Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 2 - Chương 7: Hồng Ngọc Đạo Nhân Tọa Trấn



- Ngươi ẩn giấu sâu thật đấy Tần nhị công tử!

Giọng yêu quái sáu tay khàn khàn, hắn nhìn thanh phi kiếm lơ lửng trước người Tần Vân kia, sao còn không đoán được là tình báo đã sai rồi chứ?

Thực lực tên Tần nhị công tử này còn mạnh hơn nhiều so với trong tình báo.

Tần Vân lạnh nhạt nói:

- Nếu là cho các ngươi biết hết chẳng phải lần này ta sẽ chết dưới tay các ngươi rồi sao? Được rồi, bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là ngoan cố chống lại, ta sẽ giết ngươi. Hai là thành thành thật thật nói hết mọi việc cho ta... như vậy ngược lại ta có thể tha cho ngươi một mạng.

Tha mạng?

Tên yêu quái sáu tay này có lẽ còn không biết tác phong đối với yêu ma của Tần Vân.

- Ngự Kiếm Thuật Thiên Nhân hợp nhất sao?

Đột nhiên yêu quái sáu tay gầm lên giận dữ:

- Chết cho ta!

Tiếng gầm gừ của hắn truyền đến, nhưng sức mạnh trời đất xung quanh lại bắt đầu chấn động hoàn toàn ngăn cách âm thanh của hắn, cho dù tiếng gầm của hắn có lớn hơn nữa cũng chỉ truyền được xung quanh mười mấy trượng mà thôi. Bên ngoài mười mấy trượng lại không nghe thấy chút âm thanh gì.

- Xem ra bên ngoài còn có bạn đồng hành khác, muốn nói với bạn đồng hành của ngươi về tin tức của ta?

Tần Vân đưa mắt ngắm nhìn yêu quái sáu tay đang đánh tới bèn nhẹ nhàng lắc đầu.

- Vù...

Phi kiếm màu bạc lại một lần nữa bay ra, nếu như nói lần trước Tần Vân không có toàn lực ứng phó, cố ý lưu lại một tên sống lần này hắn thật sự dùng toàn lực để đối phó với yêu quái có sáu cánh tay này, đao thuật cũng rất lợi hại, phòng thủ cũng là không chút sơ hở.

- Vù vù vù…

Bản mệnh phi kiếm hóa thành từng sợi ánh sáng lung linh vây quanh yêu quái sáu tay, lần lượt cắt chém, động tĩnh công kích của phi kiếm đều rất nhỏ, kiếm quang liên miên, trong nháy mắt đã công kích mười mấy lần.

- Phốc.

Phi kiếm lóe lên, liền cắt qua một cái đùi yêu quái sáu tay, theo đó vang lên tiếng “phốc phốc phốc”, sáu cánh tay cũng bị cắt hết, ngã trên đất không thể cử động được gì nữa.

Yên Vũ kiếm ý, vốn có sở trường là phòng thủ, lúc thi triển ra sẽ liên miên không dứt, công kích cũng là như thế.

Kiếm quang liên miên... Một chiêu liền một chiêu, không cho bất kỳ thời gian nào để thở dốc, làm cho kẻ địch muốn trốn cũng không được.

Dĩ nhiên đối phó với một con yêu quái sáu tay nho nhỏ không cần phải thi triển đại sát chiêu giống như lúc đối phó Thủy Thần đại yêu.

Tần Vân nhìn yêu quái sáu tay đã mất hết tay chân đang nằm trên đất, nói:

- Vừa rồi ngoan ngoãn nói không phải tốt hơn rồi sao? Thật ra ngươi không cần nói ta cũng đoán được, là Cửu Sơn đảo chủ phái ngươi tới đúng không?

Trong mắt yêu quái sáu tay có một tia giật mình.

- Xem ra ta đã đoán đúng.

Tần Vân mỉm cười.

- Đi chết đi.

Đột nhiên yêu quái sáu tay há mồm, trên đầu hiện lên phù văn màu đen.

- Hả?

Trong mắt Tần Vân ánh lên vẻ tàn khốc.

Oanh.

Bản mệnh phi kiếm tốc độ tăng đến mức cực hạn, xé rách không khí sinh ra âm thanh chói tai ầm ầm, thậm chí còn hình thành lôi hỏa.

- Oanh!

Một kiếm liền xuyên thấu đầu của tên yêu quái sáu tay kia, đâm cho mặt đất hiện ra một lỗ thủng lớn mới bay trở về.

