Hai đạo kiếm quang tím, đen mang theo một đống vật phẩm quay trở lại, có kỳ trân dị bảo. cũng có ngân phiếu, thậm chí còn có một pháp bảo cửu phẩm. Tần Vân lấy túi Càn Khôn ra, những vật phẩm kia đều bay vào trong túi, sau đó thu túi lại đặt ở bên hông.
- Oa.
Long Tiểu Liên trừng lớn mắt, nhìn những bảo bối kia tiến vào túi Càn Khôn.
- Tần Vân ca ca...
Nói xong nàng còn lườm bên cạnh Y Tiêu một chút.
- Tần Vân ca ca, bảo bối thật nhiều.
Long Tiểu Liên trông mà thèm nói.
- Những thứ này không đủ để tăng lên nửa phẩm cho bản mệnh Phi kiếm.
Tần Vân lắc đầu cười nói. Hắn cũng chỉ là đem bảo vật của Ngưu Yêu kia cùng một số thủ lĩnh yêu quái lấy trở về. Hắn phải tận lực góp nhặt bảo bối để bản mệnh Phi kiếm sớm đặt đến ngũ phẩm.
- Ta lần này vất vả đi đàm phán, mẹ ta mới cho ta một chút đồ tốt, nhưng vẫn phải tranh đoạt.
Long Tiểu Liên hưng phấn nói. Quy yêu lão già bên cạnh nói:
- Giết địch đoạt bảo khả năng chết cuối cùng vẫn là chính mình. Nếu là tùy ý giết chóc đó chính là nhập ma. Trên mặt đất, người tu hành giả Nhân tộc sẽ truy sát yêu ma. Ở trong biển, Đông Hải Long Cung cũng sẽ truy sát ma đầu. Còn yêu ma chân chính lợi hại? Ngươi có thể đối phó cái nào?
Long Tiểu Liên bĩu môi.
Y Tiêu cũng cười lườm Long Tiểu Liên một chút.
- Hồng Cửu bây giờ thương thế rất nặng, phải trở về tĩnh dưỡng thật tốt.
Tần Vân nhìn sắc mặt trắng bệch Hồng Cửu một chút, nói:
- Như thế này đi, chúng ta trước tiên bay trở về Quảng Lăng? Ta đưa Hồng Cửu trở về, mọi người ở Quảng Lăng du ngoạn ít thời gian, về phần Kim Tần quận, du ngoạn xong Quảng Lăng, lại trở về Kim Tần quận... Sau này trên đường trở về Tiểu Liên cũng có thể theo hướng Đông Hải quận quay trở lại.
- Tốt, đều nói tháng ba đi Quảng Lăng, hiện tại cũng đã tới tháng ba, đi Quảng Lăng vậy.
Long Tiểu Liên không để ý chút nào.
Y Tiêu cũng gật đầu.
Hồng Cửu liền nói:
- Gây thêm phiền toái cho mọi người.
- Đến đây, nói cho ta nghe một chút, ngươi đã làm gì, vì sao lại giết nhi tử độc nhất của Hắc Yêu Vương?
Long Tiểu Liên hiếu kỳ đến một bên hỏi thăm.
- Nhà đò.
Tần Vân nhìn lão giả lái thuyền, thuyền nương,
- Chúng ta muốn đi thẳng về, hai người các ngươi muốn ta là đưa đến lân cận huyện thành, hay như thế nào? Các ngươi quyết định đi. Còn chiếc thuyền này, ta sẽ trả thêm các ngươi bạc coi như ta mua.
- Không cần không cần, thần tiên ngồi thuyền của chúng ta, là phúc khí của chúng ta.
Ông lão lái thuyền liền khom người, cười nói.
- Nơi này cách Kim Vũ huyện vài dặm, chúng ta lập tức tới đó.
Tần Vân gật gật đầu.
- Cũng tốt, chúng ta đi thôi.
Tần Vân vung tay lên, liền dẫn đám người bay lên, bản mệnh Phi kiếm bay ra biến cao vài trượng, nâng đám người, hô một cái bay tới trùng thiên, cấp tốc hướng phương bắc bay đi.
Lão giả lái thuyền cùng thuyền nương nhìn theo.
- Phụ thân, thần tiên mới vừa nói trả bạc cho chúng ta, còn đem chúng ta đưa đến huyện lân cận. Chiếc thuyền này cũng chỉ giá trị năm mươi lượng bạc, thần tiên chỉ sợ xuất thủ tùy tiện cũng là một trăm lượng đi.
