Phi Thiên

Chương 1620: Tình thủ túc (Thượng)



Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Hạ Hầu Long Thành cứng đờ.

Đây quả thực không phải là uy hiếp hắn. Người khác chưa hẳn có thể đi vào trong gia môn Hạ Hầu gia hắn. Một trong thất thập nhị hầu lại không thành vấn đề. Đấy là người ở trong thiên đình đứng hàng đầu trong văn võ bá quan, có thể trực tiếp gặp mặt Thiên đế. Đi vào trong Hạ Hầu gia hắn tự nhiên không phải nói chơi. Cho dù cánh cửa Hạ Hầu gia hắn cao thì cũng phải xem đối phương là ai.

Nếu như quả thực khiến cho vị hầu gia kia tới thu sổ sách, Hạ Hầu Long Thành hắn quả thực không xuất ra được nhiều tiền lãi như vậy. Trước kia không cầm ra, hiện tại hoàn toàn bị đá sang bên cạnh càng không thể nào xuất ra được. Làm không tốt Hạ Hầu gia còn có thể đem hắn gán nợ. Cũng không phải là chuyện tiền nong, là Hạ Hầu Long Thành hắn dám sờ lão bà của hầu gia. Hạ Hầu gia nhất định phải cho người ta một câu trả lời, khi đó cho dù hắn không chết cũng phải mất một lớp da.

Chỉ là cứ như vậy, mới nói được hai câu đã bị hù sợ thì có chút.... Hạ Hầu Long Thành nhìn thiên tướng hai bên, suy nghĩ, nếu làm như vậy cũng quá mất mặt.

Tự nhiên Khấu Văn Lam cũng không đợi tên thất phu như Hạ Hầu Long Thành tới hạ nhục mình. Làm đối thủ lâu như vậy, hắn quá hiểu Hạ Hầu Long Thành. Hắn còn hiểu đối phương nhiều hơn Bích Nguyệt phu nhân. Vương bát đản này một khi bị Bích Nguyệt làm cho không hạ đài được, một khi tiểu tử này tới tình trạng không từ giá nào, tuyệt đối sẽ làm ra được chuyện ngu xuẩn. Bích Nguyệt còn tưởng rằng tên cẩu hùng này không dám sờ nàng sao? Nàng quá coi thường đối phương rồi, đến khi thực sự bị sờ cũng đã muộn.

Bích Nguyệt phu nhân không sợ mất mặt, Khấu Văn Lam hắn cũng không muốn mất mặt ở đây. Hạ Hầu Long Thành không ngừng nhìn đũng quần hắn khiến cho da đầu hắn run lên. Lúc này hắn lấy ra tinh linh, kích phát một hồi.

Rất nhanh Khấu Văn Lam nhanh chóng hiện thân, tránh né, quát:

- Hạ Hầu Long Thành, ngươi làm gì vậy?

Đám thiên tướng chung quanh thấy tình thế không đúng đã lặng lẽ đứng sang một bên.

Đi theo Khấu Văn Lam cũng có một nam tử cao gầy, hắn chắp tay bay tới. Lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Long Thành rồi nói:

- Ngươi không đi phóng túng chạy tới nơi này lăn lộn, mò mẫm làm cái gì?

- Ai dám có khẩu khí lớn như vậy? Ngay cả Hành Tẩu giám sát nơi này cũng không đặt vào mắt, không phải là muốn khiêu khích Tổng giám đại nhân đó chứ?

Lại có một người bay tới, lưng hùm vai gấu, có điểm giống với Hạ Hầu Long Thành. Nhưng mà so với Hạ Hầu Long Thành thì thanh tú hơn chút, đứng chắp tay ở bên cạnh Hạ Hầu Long Thành, đối mặt với nam tử cao gầy bên Khấu Văn Lam.

Vừa thấy hắn xuất hiện, Hạ Hầu Long Thành không được tự nhiên gãi gãi đầu. Bởi vì người vừa tới là đệ đệ Hạ Hầu Hổ Thành của hắn.

Nam tử cao gầy cười lạnh nói:

- Vậy thì phải hỏi huynh trưởng ngươi định làm gì. Không ngờ hắn dám sờ thân thể của lão bà Thiên nguyên hầu. Nếu như ngươi cảm thấy chúng ta ngăn cản là sai, vậy thì ngươi cứ để cho vị Hành Tẩu ca ca ngươi động thủ đi. Chúng ta có thể đứng một bên nhìn qua. Ai cũng đừng mong ngăn cản. Sau đó để xem hầu gia có tới trước mặt Thiên đế tố chuyện này hay không.

Hạ Hầu Hổ Thành nghẹn họng, ánh mắt quét qua hiện trường một lượt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía đại ca mình. Thực sự không biết nói gì cho phải.