Yêu quái sáu tay vốn muốn dùng một kích cuối cùng nhưng lại do bản mệnh phi kiếm của Tần Vân quá nhanh, hắn còn chưa kịp sử dụng là đã về miền cực lạc rồi.

- Hừ.

Tần Vân khẽ vươn tay, Phi kiếm màu bạc liền dung nhập vào lòng bàn tay rồi hóa thành Kiếm hoàn đi vào trong đan điền của cơ thể.

Tần Vân đi qua, cẩn thận điều tra hai tên yêu quái:

- Lại là ma bộc. Hai tên này cũng là ma bộc, khó trách không sợ chết chút nào.

- Theo lý thuyết, Nhân tộc đánh nhau với Yêu tộc, Thủy Thần đại yêu chết rồi, Cửu Sơn đảo chủ cho dù tức giận cũng nên phái một thủ hạ ám sát tới ám sát ta thôi chứ. Thoáng cái liền phái ba tên? Loại ma bộc cấp Tiên Thiên này trở nên không đáng giá từ lúc nào rồi nhỉ?

Tần Vân thầm nghĩ, cho dù là đại yêu ma như Cửu Sơn đảo chủ cũng sẽ không dễ dàng lãng phí ma bộc Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đấy chứ.

Trên đường phố bên ngoài Tần phủ, ở lầu hai một quán rượu cách đó không xa có một vị khách luôn lắng nghe động tĩnh của Tần phủ.

Vị khách này âm thầm nói:

- Không có động tĩnh gì cả, ba vị thượng sứ đều đi vào một hồi lâu rồi mà không ai đi ra cả sao? Kỳ lạ thật!

Hắn đợi một lúc lâu.

Chợt thấy một đội ngũ trùng trùng điệp điệp đi tới Tần phủ.

Vị khách này liếc mắt liền thấy được Ôn Xung và Phương đại thống lĩnh trong đội ngũ, nói:

- Là đội cận vệ của quận thủ đại nhân? Không tốt, thất bại rồi!

Trong hậu viện Tần phủ.

Đám người Nguyên Phù cung chủ, Hồng Ngọc đạo nhân, Y Tiêu và Ôn quận thủ đang quan sát ba bộ thi hài của yêu quái.

- Tần Vân tiểu huynh đệ, ngươi luyện thành Ngự Kiếm Thuật rồi phải không?

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân cười nói.

Tần Vân gật đầu.

Nếu như đã mời bọn hắn Thiên Nhân hợp nhất cũng không cần phải giấu giếm nữa.

Tần Vân nói:

- May mắn đột phá tới Thiên Nhân hợp nhất mới có thể nắm giữ Ngự kiếm thuật. Cũng may nhờ Thiên Nhân hợp nhất mới có thể phát hiện ba tên yêu quái này thi triển khả năng tàng hình lặng lẽ lẻn vào Tần phủ của ta! Ta có tâm nhưng lại tính là vô tâm, dưới sự đánh lén của phi kiếm liền giết tên yêu quái có lẽ sở trường về độc thuật, sau đó lại giết yêu quái bọ cạp có sức cận chiến bình thường. Ngược lại tên yêu quái sáu tay này đã tốn không ít sức của ta.

Nguyên Phù cung chủ nhìn qua, trịnh trọng nói:

- Quá nguy hiểm, bản thể của con yêu quái mang kịch độc này chính là 'Lục Mao Phệ Tâm Trùng', có thể phun ra khí cực độc, cũng có thể thả ra rất nhiều độc trùng, một khi hắn phun kịch độc ra trước chỉ sợ Tần gia này của ngươi sẽ phải chết rất nhiều người.

Tần Vân cũng có chút sợ.

Rất may, rất may vì hôm nay hắn ở trong phủ.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân liền nói:

- Nhìn ba con yêu quái này. Có lẽ vốn là yêu quái Hậu Thiên đỉnh phong, nhưng lại bị luyện hóa thành ma bộc sau đó thực lực tiến thêm một bước, có thể miễn cưỡng xem là có chiến lực Tiên Thiên! Nhưng luyện chế cũng không dễ, yêu quái sáu tay có sở trường cận chiến, yêu quái bọ cạp độc sở trường ám sát, còn con yêu quái kịch độc có sở trường phóng độc... Đều là ma bộc có chút thủ đoạn. Nếu như chỉ vì muốn hả giận cũng không cần đến mức phái ma bộc lợi hại như thế.

Loại ma bộc kịch độc như vậy cũng rất hiếm thấy.

