Phi Thăng Chi Hậu

Chương 399: Biến hóa bất ngờ



Không gian huyền ảo khó lường. Trong vũ trụ tồn tại một số điểm đặc thù, những điểm này hạn chế một loại hình thức nối liền không gian. Nếu như muốn từ một không gian này đi đến một không gian khác, nhất định phải đi qua những điểm này.

Mà Bổn Tôn trong lúc vô ý đã dừng lại tại một điểm đặc thù như vậy, chính điều này đã dẫn đến sự chú ý của một số cặp mắt trong bóng tối. Trải qua quan sát hồi lâu, sau khi thật sự không cách nào nhìn ra Bổn Tôn có dấu hiệu muốn chuyển động, những thế lực này không thể không xuất thủ.

oOo

Trong hư không.

- Ma tộc?

Sắc mặt Chiến Đế có chút khó coi nhìn chằm chằm vào bóng ma khổng lồ từ trong hố đen chậm rãi hiện lên. Cho dù dựa vào tu vi của hắn, cũng khó nhìn xuyên qua ma khí nồng đậm bên ngoài cơ thể bóng ma khổng lồ kia. Thứ duy nhất có thể thấy chỉ có tầng tầng bóng đen trùng điệp dạng tấm, cùng với… ba cái đầu. Đặc trưng này rõ ràng cho thấy thân phận của kẻ thứ ba mà Hình Thiên mời tới trợ lực:

- Hình Thiên, ngay cả ma tộc mà ngươi cũng mời tới!

Ý chất vấn trong lời nói của Chiến Đế ý biểu lộ không thể nghi ngờ. Ma tộc và nhân tộc từ trước đến giờ đều chưa từng có quan hệ tốt đẹp gì. Từ khí tức của đối phương mà phán đoán, Chiến Đế thậm chí có thể khẳng định, tên cao thủ đến đây trợ trận này chính là một đỉnh cấp ma tộc có địa vị rất cao.

- Đừng nhìn ta như thế!

Hình Thiên bị ánh mắt sắc bén của Chiến Đế nhìn vào có chút khó chịu, quay mặt sang chỗ khác, nhìn vào Bổn Tôn trong chiến phần:

- Bổn tọa chỉ lợi dụng những ma tộc này mà thôi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Chiến Đế quay đầu nhìn về phía bóng ma khổng lồ. Trong phiến sương mù kia, bóng đen hình người dạng tấm chậm rãi lõm vào phía trong, đồng thời co rút lại. Một vết nứt sắc bén từ trên xuống dưới xé bóng ma khổng lồ ra từ bên trong, một thiếu niên thân mặc hoa phục, khuôn mặt hiền lành chậm rãi đi ra, nhìn thấy ánh mắt của Chiến Đế, trên mặt lộ ra một nụ cười không để ý.

- Xem ra Thiên Ma tộc Các ngươi vì để cứu hắn, đã không việc gì mà không dám làm.

Chiến Đế nhanh chóng thu hồi ánh mắt:

- Lợi dụng? Hừ! Hi vọng thật sự có thể giống như các ngươi suy nghĩ!

- Điều này ngươi yên tâm! Bổn tọa tự có chừng mực.

Hình Thiên mở miệng nói, thanh âm không cao cũng không thấp, tựa hồ cũng không sợ tên ma tộc kia nghe được.

"Không có lợi thì không làm, ma tộc dựa vào cái gì mà giúp ngươi?" Chiến Đế thầm nghĩ, có điều khi ánh mắt xẹt qua khuôn mặt tự tin của Hình Thiên, nói đến miệng lại nuốt trở vào… Hình Thiên lúc này là không thể nghe vào bất cứ lời nào.

- Chiến Đế?

Xa xa, tên thiếu niên ma tộc hóa thành hình người kia chậm rãi đi tới, nhìn Chiến Đế lên tiếng, ánh mắt mang theo thần thái kỳ lạ:

- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!

Con ngươi của Chiến Đế bỗng nhiên co rút lại, một tia sát cơ từ trong mắt lóe lên, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, rất nhanh thu liễm lại, tay áo phất một cái, lạnh lùng nói:

- Tại ma giới, có thể ngưỡng mộ tên tuổi của bổn tọa đã lâu, từ trước đến giờ đều không phải là hạng vô danh.

