Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 156: Hang động nhân tạo



Càng vào sâu bên trong càng xuất hiện nhiều hồ nước nóng có đủ loại màu sắc khác nhau, hơi khí bốc lên nóng rực cả người, thậm chí còn đáng sợ hơn khi bước vào phòng xông hơi đang ở nhiệt độ cao nhất vậy.

Dương Diễn khẽ díu mày tỏ vẻ khó chịu, nhưng vẫn nhanh chân rảo bước bước theo phía sau Dương Kiệt. Cả hai nhanh chóng đi xuyên qua ma trận hồ nước nóng trong này, lọt vào trong mắt cả hai là một hang động có hình dáng giống hệt như một quả núi trọc trời sừng sững ngay trước mắt. Chính giữa chân núi có một cửa hang không quá cao lớn, đủ cho ba người đàn ông trưởng thành đi xuyên vào cùng lúc.

“ Theo định vị trên tấm bản đồ, hình như Hoàng Kim Nhân Thú Quả mọc trong cái hang động bí ẩn này đấy.” Dương Kiệt vừa soi bản đồ vừa díu mày nói.

Hèn chi không ai có thể phát hiện được vị trí Hoàng Kim Nhân Thú Quả mọc, thì ra là mọc ở nơi không đẻ nổi trứng này, thậm chí còn ở trong sâu dưới lòng đất. Ngày thường có mấy ai rảnh mà đi dạo tới nơi này đâu chứ nhỉ??

“ Thế nào? Chúng ta đi vào trong chứ?” Mặc dù đã có quyết định cho dù long đàm hổ nguyệt cũng phải xông vào hái Hoàng Kim Nhân Thú Quả, nhưng cũng tôn trọng hỏi ý kiến của Dương Diễn tiếng để coi hắn như thế nào.

Cũng đã tới nơi rồi, tất nhiên là không thể quay đầu bỏ về rồi. Tuy trong lòng vẫn cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết có phải là do hang động này mang tới hay không. Nhưng nhìn vẻ mặt đầy kỳ vọng của Dương Kiệt, tất nhiên là không thể bỏ rơi anh ta đi vào trong một mình rồi.

Thú thật, Hoàng Kim Nhân Thú Quả đối với Dương Diễn lúc này không hấp dẫn như đối với Dương Kiệt. Vì cho dù hiện giờ có được cũng có dám phục dụng đâu chứ.

Khẽ gật đầu đáp lại, cả hai nhanh chóng quay người đi thẳng về phía miệng hang động, tựa như cái miệng của một quái thú khổng lồ há to ra chào đón con mồi tự nhảy vào vậy.

Hít sâu một hơi vào người, Dương Kiệt trực tiếp lao thẳng vào trong hang động tối tăm như mực.

“ Á ~~~~~~, mặt đá cứu ~~~~~~!!” Do lao quá nhanh không kịp quan sát phía trước có gì, đột nhiên cảm thấy đôi chân như đạp vào không khí, cơ thể nặng gần hai trăm kg tựa như bị hút mạnh xuống dưới, hoảng hốt xua tay múa chân gào thét kêu cứu.

Bạch ~~~~~~!!

Cũng may là Dương Diễn đã kịp thời lao tới giơ tay ra chụp lấy cánh tay đang vẫy mạnh của Dương Kiệt, dùng sức một cái kéo anh ta lên trở lại, để anh ta không phải biểu diễn trò “ heo bay đại nhân giáng lâm” lần nữa.

Phù phù ~~~~~!!

“ mẹ kiếp, thằng quỷ nào chơi trò mất nết thế hả? Trong hang động mà xây cái cầu thang vòng ốc xoắn như thế này, suýt chút nữa thì có cơ hội trải nghiệm trò nhảy bungeer rồi.” Sau một hồi hít thở định thần lại, Dương Kiệt không kềm được phẫn nộ lên tiếng chửi.

Đúng thế, bên trong hang động không phải là một bề mặt phẳng như chúng ta thường thấy. Mà là một hang động lòng đất sâu thâm thẩm, đứng từ trên này thậm chí không thể nhìn thấy cảnh vật ở phía dưới có những gì.

Và vị trí cả hai đang đứng chính là một vách đá nhô ra giống hệt như một cầu thang cuộn tròn theo hình ốc xoắn để đi xuống dưới, chính giữa là khoảng chân không tối tăm.

“ Hê, tối tăm mịt mù, sao giống như đang đi vào chốn địa ngục thế này.” Khẽ ló đầu ra khỏi vách đá nhìn xuống phía dưới, ngoại trừ màn đêm tối tăm, không thể nhìn thấy được bất kỳ thứ gì ở phía dưới, đủ hiểu độ sâu của hang động này sâu tới mức độ nào rồi.

Nhưng đã vào tới nơi này rồi, tuyệt đối không thể quay đầu trở về.

