Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 163: Dương kiệt bị chiếm đoạt cơ thể??



“ Kết thúc thôi ~~~~~!!!” Cơn giận đã nguội lại sau màn tra tấn hành hạ đối phương, Hoàng Long không muốn tốn thêm thời gian nữa, cơ thể bật tung lên không trung ngay trên đỉnh đầu nơi “ Phi Long” đang nằm hấp hối, hai tay hai chân dang rộng ra, chân nguyên trong cơ thể tụ tập lại một điểm, toàn thân rực sáng như bóng đèn công sức cực đại, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu đánh tan cái cơ thể của đối phương.

“ Thiên Long Cuồng Nộ Thức, Chết đi ~~~~~~~~~~~~~!!!” Một con rồng hoàng kim dài gần mười trượng từ trong cơ thể Hoàng Long phóng thích ra lao thẳng về phía “Phi Long” đang nằm trên mặt đất.

“ Hahaha, cho đáng đời ~~~~~!!!” Nhìn thấy “Phi Long” mang theo vẻ mặt tuyệt vọng đón nhận cái chết thảm khốc, Dương Kiệt không kềm được bật cười phấn khích tới nỗi híp cả đôi mắt.

“ Thời cơ đây rồi ~~~!!” Phát hiện có một con mồi đang sơ hở không tập trung, “ Phi Long” phấn khích như muốn gào thét lên, một chiếc bóng đen nhanh chóng từ trong cơ thể Phi Long phóng thích ra, dùng một tốc độ nhanh như tia chớp bắn thẳng vào vầng trán của Dương Kiệt đang hí hửng bật cười mà không để ý tới đại họa đang ập thẳng vào đầu mình.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Con rồng hoàng kim lao xuống trực tiếp xé nát cái cơ thể của Phi Long thành hàng trăm hàng ngàn mảnh vụn rơi rãi rác tứ tung, cho dù có đại la kim tiên giáng trần, cũng đừng mong hồi sinh được hắn.

AAAAAAAAAAAAAAAA~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Thế nhưng, mọi nỗ lực của Hoàng Long chỉ thành công cốc khi mặt gian tà của Ý Chí Tối Cao đã kịp thời vứt bỏ cái xác vô dụng và trực tiếp xâm nhập vào cơ thể của Dương Kiệt hòng chiếm lấy cái cơ thể mới này.

Chỉ thấy Dương Kiệt hai tay nắm chặt đầu, đôi mắt đầy gân máu giương to ra hết cỡ, mồ hôi lạnh và gân xanh nổi đầy trên trán, miệng gào lên những tiếng kêu thét đầy đau khổ, tựa như vừa bị ai đó sử dụng màn thập đại hành hình thời Mãn Thanh đối với mình vậy.

“ Dương Kiệt ~~~~~~~~~!!” Dương Diễn không kềm được biến sắc, định lao tới giúp đỡ, ai ngờ bị Dương Kiệt một cú đấm thẳng vào ngực, trực tiếp đánh bay ra xa, vũng máu xanh lam từ trong miệng phun bắn ra, hít thở một cách dồn dập.

Sắc mặt của Hoàng Long cũng không dễ coi chút nào, chỉ vì chút sơ suất mà để lọt mất con mồi. Không được, phải ra tay đánh tan cái cơ thể đó trước khi tên khốn đó chiếm được quyền kiểm soát.

Pằng ~~~~~!!! AAAAAAAAAAAAA!!!!

Hoàng Long chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Dương Kiệt, không cần quan tâm đối phương đang đau khổ tới cỡ nào, trực tiếp một đấm đấm thẳng vào ngực đối phương.

Cơn đau khủng khiếp ở đầu lại bị hứng thêm cú đấm thôi sơn vào người, ngực của Dương Kiệt gần như lõm hẳn vào trong, miệng gào lên một tiếng đầy đau khổ, máu thịt pha lẫn chút ít nội tạng từ trong miệng phun bắn ra, cơ thể bị đánh bay khảm thẳng vào trong vách đá ở phía xa.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~!!

