Phi Thiên

Chương 499: Xưa đâu bằng nay



Hai người tiếp nhận xem qua, sau đó không nhịn được đưa mắt nhìn nhau. Chỉ trong chớp mắt, Triệu Phi đã trở thành điện chủ của Trấn Ất điện, Tư Không Vô Úy thành Trấn Bính điện điện chủ, pháp chỉ trên tay chính là chứng minh. Nhưng họ vẫn có cảm giác nằm mộng, vừa mới đột phá đến Hồng Liên nhất phẩm, liền vinh thăng lên làm điện chủ?

Bọn họ nghe nói qua những chuyện tương tự, người ở Tinh Túc Hải Kham Loạn hội trở về một khi đạt đến cảnh giới Hồng Liên, thì có thể sẽ có được cung chủ thưởng thức trở thành điện chủ. Nếu nói là hai người không từng mong đợi như vậy, đó là giả.

Mộng tưởng trở thành sự thật, cảm giác rất mỹ diệu!

Từ giờ trở đi, từ khoảnh khắc tay hai người cầm phần bổ nhiệm pháp chỉ này, hai người chính là chư hầu nắm trong tay hàng tỷ tín đồ, quyền thế ngự trị hàng tỷ người!

- Cảm tạ cung chủ xem trong!

Hai người nhanh chóng chắp tay cảm ơn.

Đào bà bà cười ha hả, chỉ chỉ Đào Thanh Ly ở một bên:

- Dù sao hai điện cách nơi này cũng gần, có chỗ không hiểu có thể thường xuyên tới nơi này thỉnh giáo nàng ta. Ta cũng sẽ khiến nó năng đi tới đi lui tới chỗ của các ngươi.

- Dạ vâng!

Hai người lại hướng về phía Đào Thanh Ly, chắp tay nói:

- Mong Hành tẩu chỉ điểm nhiều hơn!

Đào Thanh Ly khẽ gật đầu, cấp cho hai tên một nụ cười:

- Lui tới nhiều một chút!

Điều này thật là có điểm khiến cho hai người được sủng ái mà lo sợ, dường như theo lời của Miêu Nghị thì nữ nhân này cũng không dễ nói chuyện như vậy, nên hai người nhanh chóng ứng tiếng:

- Dạ vâng!

Lại thấy Đào Thanh Ly đỡ Đào bà bà lên. Đào bà bà vừa đi vừa nói:

- Đi thôi! Đi Trấn Quý Điện giao tiếp sự tình trên tay, rồi nhanh chóng đi nhậm chức đi!

- Dạ vâng!

Hai người lại dạ thưa một tiếng, nhưng mà Triệu Phi nhanh chóng chắp tay nói:

- Cung chủ, ty chức có một chuyện muốn cầu, muốn điều Miêu Nghị vào dưới trướng ty chức.

Tư Không Vô Úy cũng chắp tay nói:

- Điều vào dưới trướng ty chức cũng giống vậy.

Đều phải rời khỏi Trấn Quý Điện rồi, tự nhiên không tiện lưu lại một mình Miêu Nghị ở đó, đưa tới địa bàn của mình cũng dễ dàng cho việc chiếu cố.

Quan trọng là..., hai người còn không có chính thức nhậm chức điện chủ, vai gánh vác vẫn là phủ chủ. Ở Trấn Quý Điện bên kia là cùng cấp bậc cùng Miêu Nghị, ngươi là một phủ chủ mang đi một vị phủ chủ của người ta thì tính là chuyện gì, dưới tay người ta tổng cộng có mười phủ chủ, hai ngươi đi còn mang đi hết một vị nữa?

Đưa người đi không thể vội vàng như thế, điều này không hợp quy củ. Hai người vừa tới Thủy Hành cung tối đa cũng chỉ là mang bộ hạ thấp hơn so với mình một cấp. Miêu Nghị khi đến Trấn Quý Điện làm phủ chủ cũng không có khả năng mang sơn chủ dưới tay Dương Khánh đi.

Đến lúc đó tìm Thân Hoài Tín cũng không tiện mở miệng, nhân cơ hội này khiến cho Đào bà bà gật đầu là thích hợp nhất.

Đào bà bà bước chân không ngừng, chỉ thấy lắc đầu nói:

- Không có quy củ này! Chờ các ngươi làm ổn chuyện trên địa bàn của mình rồi nói sau! Trước hết đi xử lý sự tình trong tay các ngươi quan trọng hơn.

