Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 108: Huyết ma đạo



“ Xem ra ngươi rất vui mừng, đúng không?’ Nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ đáng ghét khó ưa của đối phương, Dương Kiệt suýt chút kềm chế không được lao tới tát vài cú vào mặt hắn cho bổ ghét.

“ Được chiêm ngưỡng một bữa tiệc biểu diễn đầy chết chóc, có thể không vui được sao?” Tư Mã Phong Vân khẽ giơ hai tay, lộ ra vẻ vô tội mỉn cười đáp.

“ Muốn gì nói thẳng đi, ta không muốn nói chuyện với một kẻ ngay cả đồng đội cũng có thể bán đứng như ngươi.” Dương Kiệt vô cùng khinh bỉ những tên khốn nạn đê tiện như thế này.

“ Đồng đội?? Hình như ngươi có chút nhầm lẫm thì phải. Ta chưa bao giờ xem chúng là đồng đội của mình cả, nên không hề có chuyện bán đứng hay không bán đứng. Giữa hai bên chỉ là giao dịch hợp tác làm việc với nhau, khi cảm thấy vụ giao dịch hợp tác này không cần thiết nữa, ta chỉ trực tiếp hủy bỏ đó, không có vấn đề gì chứ nhỉ?” Tư Mã Phong Vân mỉn cười nói tiếp: “ Nếu như muốn nói là đồng đội, chỉ có người duy nhất còn sống sót ở đây, mới đủ tư cách trở thành đồng đội của ta mà thôi.”

Lúc này Dương Kiệt đang cảnh giác vô cùng. Đừng xem lúc này hắn đang mỉn cười nói chuyện tỏ vẻ thân thiện, những tên như thế này có thể đâm sau lưng lúc nào không hay đấy.

“ Ngay từ bây giờ, ta chân thành ngỏ lời mời với ngươi hãy gia nhập vào đội ngũ của ta.” Tư Mã Phong Vân nói ra mục đích của mình.

“ Nếu như ta từ chối.” Dương Kiệt díu mày không biết đối phương đang muốn giở trò gì. Cách nay còn chưa bao lâu hắn còn định hãm hại mình, thế mà giờ này lại lên tiếng chèo kéo, tuyệt đối không đơn giản.

“ Từ chối? Ta không nghĩ ngươi đủ can đảm để từ chối ta.” Tư Mã Phong Vân vẫn mang theo nụ cười đầy tự tin, từ trong lòng rút ra một viên ký ức ma thạch, trực tiếp kích hoạt hình ảnh đã từng diễn ra trong sơn cốc. Đặc biệt là hình ảnh Dương Kiệt một chùy vỗ bể đầu Ngạo Văn Long và kết liễu Lăng Hàn Phong, hiệu ứng hình ảnh sắc nét vô cùng.

Đôi mắt của Dương Kiệt tràn đầy sát khí díu chặt lại. Không ngờ cáo già lại chơi trò ghi hình như thế này. Nếu như những hình ảnh đó công khai ra ngoài, tai họa đáng sợ chắc chắn sẽ ập xuống đầu Dương Kiệt ngay tức khắc.

Khoan nói tới việc sát hại đồng minh và đồng môn. Bản thân Ngạo Văn Long và Lăng Hàn Phong đều là những tên đệ tử được tông môn trọng tâm bồi dưỡng. Đặc biệt là tên Ngạo Văn Long, nghe nói là con cháu đích tôn của một thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông. Nếu như để người đó biết được mình ra tay đánh bể đầu cháu ruột của lão. Không truy sát anh ta tới chân trời góc biển mới là lạ á.

Nếu như chỉ Thiên Kiếm Tông còn có chút cơ hội sống sót, nhưng giờ có thể ngay cả Thánh Hỏa Tông cũng không tha cho mình đâu. Nhị đại môn phái cùng truy sát, tuyệt đối không phải một tiên thiên quèn như Dương Kiệt có thể chống cự nổi.

“ Thế nào, ngươi có định rút lại lời từ chối lúc nãy chứ nhỉ?” Tư Mã Phong Vân mang theo phong thái của người chiến thắng nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, vô cùng khoái trí chờ đợi đối phương phải cắn răng cúi đầu.

“ Chẳng lẽ ta không còn đường nào khác để lựa chọn sao?” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt bất cam cắn răng hỏi.

“ Tất nhiên.” “ Không, vẫn còn, đó chính là …..”

“ Giết ngươi, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ ~~~~!!” Huyền Thiết Chùy vung lên, một cú bổ thẳng về phía Tư Mã Phong Vân.

Giết người diệt khẩu ~~!!

Không có gì an toàn và hiệu quả hơn việc giết chết tên khốn đó để bịt đầu mối cả.

Nhìn thấy quả chùy khí khổng lồ bổ thẳng xuống, Tư Mã Phong Vân vẫn sắc mặt không đổi, chỉ mỉn cười nhẹ nhàng, tay phải đưa lên vẫy nhẹ một cái.

Uỳnh ~~~~~~~~~~!!

