Phi Thiên

Chương 2778: Đột nhiên biến mất (2)



Sau khi cùng sáu đại tướng mỗi người đi một ngả, Miêu Nghị lại nhận được Diêm Tu thông báo hắn khẩn cấp chạy đến gặp mặt.

Kế hoạch xuất hiện ngoài ý muốn, có một số việc không thể không thay đổi. Trăm vạn đại quân kia tạm thời không tiện đưa về Luyện Ngục, hắn tạm thời không tiện rời Quỷ Thị quá lâu, lệnh cho Diêm Tu mang trăm vạn đại quân thu nạp được cấp tốc chạy tới tiểu thế giới, tạm thời an trí người ở tiểu thế giới.

Đây cũng là tình trạng cực chẳng đã, hắn không có khả năng mang theo bên mình những người này, những người này cũng không có khả năng giấu quá lâu ở trong trữ vật không gian, một khi mình bị lục soát thì làm sao?

Chuyện an trí trong tiểu thế giới thế nào, đã có Dương Khánh lo liệu. Dương Khánh sẽ liên hệ với Tần Vi Vi, sẽ nói cho Tần Vi Vi làm thế nào, hiện tại hắn phải tạm gác lại để dùng toàn bộ tinh lực ứng phó với thiên đình bên kia.

Tại tầng mười ba U Tuyền, Vô Thiên Giới.

Một thế giới hắc ám thuần túy, cả thế giới trên trời dưới đất không thấy mảy may ánh sáng, vĩnh viễn đắm chìm trong tối đen như mực, thực sự đưa tay không nhìn thấy năm ngón.

Nhưng có thứ gì đó quen với bóng tối nơi này, quen sinh sống trong bóng tối, là một loại người có cánh, thân thể giống như người, có răng nanh móng vuốt sắc bén, trên thân mọc vảy cứng rắn, sau lưng có cánh giống con dơi... tung hoành tự nhiên trong thế giới hắc ám này, được xưng là ma quỷ.

Bọn họ phần lớn thời gian, hoặc đứng đón gió trên vách núi thật cao; hoặc đứng nhắm mắt trên không trung bình nguyên; thu cánh lại sau đó lẳng lặng không nhúc nhích giống như pho tượng điêu khắc; tiếp đó giương cánh bay đi như gió, toàn thân đen như mực, hòa làm một thể với thế giới này... Cho nên bọn họ thống hận ánh sáng, một khi thấy ánh lửa, lập tức ào ào bay tới, điên cuồng tấn công.

Cố tình bọn họ lại có ưu thế của con dơi, trong bóng đêm tới lui tự nhiên, không mảy may sợ va đụng lên vách núi các loại.

- Tắt lửa!

Một đống lửa cháy bùng dẫn tới một nhóm lớn ma quỷ tấn công, mượn cơ hội này săn bắn chính là người của Hạ Hầu gia. Hạ Hầu Chính Ương được bảo hộ ở giữa đột nhiên cao giọng nói.

Trong nháy mắt đống lửa bị dập tắt, chung quanh vẫn có ma quỷ không ngừng xông tới liều mạng, người của Hạ Hầu gia chỉ có thể là dựa vào pháp lực dò xét phản kích.

Trong đám người, Hạ Hầu Chính Ương tay cầm tinh linh sắc mặt ngưng trọng. Hạ Hầu gia đương nhiên cũng phái thám tử chú ý mấy nhà khác, hắn nhận được tin tức của thám tử doanh trại tạm thời của ba nhà kia không có động tĩnh; người của Doanh gia bị tập kích, La Sát Môn bị tập kích hắn cũng nhận được tin tức, người ba nhà khác gấp rút chạy tới tiếp viện hắn cũng nhận được tin tức.

Đồng thời hắn cũng truyền tin tức về Hạ Hầu gia, nhưng mà ý của trong nhà rất đơn giản, bảo hắn dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng làm gì, bảo trì chú ý, không nên nhúng tay, tiếp tục làm tốt chuyện của mình, săn thú!