“ Cái gì ~~~~~!!”Tất nhiên là chưa phải kết thúc, trong lúc Hoàng Long bồi thêm một cú để kết liễu đối phương, ai ngờ Dương Diễn từ phía xa lao tới, Kỳ Lân kiếm vung lên chém thẳng vào cú đấm khí có uy lực đáng sợ, cú đấm khí đó lập tức bị chém nứt làm đôi và tan biến trong không khí, nhưng bản thân Dương Diễn cũng bị uy lực đáng sợ đẩy lùi ra xa.

“ Ngươi định cản ta???” Hoàng Long díu mày nhìn chằm chằm vào Dương Diễn, lạnh lạnh hỏi.

“ Muốn giết đồng đội của ta, hãy bước qua xác chết của ta trước đã.” Dương Diễn hít sâu một hơi vào người để bình ổn lại chân nguyên đang chạy lộn xộn trong cơ thể, từ từ bước tới cản ngay trước mặt Hoàng Long và Dương Kiệt, lạnh lùng nói.

“ Đồ ngốc, cơ thể của hắn đang bị một thứ cực kỳ gian tà chiếm đoạt, nếu như thành công, sẽ trở thành một đại họa cho cả khu rừng này, nên ta phải ra tay ngăn cản trước khi quá muộn. Ngươi hãy tránh sang một bên, đừng cản trở ta.” Hoàng Long vô cùng kiên nhẫn giải thích hòng thuyết phục đối phương, ít nhất là nếu như có thể, tuyệt đối không ra tay với đồng loại của mình, tuy cả hai trực thuộc hai khu rừng Nhân Thú khác nhau.

“ Chuyện đó tính sau, nếu như đồng đội của ta bị chiếm đoạt thể xác, đích thân ta sẽ ra tay trảm sát hắn. Nhưng còn hiện giờ, ta tin rằng đồng đội của ta nhất định sẽ chiến thắng kẻ thù.” Nhận ra Hoàng Long không phải là người xấu, nên Dương Diễn hiếm có khi lên tiếng đáp lời, nếu như là người khác, lao vào đánh trước tính sau, hơi đâu mà lôi thôi dài dòng với đối phương làm gì chứ.

“ hắn?? Chiến thắng mặt gian tà của Ý Chí Tối Cao? Ngươi có chắc là ngươi không đang nằm mơ chứ?” Hoàng Long cười lạnh, nhất là khi nhìn rõ thực lực của Dương Kiệt, chỉ là một tên chân nguyên tầng thứ 7 yếu ớt, không cho rằng anh ta có thể đánh bại được mặt gian tà của Ý Chí Tối Cao trong cuộc chiến tranh giành quyền kiểm soát cơ thể.

Dương Diễn nắm chặt Kỳ Lân Kiếm đứng sừng sững tại chỗ, không thèm trả lời đối phương nữa.

“ Ta nói thêm lần nữa, tránh ra ~~~!!!” Hoàng Long không thích thái độ lạnh lùng của Dương Diễn, tỏ ra vô cùng phẫn nộ tạo ra tư thế sẵn sàng lao vào chiến đấu, đồng thời buông ra lời khuyên can lần cuối.

Nhìn thấy Dương Diễn vẫn tỏ vẻ quyết tâm liều mình chắn ngay trước mặt bảo vệ đồng đội mặc dù biết rõ thực lực yếu kém của mình, trong đôi mắt của Hoàng Long khẽ lóe qua tia sáng khen ngợi, nhưng điều đó không thể khiến hắn thôi ý định tấn công Dương Kiệt để ngăn cản Ý Chí Tối Cao thành công chiếm đoạt được cơ thể.

Tuy Ý Chí Tối Cao chỉ chiếm lấy một cơ thể còn kém hơn cả Phi Long đã chết thảm dưới tay mình, nhưng nếu như có thể giải quyết tại chỗ, tại sao phải chờ đợi và tốn thêm công sức chứ?

“ Nếu thế thì…. Chiến thôi, đỡ một đấm của ta ~~~~!!” Lời nói không thể thuyết phục, vậy thì dùng thứ trực tiếp nhất chính là cú đấm vậy.

