Phi Thiên

Chương 1389: Huyết liên



Vân Tri Thu hơi đau lòng, nàng có biết chút ít quá khứ của Miêu Nghị, biết hắn từ nhỏ đáng thương, vì cầu sinh không có cơ hội học tập. Sau khi bước vào Tu Hành giới thì cố gắng cầu sinh tồn, hắn không rảnh suy nghĩ chữ viết, có một số đã định hình nhưng nàng ép hắn phải thay đổi thì đúng là làm khó cho hắn.

Vân Tri Thu đứng dậy, vuốt váy sau mông, ngồi lên dùi Miêu Nghị, hai tay ôm cổ hắn. Vân Tri Thu nhận tách trà Thiên Nhi đưa tới đặt bên môi thổi rồi đút vào miệng Miêu Nghị.

Vân Tri Thu mỉm cười nói:

- Phu quân vất vả, uống hớp trà đi rồi ra ngoài chơi, lát nữa kêu Thiên Nhi, Tuyết Nhi hầu hạ phu quân.

Vân Tri Thu nói với Thiên Nhi, Tuyết Nhi:

- Tối nay đại nhân sẽ đi phòng của các ngươi, hai người nhớ phục vụ đại nhân cho tốt. Nếu không hầu hạ đại nhân thoải mái thì ta sẽ hỏi tội các ngươi!

Hai nữ nhân đỏ mặt khẽ dạ:

- Vâng!

Mấy lời này khiến Miêu Nghị vừa tức vừa buồn cười, ngẩng đầu trợn trắng mắt với Vân Tri Thu, uống cái ực hết tách trà.

Bốp!

Miêu Nghị vỗ mạnh vào mông Vân Tri Thu, làm nàng hét lên đứng bật dậy, xoa mông tròn xeo mắt.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi nhếch môi cười.

Miêu Nghị đắc ý khen:

- Xúc cảm rất tốt!

Miêu Nghị đứng dậy chắp tay đi ra ngoài, ra ngoài điện duỗi eo, nhìn Hắc Thán ngáy khò khò như sấm dưới mái hiên, bước chân nhẹ nhàng rời đi.

Khi Miêu Nghị tới cổng lớn hậu cung thì bị Nho Sinh chặn lại:

- Đại nhân ra ngoài đã được phu nhân đồng ý chưa?

Miêu Nghị đen mặt:

- Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ta ra vào nhà mình cũng bị hạn chế?

Nho Sinh quay dầu nhìn, thấy Thiên Nhi đứng gật đó gật đầu mới phất tay mở cửa ra vào Bát Phương trận thả Miêu Nghị đi.

Miêu Nghị đi dạo trong cung, tìm đến Diêm Tu, Dương Triệu Thanh trò chuyện, lại đi phủ tổng quản tán gẫu với Dương Khánh. Cuối cùng Miêu Nghị đi cấm địa gặp hai sư đồ Đông Quách Lý, biết Yêu Nhược Tiên đúng là đang luyện bảo không cho người quấy rầy thì Miêu Nghị quay ra, một mình biến mất trong rừng sâu núi thẳm.

Miêu Nghị rời xa Nhật Hành cung, tìm một vách đá vực sâu cheo leo trong rừng sâu hoang vắng, hắn bay xuống, tự mình đào cái hang sâu ở đáy cốc. Miêu Nghị tuần tra xung quanh một lần, xác nhận không có ai mới vào hang đá.

Trong hang đá mờ tối, tia sáng đỏ thẫm rực rỡ đột nhiên tỏa sáng, Miêu Nghị lại lấy huyết liên ra, khí huyết sát nháy mắt từ đài sen bắn lên nóc, dải sáng ở phần gốc chiếu rọi hang đá làm cái hang có sắc màu mộng ảo.

Miêu Nghị quan sát cẩn thận, phát hiện khí huyết sát không phải từ nguyên huyết liên mà chỉ sinh ra từ chín hột sen.

Miêu Nghị vươn tay sờ đài sen như điêu khắc từ hồng ngọc như đang vuốt da đông, xúc giác lạnh lẽo rồi tràn đầy co giãn, khó thể bóp nát. Khi tay Miêu Nghị chạm vào hột sen thì khí huyết sát cũng dọc theo đó công phá phòng ngự pháp lực của hắn xâm nhập vào thân thể, làm tinh thần hắn dao động. Miêu Nghị giật nảy mình, thi triển Hỏa Tinh quyết chống đỡ, cưỡng ép ổn định tinh thần.

Miêu Nghị kinh kêu:

- Khí huyết sát quá mãnh liệt!

Miêu Nghị chợt nhớ điều gì, cầm Huyền Âm kính trong tay, suy nghĩ luyện chế khí huyết sát vào pháp bảo thì có sinh ra hiệu quả giống Huyền Âm kính không.

Bằng vào tu vi hiện giờ của Miêu Nghị thì âm sát khí trong Huyền Âm kính không sinh ra chút uy hiếp nào, ngược lại khí huyết sát có thể trực tiếp ảnh hưởng tinh thần người, hình như đối phó tu sĩ cao giai cũng hữu dụng.

