Phi Thăng Chi Hậu

Chương 642: Cường thế trở về, đội ngũ đỉnh cao



"Ầm!"

Tại phương đông Ma Giới, mảng lớn bùn đen mang theo đá vụn lớn nhỏ từ mặt đất bắn lên. Trong đất đá, Chủ Thần thứ mười bốn từ dưới đất bay ra, lơ lửng trong hư không, nhìn về hướng ba vị Chí Tôn biến mất, đột nhiên gầm lên một tiếng rung trời:

- Gào!

Áp lực to lớn và khí tức đen tối cực độ của Chủ Thần thứ mười bốn bao phủ toàn bộ mặt đất đen kịt. Trong tiếng gầm, vùng đất Ma Giới đột nhiên an tĩnh lại, những ma thần cổ xưa, yêu ma vương triều, yêu ma cấp thấp và Cửu U chiến sĩ đều quỳ sát xuống, cúi đầu thật sâu chạm vào mặt đất lạnh giá ẩm ướt.

- Gào!

Tiếng gầm của Chủ Thần thứ mười bốn mới vừa dừng, hướng tây bắc Ma Giới xa xôi bị mây đen bao phủ bỗng vang lên một tiếng thét dài cực kỳ dữ tợn, giống như hung thú Hồng Hoang. Vùng đất tây bắc Ma Giới ầm ầm rung chuyển, Cửu U ma khí dày đặc như núi lửa phun trào từ trong vực sâu tràn ra, phun thẳng lên trời mấy vạn trượng, nhuộm bầu trời thành một mảng đen kịt. Trong Cửu U Ma Giới bao la bên dưới vực sâu, sương mù dày đặc bắt đầu sôi trào. Tiếng rít vang lên, những khí tức to lớn mang theo dục vọng hủy diệt mãnh liệt từ dưới sương mù dày đặc nhanh chóng đứng lên, nhìn về lối ra ở nơi xa vô tận trên bầu trời Cửu U mênh mông, sau đó bàn chân nhún một cái, như một viên đạn pháo từ dưới đất vọt lên, sau khi tăng tốc vài lần liền hóa thành một vệt cầu vồng đen xé gió bay đi. Từ các nơi trên vùng đất Cửu U liên tục vang lên tiếng gầm của đám Cửu U ma thần thức tỉnh. Khắp nơi đều có những bóng người bay nghiêng lên, nhanh chóng lao về đỉnh vực sâu.

Phía trên vực sâu, hắc ám kim tự tháp có liên hệ chặt chẽ với Chủ Thần thứ mười bốn chẳng biết từ lúc nào đã biến mất. Bên dưới vực sâu liên tục có những Cửu U ma thần cao mấy chục trượng từ dưới đất bắn lên.

Phía trên vực sâu, Cửu U ma thần không ngừng tràn ra giống như một cơn thủy triều trôi nổi trên không, từng tên nhìn lên trời gầm thét mấy tiếng, không hề ngừng nghỉ bay thẳng về hướng Chủ Thần thứ mười bốn.

- Gào!

Ám Cát Cổ Đức kinh hãi nhìn một tên Cửu U ma thần từ dưới đất chui lên. Tên Cửu U ma thần phủ này vừa phá đất chui ra, liền ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng. Trên bầu trời, từng đợt lực lượng đen tối rõ ràng từ trên cửu tinh chiết xạ ra, vượt qua tầng tầng hư không, chui vào trong cơ thể tên Cửu U ma thần đứng nghiêng phía trên vực sâu này.

"Rắc rắc!"

Tiếng lốp đốp giòn giã của khớp xương vang lên. Sau khi tên Cửu U ma thần kia hít một hơi tinh hoa của cửu tinh, khớp xương toàn thân liền vươn cao lên, sau mông có một chiếc đuôi nhọn dữ tợn lập loè ánh sáng lạnh quét qua hư không, phát ra tiếng động như vật sắc đâm vào làm người ta khiếp sợ không thôi.

Bàn chân nhún một cái, tên Cửu U ma thần này liền rít lên, theo sau một tên Cửu U ma thần khác xé gió bay đi. Cảnh tượng ở tây bắc Ma Giới giống như ngày tận thế.

