Phi Thiên

Chương 429-2: Thứ hạng sau cùng (Hạ)



Đây là thứ hạng tạm thời mọi người chưa biết, nếu không nhất định Bì Quân Tử phải giật mình. Ta không những sống sót, còn có thể tiến vào top mười hai?

Những người khác bao gồm ‘Yến Bắc Hồng’ tức Miêu Nghị, toàn bộ tám mươi bảy người đều chỉ nộp lên một chiếc vòng định vị, hết thảy được xếp hạng mười ba, cũng tương đương hạng nhất từ dưới đếm lên.

Sở dĩ sẽ xuất hiện thành tích cổ quái như vậy là bởi vì vòng định vị của những người khác đều bị đại biểu Lục Thánh phái ra thu hết, những kẻ không bị thu lại bị Miêu Nghị lấy đi. Sau khi phe Vân Phi Dương thu vòng định vị của đám thủ hạ cũng không trả lại, còn thu thêm những thứ khác. Sau đó phân chia vật vô chủ của tu sĩ chết trận xuống dưới, dùng phương thức thu mua đổi vòng định vị của những người khác.

Các tu sĩ tham dự cũng vui vẻ đồng ý, được chia nhiều bảo vật một chút vẫn tốt hơn tranh thứ hạng với đại biểu sáu nước. Nếu không phải như vậy, trên tay đại biểu sáu nước cũng không có nhiều vòng định vị như vậy.

Sở dĩ trên tay bọn Cổ Tam Chính có nhiều vòng định vị như vậy là bởi vì bọn họ ở chung chỗ với Miêu Nghị, Nguyệt Dao không thu của bọn họ, đây cũng là nguyên nhân tại sao ngay cả Bì Quân Tử cũng có thể thứ hạng cao như vậy.

Sau khi bọn Vân Quảng thấy thứ hạng, thầm kinh ngạc trong lòng. Chắc chắn thứ hạng kỳ quái như vậy có liên quan tới đại biểu sáu nước bọn họ phái ra. Suy đoán sau này Lục Thánh sẽ cũng không dám làm như vậy nữa, nếu còn làm tiếp Tinh Tú Hải Kham Loạn hội sẽ phải tiêu tùng.

Mấy phe âm thầm truyền âm chất vấn người mình, biết được nhiều người như vậy đồng hạng nhất từ dưới đếm lên quả nhiên có liên quan tới người của sáu phe phái ra, đều bị người của bọn họ mua hết. Nếu như vòng định vị trên cổ tay mọi người có thể tháo xuống, suy đoán cả đám người này chỉ có một con số không to tướng.

Vị ‘Yến Bắc Hồng’ Miêu Nghị cũng khiến cho bọn Vân Quảng phải chú ý, bất quá bằng thân phận của bọn họ còn không tới nỗi cho rằng kết quả như vậy hoàn toàn thuộc về một mình Miêu Nghị. Để Miêu Nghị gánh trách nhiệm lớn như vậy trở về cũng không thể nào giải thích được với Lục Thánh, nói cho cùng không phải là Lục Thánh đột nhiên phái người nhúng tay vào chuyện này, Kham Loạn hội lần này cũng sẽ không biến thành như vậy.

Ít nhất ở trong mắt Đường Quân, ‘Yến Bắc Hồng’ làm rất tốt, thân là tu sĩ Tiên Quốc, tự nhiên nên đem hết toàn lực ra sức vì Thiên Ngoại Thiên. Cho dù có chuyện, Đường Quân cũng phải đem hết toàn lực bảo vệ ‘Yến Bắc Hồng’, nếu không sau này ai còn ra sức cho đám quyền quý bọn họ?

- Còn thiếu một chiếc chưa thu hồi!

Sau khi kiểm tra số lượng vòng định vị vài lần, tu sĩ chấp pháp giám sát Tây Tú Tinh cung đột nhiên lên tiếng nói.

Người cầm đầu trấn giữ điện này nghe vậy đi tới, sau khi xác nhận khẽ nhướng mày, sải bước đi đến bên cạnh tinh bàn bày giữa điện, chỉ thấy màu sắc vòng định vị hiển thị trên đó đã hóa thành điểm sáng màu đỏ hết thảy.

Ánh mắt của y quét qua toàn bàn, sau khi xác nhận vòng định vị đều tập trung vào một chỗ lại liên tiếp thi pháp vung tay áo, không ngừng phóng đại vị trí chỗ ở. Sau khi phóng đại tới mức lớn nhất, chỉ có thể xác nhận tất cả vòng định vị đại khái ở bên trong tòa điện này, không cách nào xác định cụ thể ở trong tay người nào.

Chỉ thấy y lạnh lẽo nhìn vòng quanh mọi người nói:

- Còn có một chiếc vòng định vị ở trong tay ai, lập tức giao ra đây. Nếu dám cất giấu, sau khi bị lục soát ra, ở Tây Tú Tinh cung cũng không ai bảo vệ được ngươi, Lục Thánh có tới cũng vô dụng!