Miêu Nghị cất Huyền Âm kính, nâng đài sen lên ngắm nghía, thử khều ra hột sen. Miêu Nghị mất nhiều công sức mới khều chín hột sen to cỡ quả trứng gà xuống, từng viên đỏ rực như hồng ngọc lấp lánh huyết quang rực rỡ, ngưng tụ khí huyết sát đậm đặc quanh quẩn không tán, rất là kinh người.

Nếu Miêu Nghị không tu luyện Tinh Hỏa quyết thì đã không chịu được khí huyết sát mãnh liệt như vậy trùng kích. Chín hột sen này chắc là huyết đan.

Khiến hắn không thể tưởng tượng là sau khi lấy chín cái hột xuống thì huyết liên không còn bất cứ khí huyết sát nào, bao gồm củ sen.

Miêu Nghị nhìn củ sen trắng tinh chói mắt, hắn nhớ lại lúc ở Chính Khí môn, Minh Chiếu kể về truyền thuyết kia. Nghe đồn Huyết Ma Lão Tổ từng được một gốc thần thảo, miễn ba hồn bảy vía bất diệt thì thần thảo có thể hồi sinh người chết, trở lại bộ dạng như cũ.

Miêu Nghị không biết Huyết Ma nói thần thảo có hình dạng gì, hắn hơi nghi ngờ huyết liên trước mắt là thần thảo đó. Lý do rất đơn giản, Huyết Hồ Lô là di vật của Huyết Ma, huyết liên không thể hình thành trong thời gian ngắn được. trong lòng Miêu Nghị tràn đầy mong chờ, hắn hy vọng mình có được bảo bối hiếm có.

Nhưng Miêu Nghị lật tới lật lui nguyên huyết liên xem xét mà không thấy huyết liên có gì thần kỳ, thi pháp điều tra cũng không dò ra kết quả gì. Miêu Nghị đành kiềm nén lòng nghi hoặc, chuẩn bị có cơ hội tìm được ai đó có thể giải đáp, tạm cất thứ này đi.

Hang động tối xuống, giây sau huyết quang lóe lên, Miêu Nghị lại lấy một hột huyết liên ra lật tới lật lui xem xét. Huyết Yêu cần thứ này tu luyện, dùng nó làm sao tu luyện đây?

Miêu Nghị thi pháp điều tra thì giật nảy mình, linh khí! Huyết đan này ngưng kết từ linh khí và khí huyết sát, chẳng những ngưng kết thành thực thể còn siêu cứng rắn. Có thi pháp bóp cỡ nào thì hột cũng không nát, trời biết bên trong tụ bao nhiêu linh khí và khí huyết sát mới khiến huyết đan cứng rắn đến mức này.

Trong khoảnh khắc Miêu Nghị hiểu rằng Huyết Yêu bằng vào thứ này tu luyện chắc là trực tiếp hấp thu linh khí trong đó. Với người bình thường thì khó làm được, khí huyết sát chứa bên trong đủ đẩy người vào chỗ chết nhưng Huyết Yêu không sợ, không chừng nó còn là thứ siêu bổ.

Miêu Nghị bỗng cười toe. Còn người khác không sợ khí huyết sát, đó là hắn.

Miêu Nghị lật tay chộp một huyết đan vào tay, khoanh chân xếp bằng, hai tay nắm hai viên, thi triển Tinh Hỏa quyết. Hai ngọn lửa vô hình bao lấy hai huyết đan trong bàn tay hắn, phong khí huyết sát không tiết ra ngoài. Miêu Nghị nhanh chóng thi triển Tinh Hỏa quyết luyện chế khí huyết sát trong huyết đan.

Rất nhanh, hai đoàn linh vụ chảy ra từ bàn tay Miêu Nghị nắm chặt sau đó như con rồng uốn lượn quanh cổ tay Miêu Nghị, chui vào ống tay áo. Quần áo Miêu Nghị bị khí thể tràn ngập dần phồng lên tới chỗ cổ áo thì linh vụ tuôn ra thành ba luồng khói chui vào miệng mũi của hắn, lỗ chân lông toàn thân cũng vui sướng hấp thu linh khí cuồn cuộn.

Miêu Nghị nở nụ cười. Không ngoài dự đoán của hắn, quả nhiên là vậy. Linh khí ẩn chứa trong huyết đan cũng cực kỳ kinh người, như vô cùng tận, vừa luyện hóa liền như làn khói hiện hình. Bình thường sử dụng Nguyện Lực Châu triệu tập linh khí thiên địa để hấp thu làm gì có cảnh này, thứ này có hiệu quả không thua gì sử dụng Tiên Nguyên đan.

Không biết qua bao lâu, chân mày Miêu Nghị nhúc nhích, ngừng luyện chế huyết đan nằm trong tay. Quần áo trên người Miêu Nghị dần xẹp xuống, luồng linh vụ cuối cùng bị hắn mở miệng hút vào trong bụng, đôi mắt mở ra.

Miêu Nghị nắm hai viên huyết đan vào một tay, tay kia cầm tinh linh kêu leng keng, là Vân Tri Thu truyền tin: Trời đã tối, ngươi đi đâu? Có phải lại trốn lão nương lén chạy đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.