Mang theo khí tức rét lạnh làm người ta nghẹt thở, từng tên Cửu U ma thần trong mắt lập loè ánh sáng lạnh, lướt qua trên đầu vô số yêu ma, ùn ùn bay về phía đông Ma Giới.

Chỉ chốc lát sau, vô số Cửu U ma thần như hạt mưa từ bầu trời rơi xuống, quỳ ở sau người Chủ Thần thứ mười bốn:

- Tham kiến chủ nhân!

Ánh mắt Chủ Thần thứ mười bốn quét qua đông đảo Cửu U ma thần trên mặt đất, sau đó hờ hững xoay người lại, một nắm tay đánh vào hư không. Tiếng nổ vang lên, trước người Chủ Thần thứ mười bốn bỗng xuất hiện một thông đạo không gian rộng ngàn trượng. Ở bên kia thông đạo, những dãy núi liên miên trập trùng và tầng mây mênh mông ở Thái Cổ thình lình in vào trong mắt.

Một chân của Chủ Thần thứ mười bốn đạp lên vách chắn không gian giữa Ma Giới và Thái Cổ, nhìn xuống Thái Cổ ở bên kia. Một lúc sau cánh tay phải của hắn bỗng vung lên phía trước. Ở sau người, đông đảo Cửu U ma thần liền gầm thét một trận, trong mắt lập lòe ánh sáng hung ác, từng tên đứng dậy, lướt qua Chủ Thần thứ mười bốn, mở ra những hố đen to lớn trong hư không, như thủy triều cuồn cuộn tràn vào không gian Thái Cổ.

"Ầm!"

Men theo thông đạo không gian do đám Cửu U ma thần mở ra, ma khí cuồn cuộn tràn vào tây bắc Thái Cổ. Trên mặt đất bằng phẳng nhất thời giống như hiện lên một tầng sóng biển.

"Đùng!"

Theo sau đám Cửu U ma thần bước vào, bầu trời bỗng nổi lên sấm chớp đùng đùng. Nơi Cửu U ma khí đầy tính ăn mòn tràn qua, mặt đất lặng lẽ hóa thành từng mảng cát sỏi. Trong biển khói do Cửu U ma khí hóa thành, từng tên Cửu U ma thần xuyên qua không gian tiến vào, toàn thân lập lòe ánh chớp. Sau người bọn chúng càng có nhiều Cửu U ma thần đang từ Ma Giới xuyên qua không gian đi đến.

"Ngao!"

Những tiếng gầm thét hung ác và dữ tợn vang lên ở hướng tây bắc Thái Cổ, từ xa xa truyền khắp cả vùng đất Thái Cổ.

Tại Kiếm các.

Nghe được tiếng gầm dữ tợn kia, Thánh Giả mặc áo trắng và Cổ Vu mặc áo bào đen đều kinh hãi đứng lên. Hai người nhìn về biển khói cuồn cuộn ở chân trời phía tây, cùng với Cửu U ma thần khí tức mạnh mẽ trong biển khói, hơn nữa số lượng càng lúc càng nhiều, trong lòng trầm xuống.

Đối diện với Kiếm các là Bạch Hổ Chí Tôn áo bào vỡ tan, cả người loang lổ vết máu, một tay ôm vai trái, theo tiếng nhìn về hướng tây bắc Ma Giới. Ở bên cạnh là Chu Tước và Huyền Vũ đang chữa thương cho y, lúc này hai người cũng chậm rãi quay đầu sang, mí mắt nhấp nháy với tốc độ rất chậm, nhìn về hướng đám Cửu U ma thần xuất hiện.

Vào giờ phút này, thời gian dường như đã bị cắt thành từng mảnh, sau đó từ giữa ngón tay chậm rãi rơi xuống.

Trên vùng đất Thái Cổ bóng người lay động, vô số nhân tộc Thái Cổ từ nơi tiềm tu đứng lên, hoặc đứng trên đỉnh núi cao, hoặc đứng trong đám cỏ dại, hoặc ẩn sâu dưới lòng đất vạn trượng, ánh mắt mỗi người đều nhìn về hướng tây bắc ma khí cuộn trào.