Vẻ tươi cười trên mặt thiếu niên rất nhanh thu liễm lại, trong mắt một tia sát cơ lóe lên liền biến mất. Chiến Đế nhìn giống như không để ý, nhưng kỳ thật lực chú ý đã sớm tập trung trên người hắn, dĩ nhiên là nhìn thấy điều này.

- Được rồi! Chiến Đế, đừng quên mục đích bổn tọa mời ngươi tới đây!

Vừa nhìn thấy bầu không khí có dấu hiệu căng thẳng, Hình Thiên vội vã lên tiếng phá tan, đồng thời quay đầu sang tên ma tộc cực lực che giấu thân phận kia nói:

- Bổn tọa cũng không quản ngươi tên là gì. Tọa Thần Hoàng nếu đã phái ngươi đến tương trợ, nên làm như thế nào ngươi hẳn là biết chứ?

- Tất nhiên.

Tên ma tộc kia cung kính cúi đầu khom người một cái.

- Các ngươi…

Một giọng nói lạnh lẽo không hề có bất cứ cảm tình gì của sinh vật vang lên bên cạnh. Ba người đều rùng mình, chân khí toàn thân vận chuyển, nhìn về phía Bổn Tôn đang chậm rãi đứng lên, trên mặt đều hiện lên vẻ đề phòng.

Cặp mắt màu trắng bạc của Bổn Tôn đảo qua ba người, lạnh lùng nói:

- Rời khỏi đây, hay là chết!

Dứt lời, hắn khẽ giơ tay lên. Ba người trong lòng đều giật mình. Hình Thiên bỗng nhiên kêu một tiếng:

- Mau lui lại!

Sau đó thân hình của hắn bắn về phía sau mấy trăm trượng. Cùng thối lui còn có thiếu niên ma tộc vừa mới xuất hiện.

Nhưng khi hắn lui ra mấy trăm trượng, mới phát hiện Bổn Tôn căn bản không có bất cứ công kích gì. Một ánh mắt cổ quái tập trung vào hắn, không cần nhìn, Hình Thiên cũng biết đó là ánh mắt của ai.

- Ngươi không biết đâu, người này thật sự quá mức kinh khủng, bằng không ta cũng sẽ không mời ngươi tới.

Hình Thiên vội vã giải thích, có điều hắn cũng biết, hành vi của mình vừa rồi trước mặt Chiến Đế đã khiến cho mặt mũi mất hết.

- Thành thật mà nói, bổn tọa cũng rất sợ hắn.

Một bên khác, tên ma tộc hóa thành dáng dấp nhân loại vẻ mặt thản nhiên nói:

- Trước khi gọi ngươi tới, chúng ta đã từng giao thủ với hắn rất nhiều lần. Có nhìn thấy những bộ xương khô kia không?

Thiếu niên đưa tay chỉ về hư không đen kịt. Chiến Đế nhìn kỹ lại, lúc này mới phát hiện, chung quanh chiến phần có vô số xương vỡ trôi nổi giữa hư không. Nếu như không phải cố ý, rất khó phảt hiện ra được những thứ này.

- Chỉ trong mấy tháng, tộc của ta đã mất đi chục cao thủ Thiên Ma Thần cấp. Cho nên chúng ta cẩn thận một chút cũng không quá đáng.

Thiếu niên lãnh đạm nhiên, dứt lời liền vô ý liếc nhìn Hình Thiên một cái.

Sát cơ trong lòng Chiến Đế lại càng mãnh liệt: "Kẻ này tâm cơ quá sâu, tuyệt đối không thể lưu lại. Dùng cái loại đầu óc lỗ mãng tự cho mình là thông minh của Hình Thiên, rất khó nói sẽ không bị hắn lợi dụng."

- Đúng vậy, cẩn thận một chút cũng không quá đáng.

Hình Thiên có chút ngượng ngập, cũng có chút cảm kích nói, đột nhiên sắc mặt biến đổi:

- Trong tay hắn là cái gì?

Mọi người nghe vậy đều bất giác nhìn về phía Bổn Tôn, chỉ thấy bàn tay của Bổn Tôn đang giơ bỗng mở ra, trong tay có một khối đá rất nhỏ.

- A!

