Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 239: Truy Sát Lệnh



Không biết mặt đất đường phố vương thành Khương Lộc được làm bằng vật liệu gì, chỉ thấy cây kích khổng lồ cắm thẳng xuống, mặt đường bằng phẳng lập tức xuất hiện một cái hố sâu gần hai mét, mặt đất rung chuyển dữ dội, nhất thời đất đá cát bụi tung bắn khắp nơi, không ít người dân đang ẩn núp ở gần đó kêu thét lên vì kinh hãi, cứ tưởng là đang bị động đất vậy.

Tất nhiên, đòn tấn công của Dương Kiệt vẫn chưa kết thúc, chỉ thấy cây kích khí khổng lồ do anh ta biến hóa mà thành sau khi cắm xuống ngay lập tức bay ngược trở lại lên không trung, lại thêm một lần cắm thẳng xuống vị trí lúc nãy.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Mặt đất lần nữa rung chuyển dữ dội như đang xảy ra động đất, khiến người dân xung quanh ai nấy đều kêu cha khóc mẹ vội vã bỏ chạy ra càng xa càng tốt, không dám nán lại để tiếp tục “ coi phim” nữa. thậm chí nhà cửa ở khu vực xung quanh cũng có dấu hiệu rung lắc có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.

Cái hố lúc ban đầu lúc này đã phình to ra gấp đôi, độ sâu tăng lên thành 4, 5 mét.

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Cây kích khí thêm lần bay ngược lên cao, Dương Kiệt đã khóc không thành tiếng.

Chiêu thức này một khi đã thi triễn, thì phải đâm liên hoàn ba lần mới kết thúc, trong quá trình thi triễn hoàn toàn không thể gián đoạn được.

Thực ra thì đâm liên hoàn ba nhát cũng không phải là vấn đề gì to tát, đáng chết nhất là, ngay từ cú đâm đầu tiên, Dương Kiệt đã phát hiện trong hố không còn hình bóng của tên sát thủ đâu cả. Nghĩa là trước khi Dương Kiệt tung đòn kết liễu, tên khốn đó đã sử dụng bí thuật bỏ trốn mất xác rồi, những cú đâm liên hoàn của Dương Kiệt lúc này hoàn toàn vô nghĩa phí sức mà thôi.

( Phì lũ) Dương Tiễn Phá Thiên Kích ( tuyệt học huyền giới sơ cấp ( có thể thăng cấp)): tuyệt học do Dương Kiệt tự sáng tác ra, tung người lên không trung kết hợp với vũ khí kích đâm ba nhát xuống mục tiêu dưới mặt đất. Chú thích: Trong quá trình thi triễn không thể gián đoạn.

Hiệu ứng tuyệt học: khi đối thủ không vượt quá người thi triễn 5 cấp, có 10 % tỷ lệ xuất hiện nhất kích tất sát, cách biệt đẳng cấp càng ít tỷ lệ tất sát càng tăng.

Giãn cách thi triễn: 30 phút/lần.

Cũng như những hiệu ứng kỹ năng khác của Dương Kiệt trước kia, 10% tỷ lệ này không có nghĩa đánh mười lần sẽ được một lần, hên thì tung ra đòn đầu tiên lập tức có thể kích hoạt hiệu ứng, còn xui xui thì đánh cả trăm lần chưa chắc kích hoạt được một lần nữa là.

Đâm liên hoàn ba nhát như thế này, mỗi nhát sẽ tính tỷ lệ kích hoạt riêng chứ không tính chung vào nhau.

Hiệu ứng tất sát giống hệt như skill Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp sau khi thăng cấp thành tuyệt học địa giới. Chỉ là số lần kích hoạt có thể nói là hầu như không thấy, chỉ khi nào đánh theo dạng AOE thì còn may ra kích hoạt được một vài lần, chứ còn một đánh một tỷ lệ kích hoạt có thể nói là thấp tới mức thảm họa.

Tất nhiên, có vẫn hơn không, không thể đòi hỏi quá nhiều.

Chỉ là tên sát thủ khốn khiếp, một khi ám sát không thành lập tức bỏ chạy một cách dứt khoát, khiến Dương Kiệt căm phẫn vô cùng.

Theo lời kể của Cửu thúc thì, lần này hắn thất bại trong việc ám sát mình, nhưng không có nghĩa là mình đã thoát khỏi cuộc ám sát lần thứ hai của Huyết Sát Lầu, số lần được tính chỉ khi sát thủ phụ trách ám sát bị giết chết chứ không phải là số lần bị thất bại.

Nghĩa là nếu không tên sát thủ không chết mà bỏ trốn được, cho dù hắn tiếp tục ám sát cả chục cả trăm lần, vẫn chưa được tính là kết thúc lần ám sát thứ hai.