Đây là cự tuyệt rồi! Hai người không nói nên lời, chỉ có thể chắp tay nói với Đào bà bà đi qua sát bên người mình:

- Dạ!

Cuối cùng, đại điện nghị sự trống rỗng chỉ còn lại hai người nhìn nhau.

Sau khi ly khai Thủy Hành cung, hai người đi thẳng tới chỗ Miêu Nghị, báo tình huống cho hắn biết, ba người trong lúc nhất thời cũng không nghĩ thông ý đồ của Đào bà bà. Miêu Nghị chỉ có thể chúc mừng hai người.

Không thể mang Miêu Nghị cùng đi, hai người có chút xin lỗi, Miêu Nghị không xem chuyện này là quan trọng, ngược lại khuyên giải an ủi hai người không cần lo lắng phí tâm, đi tới hai điện đứng vững bước chân rồi nói sau.

Hai người cần trở về Thiên Trạch phủ cùng Vân Tang phủ để tiến hành giao tiếp, không tiện dừng lại đây, lập tức rời đi.

Trấn Quý Điện bên kia vừa tiếp pháp chỉ từ Thủy Hành cung, lập tức phái người đi tới Nhị phủ giao tiếp, nguyên phủ chủ của Thiên Trạch phủ cùng Vân Tang phủ đều mừng rỡ. Hai người vốn là bị đẩy ra khỏi hai phủ, hiện giờ vị trí hai phủ lại trống chỗ, chỉ cần hơi tranh thủ là thuận theo tự nhiên quay trở lại trên đầu hai người.

Hai phủ giao tiếp hoàn tất, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy lập tức đi Trấn Quý Điện nhậm chức mới.

- Triệu điện chủ, Tư Không điện chủ, thỉnh!

Thân Hoài Tín tự mình soái lĩnh ba đại chấp sự cùng Lục Đại Hành tẩu chờ nghênh tiếp ở ngoài cung. Một đám thuộc hạ bao gồm cả Đại tiểu cô cô đều phải đi theo làm lễ ra mắt. Hai người giờ này đã là điện chủ tôn sư ngồi ngang hàng với Thân Hoài Tín, địa vị nay đã khác xưa.

Từ Kính Tùng ba người sắc mặt không dễ nhìn gì. Trước kia ngồi ở phía dưới, ngày hôm nay bàn về địa vị ngược lại thành hai người là quan trên, họ ở Thủy Hành cung lăn lộn đã nhiều năm như vậy, vị trí điện chủ của Trấn Ất điện cùng Trấn Bính điện rơi vào trên người hai vị vừa tới không lâu, hơn nữa còn là kẻ thù tu vi không bằng tự bản thân mình, tâm tình thật là khó có thể hình dung, hơi oán trách Thủy Hành cung bất công.

Thế nhưng bên trong đại điện thiết yến, ba vị Hành tẩu còn phải tiến lên mời rượu hai người, nói chút ít lời khen nịnh, trên mặt vắt ép ra nụ cười. Cái này đúng là 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, những người khác nhìn mà than vãn hít hà không dứt, cũng chứng kiến Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy vinh quang vô cùng.

Trong bàn tiệc, hai người hướng về phía Thân Hoài Tín xin một số người đi theo, một đám bộ hạ cũ cùng với thuộc hạ mới bồi dưỡng ra được tự nhiên là muốn mang đi.

Người phía dưới muốn ly khai đi theo hai người, ắt là phải lên chức phát tài rồi, lại không chiếm vị trí của Trấn Quý Điện, Thân Hoài Tín cũng không tiện cản tiền đồ của người ta, tự nhiên là nhận lời.

Triệu Phi nhân cơ hội nói ra:

- Thủy Vân phủ phủ chủ Miêu Nghị, ta muốn cùng mang đi, mong Thân điện chủ tạo điều kiện thuận lợi cho.

Đào bà bà bên kia không cho phép, hắn muốn từ chỗ Thân Hoài Tín nơi này hạ thủ thử xem một chút.

Thân Hoài Tín ngẩn ra, ánh mắt quét về phía Từ Kính Tùng ba người, cười nhạt nói:

- Phiêu phủ chủ ở chỗ này cũng là phủ chủ, đi qua bên kia của ngươi nhiều nhất cũng là phủ chủ, truyền ra ngoài còn tưởng rằng Trấn Quý Điện của bổn tọa không thể dung người. Như vậy đi, nếu như Triệu điện chủ thật có lòng, không ngại lên tiếng với phía cung chủ thử, đến lúc đó Thân mỗ cũng tiện có cái bậc thang mà hạ đài.