Dựa vào sự trấn định của Chiến Đế cũng không khỏi thần sắc kịch biến. Tiếng kinh hô kia khiến cho hai người còn lại đều nhìn qua.

- Xảy ra chuyện gì?

Hình Thiên vội vàng hỏi.

"Làm sao có thể nhanh như vậy!" Chiến Đế trong lòng chấn động. Khối đá nhỏ trong tay Bổn Tôn hắn phi thường quen thuộc, đó chính là một bộ phận của chiến bia.

Mảnh nhỏ chiến bia trên tay Bổn Tôn không ngừng phân giải, đồng thời thu nhỏ lại. Cùng lúc đó, thân thể Chiến Đế bên dưới chiến bào bỗng phát ra ánh sáng chói lọi. Dùng hắn làm trung tâm, từng vòng sóng gợn nhàn nhạt không ngừng khuếch tán về bốn phía. Tại trung tâm ánh sáng cường liệt, thân thể Chiến Đế dần dần trở nên trong suốt, đường nét không ngừng biến ảo giữa rõ rệt và mơ hồ.

"Không hay, phải ngăn hắn lại, tiến cảnh của hắn quá nhanh!"

Chiến Đế bỗng nhiên xuất thủ, đồng thời hét lớn một tiếng:

- Động thủ!

Hành động này Chiến Đế hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Hình Thiên và thiếu niên ma tộc kia. Sau khi sửng sốt một chút, thân hình của Hình Thiên liền chuyển động, bàn tay đầy mũi nhọn vươn vào trong hư không. Từng vòng sóng gợn nổi lên, hắn từ trong hư không lấy ra một thanh cự phủ (búa lớn) đen kịt, toàn thân bốc cháy hỏa diễm màu đen.

Cự phủ xuất hiện giữa hư không, tiếng "ong ong" không dứt bên tai. Hình Thiên vung tay lên, từ bốn phương tám hướng, từng luồng khí tức cực độ hắc ám như sương như khói quyển động nhập vào trong cự phủ.

"Phừng"

Ma diễm trên cự phủ đột nhiên bốc lên cao mấy chục thước, một cỗ khí tức cực độ tà ác từ trên người Hình Thiên bừng lên, Thiên Ma chiến giáp toàn thân rung động.

- A!

Quát lớn một tiếng, cự phủ trong tay Hình Thiên hóa thành một bóng đen sền sệt hẹp dài phá không bay ra…

"Rắc rắc!"

Toàn bộ hư không đều rung động. Nơi ánh búa đi qua, không gian từng tấc nứt ra, lưu lại những mảng lớn không gian vỡ vụn. Trong hư vô thoáng hiện lên từng khuôn mặt bất đồng tràn đầy kinh ngạc nhìn về phiến hư không này.

Ở phía trước, càng tiếp cận chiến phần, ánh sáng trên thân thể Chiến Đế lại càng chói lọi. Khi đến cách Phong Vân Vô Kỵ không đủ mấy trượng, ánh sáng cường liệt trên thân thể khiến cho Chiến Đế giống như một vầng thái dương hạ xuống phiến hư vô này. Vạn đạo ánh sáng bắn về bốn phương tám hướng, chiếu vào sâu trong bóng tối.

"Ông!"

Một tiếng đao ngân vang lên. Từ trong nguồn sáng chói lọi, đao khí hùng hậu phân làm hai hướng trên dưới tà tà bắn ra, tại trong hư không kết thành một thanh đao to lớn nửa trong suốt. Cự đao vắt ngang giữa hư không như muốn bao trùm cả phiến vũ trụ này.

"Ông!"

Đao hình to lớn phá vỡ hư không, mang theo khí thế vạn quân từ phía trên chém về hướng Bổn Tôn nhỏ bé phía trước chiến phần. Bên dưới đao thể, từng luồng sương khí màu trắng tỏa ra, trong hắc ám hình thành một phiến băng sương rộng lớn…

Một mặt khác, tên ma tộc hóa thành dáng dấp nhân loại đột nhiên ném ra một thanh trường kích về phía Phong Vân Vô Kỵ. Trường kích lướt qua hư không trăm trượng, kéo theo sương mù nồng đậm. Sương mù đột nhiên tản ra, một lĩnh vực hình khung to lớn nửa trong suốt tại phiến hư vô này mở rộng đến một phạm vi to lớn. Phần cuối của lĩnh vực, tên thiếu niên ma tộc trên ngực đột nhiên xuất hiện một vết nứt, một luồng khí đen tràn vào trong phiến lĩnh vực kia, hình thành một bóng đen to lớn nhiều sừng. Tên thiếu niên kia chân đạp hư không, tay đưa lên trên đầu lĩnh vực.