Nhìn thấy cú đấm rất chi là tầm thường nhưng uy lực kinh hoàng hơn cả khi “Phi Long” thi triễn tuyệt học lao tới, Dương Diễn không kềm được biến sắc. Nhưng tuyệt đối không được lùi bước, phải bảo vệ đồng đội của mình tới cùng.

“ Võ Hồn hiện ~~~!! Tuyệt học thần thông, Băng Lân Hàn Sương Thức, phong ~~~~~~~~~~~~!!!” Băng Kỳ Lân xuất hiện ngay đỉnh đầu mang theo khí thế của võ hồn cấp 9 áp chế thẳng vào người Hoàng Long ở phía xa, bản thân nó há to cái miệng đầy răng nhọn ra, sương khí màu xanh lam từ trong miệng phun bắn ra, tựa như chiếc lưới khổng lồ chụp thẳng về phía cú đấm khí và cả Hoàng Long.

“ Võ hồn cấp 9??!!” Hoàng Long có chút bất ngờ trước võ hồn của Dương Diễn, trong lòng càng coi trọng đối phương hơn nữa. Cả hai không phải đối thủ cạnh tranh với nhau, nên không thể ngăn cản anh hùng trọng anh hùng, đặc biệt là hành động liều mình vì đồng đội của Dương Diễn.

Crack ~~~ crack ~~~~~ crack ~~~~~~!!!

Sương khí màu xanh lam bao phủ toàn bộ bề mặt cú đấm khí của Hoàng Long khiến nó bị chững lại trên không trung không thể tiếp tục di chuyển được nữa. Nhưng tình trạng đó chỉ duy trì được chưa được 5 giây, băng phiến trên bề mặt cú đấm khí lập tức bị vỡ tung tóe rơi rải khắp nơi trên mặt, cú đấm khí tuy đã hơi nhạt lại đôi chút, nhưng vẫn tiếp tục lao thẳng về phía Dương Diễn.

Hoàn toàn không cùng đẳng cấp ~~!!

Dương Diễn lộ ra vẻ mặt khó coi, tuy cú đấm khí đã nhạt đi khá nhiều, nhưng uy lực do nó phát ra, tuyệt đối có thể khiến mình bị trọng thương nếu như không né tránh. Nhưng nếu như né tránh thì…..

Khẽ liếc nhìn Dương Kiệt vẫn còn đang vật lộn đầy đau khổ ngay phía sau lưng mình, Dương Diễn hít sâu một hơi vào người, Kỳ Lân Kiếm vung lên: “ Băng Thành Vạn Lý, mở ~~~!! Hàn Băng Kiếm Pháp, Kiếm Khí Liên Hoàn, chém ~~~!! Hàn Băng Kiếm Pháp, Băng Tinh Thâu Thiên, Nổ ~~~!! Hàn Băng Kiếm Pháp, Băng Phong Thiên Địa, Phong ~~~~~~~~~~!!!”

Dương Diễn không tiếc chân nguyên trong cơ thể, dốc hết toàn bộ sức lực thi triễn liên tục những tuyệt học mạnh nhất của mình để đối phó với cú đấm khí đang lao tới với tốc độ cực nhanh.

Uỳnh ~~~~~~ uỳnh ~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~……!!

Băng thành, vỡ ~~!! Kiếm khí, vỡ ~~~!! Băng tinh, vỡ ~~~~!! Ngay cả băng phong cũng không trụ được quá lâu, nhanh chóng vỡ tan tành trong không khí.

“ Tránh ra mau đồ ngốc ~~~~~!!!” Nhìn thấy mọi đòn đánh đều bị cú đấm khí của mình đánh tan, nhưng Dương Diễn không có vẻ sẽ nhảy sang một bên né, ngược lại còn có vẻ như định dùng tấm thân mình ra đỡ đòn, Hoàng Long không kềm được biến sắc miệng gào lớn.

Hoàng Long muốn thu lại đòn đánh hoặc lao tới đẩy Dương Diễn ra né tránh, nhưng đã quá muộn, vì cú đấm khí đã chạm trúng vào cơ thể.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~!!