Hiên Viên đã chết, Thanh Long qua đời, Chí Tôn bị thương, Kiếm Thần chưa về… Ma Giới tấn công vào Thái Cổ, kết cục cuối cùng đã sắp đến rồi sao?

Giờ phút này trời đất yên tĩnh đến đáng sợ, mỗi người đều nghe được rõ ràng tiếng trái tim của mình đập trong lồng ngực. Ngay lúc này một tiếng gầm bỗng vang lên, theo đó cả Thái Cổ đều rung chuyển.

Tại tây bắc Thái Cổ, đám Cửu U ma thần cực kỳ cao lớn nghe được tiếng gầm phá vỡ bầu trời này liền khựng lại. Một cảm giác như gặp kẻ địch cũ khiến cho bọn chúng đang bị dục vọng giết chóc chi phối bỗng dừng bước, nghi hoặc quan sát vùng đất Thái Cổ.

Sau người đám Cửu U ma thần, Chủ Thần thứ mười bốn vừa bước qua thông đạo không gian, xuất hiện ở không gian Thái Cổ, lúc này cũng giật mình, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng. Khác với cảm giác của đám Cửu U ma thần, Chủ Thần thứ mười bốn cảm thấy quyết định của mình để cho Cửu U ma thần bước vào Thái Cổ, dường như đã đánh thức một số nhân vật ngủ say trong thời gian dài đằng đẵng.

"Rắc rắc!"

Tại khu vực giữa Kiếm các và tây bắc Thái Cổ, tầng đất kiên cố đột nhiên nứt ra từng mảng. Mặt đất giữa các vết nứt kêu lên răng rắc sụp đổ xuống, lộ ra một cái hố lớn sâu thẳm, bên trong có sương mù lượn lờ. Tại khoảnh khắc cái hố khổng lồ này xuất hiện, đám nhân tộc Thái Cổ đột nhiên cảm giác được, từ dưới lòng đất sâu thẳm kia có những khí tức mạnh mẽ đang phóng lên cao.

"Ầm ầm!"

Tiếng chấn động to lớn từ sâu dưới đất truyền đến, phía tây lan đến khu vực đám Cửu U ma thần, phía đông kéo dài đến Kiếm vực. Cả khu vực rộng lớn đều rung chuyển.

- Gào!

Một trận tiếng gầm rung trời vang lên. Bên dưới hố đen sụp đổ kia bỗng có những bóng người to lớn từ dưới đất bay ra.

"Đùng!"

Phía trên hố đen sụp đổ, một mảng mây sét hội tụ lại, vạn tia chớp điên cuồng đánh xuống. Bên dưới tầng mây, từng tên đại hán vạm vỡ cao hơn năm trượng từ dưới đất tràn ra. Những đại hán này để trần cánh tay như gốc cây, trên cánh tay nổi lên những bắp thịt, làn da sáng ngời, gân xanh chi chít giống như những con rồng di chuyển trong da thịt, tùy thời có thể phá vỡ lớp da hóa rồng bay ra.

Mỗi tên đại hán đều phát ra khí tức mạnh mẽ như bão táp. Mái tóc bọn họ thô và dài, sâu trong con ngươi phát ra khí tức sinh mệnh hừng hực như dung nham. (những nhân tộc cao lớn này đã được nhắc đến ở chương thứ 436)

- Gào!

Từng hàng đại hán nhìn về đám Cửu U ma thần ở phía tây, cùng phát ra một tiếng gầm chấn động lòng người. Khi những đại hán này từ dưới đất chui ra, khí tức bất khuất liền gia tăng với tốc độ nhanh gấp nhiều lần, tràn ngập cả Thái Cổ. Bắp thịt toàn thân những chiến sĩ mạnh mẽ này dường như đều do khí tức chính trực thuần túy nhất trong trời đất tạo thành.