Khẩu khí rất lớn.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, Miêu Nghị cũng đang nhìn trái nhìn phải đột nhiên ngẩn ra, như nhớ ra cái gì đó, dùng sức cắn môi chậm rãi cất bước bước ra khỏi hàng.

Thình lình thi thể của Thích Tú Hồng xuất hiện trên tay hắn, chiếc vòng định vị còn thiếu kia chính là nằm trên cổ tay nàng. Hắn không có cách nào lấy xuống, cũng không thể chém đứt cổ tay của nữ tử xấu số này.

Cảnh tượng này làm bên trong điện nháy mắt trở nên yên tĩnh, Miêu Nghị ôm thi thể Thích Tú Hồng cho người ta cảm giác tràn đầy thê lương, hắn chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía Bạch Tử Lương, ánh mắt lạnh lùng cực độ.

Bạch Tử Lương cũng không có hảo cảm với hắn, ánh mắt nhìn hắn cũng đằng đằng sát khí.

Ánh mắt Nguyệt Dao và Hồng Trần vô cùng kinh ngạc, hắn mang theo thi thể nữ nhân này bên cạnh như vậy, chẳng lẽ là ý trung nhân không thể rời xa của hắn?!

Nữ nhân luôn tương đối cảm tính, ánh mắt của hai người nhìn về phía Miêu Nghị rất phức tạp.

Một con trăn lớn đang quấn mình trên cột thình lình phóng tới, mở miệng to như chậu máu ra cắn về phía Miêu Nghị, tốc độ cực nhanh, khí thế như vậy không phải là Miêu Nghị có thể ngăn được.

Một bóng người cấp tốc lướt ra, tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt phát ra một chưởng kình thiên, khiến cho gió nổi lên vù vù trong điện.

Con trăn lớn như vậy lại bị người kia đánh cho một chưởng bay ngược trở về.

Trăn kia bay bị chấn lăng không trở về hồng quang chợt lóe, hóa thành một hán tử cường tráng, trợn mắt nhìn chăm chú về phía người xuất thủ.

Người xuất thủ không ai xa lạ, chính là Đường Quân.

‘Yến Bắc Hồng’ lập được công lớn vì Thiên Ngoại Thiên, không có tưởng thưởng cũng không thể nào để cho hắn gặp nạn. Nếu y thật sự khoanh tay đứng nhìn, không nói sau này ai còn ra sức vì Thiên Ngoại Thiên, bị một số người châm chọc một phen là không tránh được, cho nên y thân là đại biểu dẫn đội mà đến không thể nào bất kể.

Đường Quân quét nhìn trăn tinh kia một cái, chắp tay lạnh nhạt nói:

- Chuyện này về tình có thể lượng thứ được, hiển nhiên hắn cũng không phải là cố ý cất giấu, chỉ cần là người có mắt cũng có thể nhìn ra, ta nghĩ không cần ta nói nhiều.

Cơ Mỹ Mi đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói:

- Hiển nhiên tên này không thành thật, nếu không bị phát hiện, chắc là sẽ bị hắn cất giấu mang đi.

Ánh mắt nàng nhìn về phía Miêu Nghị thoáng qua vẻ oán hận, mới vừa rồi nàng đã âm thầm hỏi qua Lam Tố Tố, biết lần này con trai xuất sư bất lợi tất cả đều vì tên Yến Bắc Hồng này, quả thật là hận không thể bằm thây hắn thành muôn mảnh, dĩ nhiên lúc này tranh thủ bỏ đá xuống giếng.

Nàng vừa mở miệng, bọn Triệu Phi thảy đều lo lắng đề phòng vì Miêu Nghị, nhìn lại Miêu Nghị vẫn lộ vẻ lạnh lùng, không nhúc nhích đứng tại chỗ.

- Cơ Mỹ Mi, con trai ngươi kém cỏi bất tài, chớ có trút giận lên người của Tiên Quốc ta!

Đường Quân thình lình quay đầu lại, mắt lóe lên vẻ tàn khốc, phản bác không khách sáo chút nào, thật sự là không cho một chút tình cảm.

Sau lưng đối phương là Yêu Thánh Cơ Hoan, sau lưng y là Tiên Thánh Mục Phàm Quân, tự nhiên không cần phải sợ đối phương, lúc này làm sao y có thể nhượng bộ. Nếu thật sự để cho người giết chết ‘Yến Bắc Hồng’, không nói những thứ khác, đầu tiên chính y sẽ vô cùng mất mặt.

Đường Quân! Cơ Mỹ Mi Bị đâm trúng điểm yếu gằn giọng quát to một tiếng;

- Ta lấy chuyện luận chuyện, ngươi không nên nói nhăng nói càn sang chuyện khác!

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.