“ Thiên Ma Giải Thể, mở ~~~~~~~~~!!!” có bị đánh chết cũng tuyệt đối không được để bàn chân sét đó chạm vào người, nếu không thì còn gì hình tượng của đặc sứ Huyết Ma Đạo nữa. Diệp Thiên Hành quyết định bung hết toàn bộ thực lực của mình, trực tiếp kích hoạt bí pháp gia tăng thực lực để phản kháng.
Toàn thân Diệp Thiên Hành lập tức bị bao bộc bởi một lớp khói khí màu đỏ sầm như máu, cảm nhận thấy cơ thể đã có thể nhúc nhích được trở lại, lập tức tung người bật dậy, tay tạo thành chưởng, ấn thẳng về phía bàn chân sét đang lao xuống: “ Bắc Minh Thần Chưởng, ta phá ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”
Một cái đầu lâu khổng lồ xuất hiện, há to cái miệng gớm ghiếc của nó ra táp thẳng vào bàn chân sét đã bắn tới ngay trước mặt, hình thể của nó lập tức phình to ra sau khi nuốt trọn bàn chân sét vào trong, không dừng lại ở đó, tiếp tục lao thẳng lên không trung với ý định nuốt trọn con mồi “ béo bở” ở phía trên.
“ Lại chiêu này?? Xưa rồi diễm, ta đá đá đá ~~~~~!!!” Dương Kiệt không mẩy mây e dè lo lắng, không tiếc chân nguyên trong cơ thể, liên tục tung ra những cú đá sét liên hoàn về phía cái đầu lâu.
Mày muốn nuốt đúng không? Tao cho mày nuốt đủ luôn.
Roẹt ~~~ roẹt ~~~~ roẹt ~~~~~!!
Chỉ trong chốc lát, hàng chục bàn chân sét nằm gọn trong cái miệng khổng lồ của cái đầu lâu, thể tích của nó đã phình to tới mức cực đỉnh, nhưng những bàn chân sét do Dương Kiệt tạo ra vẫn liên tục xuất hiện lao thẳng tới trước mặt nó, cái đầu lâu bắt đầu tỏ vẻ kháng cự, khó chịu, dường như đã đạt tới giới hạn của nó, không đủ sức tiếp tục nuốt những bàn chân sét mới vào miệng nữa.
Cái gì cũng vậy, khi vượt quá giới hạn, sẽ lập tức phản tác dụng, như con người ăn quá no nếu còn cố gắng tống vào bụng, chắc chắn sẽ bị nôn ói ra hết cho mà xem.
UỲnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Nhìn thấy cái đầu lâu quá tải bị nổ tung trên không trung, sắc mặt của Diệp Thiên Hành trở nên khó coi vô cùng.
Cái cách hóa giải quỷ cái gì thế này?? Như vậy cũng được sao??!!
Tất nhiên, hắn cũng không kỳ vọng quá nhiều vào đòn đánh này, mục đích chính chỉ là không muốn bị những bàn chân sét đánh vào người, giờ cái đầu lâu đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ là quá đủ rồi.
Với lại, sau khi thi triễn bí pháp gia tăng thực lực, lúc này thực lực của hắn đã đảo chiều vượt trên cả đối thủ của mình một cấp, hoàn toàn có thể áp đảo trảm sát đối phương một cách dễ dàng, không phải sao??
“ Tuyệt học thần thông, Thiên Ngoại Phi Tiên, chết này ~~~~~!!!” Không để Dương Kiệt có thời gian dương dương tự đặc vì đã hóa giải đòn đánh của mình, Diệp Thiên Hành tung người lên cao, vượt trên cả Dương Kiệt, cơ thể chổng người xuống, thanh kiếm trong tay chĩa thẳng về phía đối thủ, miệng hét lớn.
Dương Kiệt lập tức cảm nhận thấy một áp lực vô hình đáng sợ chụp thẳng vào người, khiến hơi thở trở nên gấp rút khó chịu, đặc biệt là khi thực lực của đối phương đã vượt qua cả mình, mọi động tác của cơ thể trở nên khó khăn vô cùng, thậm chí không thể nhúc nhích được nữa, cơ thể cứ thế hạ đáp xuống mặt đất.
Ngay trên không trung xuất hiện hình bóng của mười tiên nữ sắc nước hương trời, ai nấy đều mặc bộ đồ vải màu trắng tinh kiết mỏng tanh, tóc bay phơi phới, tay cầm Cự Giải Kiếm, tạo ra tư thế giống hệt như của Diệp Thiên Hành, vây mục tiêu thành hình tròn, tựa như mười thanh kiếm bạc ghim thẳng về phía mục tiêu.