Thuyền nương nói.
- Ngươi biết cái gì.
Nhà đò lão hán trên mặt nếp nhăn chi chít, lại ngập chìm trong hưng phấn, nhìn phía xa trên bờ từng thi thể yêu quái.
- Ta thấy rõ ràng, thần tiên chỉ lấy bảo bối của mấy tên yêu quái lợi hại. Còn có rất nhiều yêu quái, thần tiên đều chẳng muốn đi thu! Đây mới là đại tiên duyên của lão Trương gia chúng ta, về sau lão Trương gia phát đạt liền trông chờ vào lần này, nhanh nhanh nhanh, nhanh cập bờ.
- Vâng!
Thuyền nương gật đầu liên tục. Hai người bọn hắn cố gắng để thuyền cập bờ.
- Phụ thân, chết nhiều yêu quái như vậy, liệu sẽ có có yêu quái khác tới hay không? Thần tiên khác tới? Giết chúng ta?
Thuyền nương vẫn còn có chút sợ.
- Tên yêu vương kia đã chạy trốn! Thời gian ngắn không có yêu quái chạy đến, thần tiên khác muốn tới cũng phải mất thời gian. Chúng ta nhanh lên, liền vớt một ít đi. Mà còn lại một ít bảo bối của yêu quái phổ thông.
Nói xong lão giả lái thuyền nhảy lên bờ, lập tức chạy như bay. Hắn mặc dù già, nhưng ở ngoài đi lại giang hồ, cũng là có luyện khí tầng bốn.
Dù sao luyện khí pháp môn truyền khắp thiên hạ, bình thường thôn xóm đều có luyện khí ba bốn tầng.
Lão giả lái thuyền bộc phát ra tốc độ trước đó chưa từng có, lẻn đến bên cạnh thi thể từng cái yêu quái, vội vã lục soát.
- Ngân phiếu, vàng, vàng lá!
Lão giả lái thuyền nhanh chóng nhặt lấy.
Liên tục lục soát gần hơn hai mươi thi thể yêu quái.
- Đi mau đi mau.
Lão giả lái thuyền chạy vội quay về trên thuyền.
- Thế nào, phụ thân?
Thuyền nương liền nói.
- Mò được một món lớn.
Lão giả lái thuyền trừng mắt, liền nói:
- Yêu quái khác đều rất nghèo, lục qua hai mươi tên mới hơn một ngàn lượng bạc.
- Một ngàn lượng?
Thuyền nương hưng phấn.
- Vừa rồi mò được một tên, ngân phiếu có hơn hai vạn lượng! Còn có chút bảo bối, nhất định là thần tiên vừa rồi lọt mất một cái yêu quái lợi hại.
Lão giả lái thuyền kích động vạn phần.
- Đi mau, đi mau, đi càng nhanh càng tốt, lão Trương gia ta muốn phát tài, muốn phát tài.
- Được.
Thuyền nương gật đầu liên tục.
- Nữ nhi ngoan, về sau ngươi cũng là nữ nhi nhà đại hộ, ta nhất định triệu con rể tốt tới nhà.
Lão giả lái thuyền cười cười nói.
Gương mặt bị phơi nắng phơi gió của thuyền nương cũng có chút đỏ lên, chèo thuyền càng thêm có lực.
Hoàn toàn chính xác, vừa rồi hai thanh phi kiếm của Tần Vân đem yêu quái giữa không trung chém giết không còn một tên! Hắn chẳng qua là thu hồi bảo vật của những tên yêu quái mà hắn có cảm giác lợi hại, kỳ thật có hai cái yêu quái đầu lĩnh lúc đối mặt phi kiếm, biểu hiện quá kém... Trong nháy mắt bị giết, để Tần Vân nghĩ lầm là tiểu yêu phổ thông. Lão giả lái đò liền mò được trong người yêu quái đầu lĩnh, kiếm được món hời lớn.
Dương Giác Sơn.
Vù!
Hắc Yêu Vương tay cầm đinh ba, xung quanh có năm viên Bạch Cốt Châu quay về hang ổ, lúc này hắn mới thu hồi pháp bảo.
- Đại vương, đại vương.
- Đại vương trở về.
Đám yêu quái lập tức tới đón tiếp.
- Đại vương, bắt được tên tu hành kia không?
- Ầm!
Tên thủ lĩnh yêu quái vừa mở miệng đã bị đánh bay ra ngoài, đụng vào núi đá ngã đến bán sống bán chết.
