Phi Thiên

Chương 3654: Mười vạn người tan biến (1)



Sau khi đưa đi Mộc Sâm, một ít ý tương trong đầu Miêu Nghị tạm thời phải gác sang một bên, trước mắt còn có một việc khác cần xử lý.

Huyết liên đã rơi vào tay Yêu Tăng, ai cũng không biết lúc nào Yêu Tăng sẽ quyển thổ trọng lai, nhưng từ cách làm gấp gáp được đến huyết liên của Yêu Tăng tại phong ấn chi địa liền có thể ngửi ra một ít manh mối.

Mà trong trận giao dịch thua thảm hại kia, người tận mắt chứng kiến có rất nhiều, trong đó liều có thám tử của thế lực khác hay không ai cũng nói không rõ ràng, đương thời những người kia không biết đang thân tại chỗ nào, nhưng mắt thấy hắn cùng Yêu Tăng giao dịch lại là thực thực tại tại. Trước khi trở về một mực khống chế những người này không liên hệ với bên ngoài, nhưng sau khi trở về không khả năng một mực khống chế mãi, tám chín phần mười sớm muộn sẽ để lộ tin tức.

Việc này cần phải hóa giải, đồng thời phải nhắc nhở người trong thiên hạ, Yêu Tăng khả năng sẽ thực sự quyển thổ trọng lai, nếu không dựa vào một mình hắn phòng bị thì phòng bị làm sao nổi!

Gấp chiêu Dương Khánh tới thương nghị việc này. Sau cùng thông qua Hạ Hầu Thác để Hạ Hầu gia lần nữa phóng ra dao ngôn.

Rất nhanh, các nơi trong thiên hạ dồn dập có dao ngôn truyền ra. Ngưu Hữu Đức cùng Hạ Hầu gia liên thủ thiết trí bẩy rập đối phó Yêu Tăng Nam Ba nhưng lại thất thủ, ngược lại bị Yêu Tăng Nam Ba tương kế tựu kế, cướp đi huyết liên đến từ Huyết Ma lão tổ, huyết liên này có thể giúp Yêu Tăng đúc lại nhục thân, Yêu Tăng rất có khả năng khôi phục lai thực lực năm đó.

Tin tức vừa ra, thiên hạ chấn kinh, nhân tâm hốt hoảng!

Hạ Hầu gia cùng Miêu Nghị liên tiếp tích dao đều không mấy hiệu quả.

Sự tình không như bình thường, Thiên Đình phái Thượng Quan Thanh tự thân tiến đến, hỏi dò lời đồn là thật hay giả.

Khấu Lăng Hư, Quảng Lệnh Công, Đằng Phi, Thành Thái Trạch đều ngư pháp giá thân tới Nam quân Thiên vương phủ, tự thân hỏi dò tình huống đúng sai.

Nhưng Miêu Nghị một mực phủ nhận, nói là không có việc này, thuần thuộc dao ngôn, việc này hắn không khả năng thừa nhận, nếu không giải thích không rõ ràng, cũng gánh không nổi trách nhiệm kia.

Sau đó bên này mới giải trừ khống chế cho nhân mã đương thời tận mắt chứng kiến chuyện kia, cuối cùng tin tức đã bị người có tâm để lộ ra.

Rất nhanh, động tĩnh từ các nơi trong thiên hạ ấn chứng suy đoán của Miêu Nghị, trong thân quân của hắn quả nhiên có thám tử các thế lực khác.

Vì thế Miêu Nghị còn tìm đến Thanh Nguyệt cùng Long Tín trường đàm một trận yêu cầu bọn họ ắt phải nghĩ cách quét sạch thám tử trong thân quân, ẩn ẩn để lộ ra suy nghĩ thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót. Đùa gì vậy, trong nhân mã thân vệ của chính mình có thám tư thế lực bên ngoài ai có thể chịu được? Có đôi khi một sai lầm nhỏ thường thường có thể tạo thành tổn thất không cách nào cô lượng.