Đừng nói là phản đòn, ngay cả né tránh cũng là cả một vấn đề, trực tiếp hứng trọn mười bóng người không ngừng đâm xuyên qua cơ thể của mình, Dương Kiệt gào lên như con heo bị chọt tiết, đau thấu cả linh hồn, bộ giáp sắc trên người xuất hiện vô số vết nứt đáng sợ, tựa như có thể vỡ ra bất kỳ lúc nào.
tiếng gào thét hít thở khó khăn của Dương Kiệt vang lên liên miên không dứt, đủ hiểu anh ta thê thảm tới cỡ nào rồi.
Nếu như không có Huyền Vũ Hộ Thể, nếu như không phải từng phục dụng Càn Khôn Trúc Thể Quả, nếu như không phải có bộ giáp sắt trên người, e rằng lúc này Dương Kiệt chỉ còn lại một bộ xương trắng mà thôi.
Nhưng tình thế vẫn vô cùng cấp bách, vì lúc này anh ta đã gần như bị phế, ít nhất là trong thời gian ngắn không thể tiếp tục giao chiến nữa.
“ Chưa chết???!!!!” Nhìn thấy bộ dạng trọng thương thê thảm của Dương Kiệt, Diệp Thiên Hành lộ ra vẻ bất ngờ khó tin. Không ngờ tuyệt học thần thông mạnh nhất của mình cũng không thể một chiêu kết liễu đối phương, nhất là trong trạng thái gia tăng thực lực như lúc này, thật không thể chấp nhận được.
“ AAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~~~!!!” Tung người lên không trung, hai tay nắm chặt cán kiếm chẻ thẳng về phía vị trí Dương Kiệt đang nằm hấp hối trên mặt đất.
Rầm ~~~~~~~~~~~~~!!!
Khói bụi tung bay, Diệp Thiên Hành và Tư Mã Phong Vân giương to đôi mắt ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào vị trí Dương Kiệt lúc nãy, như muốn tận mắt chứng kiến anh ta đã chết thảm dưới lưỡi kiếm của Diệp Thiên Hành rồi vậy.
“ Không thấy??!!!” Cả hai nhanh chóng biến sắc khi phát hiện trong vết nứt trên mặt đất không hề nhìn thấy xác của Dương Kiệt đâu cả, và cả hai có thể khẳng định rằng cú chém lúc nãy tuyệt đối không thể khiến anh ta chết không toàn thây được, vậy có nghĩa là …….
“ nhìn đâu vậy ku? Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ bổ bổ ~~~~~~~~~~~!!!” trên đỉnh đầu Diệp Thiên Hành đột nhiên tiếng gào thét đầy phẫn nộ của Dương Kiệt, giật mình hoảng hốt ngẩng đầu lên quan sát, đã thấy anh ta vẫy múa chùy trái xoài trên đỉnh đầu một vẫy, trực tiếp bổ thẳng xuống nơi kẻ thù đang đứng.
Thì ra trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Dương Kiệt đã kịp thời định vị vị trí, trực tiếp thi triễn tuyệt học thân pháp Càn Khôn Nhất Thiểm của mình né qua cú chém kinh hoàng của đối thủ, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của Diệp Thiên Hành, một chùy bổ xuống đáp trả.
“ hừ, trò trẻ con, biến ~~~~~~~~~!!!” Diệp Thiên Hành nhanh chóng bừng tỉnh, trên môi lộ ra nụ cười chế giễu, vung kiếm chẻ một đường vòng cung đẹp mắt, đánh tan những quả chùy khí đang bắn xuống.
“ AAAAAAAAAA ~~~~~~!!!” Dương Kiệt bị những đường kiếm khí chém bay ra xa, rơi ngã sóng soài trên mặt đất.
Hoàn toàn không phải đối thủ khi Diệp Thiên Hành kích hoạt bí pháp của mình.
“ Đùa thế đủ rồi, kết thúc thôi ~~~~~!!!” nãy giờ đã tốn quá nhiều thời gian rồi, không muốn tiếp tục lãng phí nữa, đặc biệt là Diệp Tuyền không biết sẽ rời khỏi phòng thí luyện lúc nào, quyết định tung ra đòn kết liễu của mình để kết thúc cuộc chiến vô vị này.
“ Tuyệt học thần thông, Thiên Ngoại Phi Tiên, chết đi ~~~~~~~~!!!” trục tiếp thi triễn ra tuyệt học mạnh nhất của mình, Diệp Thiên Hành cho rằng Dương Kiệt đã quá nỗi tự hào khi có thể khiến mình phải bung hết sức như thế này rồi.
“ Chẳng, chẳng lẽ phải bỏ trốn thật sao??” Dương Kiệt tất nhiên là không quá lo ngại cho mạng sống của mình, cùng lắm thi triễu Dịch Chuyển Tức Thời bỏ trốn, đố ai có thể bắt được mình á. Chỉ là bỏ chạy như thế này, anh ta tuyệt đối không cam tâm.