Hít sâu một hơi vào người, quay đầu nhìn Dương Diễn một cái, cả hai cùng ngật đầu, vô cùng quả quyết nương theo vách đá thang vòng xoáy, đi thẳng xuống lòng đất.

Phực ~~~~~~~~~~~~~~!!

Từ trong nhẫn càn khôn lấy ra một quả cầu thủy tinh, chân nguyên trong người truyền thẳng vào đó, quả cầu lập tức thắp sáng cả hang động, không còn tối om như lúc vừa mới bước vào nữa.

Rít ~~~~~~ rít ~~~~~~~~~ rít ~~~~~~~~~~~~~!!

Ánh sáng chói mắt tựa như chọt vào ổ kiến lửa, chỉ thấy vô số con ma thú có hình dáng giống hệt những con rơi phóng to đang treo mình trên vách đá miệng không ngừng vang lên tiếng rít bất an, căm phẫn và đầy khát máu.

“ Khoái Huyết Phiên Phúc??!!” Nhìn thấy đáng quái thú đông chi chít trên vách đá, Dương Diễn không kềm được díu mày, miệng lẩm bẩm nói nhỏ.

“ Chỉ là lũ ma thú cấp 3 trung cấp?? không quá đáng ngại!” Sau chút giật mình ban đầu, nhưng khi nhìn rõ thực lực của lũ dơi khổng lồ, Dương Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tuy đông như không quá đáng ngại, đặc biệt là lúc này Dương Kiệt sở hữu nhiều tuyệt học đánh AOE, cộng thêm Dương Diễn bên cạnh trợ sức, diệt gọn chúng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Rít ~~~ rít ~~~~ rít ~~~~~!!

Những con rơi to lớn bằng nửa con bò đông hơn cả trăm con từ vách hang động tựa như trận mưa tên đáng sợ bắn xuống, lao thẳng về phía Dương Diễn và Dương Kiệt tấn công.

“ Mặt đá, để dành cho ta ~~~!!” Nhìn thấy Dương Diễn chuẩn bị vẫy múa Kỳ Lân Kiếm ra tay, Dương Kiệt vội vã lên tiếng ngăn cản.

Mẹ kiếp, điểm kinh nghiệm ngay trước mặt, tuyệt đối không thể bỏ qua.

“ Giới Vương Quyền X 4, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~~!!” Thậm chí không cần biến hình, đối đầu với đám ma thú cấp 3 trung cấp này, chỉ cần kích hoạt Giới Vương Quyền là quá đủ rồi.

Cơ thể tung người lên không trung, Huyền Thiết Chì vẫy múa một vòng trên đỉnh đầu, hàng chục hàng trăm quả chùy khí khổng lồ quét ra, bắn thẳng về phía đám dơi đang lao xuống.

Bùm ~~~ bùm ~~~ bùm ~~~~ bùm ~~~…..!!

Những con dơi khổng lồ chỉ khẽ chạm vào những quả chùy khí, cơ thể lập tức bị đánh banh xác, máu thịt tung bắn tứ phía. Thế nhưng những con còn sống sót không những không chút sợ hãi, ngược lại còn kích thích tính hung hăng của chúng, liều mạng lao thẳng về phía trước xé xác con mồi ra.

“ Dính dong, bạn tiêu diệt một ma thú cấp 3 trung cấp, nhận được 500000 điểm kinh nghiệm.”

“ Dính dong, bạn tiêu diệt một ma thú cấp 3 trung cấp, nhận được 500000 điểm kinh nghiệm.”

…………………..

…………………………….

Tiếng thông báo nổ kinh nghiệm nghe mới sướng tai làm sao, tựa như được chích thêm Doping, Dương Kiệt phấn khích tung người nhào lộn lên không trung, một cú Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước đá ra, bàn chân sét dạng khí tựa như chiếc lưới khổng lồ chụp thẳng về phía đám ma thú đang liều mạng lao xuống.

Roẹt ~~~~ roẹt ~~~~~~~~~~~ roẹt ~~~~~~~……!!

Lại thêm gần chục xác dơi rơi xuống, lũ dơi dường như cảm nhận được sự lợi hại của kẻ thù, cơ thể khẽ chững lại với tư thế lao xuống. Nhưng đừng hiểu lầm là chúng sợ hãi bỏ chạy, chẳng qua chỉ là thay đổi chiến thuật tấn công mà thôi.

Rít ~~~~~~~~~~~~ rít ~~~~~~~~~~ rít ~~~~~~~~~~~!!

Đám dơi đồng loạt mở to cái mỏ gớm ghiếc của mình ra, trong miệng phát ra những tiếng rít khiến người nghe phải sởn tóc gáy. Gần cả trăm con rít lên như thế, tuyệt đối còn đáng sợ hơn gấp nhiều lần khi con người đang đứng ngay sát bên cạnh chiếc máy bay đang cất cánh hay hạ cách.

