, liền sau đó có năm nam tử, trên người bọn hắn đều có vỏ gỗ bảo hộ, hơn nữa còn có những cành cây nhỏ lộn xộn đâm ra, toàn bộ lao ngục tràn ngập mùi gỗ. Nhất thời, tình hình xung quanh đều thanh đổi, biến thành một thế giới mờ mịt sắc xanh. Thế giới lục sắc này được tạo từ năm hán tử kia, những cành cây nhỏ nhanh chóng dây dưa đâm trổ.

Một số phạm nhân trong trận pháp cũng bị những cành cây nhỏ kia đâm thủng, trợn mắt mà chết, cũng có kẻ bị dây leo quấn lấy, tắt thở mà chết. Đảo mắt một cái, hơn mười phạm nhân đã mất mạng, khắp nơi nồng đậm mùi máu của phạm nhân. Cành lá dây leo nhuộm máu, trông càng đáng sợ.

- Đây là gì?

Tần Vân nắm chặt tay Tần An, thận trọng nhìn xung quanh

- Trận pháp thật quỷ dị, sinh lực của ta cảm ứng vậy mà không phát hiện ra. Tuy rằng Thiên Nhân hợp nhất, có thể tạm thời cảm ứng được sự phức tạp trong đại trận, Thiên Địa lực lượng đã bắt đầu khởi động, nhưng ta đối với trận pháp này lại không hiểu rõ.

Tần An càng hốt hoảng, nhìn đám cành lá dây leo xung quanh.

- Thật sự là huynh đệ tình thâm! Quận thủ đại nhân quả là tính không sai, ngươi sẽ tới cứu huynh đệ của mình.

Năm người kia nhìn chằm chằm vào Tần Vân, đều có chút hưng phấn. Bọn hắn không bị ảnh hưởng với ‘Thần ẩn thuật’, nhìn rõ được dung mạo của Tần Vân.

- Năm huynh đệ Liễu thị?

Tần Vân trầm giọng nói:

- Thì ra là các ngươi.

- Nghe nói thực lực của ngươi rất lợi hại, có thể Thiên Nhân hợp nhất? Nhưng một người tu hành chưa vào tới Tiên Thiên, có thể đánh bại cảnh giới Tiên Thiên Hư Đan sao?

Liễu Đại cười nhạo nói.

Bên cạnh Liễu Tam cũng cười xảo quyệt:

- Năm huynh đệ chúng ta chưa từng đi theo đại nhân. Năm người chúng ta liên thủ tương ngang với Tiên Thiên Hư Đan Cảnh. Lại có thêm đại trận này, thực lực càng gia tăng.

- Hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Liễu Tứ nói.

- Các ngươi tiếng xấu vang xa, người muốn giết các ngươi cũng không ít. Các ngươi đi theo Công Dã Bính, khoác trên người áo quan mới có được vài phần an ổn.

Tần Vân trong miệng nói xong.

- Các ca ca, đừng tìm hắn nói nhảm, giết!

Liễu Ngũ nói.

- Giết.

- Giết.

Năm huynh đệ Liễu thị động thủ, cùng lúc đó, vô số cành lá dây leo bay ra, hướng phía Tần Vân cùng Tần An đâm tới. Tần An ở bên trợn mắt mà nhìn.

- Đứt.

Tần Vân tung bản mệnh Phi kiếm.

Bản mệnh Phi kiếm trong nháy mắt vút qua, vô số cành cây dây leo bị chặt đứt. Bởi vì số dây leo quá nhiều, Tần Vân chỉ có thể miễn cưỡng cắt đứt một vòng. Thế nhưng… đứt rồi lại tiếp tục mọc! Một số dây leo lớn đâm tới, Tần Vân có thể cảm giác được, toàn bộ trận pháp vận chuyển, thanh mộc khí không ngừng thúc đẩy dây leo phát triển.

- Chặt, chặt, chặt.

Tần Vân toàn lực điều khiển, thậm chí có ý muốn giết chết năm huynh đệ Liễu thị.

Thế nhưng càng tới gần năm huynh đệ Liễu thị, dây leo càng cứng cáp, đứt lại mọc. Một thanh bản mệnh Phi kiếm chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ phạm vi ba thước.

- Phải sử dụng Kiếm ý rồi! Nếu không, căn bản không phá được đại trận này.

Tần Vân thầm nghĩ.

- Nhưng một khi sử dụng Kiếm ý, ta buộc phải giết chết năm huynh đệ Liễu thị, không thể để lộ ra ngoài.

Sử dụng Kiếm ý, thực lực đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Thực Đan Cảnh!

Hậu Thiên Kiếm tiên tựa như thực lực, chỉ có một loại khả năng - nắm giữ Kiếm ý! Điều này là không thể để lộ, nếu không hậu quả này so với việc quận thủ muốn đối phó với hắn còn đáng sợ gấp nghìn lần, đại yêu ma trong thiên hạ đều sẽ muốn giết hắn.

- Ha ha... Không phá được đại trận, ngươi nhất định phải chết. Nói cho ngươi biết, cái này chính là Ngũ Chuyển Huyền Mộc đại trận! Chết trong một đại trận như này, ngươi có thể nhắm mắt rồi.

Năm huynh đệ Liễu gia kích động như phát điên.

- Yên Vũ Kiếm ý!

Tần Vân trong mắt sát khí loé lên, thi triển Yên Vũ Kiếm ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.