Quả chùy khí lập tức bị đánh tan trong không khí, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy. Dương Kiệt giương to đôi mắt ra hết cỡ, mang theo vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm vào đối phương.

Khí thế từ trên người hắn phát tán ra tuyệt đối là một chân nguyên tầng thứ 2.

Tên khốn này rõ ràng chỉ mới vừa đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 10 ngay trước khi đại hội tỷ võ hằng năm bắt đầu. Cho tới giờ chỉ khoảng một tháng là cùng, bằng cách nào mà hắn có thể đột phá như tên lửa thế này.

Đừng nói một tên chỉ võ hồn cấp 5 như hắn, cho dù là sở hữu võ hồn cấp 9, thánh phẩm cũng chưa chắc làm được điều đó.

“ Ngạc nhiên lắm sao? Ta có được thực lực như lúc này, phải nói lời tạ ơn đối với những tên ngu xuẩn đã tàn sát lẫn nhau ở nơi này đấy.” Tư Mã Phong Vân cười nhẹ nói, tựa như một chuyện quá sức bình thường và đơn giản đối với hắn vậy.

“ Ý của ngươi là …..” Dương Kiệt há hốc vì kinh ngạc, chợt nhớ ra một truyền thuyết đã từng nghe qua sau khi gia nhập Thánh Hỏa Tông, cơ thể không kềm được run lên một cái.

“ Xem ra ngươi cũng đã đoán ra rồi chứ nhỉ? Đúng thế, ta là người của Huyết Ma Đạo.” Tư Mã Phong Vân cũng chẳng giấu giếm làm gì, trực tiếp công khai thân phận của bản thân.

“ Quả nhiên ~~~!!” Dương Kiệt không tự chủ hít sâu một hơi lạnh vào người.

Huyết Ma Đạo. Một đạo phái từng tung hoành ở khu vực trung ương Huyền Thiên Đại Lục một ngàn năm trước, cho tới khi bị tất cả các tông phái chánh đạo hợp sức xóa sổ cách nay hai trăm năm về trước. Không ngờ vẫn còn người của Huyết Ma Đạo còn sống và âm thầm xâm nhập vào khu vực U Châu này.

Người của Huyết Ma Đạo tàn nhẫn háo sát. Đặc biệt là vì muốn nâng cao thực lực của bản thân, có thể không từ bỏ bất kỳ thủ đoạn nào. Đặc biệt là sở hữu một trận pháp ma tà tàn nhẫn “ Thiên Ma Hấp Huyết Đại Pháp”. Trận pháp này dùng để hấp thụ tinh huyết của con người, bồi dưỡng bản thân.

Nghe nói từng có một vị đại năng trong Huyết Ma Đạo, vì muốn gia tăng thực lực của bản thân, đã sử dụng Thiên Ma Hấp Huyết Đại Trận xóa sổ một vương triều hùng mạnh ở khu vực trung ương, trên hàng tỷ sinh mạng vô tội bị huyết tế để lót đường cho sự lớn mạnh của hắn.

Hành động tày trời của Huyết Ma Đạo đã chạm tới ranh giới cho phép của các tông môn hùng mạnh ở khu vực trung ương. Mặc dù trong mắt của họ, sinh mạng của những người dân thường ở vương triều chẳng đáng là gì, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Vả lại, lúc này Huyết Ma Đạo chưa lớn mạnh chỉ dám ra tay với dân thường, đợi sau này một khi lớn mạnh rồi thì sao? Trực tiếp ra tay với cả tông môn luôn à? Với tốc độ trưởng thành của Huyết Ma Đạo, thậm chí đã có dấu hiệu vượt khỏi tầm kiểm soát của các tông môn hùng mạnh đó rồi đấy.

Thế là các tông môn hùng mạnh ở trung ương ở hợp sức lại với nhau, trực tiếp tràn vào sào huyệt của Huyết Ma Đạo, trực tiếp trấn áp tông đạo đáng sợ này.

Nghe nói cuộc chiến khốc liệt đổ ra gần hai tháng trời mới kết thúc, kết quả là người của Huyết Ma Đạo trực tiếp bị xóa sổ. Nhưng người của tông môn cũng hứng chịu thiệt hại nặng nề, thậm chí có không ít đại năng độ kiếp tử trận, còn xuất khiếu, nhập thể gì đó, càng tính bằng đơn vị từ ngàn, chục ngàn trở lên. Khiến tông môn hùng mạnh ở khu vực trung ương phải trốn về sào huyệt của mình nếm vết thương một thời gian dài, rũ bỏ ý định bàng trướng thế lực tới các khu vực lân cận mà họ đang tiến hành. Nếu không thì U Châu lúc này thậm chỉ đã trở thành thuộc địa của một trong những tông môn hùng mạnh ở trung ương từ lâu rồi, đâu còn độc lập như lúc này.

Trong tận thâm tâm của nhiều người ở những khu vực quê mùa yếu kém, Huyết Ma Đạo tựa như vị cứu tinh của họ. Nhưng trong mắt của Dương Kiệt, người của Huyết Ma Đạo tuyệt đối đáng chết. Có thể nói là gặp một tên giết một tên, gặp hai tên trảm cả hai.