Đáng sợ nhất là, trong quá trình ám sát, nếu như tên sát thủ phát hiện không thể làm gì được mục tiêu, có thể yêu cầu phía trên phái thêm những cao thủ đáng sợ hơn tới giúp sức.

Chứ không bộ tưởng dễ dàng vượt qua được ba lần ám sát của Huyết Sát Lầu thế sao??

Sau khi kết thúc hoàn toàn đòn tấn công Dương Tiễn Phá Thiên Kích, Dương Kiệt nhanh chóng từ dưới hố sâu nhảy lên, vội vã chạy tới kéo lấy tay Hoàng Dung quay đầu bỏ chạy về hướng thành tây.

Không thể không bỏ chạy, vì trận giao chiến lúc nãy Dương Kiệt gần như phá hủy cả con đường trong vương thành Khương Lộc, không bỏ chạy chẳng lẽ ở lại đợi hắc kỵ hoàng gia tới xích cổ về thiên lao uống trà tâm sự chắc.

Nhìn thấy bóng dáng của cả hai khuất đi trong tầm nhìn, Mộ Dung Tuyết lộ ra vẻ mặt do dự không quyết.

Nhưng cuối cùng cũng lắc đầu thở dài một tiếng, theo hướng ngược lại Dương Kiệt và Hoàng Dung bước, tiếp tục việc tìm kiếm “ người mình cần tìm”.

Quả nhiên, Dương Kiệt và Hoàng Dung vừa mới bỏ chạy chưa được bao lâu, một đoàn quân kỵ toàn thân bao bộc bởi lớp giáp sắc màu hắc ám, cưỡi trên lưng Hắc Lân Mã đã có mặt tại hiện trường.

Chính là quân đoàn Hắc Kỵ Hoàng Gia.

Đội trưởng dẫn đội Hắc Kỵ hoàng gia lần này là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt chữ điền với bộ râu dài chấm ngực, kiếm mày ưng nhãn, miệng rộng mũi cao, chỉ nhìn sơ qua là có thể đoán được rằng là một người cực kỳ nghiêm nghị chính trực.

Người đội trưởng mang theo vẻ mặt khó coi díu mày dùng đôi mắt chim ưng quét nhẹ qua hiện trường xảy ra cuộc giao chiến, trong lòng đã tựa như ngọn núi lửa chuẩn bị bùng nổ bất kỳ lúc nào.

“ kẻ nào ~~~~~!!! Rốt cuộc là kẻ nào dám cả gan náo loạn trong vương thành ~~~!!??” nhìn thấy hiện trường “ náo loạn thảm khốc” như lúc này, đội trưởng Hắc Kỵ Hoàng Gia phẫn nộ gào thét, hai tay nắm chặt thành nắm đấm tới nỗi gần như trầy da chảy máu.

Đội hắc kỵ hoàng gia này phụ trách an ninh trật tự ở khu vực này, giờ nay cả mặt đường bị vỡ nát tan tành, dân chúng hoảng loạn, nếu như sự việc này truyền tới tai mấy vị đại ca phía trên, chắc chắn sẽ không tránh khỏi bị truy cứu trách nhiệm.

Bị truy cứu trách nhiệm cũng chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là, khu vực mà mình phụ trách bị tàn phá, chẳng khác nào bị tát thẳng vào mặt, khiến cả tiểu đội trở thành trò cười châm biến trước đồng nghiệp xung quanh, điều đó mới tuyệt đối không thể chấp nhận được.

“ Bẩm đội trưởng, theo lời khai của các nhân chứng có mặt tại hiện trường, kẻ gây ra vụ náo loạn này chính là một đôi thanh niên nam nữ trẻ tuổi lạ mặt, nghe nói sau khi gây rối xong, chúng đã bỏ chạy về hướng thành tây rồi ạ.” Một trong những thành viên trong hắc kỵ hoàng gia sau khi đi khắp xung quanh thăm dò, vội vã chạy tới bẩm báo lại thông tin chi tiết vừa mới nắm được.

Sau khi bẩm báo xong, lại dâng lên hai tờ giấy chính là chân dung của Dương Kiệt và Hoàng Dung được khắc họa theo lời hình dung của người dân.

“ Thành tây?? Ngươi, mang hai bản vẽ chân dung này về đại bản doanh, phát động “ truy sát luyện” truy nã hai tên thủ phạm ngay tức khắc.” đội trưởng dùng đôi mắt như đang phóng lửa nhìn chằm chằm vào hai bản vẽ chân dung trên tay, như thể khắc sâu khuôn mặt của thủ phạm trong tâm trí của mình, sau đó quay sang tên thuộc hạ, nghiến răng nghiến lợi quát lớn.