Ba người đi hết hai vị, giờ này chỉ còn lại một người đối nghịch cùng ba đại Hành tẩu, hắn sao có thể dễ dàng thả cho đi như vậy, huống chi Triệu Phi mang người vốn là đồng cấp ở Trấn Quý Điện đi cũng không hợp quy củ, cho ngươi người cấp bậc thấp hơn cho ngươi mang đi là nễ mặt mũi của ngươi, nhưng cho ngươi mang người đồng cấp với ngươi đi tính toán là chuyện gì chứ? Ngươi là điện chủ Trấn Ất điện, chứ không phải là Trấn Quý Điện điện chủ, không thể do ngươi nói ra là được, cái đạo lý này phải phân cho rõ ràng.

Triệu Phi cười cười nâng chén, không tiếp tục nói ra nữa, hiểu biết không thể đòi được người rồi. Đào bà bà bên kia cũng nói không hợp quy củ, đã cự tuyệt rồi vậy.

Ai ngờ Tư Không Vô Úy lại chỉ về phía Cao Thắng Cao chấp sự đang ngồi, nói:

- Thân điện chủ, ta xem Cao chấp sự năng lực xuất chúng, không bằng Thân điện chủ nễ mặt mỏng của ta, nhường hắn cho ta đi.

Trong điện trong nháy mắt đồng loạt nhìn về phía Cao Thắng. Cao chấp sự nghe vậy đã sợ tới mức ly rượu trên tay chấn động một cái, rượu cũng sánh ra ngoài, trợn to mắt nhìn Thân Hoài Tín.

Đây là trả thù! Trắng trợn trả thù! Ai cũng biết hắn lúc trước nói qua là phải chém ba người Triệu Phi, thật sự nếu mang đi Trấn Bính điện, Cao Thắng đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

Thân Hoài Tín mỉm cười:

- Tư Không điện chủ đều nói Cao chấp sự năng lực xuất chúng, Trấn Quý Điện ta tự nhiên cũng cần, huống chi loại chuyện như vậy không thể miễn cưỡng, cũng cần phải được Cao chấp sự người ta đồng ý chứ phải không? Cao Thắng, ý của ngươi như thế nào, có nguyện đi không? Nếu như nguyện ý, bổn tọa liền cho ngươi tự do rời đi!

Bất luận cảm quan đối với Cao Thắng như thế nào, trước mắt liên can đến mặt mũi của thủ hạ dưới tay, không có khả năng biết rõ thủ hạ gặp nguy hiểm còn không ra mặt bảo vệ một phen, để tùy ý cho người ngoài làm thịt.

Cao Thắng tự nhiên không đáp ứng, điện chủ đã đưa nấc thang đến, tự nhiên là nhanh chóng leo xuống theo:

- "Ty chức nguyện tiếp tục đi theo điện chủ!

Ba vị điện chủ cười ha hả, coi như chưa phát sinh qua chuyện gì, cứ như vậy cho qua không đề cập nữa.

Trong bàn tiệc Thân Hoài Tín khách sáo giữ Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy ở lại thêm mấy ngày, để hắn tận tình địa chủ.

Vốn là lời khách sáo, ai ngời Triệu Phi sau khi trầm ngâm một phen, gật đầu nói:

- Nếu là điện chủ nể tình, hai ta cũng không có thể không tiếp, ở lại nhiều sợ là không được, bên kia vẫn chờ chúng ta đi giao tiếp, chi bằng là ở lại thêm một đêm đi.

Thân Hoài Tín trong lòng ít nhiều có chút không nói nên lời, nhưng mà bề mặt vẫn là rất nhiệt tình.

Kết quả Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đặt chân tại biệt viện đêm đó liền sai người thỉnh cầu Từ Kính Tùng, Kỷ Trạch cùng Hoàng Kế Trường đến.

Ba người vừa đến, Triệu Phi cho người lui xuống, cùng Tư Không Vô Úy đi tới trước mặt ba người, lạnh lùng hỏi:

- Ba vị Hành tẩu, có biết hai người chúng ta mời các ngươi đến đây là vì chuyện gì không?

Ba người mơ hồ đoán được một chút, nhưng cùng chắp tay trả lời:

- Không biết! Thỉnh cầu nhị vị điện chủ chỉ giáo.