“ Thế nào, ngươi có cảm thấy hứng thú và háo hức với thực lực mà ta đang sở hữu không? Hãy gia nhập bọn ta, ngươi cũng sẽ có được những gì mà ta đang có. Nói cho ngươi biết, lúc này ta chỉ vừa mới hấp thụ những người đã chết trước đó thì đã đạt tới cảnh giới chân nguyên tầng thứ 2 một cách dễ dàng. Nếu như hấp thụ luôn cả tinh huyết của Ngạo Văn Long và Lăng Hàn Phong, thực lực của ta thậm chí có thể đột phá tới cảnh giới chân nguyên tầng thứ 3, tầng thứ 4 cũng không chừng, hahahah ~~~~~!!” Tư Mã Phong Vân tựa như hóa thân thành tên tín đồ cuồng nhiệt, phấn khích cười nói.

Rắc rối to rồi, hiện giờ đã đáng sợ như thế này, đợi hắn hấp thụ luôn tinh huyết của Ngạo Văn Long và Lăng Hàn Phong, e rằng cả bí cảnh này không ai có thể trừ khử được hắn nữa. Đó là trường hợp hắn không tiếp tục chơi thêm trò hấp thụ tinh huyết của người khác thêm lần nữa. Nếu như tất cả những người có mặt trong bí cảnh trở thành phân bón cho hắn, sẽ đáng sợ tới cỡ nào nhỉ?

“ Cơ hội cuối cùng giành cho ngươi đấy, hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi trả lời, đừng để phải hối hận không kịp.” Tư Mã Phong Vân phóng ánh mắt tràn đầy sát khí về phía Dương Kiệt, lên giọng uy hiếp dọa nạt.

“ Câu trả lời của ta là …. Chẩu ~~~~~!!” Tạm thời không phải là đối thủ của đối phương, chỉ còn cách rút lui chiến lược, đợi sau khi an toàn tìm nơi giết quái thăng cấp, chỉ cần đạt tới cảnh giới chân nguyên, sẽ không còn sợ hắn nữa. Thậm chí có thể phản sát mối hiểm họa tiềm ẩn này cũng không chừng.

Vô cùng dứt khoát thi triễn Càn Khôn Nhất Thiểm, cơ thể tựa như bốc hơi trong không khí, đợi tới khi xuất hiện đã ở cách xa vị trí vừa đứng lúc nãy 10 mét rồi.

Dương Kiệt không tiếc chân khí thi triễn tuyệt học thân pháp liên tục, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay vách đá thẳng đứng tận cùng của sơn cốc. Cơ thể linh hoạt như con khỉ, trèo thẳng lên vách núi bỏ trốn.

Vù ~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Tiếng gió rít vang lên từ phía sau, Dương Kiệt không chút do dự tung người nhảy ra khỏi vách núi đang trèo lên, chỉ thấy một đòn chưởng khí xước qua cơ thể của mình bắn thẳng vào nơi mình vừa bám vào, đất đá vỡ tung tứ tóe.

“ Càn Khôn Nhất Thiểm? So với Phong Vân Đột Biến của ta chỉ như đứa trẻ lên ba so với người trưởng thành mà thôi.” Vội vã quay đầu lại nhìn, phát hiện Tư Mã Phong Vân đã xuất hiện ngay sau lưng mình, trên môi mang theo nụ cười chế giễu nói.

“ Cơ hội giành cho ngươi không tự nắm bắt đấy, thế thì đừng có trách ta. Kim Cang Thiết Quyền, đấm ~~~~~~~~!!” những gì cần làm đã làm rồi, đối phương không chịu quy hàng, cho dù là đặc sứ cũng không thể trách cứ được gì mình chứ nhỉ? Vậy thì không cần phải khách sáo làm gì nữa. trực tiếp một đòn tuyệt học đắc ý của mình tung ra, đấm thẳng vào người Dương Kiệt ngay trước mắt.

Pằng ~~~~~~~~~~~~~~~!! Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~!!

Phụp ~~~ phụp ~~~~~~~~~!!

Hứng trọn đòn tấn công của Tư Mã Phong Vân, Dương Kiệt tựa như bị chiếc xe tải hạng nặng tông thẳng vào người, trực tiếp bị đánh bay vào vách đá ở trước mặt, cơ thể như được khảm thẳng trên vách đá, thảm hại vô cùng.

Máu kèm theo chút ít nội tạng từ trong miệng phun bắn ra, vốn dĩ đã bị thương lúc nãy nay càng nghiêm trọng hơn nữa. Ngay cả đứng dậy cũng đã là một vấn đề, đừng nói là phản công.

Lộp cộp ~~ lộp cộp ~~~~…..!

Tiếng bước chân nhẹ nhàng càng lúc càng tiến tới gần, Dương Kiệt cố gắng ngẩng đầu lên nhìn vào đối phương. Trong đầu không ngừng vận chuyển, hy vọng tìm ra cách thoát thân. Nhưng nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra làm thế nào để thoát khỏi nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc như lúc này.

Chẳng lẽ lần này chết thật rồi sao??

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.