“ Tuân lệnh ~~~~~!!!” tên thành viên nhận được mệnh lệnh, lập tức thi lễ một cái, nhận lấy hai tờ giấy chân dung từ tay đội trưởng, sau đó không chút do dự chần chừ quay đầu thực thi mệnh lệnh của tên đội trưởng ngay tức khắc.

“ Còn các ngươi, theo ta tiến thắng tới thành tây truy bắt thủ phạm ~~~~!!!” Vẫy vẫy tay ra lệnh, hai chân thúc mạnh vào bụng người, tựa như một cơn gió lốc lao thẳng về phía thành tây để truy bắt thủ phạm trời đánh đã dám cả gan gây ra rắc rối cho mình.

Không cần biết các ngươi là ai, nếu như để lão phu tóm được, lão phu sẽ cho các ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.

Cả đội hắc kỵ hoàng gia tựa như cơn cuồng phong màu đen lao thẳng về phía khu vực thành tây.

- -- ------ ------ ------

“ hú hồn, suýt chút thì bỏ chạy không kịp.” ẩn núp trong một đường hẻm hoang trong khu vực thành tây, Dương Kiệt dựa người vào tường thở phào nhẹ nhõm.

“ Lũ người Huyết Sát Lầu càng lúc càng phiền phức, không biết lần sau chúng sẽ phái sát thủ có thực lực lớn mạnh như thế nào tiếp tục ám sát huynh đây.” Hoàng Dung khẽ díu mày tỏ ra nhức đầu trước tình hình hiện giờ.

Đám sát thủ thoát ẩn thoát hiện, hoàn toàn không biết được chúng khi nào ra tay, phải luôn luôn lo lắng đề phòng như thế tuyệt đối không phải điều hay ho gì.

“ Giặc đến tướng chặn, nước dâng đất cản, chỉ cần bản thân không ngừng gia tăng thực lực, cho dù bất kỳ ai tới ám sát, ta cũng sẽ cho đến được không về được.” Dương Kiệt cũng chút không biết phải làm sao, nhưng vẫn tỏ ra vô cùng tự tin khẳng định: “ vả lại, trên tay ta còn hai lá át chủ bài quan trọng, nếu như nguy hiểm tới tính mạng, sẽ kích hoạt chiêu mộ thần tướng tới trợ sức, chỉ là không biết thần tướng chiêu mộ lần này thực lực như thế nào.”

Cầm nắm hai lá thẻ bài chiêu mộ trên tay, chỉ ghi chú là có thể chiêu mộ thần tướng tới thế giới này, ngoài ra không có bất kỳ thông tin về nhân vật được chiêu mộ cả, chỉ mong tới thời khắc quan trọng nhất đừng chiêu mộ một tên phế nhân tới là cầu trời bái phật rồi.

Nghĩ tới thẻ bài chiêu mộ, trong đầu không kềm được xuất hiện hình ảnh của Kiều Phong. Nếu như là trước kia, mỗi lần gặp nguy Kiều Phong đều tựa như thiên binh thần tướng giáng trần, giải cứu Dương Kiệt những bàn thua trông thấy, trong lòng lúc này tướng nhớ tới “ Phong ca” của mình vô cùng.

Còn khoảng nửa năm nữa, lại có thể tiếp tục chiêu mộ Phong Ca tới thế giới này nữa rồi. Không biết là dạo này Phong ca như thế nào, chấn thương khi giao chiến với tên Đoàn Chánh Hùng đã hoàn toàn bình phục lại chưa?

Tuy với thực lực của Kiều Phong nếu tính ở thời điểm này, chưa chắc giúp ích được gì cho Dương Kiệt, nhưng anh ta không quan tâm tới chuyện đó, chỉ cần Kiều Phong có mặt ở thế giới này là Dương Kiệt vui rồi. Và quan trọng nhất là, lần chiêu mộ này, kiều Phong hoàn toàn có thể mãi mãi tồn tại ở đại lục Huyền Thiên, không còn bị giới hạn thời gian như trước kia nữa.

Còn vấn đề thực lực ư?? Đối với những người có thể thăng cấp bằng điểm kinh nghiệm, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

“ Vậy thì …..” tút tút tút ~~~~~~!!!

Trong lúc Hoàng Dung định hỏi Dương Kiệt không sử dụng luôn ngay thời điểm này, truyền âm thạch trong nhẫn Càn Khôn đột nhiên vang lên tín hiệu có người muốn đối thoại với cô ta.

“ là tam công chúa???” rút truyền âm thạch ra, phát hiện tín hiệu muốn đối thoại là của tam công chúa, vội vã kích hoạt chức năng kết nối để hai bên đối thoại với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.