Sau khi những đại hán kỳ dị này từ dưới đất chui lên, nơi cực tây Thái Cổ, đám Cửu U ma thần vốn hung ác dữ tợn chợt khựng lại, một cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng. Mặc dù chưa hề nhìn thấy những nhân loại Thái Cổ mạnh mẽ từ dưới đất tràn ra này, nhưng đám Cửu U ma thần lại từ trên người đối phương cảm giác giống như kẻ địch trời sinh. Phía sau không gian, đám Cửu U ma thần đang liên tục từ Ma Giới tràn vào Thái Cổ cũng không khỏi hơi chậm lại, ngẩng đầu nhìn về phía trước. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Trên đỉnh Thánh sơn, Bạch Hổ Chí Tôn trên quần áo đầy vết máu, tay trái ôm ngực, đột nhiên đứng lên, không dám tin nhìn về chân trời phía tây Thánh sơn nơi vô số nhân vật mạnh mẽ xuất hiện, vẻ mặt kích động nói:

- Đây… đây là… sao có thể?

Là Chí Tôn của Thái Cổ, bọn họ tiếp xúc được rất nhiều bí mật. Nhưng đối với những nhân loại xuất thế ngang trời, thân hình rõ ràng có khác biệt với nhân tộc Thái Cổ bình thường này, ba vị Chí Tôn lại cảm thấy rất xa lạ.

Trong lúc tất cả mọi người đang kinh ngạc và nghi hoặc vì những nhân loại mạnh mẽ chưa bao giờ xuất hiện này, Huyền Vũ Chí Tôn lại giống như nhớ ra gì đó:

- Bọn họ… chẳng lẽ là tộc Bàn Cổ?

Chu Tước và Bạch Hổ nghe vậy liền giật mình, lời nói của Huyền Vũ dường như khiến bọn họ nhớ đến điều gì. Chu Tước liền xoay người lại, hơi kích động nói:

- Ngài nói là… những tộc nhân mà Hiên Viên… Hiên Viên đã từng đề cập tới?

- Toàn bộ Thái Cổ, trong các thế lực mà chúng ta chưa từng tiếp xúc qua, hẳn là chỉ có đội ngũ này mà thôi.

Bạch Hổ Chí Tôn suy tư, sau đó trả lời.

Trong ký ức của ba người, vào niên đại rất xưa khi cuộc chiến thần ma còn chưa bắt đầu, có một lần Hiên Viên dường như thấy được một số thứ sâu trong lòng đất mà những người khác không nhìn thấy. Lúc ấy Hiên Viên từng nói, sâu trong không gian Thái Cổ, ở nơi gần bản nguyên không gian có một đám tộc nhân vô cùng mạnh mẽ đang ngủ say. Những tộc nhân này cao đến hơn năm trượng, cánh tay để trần, bọn họ có ngọn lửa linh hồn rất dồi dào và mãnh liệt, nhưng dường như lại bị phong ấn, hơn nữa số lượng rất nhiều.

Lúc ấy ba người đều có mặt, nhưng thực tế cũng chỉ có một mình Hiên Viên nhìn thấy, chuyện này làm người ta cảm thấy rất khó hiểu. Công lực của bốn người vốn chênh lệch không lớn, theo lý không nên tồn tại sự khác biệt này. Lúc ấy Hiên Viên cũng không nói rõ, chỉ nói là những người này hẳn là có nhiệm vụ riêng, thời cơ chưa tới thì sẽ không ra ngoài. Lúc đó Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ vốn không để ý, không lâu sau thì cuộc chiến thần ma bộc phát nên cũng dần dần quên mất, cho tới bây giờ.

Hiên Viên Chí Tôn gọi đám người to lớn ẩn sâu trong một không gian khác, chỉ một mình y nhìn thấy này là tộc Bàn Cổ. Còn vì sao không gọi là tộc Cự Nhân hay là tên khác mà lại gọi như vậy, hôm nay Hiên Viên đã qua đời nên cũng không ai biết nguyên nhân cụ thể.

- Gào!

Phản ứng của đám Cửu U ma thần rõ ràng khiến Chủ Thần thứ mười bốn rất bất mãn, liền xoay người lại phát ra một tiếng gầm giận dữ.

- Gào!

Dưới sự thúc giục Chủ Thần thứ mười bốn, khí thế của đám Cửu U ma thần lại bừng lên, mái tóc phất một cái, vung tay lên gầm lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.