Phi Thiên

Chương 3516: Đây là một nam nhân muốn làm Vương (1)



- Khụ khụ! lần này đến phiên Miêu Nghị nắm tay ho khan hai tiếng.

- Ngươi lui xuống trước đi, để ta suy nghĩ thật kĩ đã.

Hoành Vô Đạo ngạc nhiên, với hắn mà nói việc này không có gì phải lựa chọn, cưới hai thiếp thất có thể đổi hai vị nguyên soái thuận lợi quy thuận sao còn cần suy nghĩ? Lúc này hắn liền nhắc nhở: - Đại đô đốc, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không chịu đáp ứng. Sợ là sẽ làm cho Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên suy nghĩ nhiều, càng thêm phức tạp! Theo thuộc hạ biết, hai nữ nhân này tư sắc không tệ, e rằng không phải là tuyệt sắc, nhưng tuyệt đối là thượng thừa!

Hắn còn tưởng rằng Miêu Nghị lo lắng cưới hai người xâu xí, khẩu vị tương đối soi mói, nên vội vàng nói để Miêu Nghị yên tâm.

Đẹp xấu có quan hệ thá gì, nếu không phải là có chỗ cố kỵ, vì đại cục xấu lão tử cũng cưới! Miêu Nghị trong lòng buôn bực, phất tay bảo lui

- Ta suy nghĩ lại một chút.

- Vâng!

Hoành Vô Đạo không thể làm gì khác hơn đành chắp tay, xin cáo lui, trở về điện.

Bên cạnh không có người ngoài, Miêu Nghị lần nữa vội ho một tiếng, nhìn về phía Dương Triệu Thanh, than thở:

- Triệu Thanh, ngươi đều đã nghe tình hình rồi, việc này ngươi giúp thăm dò thái độ của phu nhân.

- A Vẻ mặt khác thường hiếm thấy của Dương Triệu Thanh, chuyện khác còn được, không dám chối từ, chuyện nạp thiếp này, hắn cũng không dám giúp Miêu Nghị dò la, Gia Cát Thanh bị nhốt ở Trung Túc Tinh Cung đại nhân cũng còn không có cách nào khác thả ra là vì sao, không phải là vì người nào đó giết gà dọa khi sao?

Hắn vừa nãy còn muốn âm thầm chê cười Miêu Nghị, sao chỉ chớp mắt dám lộn lên đầu hắn? Có chút sợ hãi rụt rè Vân Tri Thu hắn thật sự là không thể động vào, nữ ma đầu xuất thân đại ma thiên nổi cơn lôi đình là người dám lấy đao truy sát nam nhân, thế đạo này thật sự là hiếm thấy trên đời, đến ngay cả đại nhân chém giết không sợ còn phải kiêng kỵ ba phần, hắn dính vào không phải tìm rắc rối sao? Sau đó hắn nhỏ nhẹ nói:

- Đại nhân, ngài cưới vợ, ta đi hỏi phu nhân, có phải là không được thích hợp lắm không?

Xin hỏi còn dùng tới người sao? Miêu lập tức trừng hai mắt một cái.

- Ngươi muốn ta làm cái gì! Bảo người hỏi thì ngươi hỏi, nói nhảm gì đó?

Được rồi! Dương Triệu Thạnh còn có thể làm thế nào được, chỉ có thể miễn cưỡng lấy tinh linh ra, tim đập chân run liên hệ Vân Tri Thu.

Miêu Nghị đứng đó chăm chú theo dõi phản ứng của Dương Triệu Thanh, Dương Triệu Thanh biến sắc, hắn trong lòng căng thẳng, nhìn thấy Dương Triệu Thanh trên ót đang dần dần đổ mồ hôi lạnh, Miêu Nghị bắt đầu hết hồn. Tinh thần bất định bất an, suy nghĩ về sau Vân Tri Thu vấn tội có nên chối sạch hay không. để Dương Triệu Thanh chịu tiếng xấu thay cho, nói hết thẩy là ý của Dương Triệu Thanh?

Sau một lúc lâu. Dương Triệu Thanh thu tinh linh lại. Thở ra một hơi dài, cười khổ vuốt cằm nói với Miêu Nghị:

- Đại nhân, may không nhục mệnh, phu nhân đồng ý rồi. Miêu Nghị yếu ớt nói:

- Thật là đã đồng ý? Ngươi không có gạt ta đấy chứ!?

