Phi Thiên

Chương 2953: Lão tặc, ngươi xem lão tử là vật trang trí sao? (1)



Còn chưa thấy toàn cảnh của ngôi miếu, tiếng tụng kinh nỉ non liên tục đã truyền đến, âm thanh không lớn, dễ nghe, giống như thiên ngoại ngâm xướng, là giọng của nữ nhân.

Tiếng tụng kinh rơi vào tai, làm cho tâm tình của Miêu Nghị và Ngọc La Sát cũng bình thản hơn. Vừa hay hóa giải được sự khẩn trương lúc này.

Ba người đứng trên bậc thang, thò đầu ra quan sát xung quanh. Cũng thấy rõ được tình hình trong miếu, ở ngoài cửa miếu, có hai người đầu trọc đang khoanh chân ngồi đối diện nhau ở trước cửa.

Thất Giới đại sư nhắm mắt, chậm rãi bấm vòng tay trong tay, cũng không có động tĩnh khác. Một người khác đưa lưng về phía bậc thang, qua bộ tăng bào rộng thùng thình có thể thấy được thân hình gầy nhỏ. Người đó cũng cắt đầu trọc, tiếng nữ nhân tụng kinh là phát ra từ nàng ấy.

Tăng bào trên thân không sạch sẽ chỉnh tề như Bát Giới. Bộ tăng bào trên thân hai người kia đã cũ kỹ không chịu nổi nữa. Bát Giới đi đến trước mặt hai người kia, giống như đang nhìn hai người ăn mày vậy. Tình cảnh này làm cho Miêu Nghị thấy mà giận đến ngứa răng. Cảm thấy nếu như mình là Thất Giới đại sư có lẽ là đã chặt đứt chân của người tiểu đệ hài hước này rồi không.

Bên trong miếu tối đen như mực, Miêu Nghị và Ngọc La Sát không dùng pháp nhãn nên không thấy rõ tình hình bên trong. Bát Giới nhìn vào cửa lớn trong chùa nói:

- Sư phụ, có người tới thăm người.

Cái đầu trọc phơi nắng đã biến thành màu đồng cổ, khuôn mặt cũng phơi nắng đến ngăm đen, Huyết Yêu ngoảnh mặt làm ngơ với tất cả ngoại vật, một lòng thành kính tụng kinh, giống như không nghe thấy lời Bát Giới nói vậy.

Miêu Nghị nhìn Huyết Yêu trước mắt, tâm tình hết sức phức tạp, còn nhớ đến tình hình lúc Chung Ly Khoái mới gặp gỡ Huyết Yêu. Khi ấy, Huyết Yêu biến hóa vô cùng yêu dị, một thân đều là phong tình yêu ma, rất xinh đẹp, tươi tắn. Huyết ma trong trận càng kinh hãi không cần phải nói, sau đó giữa hai người cũng đủ loại ngươi sống ta chết. Mà hiện tại trên thân Huyết Yêu đã không thể nhìn ra nửa phần khí tức yêu ma, vẻ xinh đẹp từng có cũng mất hết. Nàng nhắm mắt thần thái bình tĩnh, da thịt rám đen nhìn qua giống như một người đàn bà nông dân làm việc nhà cực khổ vậy.

Thế sự thật là giống như chơi cờ, làm Miêu Nghị thầm cảm khái muôn phần. Trong chớp mắt này, Miêu Nghị đã không còn bất kỳ ý niệm muốn trả thù Huyết Yêu nữa.

Nghe Bát Giới nói, Miêu Nghị nhanh chóng nhìn về phía Thất Giới đại sư.

Thất Giới đại sư chậm rãi mở hai mắt ra nhìn. Lúc thấy Miêu Nghị, thần tình rõ ràng rất sững sờ, hiển nhiên cũng rất kinh ngạc, có chút không thể tin được là Miêu Nghị vậy mà sẽ xuất hiện ở chỗ này. Tay lão lần theo tràng hạt chắp tay trước ngực nói:

- A di đà phật.

Trên mặt có ý cười, thế nhưng lời nói lại rất kiệm.

Đối với người đại sư này, Miêu Nghị tôn kính phát ra từ sâu trong lòng. Vị này trong suy nghĩ của hắn mới thật sự là người đại từ đại bi trong Phật môn, nguyện xả thân vì tất cả. Trong thế giới nhỏ mặc kệ là người tốt hay kẻ xấu, về kể là chính hay ta đối với vị này đều không cần phải nói, tuyệt không phải là loại người giả nhân giả nghĩa miệng nam mô bụng một bầu dao găm. Huống hồ lão còn chiếu cố lão nhị của hắn nhiều năm như vậy. Cũng chính là vì vị này quá từ bi rồi, nếu đổi lại là một sư phụ khác nếu gặp phải đồ đệ như lão nhị, không thanh lý môn hộ mới là lạ. Sao có thể để chấp nhận lão như luôn cư xử xằng bậy như vậy. Ngoài tôn kính ra, trong lòng hắn càng muôn phần cảm tạ, Miêu Nghị chắp tay trước ngực, cúi người chào nói:

- Đại sư, gặp lại rồi.