Lĩnh vực hình khung to lớn nhanh chóng khoách triển, tràn về phía chiến phần đang phát ra ánh sáng mờ mịt…

Bổn Tôn khẽ nhíu mày, tay phải nắm chặt lại, khi lần nữa mở ra thì đã hoàn toàn trống rỗng. Tam đại tuyệt đỉnh cao thủ đồng thời xuất thủ, dưới uy áp, toàn bộ bề mặt của chiến phần đều bắt đầu xuất hiện nhưng vết nứt nhỏ vụn.

Bổn Tôn chậm rãi đứng thẳng ven rìa chiến phần, y bào tung bay, nhìn chăm chú vào công kích đến từ ba hướng. Sau đó tay áo bào khẽ giơ lên, năm ngón tay nhẹ như không xương từ sâu trong tay áo duỗi ra. Một loạt động tác này, Bổn Tôn thực hiện không nhanh không chậm, ngay cả cao thủ như Chiến Đế và Hình Thiên cũng thấy quái dị vô cùng.

"Chuyện gì xảy ra?" Loại cảm giác quái dị này khiến cho Hình Thiên trong lòng khó hiểu. Hình Thiên tin tưởng, trong thời gian tên gia hỏa cổ quái kia thực hiện một loạt động tác này, bản thân hoàn toàn có thể đem cự phủ bổ vào người hắn, sau đó chém ra thành tám mảnh.

Không chỉ Hình Thiên, tất cả mọi người có loại cảm giác này.

"Chuyện gì xảy ra? Thời gian lâu như vậy, lĩnh vực vẫn còn chưa mở rộng ra một trượng!" Tên ma tộc trong lĩnh vực dùng ánh mắt cổ quái nhìn Bổn Tôn vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng sợ hãi: "… Đã vây công nhiều như vậy lần, "hắn" rốt cuộc còn có bao nhiêu năng lực chưa lộ ra!"

Theo hai tay Bổn Tôn giơ lên, một luồng sóng khí chói lọi từ trong cơ thể hắn bắn ra. Ngay khi sóng khí bắn ra, trong cảm giác của ba người, cả hư không yên tĩnh dường như rung lên một chút, cảm giác thời gian lưu chuyển khôi phục tại trong lòng. Cùng thời khắc đó, trong lòng ba người đều chấn động, cảm giác được thần thức vững vàng tập trung trên người Bổn Tôn đột nhiên bị một cỗ lực lượng quái dị đẩy ngược ra, hoàn toàn mất đi phong tỏa đối với Bổn Tôn.

Ba đạo thần thức đủ để làm thiên địa biến sắc lại lần nữa khoách triển ra, mở rộng về phiến hư không nơi Bổn Tôn đang đứng, nhưng lại cảm thấy hoàn toàn trống rỗng. Trong con ngươi đen kịt, ngoại trừ chiến phần yên tĩnh, căn bản không có một bóng người nào.

"Không hay!" Một cảm giác không ổn đồng thời từ đáy lòng ba người dâng lên.

Chiến Đế hóa thân thành cự đao vắt ngang giữa phiến hư vô. Trước người hắn, thân hình của Bổn Tôn bỗng như u linh xuất hiện trong hư không. Trong con ngươi bên trái của hắn, hình ảnh của chiến phần quỷ dị khiến cho Chiến Đế nhìn thấy trong lòng rùng mình.

"Ông!"

Tiếng đao ngân liên miên không dứt. Hai mắt Bổn Tôn nhìn vào sâu trong hư không, vẻ mặt mờ mịt. Phía sau người, từng bóng đen khiến cho người ta rối mắt dựa theo một loại quy tắc quấn vào nhau, trong nháy mắt hình thành một tòa chiến bia màu đen nửa trong suốt. Thời khắc chiến bia thành hình, tay phải của Bổn Tôn bỗng mở ra, vươn vào trong hư không. Một thanh đao hình to lớn giống hệt như Chiến Đế hóa thân bỗng xuất hiện giữa hư không. Bổn Tôn vẻ mặt hờ hững, ngón trỏ khẽ bắn ra, đao hình màu đen to lớn liền mang theo khí thế vạn quân, nặng nề chém về hướng đao hình to lớn Chiến Đế biến thành.