Mà dưới áp lực Yêu Tăng tùy thời sẽ quyển thổ trọng lai. Miêu Nghị rất không hài lòng với tiến độ khống chế Nam quân, một ít người năng lực khống chế thủ hạ không đủ, tiến độ chậm chạp, thậm chí không có tiến độ gì. Miêu Nghị phát hỏa, cường hành triệt đổi một nhóm, với loại người không đủ năng lực này tốt nhất đừng giảng tình diện gì hết.

Cho dù là lão bộ hạ đương sơ trấn phủ U Minh cũng đồng dạng bị triệt đổi.

Trong đó đương nhiên cũng có một chút hàng tương đương sơ, có một vị hầu gia bất mãn với chuyện này, âm dương quái khí nói có người muốn qua sông đoạn cầu, phiến động bộ hạ ý đồ tạo áp lực lên mặt trên. Miêu Nghị không chút lưu tình, trực tiếp phái binh trấn áp, trực tiếp huyết tẩy, diệt môn!

Liền một chuỗi thủ đoạn lôi lệ phong hành được Miêu Nghị thực hiện, bắt đầu tạo áp lực từ trên xuống dưới bức bách người mặt dưới cho hắn một câu trả lời thỏa đáng.

Trên lầu các trong chủ viện nhà, Vân Tri Thu cùng một quần tỷ muội đàm tiếu thưởng cảnh, Miêu Nghị dẫn người bước nhanh mà về trong vương phủ hấp dẫn chú ý của đám nữ nhân, tiếng đàm tiểu lục tục nhỏ đi không ít, đều hữu ý vô ý nhìn sang Miêu Nghị mới từ mặt ngoài trở về.

Vân Tri Thu khẽ nhíu mày nhìn Miêu Nghi long hành hổ bộ mà về, lòng có âu lo, biết gần đây Miêu Nghị áp lực rất lớn, rất bận, bận đến cơ hồ không có thời gian giao lưu cùng nàng, bôn ba khắp nơi trong cảnh nội Nam quân, không tiếc lấy thân phận tôn quý của vương gia để khoái đao trảm loạn ma (giải quyết dứt khoát) xử lý một ít sự tình.

- Các ngươi cư trò chuyện, ta tơi xem xem.

Vân Tri Thu dặn dò đám muội muội một tiếng, cười lên ly khai.

Cũng có người muốn cùng đi xem xem, nhưng trong địa trong vương phủ nội không phải tùy tiện là thiếp thất nào muốn tiếp cận liền có thể tiếp cận, đại đa số người còn chưa có tư cách kia.

Lúc tới gần thư phòng, Vận Tri Thu hướng Thiên Nhi khoát khoát tay, tỏ ý không cần thông báo, bước nhẹ đi tới vị trí kề cận cửa thư phòng.

Tiếng Dương Triệu Thanh từ bên trong vang lên.

- Triệu hầu vừa chết, đích xác dẫn lên rối loạn không nho trong bộ ha cũ của Vũ Văn phái hệ, để Vũ Văn Xuyên đi vỗ an, Vũ Văn Xuyên đúng là có khó xử, lão bộ hạ chết như thế, hắn không thanh viện còn phải đi vỗ an, đúng là làm khó hắn.

Trong thư phòng Miêu Nghị yên lặng một lúc, chậm rãi hỏi:

- Nữ nhi Vũ Văn Xuyên gọi là Vũ Văn Như Mộng đúng không?

Dương Triệu Thạnh ra một thân mồ hôi lạnh, đây là cả danh tự thiếp thất của chính mình đều không dám xác định, thật không còn gì để nó, Vũ Văn Như Mộng tốt xấu cũng là một tuyệt sắc mỹ nhân, bèn gật đầu nói:

- Đúng vậy! Phương danh đích xác gọi là Như Mộng.

Ngón tay Miêu Nghị vỗ nhẹ lên mặt bàn.

- Ngươi thông tri bên kia một tiếng, nói đêm nay bản vương qua đó.

- Tuân mệnh!

Dương Triệu Thanh ứng một tiếng, tiếp theo hai người lại ban đến một ít việc khác.

Vân Tri Thu khẽ cắn môi, bỏ đi ý niệm tiến vào, khe khẽ rời đi.

Đang đêm, Vân Tri Thu đứng trên lầu các tận mắt nhìn thấy Miêu Nghị đi tới viện tử cua Vũ Văn Như Mộng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.