Hắc Yêu Vương băng lãnh liếc nhìn chung quanh một chút, đám yêu quái đều câm như hến, lập tức rõ ràng lúc này tâm trạng của Hắc Yêu Vương thật không tốt.
- Quảng Lăng quận Tần Vân? Như thế nào lại lợi hại như vậy. Hắn mới hai mươi hai tuổi, vậy mà có thể ép ta. Qua thêm mấy năm nữa, một đối một, ta ở trước mặt hắn chẳng phải tính mạng không giữ nổi rồi?
Hắc Yêu Vương âm thầm suy nghĩ.
- Được rồi được rồi, về sau cách Tần Vân này xa một chút! Mà lần này là ta bị lỗ, ta cũng không giết thủ hạ nào của hắn, chắc hẳn hắn cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ta.
Hắc Yêu Vương là thật sự có chút lo sợ.
Mới hai mươi hai tuổi đã đáng sợ như vậy.
Ba mươi tuổi?
- Hừ hừ, Dương Giác Sơn chính là địa bàn của ta, ta đã sớm bố trí trận pháp trùng điệp, tại Dương Giác Sơn, có thể kê cao gối không lo.
Hắc Yêu Vương ở hang ổ của mình vô cùng an tâm.
- Dương huynh.
Kim quang lóe lên, Kim Tiêu Đại Yêu đáp xuống một bên.
- Kim Tiêu lão đệ, ngươi trốn thật là nhanh, sợ là đã sớm tới nơi này rồi.
Hắc Yêu Vương liếc nhìn Kim Tiêu Đại Yêu.
- Huynh cũng biết, thực lực của ta quá yếu, ở bên cạnh cũng không giúp được gì, dám xông lên, phi kiếm của Tần Vân đến một lần? Ta không phải mất mạng sao?
Kim Tiêu Đại Yêu liền cười nói.
Hắc Yêu Vương khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời. Kim Tiêu Đại Yêu thực lực chính diện thực sự yếu.
- Lần này chịu thiệt như thế, Dương huynh, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?
Kim Tiêu Đại Yêu hỏi.
Hắc Yêu Vương khẽ nhíu mày, phun ra bốn chữ:
- Suy tính lâu dài!
- Cũng đúng, yêu tộc chúng ta tuổi thọ lớn, không cùng đám đoản mệnh nhân tộc so đo.
Kim Tiêu Đại Yêu gật đầu liên tục đồng ý.
- Kim Tiêu lão đệ, ta tâm tình không tốt, không tiễn ngươi nữa.
Hắc Yêu Vương nói.
- Được được, ta đi trước một bước.
Kim Tiêu Đại Yêu cười quay đi.
Nguyên Phù cung chủ cũng đã nhận được tin tức từ Tuần Thiên minh truyền đến, biết được tình huống của trận chiến này. Mấy người Tiên Thiên Kim Đan Cảnh bọn hắn cũng là người đứng đầu toàn bộ người tu hành ở địa giới Giang châu, Giang châu phát sinh bất kỳ chuyện lớn nào, Tuần Thiên minh đều sẽ lập tức thông báo cho bọn hắn.
- Ồ?
Dung Đàn Quận, bên trong Cảnh Sơn phái.
Nguyên Phù cung chủ cầm trong tay lệnh bài màu tím, cảm ứng tin tức bên trong truyền đến, thậm chí Tuần Thiên Lệnh màu tím còn ở giữa không trung hiện ra một đoạn hình ảnh - Tần Vân cùng Hắc Yêu Vương giao thủ.
- Hay cho một Tần Vân, tiến bộ thật là nhanh, lần trước mới miễn cưỡng thi triển ra kiếm quang hóa hồng, chiêu số tương đối đơn giản. Bây giờ phi kiếm chi thuật lại cao minh nhiều lắm, có thể đè ép được Hắc Yêu Vương, khiến cho Hắc Yêu Vương chật vật chạy trốn.
Nguyên Phù cung chủ khẽ gật đầu.
- Tại địa giới Giang châu của ta, trong số các Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ, thực lực của hắn miễn cưỡng có thể vào tốp năm.
Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ ở địa giới Giang châu chủ yếu đến từ tam phương.
