Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 161: "Phi Long" bỏ chạy



Lưỡi kiếm chém thẳng vào hông, vây giáp lập tức bị xé toạc ra, máu tươi phun bắn ra nhuộm đầy cả nửa cơ thể, miệng gào lên một tiếng đầy đau khổ, cơ thể theo phản ứng tự nhiên nhảy lùi về phía sau.

Dương Kiệt tất nhiên là hiểu rõ cú chém đó chỉ đủ sức khiến đối phương chảy máu chứ không làm gì được hắn cả, Dương Kiệt vô cùng thuần thục khi phát huy tinh hoa “ đánh chó dưới nước”, tay cầm nút công tác xoay nhẹ thêm cái nữa, hình ảnh trái xoài rực sáng lên, khiên và thanh kiếm lập tức biến mất, thay vào đó là cây chùy trái xoài quen thuộc trước nay.

Đánh sáp lá cà tất nhiên là phải sử dụng vũ khí mà mình nhuần nhuyễn quen thuộc nhất rồi.

“ Chết này, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~~~!!” Cơ thể tung người lên không trung vẫy múa cây chùy trái xoài bổ thẳng về phía “Phi Long” vẫn còn đang chưa định thần ở phía xa.

“ Biến ~~~~~~~~~~~~!!!” “ Phi Long” phẫn nộ tột cùng, chỉ vì chút sơ suất mà bị ăn nhát chém vào người, tuy không thể khiến mình bị thương, nhưng đau nhát cũng không thể chấp nhận được.

Tay đầy móng vuốt sắc nhọn vung ra vỗ thẳng vào những quả chùy khí đang bắn tới, vô cùng dễ dàng đánh tan chúng trong không khí, cơ thể tựa như tên bắn áp sát tới gần kẻ địch, móc thẳng vào phần ngực của đối phương.

Boong ~~~~~~~~~~~!!!

Móng tay của “ Phi Long” chạm thẳng vào ngực của Dương Kiệt, trên bề mặt bộ giáp để 5 vết cào xước cực sâu, hình thành vô số đóm lửa như pháo hoa đang nổ, cơ thể Dương Kiệt bị đẩy lùi ra xa, đáp xuống ngay mặt đất.

Roẹt ~~~~~~~!!

Bề mặt bộ giáp chỉ trong nháy mắt đã phục hồi lại xưa, tựa như chưa từng bị trầy xước qua vậy. Bản thân Dương Kiệt chỉ cảm thấy ngứa ngáy nhẹ ở trước mặt, thậm chí không thấy đau nữa là.

“ Không thể nào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” “ Phi Long” không muốn tin vào những gì xảy ra ở trước mặt, tựa như con hổ bị thương điên cuồng lao thẳng về phía Dương Kiệt tấn công, những cú cào, mốc, đấm, chưởng tựa như cuồng phong bạo vũ ập thẳng về phía đối thủ, không cho đối thủ kịp trở tay.

Uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~~~~~!!

Dương Kiệt nhanh chóng bị thất thế hoài toàn trước trận đòn cuồng phong bão táp của đối phương, chỉ biết vung chùy chống đỡ một cách yếu ớt. Cũng may là có Huyền Vũ hộ thể, sức phòng thủ đã vượt quá uy lực đòn tấn công của “ Phi Long”, nên hứng chịu những đòn tấn công vào người chỉ đủ để ngãi ngứa cho anh ta, nhưng ngược lại anh ta cũng không thể làm gì được đối phương, ngay cả phản công đã là một vấn đề rồi.

Pằng ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Hứng trọn cú đấm vào ngực, Dương Kiệt lần nữa bị đẩy bay ra xa, nhìn thấy “ Phi Long” định tiếp tục hùng hổ lao tới, tay phải nhanh chóng xoay nhẹ nút công tác một cái, hình vẽ trái quýt rực sáng lên, cây chùy trong tay biến mất, thay vào đó là một khẩu súng dài có tạo hình cực kỳ hiện đại bắt mắt xuất hiện ngay trên tay.

Đưa tay phải lên chà nhẹ chiếc đĩa xoay bên hông khẩu súng, trên chiếc đĩa xoay lập tức rực sáng ba lại loại màu sắc khác nhau. Lại dùng tay xoay nhẹ nút công tác ngay bên cạnh đĩa xoay để điều chỉnh chế độ khai hỏa, sau khi làm xong tất cả lập tức chĩa mũi súng về phía “Phi Long” đang phẫn nộ tột cùng ở phía xa.

“ Mẹ kiếp, đánh đủ chưa? Giờ tới lượt bố mày bùng nổ nay, xơi thử kẹo đồng của ta nè, chết này ~~~~~~~~~~!!!” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt phấn khích bóp còi.