Ngọc La Sát nhìn thấy cảnh này thì vô cùng kinh ngạc. Trong nhận thức của nàng, Ngưu Hữu Đức này ở bên Thiên Đình làm đủ chuyện náo loạn, đối đãi với mấy vị đại lão trong triều như thế nào? Tuy rằng lúc nói chuyện không vì mình đã mất đi sức mạnh mà làm mất sự yếu thế, thế nhưng sự thành tâm cung kính bày ra này là lần đầu tiên nàng nhìn thấy đấy. Vì vậy nàng không khỏi nghiêm túc đánh giá Thất Giới đại sư một phen.

Thất Giới đại sư đưa mắt nhìn Ngọc La Sát, chắp tay trước ngực hơi cúi đầu làm lễ, Ngọc La Sát bóp chặt vòng hoa trong tay cũng chắp ở trước ngực hoàn lễ.

Đúng lúc này, bên trong miếu đột nhiên có một đạo kim quang bắn ra. Miêu Nghị và Ngọc La Sát lập tức bị hấp dẫn, nhanh chóng nhìn lại.

Trong miếu trống rỗng, đen kịt lúc trước đột nhiên xuất hiện ánh sáng một bóng người. Cái đầu cao lớn, tăng bào khoác nghiêng trên vai, một vai để trần, tay chân đều trần trụi. Giống như kim thân điêu khắc trong chùa miếu vậy, trên thân khắp nơi đều đắp đầy phấn màu vàng. Khuôn mặt trong kim quang hầu như không thấy rõ, sóng mũi thật cao, xương gò má cao cao, gầy gò, còn có bờ môi dày. Trong đôi mắt ánh sáng màu vàng càng mạnh, giống như hai ngọn lửa đang thiêu đốt kim loạn, vô cùng dọa người.

Dù đã bị quản chế bên trong chùa, thế nhưng cái loại áp bách này cũng đủ làm cho người ta khiếp vía hãi hùng, cảm giác này khó có thể nói thành lời được.

Nhiệt độ bên ngoài miếu trong nháy mắt hạ thấp, một luồng gió lạnh lẽo không ngừng thổi qua, quét bay cát bụi trên nền đất.

Kẻ đần cũng biết đây là thần hồn của Yêu Tăng Nam Ba. Hô hấp của Miêu Nghị và Ngọc la Sát gần như ngưng trệ, cả hai đều gắt gao nhìn chằm chằm vào bóng người kim quang bên trong. Tình huống có thể gây áp lực lớn cho người khác như thế, cả hai đều không khó tưởng tượng được khí thế lúc trước khi còn sống. Nghe đồn gia hỏa này đã xem mình như vị Thần chí cao vô thượng, xem chúng sinh trong thiên hạ chỉ như con sâu cái kiến.

Hai người có thể cảm thấy ánh mắt rực lửa kia đang ngó chừng dò xét hai người, tuy rằng không nhìn rõ ánh mắt của đối phương, thế nhưng lại cảm nhận được hận ý ngập trời trong mắt đối phương.

- Mễ ma ni ông...

Bên tai hai người đột nhiên vang lên tiếng niệm kinh gấp gáp liên tiếp, ù ù quanh quẩn trong óc, rất nhanh giống như tạo thành một vòng xoáy, mà bên dưới vòng xoáy phảng phất như thâm uyên vô tận, ý thức cả hai người nhanh chóng lạc vào đó.

Rơi vào trạng thái này, trong nháy mắt ý thức của hắn giống như thanh tỉnh lại. Trước mắt Miêu Nghị chỉ thấy một màn Thất Giới đại sư và Bát Giới đang điên cuồng cười dâm đãng, giống như kẻ điên vậy, bọn họ đang xé nát quần áo của Vân Tri Thu và Nguyệt Dao, hai nữ nhân kia đau khổ kêu rên. Còn Huyết Yêu lại đang dùng đao kiếm giết đám thiếp thất hồng trần, tiếng rên thảm thiết liên tục vang lên, ánh mắt nhìn Miêu Nghị chỉ như muốn nứt toạc ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.