Hứng trọn cú đấm khí vào người, Dương Diễn có cảm giác như cơ thể như muốn bị xé toạc ra, máu kèm nội tạng từ trong miệng phun bắn ra, trọng thương rơi ngã trên mặt đất.

“ Đồ ngốc, đồ ngốc, ngươi là đồ ngốc ~~~~!!” Hoàng Long lao tới bên cạnh Dương Diễn, tay áp thẳng lên ngực hắn, không tiếc chân nguyên truyền thẳng vào người đối phương để kềm nén và điều trị nội thương cho Dương Diễn.

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ~~~~~~~~!!!” Trong lúc đó Dương Kiệt đang rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Ý Chí Tối Cao không ngừng tấn công vào thức hải của anh ta, nếu như không phải ý chí kiên cường, đạo tâm vững chắc, e rằng đã bị đối phương chiếm mất quyền kiểm soát cơ thể từ lâu rồi.

“ Hahahaha, chống cự?? Để xem ngươi chống cự được bao lâu ~~!! Điều đó chỉ khiến ngươi càng thêm đau khổ mà thôi, chi bằng buông xuôi tất cả, nhường quyền kiểm soát cơ thể cho ta, không chừng khi ta có tâm trạng tốt không phá hủy linh hồn của ngươi, cho ngươi cơ hội ẩn trú trong góc khuất của cơ thể này, chiêm ngưỡng ta tung hoành thiên hạ, không phải tốt hơn sao??” Giọng nói đầy gian tà của Ý Chí Tối Cao không ngừng vang lên trong đầu của Dương Kiệt, vừa hăm dọa vừa dụ dỗ Dương Kiệt sớm bỏ cuộc, để hắn có thể nhanh chóng chiếm được cơ thể một cách dễ dàng.

Đừng tưởng Ý Chí Tối Cao hiện giờ tỏ ra thảnh nhiên nắm chắc phần thắng, thực ra trong lòng hắn đang nôn nóng sốt ruột vô cùng. Nếu như đối phương mất hết sức phản kháng như tên Phi Long trước kia, tỷ lệ chiếm đoạt thành công cực cao, nhưng nếu như là một người khỏe mạnh như Dương Kiệt lúc này, Ý Chí Tối Cao cũng không dám quá chắc chắn, chỉ còn cách dụ dỗ khuyên can dối phương tự bỏ cuộc mà thôi. Quan trọng nhất, tình hình bên ngoài đang vô cùng gây cấn, cũng may là có tên Dương Diễn ngăn cản tên Hoàng Long tấn công về phía này, nếu không thì chắc chắn sẽ bị đánh tuột ra khỏi cơ thể ngay tức khắc cho mà xem.

“ Muốn, muốn ta đầu đầu hàng …. Còn… còn lâu á, aaaaaaaaaa ~~~~~!!!” trong thức hải không ngừng vang lên tiếng gào thét chửi rủa của Dương Kiệt, anh ta càng như thế, một bức tường vô hình ngay trước mặt thức hải càng trở nên dày đặc để ngăn cản bước tiến của Ý Chí Tối Cao.

“ không còn thời gian để do dự nữa, liều thôi ~~~~!!” Cảm thấy bước tiến càng lúc càng khó khăn, Ý Chí Tối Cao không kềm được biến sắc, cắn cắn răng quyết định dốc hết toàn bộ sức lực để chiếm quyền kiểm soát cơ thể đối phương.

Chỉ thấy cái bóng đen càng lúc càng phình to ra, khí đen từ trên bóng đen phát tán ra càng lúc càng nhiều, gần như nhuộm đen cả khu vực thức hải của Dương Kiệt. Ngược lại, bóng đen đó càng lúc càng nhạt hẳn đi, lúc thì trong suốt lúc thì thực thể, tựa như có thể biến mất bất kỳ lúc nào.

Ý Chí Tối Cao đã liều mình, chấp nhận hy sinh thực lực và sinh lực của bản thân để áp chế Dương Kiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.