Thân huynh đệ, ai không hiểu cũng thôi đi, hắn quá hiểu vị đại ca của mình là người như thế nào. Tuyệt đối là người thô kệch, có thù tất báo. Nhất định là bởi vì chuyện ở Thiên Nguyên tinh mà muốn báo thù rửa hận. Thế nhưng mà thân đại ca của ta ơi, huynh muốn gây sự cũng phải nhìn người chứ? Hầu gia có thể đứng hàng đầu trên triều hội thiên đình là người đại ca có thể lộn xộn hay sao? Đại ca lại muốn sờ lão bà của người ta, đến lúc đó cho dù có lý cũng thành không có lý. Hạ Hầu gia không đỡ nổi đại ca.

Nhưng mà đối mặt với vị đại ca này hắn lại có chút áy náy. Hai huynh đệ từ nhỏ cảm tình không tệ, chỉ là đại ca này từ nhỏ đã không quá đáng tin cậy. Nói trắng ra là đầu óc không quá tốt. Bởi vậy tài nguyên vốn thuộc về đại ca cũng chạy tới chỗ hắn. Vốn nếu theo như trình tự tiếp nhận gia tộc, nói như thế nào cũng là trưởng ấu. Thế nhưng phụ mẫu thấy đại ca không đáng tin, từ nhỏ đã nói cho đại ca. Nói người làm ca ca phải suy nghĩ cho đệ đệ. Đợi đệ đệ tương lai có tiền đồ thì mới chiếu cố cho đại ca là con được.

Vì vậy vị đại ca này tu vi còn thấp hơn hắn ba cấp. Trừ một chút thứ cần thiết cho tu hành ra, gia tộc rất ít cung cấp tài nguyên tu luyện khác cho đại ca hắn. Quả thực bị hắt hủi vô cùng. Hắn cố ý âm thầm trợ giúp một chút, bởi vì hắn nghe đại ca nói với phụ mẫu đại ca không muốn. Nói là làm đại ca sao có thể lấy đồ của đệ đệ mình được chứ? Bảo hắn giữ lại tự mình dùng, nói đợi tới lúc đệ đệ có tiền đồ, khi đó người làm đại ca như hắn cũng phong quang.

Càng quá phận là hai thành cổ phần Chính Khí tạm hóa phô vị đại ca này vất vả lấy được, đây chính là khoản thu nhập lớn, đủ để thỏa mãn những thứ cần thiết trong tương lai của đại ca, không cần dựa vào người khác khiến cho người trong gia tộc khinh bỉ. Thế nhưng bởi vì bị thu thập, kết quả lại bị người gia tộc tịch thu, sung công. Lý do là gia tộc có nhiều người phải nuôi như vậy. Nếu không như vậy thì gia tộc làm sao có tài nguyên nuôi đệ tử như Hạ Hầu Long Thành hắn? Đại ca không có biện pháp, cũng chỉ có thể nhận mệnh, ngoan ngoãn nộp lên.

Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, trong lòng Hạ Hầu Hổ Thành lại cảm thấy không cam lòng. Nhưng mà hắn cũng không có cách nào khiêu chiến quy củ của gia tộc. Cho nên chỉ có thể giúp đỡ, khi vị đại ca này cần gì, hắn sẽ hết sức hỗ trợ. Nếu không phải có hắn, trước đó Hạ Hầu Long Thành sao có thể nhận được chức Hành Tẩu này chứ?

- Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?

Hạ Hầu Hổ Thành truyền âm hỏi rõ đại ca mình.

Liên quan tới mặt mũi của đệ đệ, Hạ Hầu Long Thành cũng truyền âm ăn ngay nói thật, muốn thả ra ngụm ác khí ở Thiên Nguyên tinh.

Biết là như vậy, Hạ Hầu Hổ Thành thở dài một hơi. Quay đầu nói với đám người chung quanh:

- Bất kể như thế nào, thân là Hành Tẩu giám sát, cẩn thận một chút cũng không sai. Kiểm tra lệnh bài cũng không có sai chứ? Nếu như ngay cả cái này cũng không kiểm tra thì khó mà ăn nói được với cấp trên.

Hắn đang làm chuyện lớn hóa nhỏ.

Hắn vừa nói như vậy, Khấu Văn Lam và Bích Nguyệt phu nhân tự nhiên cũng đưa ra lệnh bài chuẩn nhập.

Hạ Hầu Hổ Thành ý bảo đại ca mình kiểm tra một chút, xác nhận không có vấn đề. Về sau trực tiếp lấy cớ có việc, kéo Hạ Hầu Long Thành rời khỏi. Tạo bậc thang xuống đài cho đại ca hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.