Pằng ~~~~ pằng ~~~ pằng ~~~~~~ pằng ~~~~~………….!!

Khẩu súng trong tay đã nổ phát đạn đầu tiên, với chế độ bắn liên thanh như thế này, thậm chí còn đáng sợ hơn trận mưa bí thủ mà anh ta vừa thi triễn lúc nãy nữa kìa.

“ AAAAAAAAAAAA” “Phi Long” không ngừng gào thét đầy phần nộ, cơ thể tung người nhảy sang bên này nhảy sang bên khác để né tránh những viên đạn năng lượng không ngừng bắn về phía mình, lâu lâu dính vài viên vào người, đau tới nỗi muốn chảy cả nước mặt.

Lúc này “ Phi Long” đã khóc không thành tiếng, tiến, không xong! Lùi, lại không cam tâm ~~~!! Nhất thời có chút không biết phải làm sao, chẳng lẽ cứ tiếp tục nhảy nhót như con khỉ hoài sao?

Có mấy lần hắn vận hành chân khí trong cơ thể hình thành lớp lá chắn bảo hộ, mặc cho những viên đạn năng lượng bắn vào, cắm đầu lao thẳng về phía kẻ thù tấn công.

Tuy cách này có thể khiến những viên đạn năng lượng không thể bắn trúng vào cơ thể, nhưng lực đẩy đáng sợ của những viên đạn không ngừng đẩy lùi cơ thể của hắn về phía sau, khiến hắn không thể tiến thêm được bước nào, thậm chí khoảng cách giữa cả hai càng lúc càng xa nữa là.

Ngoài ra, chân nguyên trong cơ thể đang tụt nhanh như tụt quần, bản thân hắn cũng không biết lá chắn phòng hộ đó còn chịu đựng được khoảng bao lâu nữa.

Đáng sợ nhất chính là, không biết “ám khí” của đối phương có giới hạn hay không, chứ cứ tiếp tục như thế này, không chừng cơ thể bị biến thành cái tổ ong mất.

“ Luồng khí đó là …..” “ Phi Long” đột nhiên biến sắc khi phát hiện luồng khí đáng sợ đã áp sát tới gần hang động, chỉ trong thời gian ngắn nữa thôi sẽ đáp cánh tại chỗ.

Người của tên mặt thiện đã tới ~~~!!

Mặc dù vô cùng không cam tâm, chỉ còn chút nữa thôi là có thể chiếm đoạt được cái cơ thể hoàn hảo kia, thế mà chỉ vì chút khinh suất, tất cả mọi nỗ lực đều đổ sông đổ biển cả. Tất cả chỉ tại con heo mập trời đánh kia mà ra cả.

Ánh mắt đầy căm thù nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt ở phía xa, tựa như muốn khắc sâu hình bóng của anh ta vào tâm trí của mình vậy. Cắn cắn răng, vô cùng quả quyết quay đầu lại, tung người lao thẳng về phía lối vào hang động, không quên buông lại lời hăm dọa nguyền rủa đầy căm thù: “ Con heo mập khốn khiếp kia, ta nhớ kỹ mặt ngươi, lần sau ta sẽ cho ngươi tan xương nát thịt, chết không toàn thây, AAAA~~~~!!”

Không còn cách nào khác, nếu như còn dám do dự không quyết, không chỉ cái cơ thể hoàn hảo kia không có cơ hội chiếm đoạt, thậm chí cái cơ thể hiện giờ cũng bị đánh tan tành thành mây khói cho mà xem.

“ Chẩu?? Đã vậy còn dám hăm dọa anh mày sao?” Lần nữa dùng tay chà nhẹ lên đĩa xoay lên khẩu súng, sau đó điều chỉnh nút công tác gạt sang hướng khác, chĩa thẳng nòng súng về phía phần lưng của “Phi Long” đang hối hả bỏ chạy ở phía xa.

Roẹt ~~~ roẹt ~~~ roẹt ~~~~~~!!

Thiên địa linh khí ở xung quanh tựa như bị hút hết vào phía trước họng súng, hình thành một quả cầu năng lượng khổng lồ. Chỉ trong nháy mắt quả cầu năng lượng đạt tới mức cực điểm, Dương Kiệt lập tức bóp còi khai hỏa.

Bùm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!

Quả cầu năng lượng tựa như viên đạn đại bác hạng nặng mang theo tốc độ xé gió bắn thẳng về phía mục tiêu đang bỏ chạy ở phía xa.