Một vết nứt hẹp dài xuất hiện trên đường đi của cự phủ do Hình Thiên bổ ra, Bổn Tôn tóc dài bay lượn từ trong đó bước ra, trong ánh mắt kinh ngạc của Hình Thiên, một ngón tay ấn về hướng cự phủ. Từng vòng sóng gợn nhàn nhạt từ đầu ngón cái của hắn lan rộng ra, nơi sóng gợn đi qua, không gian liền khép lại, ngọn lửa tán đi. Bên trong hỏa diễm bừng bừng, cự phủ sáng ngời của Hình Thiên phá vỡ tầng tầng sóng gợn, xuất hiện trước người Bổn Tôn.

Hai ngón tay bên tay phải của Bổn Tôn như tia chớp vươn ra, nhẹ nhàng kẹp lấy một búa như muốn chặt đứt hư không của Hình Thiên.

Cự phủ bị khựng lại, nằm yên không nhúc nhích. Một cỗ kình khí hủy diệt từ thân búa truyền vào cánh tay Bổn Tôn, nhưng khi truyền tới hai vai, dưới tác dụng của quy tắc vô hình, lại trực tiếp nhập vào hư không phía sau.

"Rắc!"

Hai ngón tay kẹp lại, Hình Thiên chỉ cảm thấy trong tay nhẹ đi, còn chưa kịp phản ứng, một luồng gió sắc đã đập vào mặt. Thanh cự phủ quen thuộc kia đột nhiên tuột khỏi tay hắn, xoay tròn chém về một phía khác, "ầm" một tiếng nặng nề nện vào phía trên lĩnh vực, sau khi tạo nên một phiến sóng gợn, liền chìm vào bên trong, biến mất không thấy.

Trước mắt một bóng người chợt lóe lên, Hình Thiên cổ quái nhìn bản thân vẫn bất động, giống như một cái kẻ đần độn, để mặc cho Bổn Tôn một chưởng đánh vào trên ngực. Mặc dù ý thức của đại não nói cho hắn biết phải tránh đi, nhưng thân thể lại không làm ra bất cứ động tác gì.

"Ầm!"

Long trời lở đất. Kiếm khí vô tận đánh vào trên ngực Hình Thiên, bắn vào sâu trong hư không vô tận. Từng luồng kiếm khí nóng rực tạo ra quang hoa chói lọi giữa hư không. Từng tiếng răng rắc vang lên, Hình Thiên nghe được thanh âm của phiến giáp vỡ vụn. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ truyền đến, thân hình của hắn trực tiếp bị đánh bay vào sâu trong hư không đen kịt…

- A!

Tiếng kêu thảm thiết kéo dài, chìm vào sâu trong hư không hạo hàn, biến mất không thấy…

Thời gian như dừng lại, tất cả đều tĩnh lặng bất động. Trước người Chiến Đế, Bổn Tôn vẫn đứng yên không nhúc nhích, ánh mắt mờ mịt. Mà tại nơi Hình Thiên vừa đứng, một Bổn Tôn khác vẫn duy trì tư thế đánh ra, thân thể bất động. Ở nơi xa hơn, lại một gã Bổn Tôn khác như u linh xuất hiện trong hư không. Ba gã Bổn Tôn, động tác khác nhau, biểu tình khác nhau, đồng thời xuất hiện tại trước người tam đại tuyệt đỉnh cao thủ.

Hư không rung động. Phía trước lĩnh vực do tên cao thủ ma tộc tạo ra, Bổn Tôn Vẻ mặt hờ hững, ngón trỏ nhẹ nhàng điểm vào ven bờ lĩnh vực. Nơi ngón tay ấn xuống nổi lên sóng gợn đầy trời, toàn bộ lĩnh vực đều rung chuyển. Một cảm giác cổ quái khó có thể hình dung dâng lên trong lòng, tên ma tộc kia chỉ cảm thấy như có một vị thần linh đang điều khiển lĩnh vực của mình. Một quy tắc vượt qua cảm giác của hắn không ngừng mở rộng bên trong lĩnh vực, khiến cho toàn bộ hệ thống quy tắc duy trì lĩnh vực đều biến hóa. Trong đầu còn chưa kịp phản ứng, liền phát hiện khởi điểm của lĩnh vực đột nhiên bị người di động.