Cảnh Sơn phái là một phương, triều đình một phương, còn có những người tu hành khác. Trong đám tu hành giả còn lại, cũng có cao thủ của Đạo gia Thánh địa, Phật môn Thánh địa trú đóng ở Giang châu! Bởi vì Giang châu 'Đông Hải Quận' là trọng địa giao dịch với Đông Hải thủy tộc, cao thủ điều động tại đây cũng không ít. Cuối cùng là nhóm thế lực Thảo Vu Phái, Thái Ất Môn, Vu Nguyệt Quan.
Có thể ở trong tốp năm Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ ở địa giới Giang châu cũng thật khó lường được.
- Cũng phải thông tri tới bọn tiểu bối Cảnh Sơn phái của chúng ta, để bọn tiểu bối có thể nỗ lực tu luyện, nếu như có thể có một hậu bối đuổi kịp Tần Vân, ta có thể an tâm mỉm cười rồi.
Nguyên Phù cung chủ nhẹ nhàng lắc đầu.
- Hầy, cũng không biết Cảnh Sơn phái của ta khi nào mới có thể khôi phục Thánh địa khí tượng năm đó.
Vân Hồ, Cửu Sơn đảo.
Tại chỗ sâu trong Cửu Sơn đảo, tại một đại điện rộng lớn.
Trên tòa bảo tọa ở đại điện có vô số sương mù màu đen bốc lên hội tụ, ngưng tụ thành nam tử áo bào màu đen, dưới đôi huyết sắc lông mày kia, trong đôi mắt lộ ra tia nghi hoặc:
- Lão hổ kia vì sao đột nhiên tìm ta? Hắn tìm ta, tám chín phần không có chuyện tốt.
Mặc dù nghĩ như vậy, hắn vẫn là nhẹ nhàng vung tay lên.
- Vù vù.
Trước mắt giữa không trung hiện lên một cái bóng mờ, chính là một lão yêu đầu hổ thân người, hắn cười híp mắt, trong đôi mắt hổ đều là thiện ý.
- Cửu Sơn.
Lão yêu cười nói.
- Tên đầu hổ này, vì sao đột nhiên tìm ta?
Cửu Sơn đảo Chủ nói.
Lão yêu đầu hổ thân người há miệng lớn cười:
- Ta vừa nghe nói một sự kiện, tên Dương Yêu ở Dương Giác Sơn cùng một kẻ tu hành giao thủ, bị đánh tới nỗi chật vật bỏ chạy, liên thủ cũng đánh không nổi.
- A, ở địa giới Giang châu, người tu hành có thể khiến hắn chật vật cũng không có quá mười tên.
Cửu Sơn đảo chủ hỏi.
- Dương Yêu kia cẩn thận giảo hoạt, nếu đánh không lại, đã sớm lẩn đi xa, cũng sẽ không biết tự lượng sức mình mà động thủ?
- Nhưng hắn đã động thủ.
Lão yêu cười hắc hắc nói.
- Động thủ với kẻ tu hành vẫn là lão bằng hữu của ngươi.
- Lão bằng hữu?
Cửu Sơn đảo chủ nhíu mày.
Lão yêu gật đầu:
- Người tu hành đó đến từ Quảng Lăng Quận, tên là Tần Vân!
Cửu Sơn đảo chủ sắc mặt lập tức cứng đờ.
Đồ đệ của hắn Thủy Viên là bị Tần Vân giết chết! Vì giúp hắn giành lại máu từ tim của đồng nam đồng nữ, sư đệ 'Công Dã Bính' cũng bỏ mình! Cửu Sơn đảo chủ sư tôn đều bởi vậy có chút bất mãn. Mà lão Hổ Yêu kia... Tại Vân Ma sơn, địa vị không thua gì Cửu Sơn đảo chủ, chẳng qua là không thuộc cùng một mạch, biết Cửu Sơn đảo chủ chịu không ít thua thiệt trong tay Tần Vân.
- Tần Vân này, xem như là lão bằng hữu của ngươi? Duyên phần của các ngươi thật không cạn!
Lão yêu mở cái miệng rộng cười, cười thống khoái.
- Đúng rồi, Dương Yêu bị đánh chật vật chạy trốn, đồ đệ ngươi Kim Tiêu lúc ấy cũng ở đó. Thế nào, đồ đệ ngươi không có nói cho ngươi.
Lời còn chưa nói hết.
Trước mắt hư ảnh liền tiêu tán, Cửu Sơn đảo chủ trực tiếp đoạn tuyệt liên hệ với hắn.
- Ta biết, tên Hổ Yêu này tìm ta không có chuyện tốt.