“ Phi Long” đang cắm đầu bỏ chạy đột nhiên biến sắc khi cảm nhận thấy mối nguy hiểm đáng sợ đang ập thẳng về phía mình, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn, giật mình hoảng hốt khi phát hiện một quả cầu năng lượng khổng lồ đã gần như bay tới trước mặt, thậm chí không còn đủ thời gian để hắn quay người hay nhảy sang một bên né tránh gì cả.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~!! AAAAAAAAAAAA ~~~~~!!

Hứng trọn quả cầu năng lượng vào lưng, “ Phi Long” tựa như bị chiếc xe ủi hạng nặng tông thẳng vào, mang theo tự thế “ chó vồ cứt” ngã sấp mặt về phía trước, vây giáp phần lưng bị cháy xén pha lẫn máu thịt bê bết, trông thê thảm vô cùng.

Cố gắng kềm nén lại cơn đau kinh khủng ở phần lưng, cắn chặt lưng dùng tay đỡ người trở dậy, thậm chí không dám quay đầu lại để nhìn Dương Kiệt, đôi cánh khổng lồ dang rộng ra hết cỡ, tung người bay thẳng lên đỉnh hang động để bỏ trốn.

Hãy đợi đấy ~~!! Thù này không trả bố mày thề không làm người nữa ~~~~~!!!

Ủa mà hắn có phải là người đâu nhỉ??

Nhìn thấy “Phi Long” biến mất khỏi tầm mắt, Dương Kiệt lộ ra vẻ tiếc nuối. Thực lực giữa cả hai vẫn còn một khoảng cách không nhỏ, tuy “Phi Long” không làm gì được mình, ngược lại mình cũng chẳng thể làm gì được đối phương cả. Nếu như thực lực mạnh thêm một, hai cấp, một viên đạn năng lượng như lúc nãy tuyệt đối có thể lấy mạng đối phương.

Nhanh chóng thoát ra khỏi trạng thái biến hình, khẽ liếc nhìn Dương Diễn đang nằm trọng thương trên mặt đất, vội vã từ nhẫn Càn Khôn lấy ra một cái lock seed ném qua cho hắn.

Dương Diễn khó khăn giơ tay lên chụp lấy, không chút do dự nhét thẳng vào miệng, nuốt mạnh xuống dạ dày, chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn hồi phục, từ dưới đất đứng bật dậy, bước ngang qua người Dương Kiệt, đưa tay vỗ nhẹ lên vai anh ta một cái, miệng nói nhỏ: “ Cám ơn.”

Dương Kiệt há hốc nhìn chằm chằm vào Dương Diễn đang rảo bước ở phía xa.

Không ngờ, không ngờ có ngày cái tên mặt đá lại buông lời “cám ơn” với mình, tỷ lệ này thậm chí còn thấp hơn việc trúng độc đắc nữa là. Chắc hôm nay có mưa bão giông tố cho mà xem.

Nuốt miếng nước bọt vào miệng, sau đó nhanh chóng chạy đuổi theo Dương Diễn ở phía xa. Hoàng Kim Nhân Thú Quả đã bị hái sạch, không còn thứ gì để luyến tiếc ở nơi này nữa, nhanh chóng rời khỏi hang động càng sớm càng tốt trước khi “Phi Long” tung đòn hồi mã thương với mình. Vì dù sao đi nữa, thực lực giữa mình với hắn vẫn còn một khoảng cách không thể san bằng được. Nếu như không phải đối phương tỏ ra nôn nóng sốt ruột điều gì đó bỏ chạy, đánh tới sau cùng tỷ lệ thắng bên mình chưa tới 20 % nữa là.

-----

“ Không ngờ, đường đường một đấng ý chí tối cao như mình, có ngày lại hổ xuống đồng bằng như thế này. Tất cả chỉ tại cái cơ thể phế vật này, nếu như cho mình sở hữu cái cơ thể hoàn hảo của tên Dương Diễn kia, thì lúc này đâu cần phải bỏ chạy một cách nhục nhã như thế này chứ ~~~~!!” Đôi cánh dang rộng ra hết cỡ, cơ thể tựa như một tên bắn phóng thẳng lên cao, mục tiêu là lối vào hang động, nhanh chóng rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt trước khi Hoàng Long hạ cánh. Trong lòng không ngừng phẫn nộ chửi rủa Dương Kiệt, Dương Diễn và cả cái cơ thể phế vật của tên Phi Long một cách thậm tệ.

“ Tới rồi ~~~~~!!!” Nhìn thấy ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào thông qua lối vào, “Phi Long” lộ ra vẻ mặt phấn khích pha lẫn chút bất cam, nhanh chóng lao người về hướng đó để rời khỏi trước khi quá trễ.

Bốp ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!! AAAAAAAAAAAAA~~~~~~~~~~~~!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.