Nhưng mà thám tử của Hạ Hầu gia phái ra đột nhiên mất đi liên hệ, hắn cấp tốc liên hệ với người của bốn nhà kia, thì tất cả cũng đều mất đi liên hệ.

Sau khi báo về tình huống này, trong nhà mới có phản ứng bất đồng, lệnh cho hắn lập tức dẫn người đi hiện trường nhìn xem đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Sau khi một tên ma quỷ cuối cùng bay tới vồ hụt bị chém chết, thế giới chung quanh lại rơi vào bóng tối vô tận và tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức khiến người ta có cảm giác phát điên.

Sau khi tập hợp kiểm lại nhân mã, cấp tốc bay lên không trung trong bóng đêm, đột nhiên mấy ngọn lửa chiếu sáng bầu trời, làm cho ma quỷ xa xa vừa thấy ánh lửa liền như thủy triều xông lên bầu trời, nhưng mọi người mượn cơ hội thấy rõ dòng suối xoay tròn trên không trung liền cấp tốc chạy vào biến mất.

Xuyên qua tầng tầng dòng suối, cuối cùng đi tới tầng năm U Tuyền. Căn cứ tin tức phán đoán định vị của thám tử trước đó, cuối cùng dò tìm đến hiện trường sau đại chiến. Khắp nơi là vết máu, nhưng không thấy một người nguyên vẹn, cũng không thấy thi thể... chỉ có đống dấu vết hỗn loạn để lại sau trận đại chiến trong phiến rừng rậm này.

Cây tre trên khắp khu vực này đều thủng lổ chỗ loang lổ, đứng trước một cây tre bị đánh cong vòng, Hạ Hầu Chính Ương ngắm nhìn bốn phía.

- Đa số đều là dấu vết của Phá Pháp Cung tấn công lưu lại, hoặc chính là sau khi một nhóm Phá Pháp Cung tấn công nhiều lần lưu lại, hoặc là rất nhiều rất nhiều Phá Pháp Cung đồng loạt tấn công lưu lại!

Một lão già đứng bên cạnh hắn chỉ vào bốn phía giải thích, lại chỉ cây tre cong trước mắt kia.

- Uy lực công kích của Phá Pháp Cung thất phẩm!

Rất nhanh, phía dưới báo lại:

- Ương thiếu gia! Không tìm được một người sống, thậm chí ngay cả một thi thể đều không tìm được, nhiều lắm chỉ có một số thịt nát, người của bốn nhà đều không thấy, khẳng định hiện trường đã bị dọn dẹp qua!

Hạ Hầu Chính Ương lần nữa quay nhìn bốn phía, vẻ mặt ngưng trọng, không biết tại sao đang đánh nhau lại đột nhiên đều biến mất, thậm chí ngay cả tai mắt của Hạ Hầu gia hắn cũng cùng nhau biến mất, còn biến mất triệt để như thế, ngay cả thi thể đều không tìm được, đến tột cùng chuyện gì xảy ra?

Hắn cấp tốc móc ra tinh linh liên hệ với gia tộc bên kia.

Còn lão già bên cạnh hắn thì lần nữa hạ lệnh.

- Rải người ra dò xem có thể tìm được người chứng kiến hay không!

- Dạ!

Người phía dưới lĩnh mệnh rời đi, ngay sau đó chỉ thấy người của Hạ Hầu gia bay đi chung quanh tìm kiếm.

Tại phủ đệ Hạ Hầu Thiên Ông, bên trong vườn cấm, Hạ Hầu Thác khoanh tay đứng chờ tin dưới tàng cây lớn, vừa nhận được tin cũng cả kinh, bỗng nhiên quay đâu hỏi:

- Đều biến mất? Ngay cả thi thể đều không tìm được? Xảy ra chuyện gì?

Vệ Xu tay cầm tinh linh lắc đầu nói:

- Ương thiếu gia cũng không biết xảy ra chuyện gì, đang ở hiện trường dò xét, ta đã thông báo cho ba nhà của Tín Nghĩa Các bên kia cùng phái người đi hiện trường thăm dò... chờ thêm một chút có lẽ sẽ có tin tức...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.