Dương Triệu Thanh nhấc tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán khẽ ngây người, dở khóc dở cười nói:

- Ta sao dám lừa gạt đại nhân, sự tình đã nói rõ rồi, phu nhân quả thật là đã đồng ý.

Miêu Nghị nghĩ cũng phải, Dương Triệu Thanh không đến mức lừa gạt hắn, bèn hỏi:

- Vậy phu nhân có nói gì khác không?

Dương Triệu Thanh có chút do dự, tựa hồ không biết nên hay không nên nói.

Miêu Nghị tự nhiên phóng khoáng nói:

- Cứ nói đi đừng ngại!

Dương Triệu Thanh than thở:

- Phu nhân mắng ta một trận, nói trở về sẽ trừng trị ta.

Không bị mắng mới lạ, Miêu Nghị vui vẻ hỏi:

- Ta hỏi là có nói ta cái gì không?

Dương Triệu Thanh lắc đầu:

- Chỉ nói vài tiếng được, tiếp đến là hỏi một chút tình hình của bên này, những thứ khác thì không nói gì. Nhưng việc nạp thiếp này, phu nhân quả thật là đồng ý.

Nói liên tục vài tiếng được? Miêu Nghị khóe miệng co lại một cái, hừ một tiếng.

- Có phải là ý ngược lại không? Muốn dọa ta hay sao?

Dương Triệu Thanh mỉm cười, trong lòng nói thầm, ngươi đừng mạnh miệng, gặp lại phu nhân nêu còn dám mạnh miệng như thế, ta kính ngươi là hán tử!

Trọng binh vây khốn đãi khách biệt viện, hiện nay vẫn không có ý buông lỏng, lúc này ngoài cửa lớn có động tĩnh. Thủ vệ nhường ra một đường. Miêu Nghị pháp giá đi tới.

Một đám cao thủ hộ vệ đi theo Miêu Nghị tiến vào bên trong biệt viện, các tân khách bị nhốt nghe tin nhao nhao ngó đâu ra xem.

Cục thế bên ngoài mọi người đều đã biết, Cung Thiên Thu và Vũ Văn Xuyên không có đường lui chịu thua là chuyện sớm hay muộn, nói cách khác, vị này tám chín phần sẽ trở thành thiên Vương chưởng lệnh mới của nam quân!

Đây là một nam nhân muốn làm vương! Muốn trở thành một trong những đại lão thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mấu chốt là còn trẻ như vậy, bừng bừng khí thế khiến không biết bao nhiêu thiếu nữ tân khách ở đây mắt lộ ra tia sáng kỳ dị nhìn chằm chằm vào hắn, thừa dịp nhìn nhiều một chút, tương lai nam nhân này không phải muốn gặp là có thể nhìn thấy.

Còn như Miêu Nghị dùng không biết bao nhiêu thủ đoạn bất chính, đối với đại đa số nữ nhân ở đây mà nói, đó không phải là thứ các nàng quan tâm, nhưng lại có không ít người trong lòng đang gào thét, cũng không biết quả phụ Vân Tri Thu tu mây đời, lại trở thành Vương phi quả phụ tái giá, có tài đức gì, quả thực là không có thiên lý! Đối với nam tân khách mà nói, đương nhiên không mê sắc giới như vậy, mà là ngưỡng mộ.

Đối mặt với hàng loạt thủ đoạn của Miêu Nghị đạp lên trên trăm triệu thi hài nhân mã nam quân thượng vị, khiến cho bọn họ ngay cả một chút ghen tỵ cũng không có, trong lòng phần nhiều là kiêng kỵ và sợ hãi, sợ hãi hào quang quyền thế trên người Miêu Nghị, nhìn đám hộ vệ theo sau Miêu Nghị tựa hồ cũng ngửi được một mùi máu tanh nồng.

Mà nhóm hộ vệ ánh mắt đều cảnh giác cao độ, bất cứ lúc nào cũng dự phòng bất trắc phát sinh, trong ánh mắt thậm chí đối với tân khách đầy sự lạnh lùng cảnh cáo ý tứ hàm xúc, phảng phất lúc nào cũng có thể sẽ rút đao giết người, đến mức này, Đại Quân U Minh trên dưới thật không ai dám để Miêu Nghị xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.