“ không ~~~!! Vẫn còn cách ~~~~!!! Hệ thống, có nghe ta nói không?? Mau mau, dồn hết toàn bộ tài sản hiện giờ của ta để nâng cấp võ hồn của ta ngay tức khắc, nhanh, nhanh, nhanh ~~~~!!!” Trong đầu vận hành tới mức cực đỉnh, đột nhiên lóe qua một suy nghĩ, vội vã liên hệ với hệ thống để nâng cấp võ hồn của mình.
Đúng thế, chỉ cần thăng cấp võ hồn lên thêm một cấp, không chỉ sức phòng thủ tăng lên không còn quá e ngại những đòn đánh của đối phương nữa. Quan trọng nhất là, nếu như tăng cấp, Huyền Vũ Chi Lực cũng sẽ thăng lên thành cấp 2, tới lúc đó không chỉ giáng cấp võ hồn của đối phương xuống 1 cấp như hiện giờ, mà là 2 cấp. Đó chính là cơ hội lật ngược tình thế duy nhất vào thời điểm này.
“ Dính dong, hệ thống vừa scan lại toàn bộ tài sản của bạn, phát hiện không đủ số lượng để thăng cấp võ hồn, nên thật đáng tiếc.” Ước mơ luôn luôn tốt đẹp, nhưng thực tế vô cùng phủ phàng, không phải sao??
Trong lòng Dương Kiệt lập tức trầm xuống.
Mẹ kiếp ~~~!! Chỉ tại trước đó bỏ gần phân nửa tài sản ra để chế tạo cái linh hồn giả chết tiệt kia, nếu không thì hiện giờ không cần phải lăn tăn rồi.
“ Dính dong, tuy không đủ để thăng cấp võ hồn, nhưng số tài sản của bạn đủ điều kiện để thăng cấp độc lập một kỹ năng trong võ hồn. Do tách riêng ra để thăng cấp, nên số lượng cần thiết là phân nửa so với thăng cấp của cả võ hồn, thân ~~!!!” Trong lúc Dương Kiệt chuẩn bị thi triễn Dịch Chuyển Tức Thời bỏ trốn trước tính sau, cái gì mà sỉ diện không sỉ diện chỉ là đồ thừa, giữ mạng quan trọng hơn. Đột nhiên trong đầu vang lên giọng nói che giấu vẻ phấn khích của tên hệ thống.
Nghe xong lời nói của hệ thống, Dương Kiệt vừa mừng vừa căm hận.
Mừng chính là thì ra kỹ năng trong võ hồn có thể độc lập thăng cấp mà không cần phải thăng cấp cả võ hồn.
Căm hận chính là, mẹ kiếp ~~!! Con quỷ hút máu lại tiếp tục đánh chó dưới nước hút máu mình. Thăng cấp cả võ hồn mang theo ba bốn kỹ năng cùng thăng cấp chỉ với giá một trăm triệu linh thạch, thế mà giờ nay thăng cấp có một kỹ năng nó dám hét giá tới hơn phân nửa số tiền cần thiết để thăng cấp. Quan trọng nhất là, với cái tính nham hiểm của con quỷ hút máu đó, lúc này tốn năm chục triệu để thăng cấp kỹ năng, sau này tốn thêm một trăm triệu để thăng cấp võ hồn, và kỹ năng thăng cấp độc lập lúc này chắc chắn sẽ giữ nguyên không thăng cấp thêm nữa, thành ra mình phải tốn hơn một trăm năm chục triệu để thăng một cấp võ hồn sao??
Nhìn thấy Diệp Thiên Hành đã chuẩn bị xuất chiêu, không còn quá nhiều thời gian để do dự, tim Dương Kiệt như bị nhát dao sắc nhọn đâm thăng vào dứa cả máu đau xót hét lớn: “ Thăng cấp, thăng cấp kỹ năng Huyền Vũ Chi Lực cho ta ngay và luôn ~~~~!!!”
“ Dính dong, Hệ thống đã thu hồi toàn bộ tài sản trên người bạn, Kỹ năng Huyền Vũ Chi Lực đã thăng lên thành cấp 2, xin chúc mừng và cám ơn, hihi ~~~!!!! Nhắc nhở hữu nghị một câu, tiền nợ gốc lẫn lãi tháng này bạn vẫn chưa trả xu nào cho hệ thống, hy vọng bạn có thể kiếm đủ số tiền cần thiết để trả cho hệ thống trước thời hạn, đừng để điều đáng tiếc sẽ xảy ra, thân ~~~!!”
“ Biến, biến đi cho khuất mắt ta ~~~~!!!” Tâm trạng khó chịu vô cùng khi không lại trở thành con dê béo để con quỷ hút máu đó cứa nhát vào cổ, đôi mắt tràn đầy gân máu nhìn chằm chằm vào tên Diệp Thiên Hành đang tung người trên không trung chuẩn bị tung đòn kết liễu.
Chỉ còn cách dùng tên này để xả bớt những oán hận mà bố mày phải hứng chịu nãy giờ thôi.