Triệu Phi khoát tay nói:

- Nói chỉ giáo thì quá dối trá rồi, chúng ta nói trắng ra, hai người ta sở dĩ dừng lại thêm một đêm, chính là muốn nói chuyện một chút cùng ba vị Hành tẩu. Hai chúng ta mặc dù ly khai Trấn Quý Điện, nhưng mà sự tình Miêu Nghị chúng ta sẽ không thể không quản, hi vọng ba vị không nên làm cho sự tình tuyệt luôn.

Từ Kính Tùng hít sâu một hơi nói:

- Nhị vị điện chủ có phải lầm một chuyện hay không, chúng tôi nghe lệnh Trấn Quý Điện điện chủ, nhị vị điện chủ điều khiển đến trên đầu ba người chúng ta dường như không hợp quy củ ha?

Triệu Phi nhàn nhạt hỏi:

- Nói như vậy, ngươi là cần phải quyết tâm cùng đối nghịch vùng Miêu Nghị phải không?

Từ Kính Tùng trả lời:

- Triệu điện chủ lời này sai rồi, bản Hành tẩu sẽ không cố ý đối nghịch cùng bất kỳ kẻ nào, hết thảy đều là dựa theo quy củ của Trấn Quý Điện mà hành sự.

Một bên Tư Không Vô Úy đột nhiên hắc hắc một tiếng, chỉ vào lỗ mũi hắn nói:

- Đừng có ở chỗ này quanh co lòng vòng, hôm nay ta đem lời này đặt ra ở đây, dám động tới một sợi tóc của Miêu Nghị thử xem, ta sẽ đem cái đầu của ngươi vặn ra làm trái cầu mà đá. Đừng tưởng rằng núp ở Trấn Quý Điện thì chúng ta không thể làm thế nào với người. Chuyện người khác không dám làm không có nghĩa là chúng ta không dám làm!

Từ Kính Tùng lập tức trợn mắt nhìn chòng chọc. Triệu Phi liếc xéo, dùng một câu nói chận ngay:

- Thế nào? Ngươi muốn hiện tại thử nhìn một chút hả?

Kỷ Trạch cùng Hoàng Kế Trường nhanh chóng kéo Từ Kính Tùng lại, cùng trả lời:

- Nhị vị điện chủ chỉ giáo chúng ta nhớ kỹ rồi, nếu như không có gì chuyện khác, chúng ta cáo lui!

- Cút đi!

Tư Không Vô Úy vung tay lên, thật đúng là một chút cũng không khách khí.

Từ Kính Tùng ba người mặt mày xạm đen ly khai biệt viện...

Ngày kế, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy vừa khỏi Trấn Quý Điện đi nhậm chức, Từ Kính Tùng liền một mình đi tới thương hội phân hội trong Trấn Quý thành.

- Từ Hành tẩu!

Chử Triết Huy vừa nhìn thấy hắn liền khách khí lên tiếng chào hỏi, đưa tay dẫn đường nói:

- Đi vào mật thất nói chuyện!

Hắn còn tưởng rằng Từ Kính Tùng tới tìm hắn để giao dịch, bằng không Từ Kính Tùng không có chuyện gì cũng sẽ không tới tìm hắn.

Ai biết Từ Kính Tùng lại khoát tay nói:

- Không vội, Tô chưởng quỹ có ở nhà hay không?

Chử Triết Huy ngẩn ra, ngay sau đó cười nói:

- Có! Từ Hành tẩu có chuyện gì không?

- Phiền dẫn kiến giúp ta một chút.

- Ha ha! Tốt, vậy ngươi xin chờ một chút, ta sẽ đi thông báo!

Chử Triết Huy thỉnh cầu hắn ngồi chờ một chút, nhanh chân rời đi.

Không bao lâu đã trở lại, thỉnh cầu Từ Kính Tùng cùng hắn đi, nói Tô chưởng quỹ ở phía sau viện chờ hắn.

Dẫn hắn và Tô Yên Nhiên gặp mặt xong, Chử Triết Huy lui xuống, Tô Yên Nhiên cũng dẫn Từ Kính Tùng tránh ở bên trong tĩnh thất.

Thật ra Tô Yên Nhiên đã mơ hồ đoán được ý đồ Từ Kính Tùng đến đây, nếu không Từ Kính Tùng sẽ không cố ý tìm đến nàng. Sau khi bốn bề vắng lặng, chủ động thử hỏi:

- Từ Hành tẩu là vì chuyện đó mà đến?

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.