- Do đều là ma bộc nên ta cũng không hỏi được cái gì, chỉ là từ phản ứng của ma bộc có thể đoán được tám chín phần mười là Cửu Sơn đảo chủ.

Tần Vân mở miệng.

Nguyên Phù cung chủ nói:

- Cũng chỉ có Cửu Sơn đảo chủ mới có ý nghĩ và thực lực để trả thù thôi. Nhưng thoáng cái phái ra ba tên ma bộc, xem ra hắn rất sủng ái tên Thủy Thần đại yêu kia đấy. Thất bại lần này, nói không chừng sẽ còn có lần sau. Hồng Ngọc, trong quãng thời gian ở Quảng Lăng quận này ngươi cứ sống tạm ở Tần phủ đi.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân liếc Nguyên Phù cung chủ một cái:

- Lão già Nguyên Phù, ngươi sai khiến ta ngược lại rất là thuần thục đấy.

- Tần Vân, ta ở Tần phủ của ngươi phải có món ăn ngon đấy, nếu không nói không chừng lúc nào ta chán ta sẽ đi đấy.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân cười nói.

- Đó là đương nhiên rồi.

Tần Vân liền nói.

Có một vị Tiên Thiên Thực Đan Cảnh đỉnh phong tọa trấn đương nhiên là chuyện tốt, hắn cũng không dám cam đoan chính hắn có thể làm được cẩn thận.

Tần Vân nói:

- Quận thủ đại nhân. Chuyện ta luyện thành Ngự Kiếm Thuật do Thiên Nhân hợp nhất, kính xin đừng tiết lộ ra ngoài, ta sợ quan hệ Thông Thiên Cửu Sơn đảo chủ, trong triều đình e rằng cũng có chút quan hệ.

- Ta vừa mới qua mà thôi, không nghe thấy các ngươi nói gì cả.

Ôn quận thủ cười nói.

- Ta cũng sẽ không nói đâu.

Mỹ phu nhân Hồng Ngọc đạo nhân ở một bên cũng cười nói: nàng là một tán tu nên cũng không cần phải bẩm báo với ai cả.

Sau khi xử lý mấy cái xác của ma bộc, Tần Vân và cùng Y Tiêu đi ra chỗ khác một mình.

- Y Tiêu, Cửu Sơn đảo chủ đối phó ta, nói không chừng cũng muốn đối phó ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút.

Tần Vân nói.

Y Tiêu thấp giọng nói:

- Không cần lo lắng cho ta, bây giờ ta ở quận Thủ phủ, Nguyên Phù tiền bối cũng ở quận Thủ phủ, tất nhiên sẽ không có chuyện gì. Cũng do ta mời ngươi đi giết Thủy Thần đại yêu nên mới có chuyện này. Chuyện chém giết giữa Nhân tộc và Yêu tộc quá thường thấy, không ngờ là Cửu Sơn đảo chủ lại tức giận như thế.

Tần Vân cười cười:

- Bọn chúng cũng không dám phái yêu ma quá mạnh mẽ để đối phó ta, dù sao Nguyên Phù tiền bối, Hồng Ngọc tiền bối đều ở đây, về phần yêu ma yếu hơn một chút... Ngươi cũng biết, tới đây cũng chỉ chịu chết mà thôi.

Y Tiêu khẽ gật đầu, nàng đương nhiên rõ thực lực của Tần Vân.



Đêm hôm đó, tin tức liền truyền về Vân Hồ của Cửu Sơn Đảo.

Thanh Ngưu Đại yêu đã nhận được tin tức, lông mày nhăn lại. Hắn tuy rằng điệu thấp, nhưng địa vị trên Cửu Sơn Đảo này lại gần với Cửu Sơn đảo chủ, đây không chỉ vì hắn có thân phận là đại sư huynh mà do trong đám yêu ma, quan trọng nhất vẫn là thực lực! Sự mạnh mẽ của Thanh Ngưu Đại yêu... Khắp Giang châu ai cũng biết, đã từng cứng đối cứng qua với cao nhân Tiên Thiên Kim Đan của Nhân tộc mà chạy thoát đấy.

Hắn rất điệu thấp, trí tuệ cũng khá cao, Cửu Sơn đảo chủ rất tín nhiệm hắn.

Thanh Ngưu Đại yêu nhíu mày:

- Vậy mà thất bại? Ba tên ma bộc tiến vào Tần phủ ngay cả một chút tin tức cũng không truyền về, cứ như vậy thất bại trong im lặng rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.