“ AAAAAAAAAAAAA ~~~~!!!” Dương Kiệt đang treo người trên không trung không kềm được run bắn người lên trước những tiếng rít đáng sợ của lũ rơi, hai tay bịt chặt lấy tai, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ảnh hưởng bởi sóng âm đáng sợ do chúng tạo ra, đầu như bị hàng trăm hàng ngàn cây kim chọt thẳng vào, đau đớn tới tận linh hồn.

Rít ~~~ rít ~~~ rít ~~~~~~~~~~…..!!

Lũ dơi tỏ ra phấn khích khi nhìn thấy con mồi dính chiêu của mình, cơ thể tựa như tên bắn lao thẳng về mục tiêu, tựa như muốn xuyên thủng cơ thể của con mồi vậy.

" Võ hồn, hiện ~~~~~~!!!" Nhìn thấy đám Dơi lao xuống với tốc độ như tên bắn, Dương Kiệt không kềm được biến sắc mặt cắn chặt răng kích hoạt võ hồn của mình.

Huyền Vũ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu và nhập vào cơ thể. Để cho an toàn, còn kích hoạt luôn cả Phi Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể chắn ngay trước mặt.

pằng ~~~ pằng ~~~ pằng ~~~~~~~!!

hàng trăm con dơi tựa như những con thêu thân lao vào lửa, bất chấp tất cả ủi thẳng vào màn chắn như cái mỡ bụng ngay trước mặt Dương Kiệt. Dương Kiệt có cảm giác như cơ thể như bị chiếc xe lửa đang lao tới với tốc độ cực nhanh tông thẳng vào người, xương cốt đau nhức tột cùng, miệng cảm thấy ngọt tanh, một vũng máu màu đỏ từ từ trong miệng phun bắn ra, cả cơ thể nặng gần cả ngàn kg ( hiệu ứng võ hồn) tựa như không có chút sức nặng nào nữa, bị tông bay về phía sau, cơ thể đập thẳng vào vách tường, tựa như bị khảm thẳng vào trong đó vậy.

“ Hàn Băng Kiếm …..” “ Khoan, khoan đã mặt đá, cứ để chúng cho ta ~~~~!!” Dương Diễn nãy giờ vẫn đang sang một bên quan chiến, sẵn sàng ra tay nếu như Dương Kiệt bị đánh bay lập tức định ra tay giúp đỡ, nhưng nhanh chóng bị Dương Kiệt lên tiếng ngăn cản.

“ Mẹ kiếp, không ngờ chút sơ suất mà bị dính chiêu của lũ súc sinh đó.”

nhổ bã nước bọt kèm máu tươi xuống đất, ánh mắt đầy căm phẫn nhìn chằm chằm vào đám dơi đã bay ngược trở lại trên không trung, chúng đang chuẩn bị tư thế lao xuống tấn công con mồi thêm lần nữa.

Đai lưng biến hình xuất hiện trong tay bỏ thẳng vào vị trí đan điền, tay phải nắm chặt lock seed trái xoài giơ ra phía trước, ngón cái ấn thẳng vào nút công tác mở khóa.

“ Biến hình ~~~~~~~~!!!”

“Mango slash ~~~~~~~~~~!!!”

Không có thời gian để tạo dáng như ngày thường, dùng tay nắm chặt cán kiếm chẻ mặt ba nhát, cơ thể xoay chuyển tại chỗ ba trăm sáu chục độ với tư thể ném tạ, vô số trái xoài khí quét ra, tấn công về phía đám dơi đang hung hăng tiếp tục lao xuống như muốn xé xác con mồi ở trước mặt ra vậy.

Bùm ~~~ bùm ~~~ bùm ~~~~~~~~~!!

Với thực lực của một ngụy tông sư tầng thứ 6, sóng âm gì đó của lũ dơi chỉ còn là trò cười, không bị ảnh hưởng trong lúc tấn công, số phận của lũ dơi đã được an bài rồi đấy.

“ Dính dong, bạn đã đạt đủ kinh nghiệm để thăng cấp, xin chúc mừng.”

Máu thịt không ngừng tung bắn rơi rãi tứ phía, đợi tới khi con dơi quái cuối cùng tử nạn, một luồng sáng màu trắng từ trên đỉnh đầu chụp thẳng xuống người Dương Kiệt.

“ Haha, đúng là không có gì sướng bằng cảm giác thăng cấp, đã ~~~~!!” Dương Kiệt phấn khích kêu thét lên sau khi thăng cấp. Lúc này đã là một chân nguyên tầng thứ 7, thuộc dạng chân nguyên cao cấp rồi đấy.

Thoát khỏi trạng thái biến hình ngồi ngã mông trên mặt đất, trên môi lộ ra nụ cười đắc chí. Dương Diễn có chút ngưỡng mộ với cách tu luyện của Dương Kiệt, chỉ cần đủ số lượng quái cho anh ta giết, có thể thăng cấp không giới hạn, quả thật là ly kỳ quá đi.

Giải quyết đám quái vật xong, cả hai nhanh chân tiếp tục hành trình đi thẳng xuống dưới hang động sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.