"Làm sao có thể!" Bóng ma khổng lồ trong lĩnh vực đích toàn thân kịch chấn, trong lòng như có vạn tiếng sấm nổ tung …

Cách đó không xa, Chiến Đế vẻ mặt kinh ngạc. Trên hai tròng mắt của hắn phản chiếu hình ảnh hoàn toàn bất đồng, bên trái là một thanh đao thể to lớn màu đen đang nhanh chóng chém xuống, còn bên phải lại chính là lĩnh vực to lớn mà tên ma tộc triển khai giữa hư không. Tai phần đầu của lĩnh vực, một thanh trường kích từ sâu trong lĩnh vực hiện lên, phía trước chính là một Bổn Tôn khác.

Hai mắt của Bổn Tôn đột nhiên nhắm lại một chút, khi lần nữa mở ra, toàn bộ tay phải liền biến thành một bóng đen hơi mỏng vươn vào bên trong lĩnh vực, năm ngón tay khép lại cầm lấy thanh trường kích kia.

"Ầm!"

Ngay khi năm ngón tay khép lại, cả lĩnh vực bỗng phình lên vài thước, sau đó toàn bộ nổ tung. Trong khí lưu cuồng bạo kinh người, một thanh trường kích xoay tròn bay lên, lao vào sâu trong bóng tối …

- A!

Lĩnh vực tán loạn. Bên trong lĩnh vực, một gã thiếu niên sắc mặt trắng bệch bị bắn tung lên cao…

Bốn phía, ba vị Bổn Tôn như nước chảy tan đi, chia làm ba hướng tràn vào ven bờ chiến phần, hợp lại làm một, tạo thành thân hình của Bổn Tôn.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang. Vô số mảnh nhỏ đao thể như thực chất, hóa thành một phiến sao băng lướt qua hư không phía trước chiến phần, bay vào sâu trong bóng tối. Đột nhiên trong lúc này, Bổn Tôn dường như cảm giác được điều gì dị thường, hờ hững quay người sang. Một giọng nói đạm mạc bỗng truyền vào trong tai…

"Chiến bia ta đã mang đi. Dựa vào tu vi của ngươi, nghiên cứu như vậy xem như cũng đủ rồi. Còn lại, để lại cho ta hoàn thành nguyện vọng cuối cùng đi…"

Một cỗ lực lượng đủ để làm cả vũ trụ biến sắc nặng nề đánh vào trên người Bổn Tôn, dư kình còn phá ra một hố đen to lớn bán kính đạt mấy vạn trượng giữa hư không.

Một vẻ mê hoặc xuất hiện trên mặt Bổn Tôn , sau đó thân hình liền như sao băng, bị cỗ lực lượng khổng lồ kia đánh vào trong hố đen to lớn…

- Ngươi, ngươi…

Một giõng nói kinh ngạc từ đỉnh đầu vang lên. Chiến Đế hờ hững xoay người lại, nhìn tên ma tộc hóa thành dáng dấp nhân loại, một tay chỉ vào chính mình, miệng không ngừng mấp máy tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng trong miệng chỉ phát ra một chữ "ngươi…".

- Ngạc nhiên lắm phải không?

Trên mặt Chiến Đế lộ ra một nụ cười nhàn nhạt. Nhìn thấy nụ cười này, tên ma tộc kia lại cảm thấy trong lòng sợ hãi.

- Không cần ngạc nhiên!

Vẻ tươi cười trên mặt Chiến Đế liễm đi, bỗng nhiên đánh ra một chưởng. Một cỗ lực lượng cường hãn làm cho vũ trụ biến ảo đông kết một nửa hư không, bao gồm cả tên ma tộc có địa vị cao kia.

- Bởi vì, ta là Chiến Đế!

Một thanh âm man mác phiêu đãng giữa hư không. Thanh âm vừa dứt, Chiến Đế đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, cùng biến mất với hắn còn có chiến phần mộ bia không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.