Phi Thiên

Chương 624-2: Lão Nhị hết thuốc chữa (2)



Đây quả thực là tình cảnh làm người ta giận sôi! Miêu Nghị trợn mắt há hốc mồm, có thể nói hoàn toàn kinh hãi, chấn kinh đến khó tin nói:

-... Phật quốc làm sao lại để cho một người đàn ông như hắn làm chủ trì am ni cô?

Nguyệt Dao ngẩng đầu lên nói:

- Ta cũng cảm thấy kỳ quái, hỏi nhị ca mới biết được, am ni cô là chính bản thân hắn yêu cầu, nhưng ‘Tuyết Y am’ mà hắn ở lại là Thất Giới đại sư tự mình chọn lựa cho hắn, Thất Giới đại sư cũng có thể gọi là hao tổn tâm tư, ‘Tuyết Y am’ này chọn không đơn giản, ni cô bên trong phải nói là vô cùng xinh đẹp. Nếu không phải có Thất Giới đại sư ra mặt, Phật quốc làm sao có thể đáp ứng nhị ca đến làm chủ trì ở am ni cô, cũng không biết Thất Giới đại sư nghĩ thế nào, biết rõ nhị ca là một hoa hòa thượng, còn đưa hắn đến một nơi như vậy.

Vẻ mặt Miêu Nghị co quắp hồi lâu, chuyện này đúng là ngoài tầm tay với, hắn cũng không quản được, muốn xen vào cũng đã muộn, chỉ có thể cắn răng nói:

- Hi vọng lão Nhị không nên quá phận, nếu không ta sẽ cắt đứt chân của hắn!

Thanh âm của Nguyệt Dao đột nhiên hạ thấp vài phần:

- Làm loạn quá cũng không thể, thân thể của nhị ca hiện tại không tốt lắm.

Miêu Nghị lại cả kinh:

- Lão Nhị có chuyện gì?

Nguyệt Dao xấu hổ nói:

- Cũng không có gì, chính là trên người bị Thất Giới đại sư dùng một chút cấm chế mà thôi.

Miêu Nghị cau mày hỏi:

- Cấm chế gì? Có nặng lắm không?

Nguyệt Dao đột nhiên trở mặt nói:

- Ai da! Đại ca đừng hỏi nữa, ta nói không nên lời, tóm lại là cấm chế phòng bị đàn ông các ngươi làm chuyện xấu. Lần sau ngươi có gặp nhị ca thì tự mình hỏi đi, dù sao nhị ca không biết xấu hổ, không biết hổ thẹn, cái gì cũng nói gì, nhị ca thật quá đáng ghét... Nhưng ở điểm này, đại ca ngươi phải học tập nhị ca, nhị ca vừa nhìn thấy ta liền nói muốn hoàn tục, cưới ta làm vợ.

Miêu Nghị thật sụ không biết nói gì nữa:

- Lão Nhị đúng là hết thuốc chữa. Nói một chút về ngươi đi, ngươi ở Thiên Ngoại Thiên thế nào?

- Ta sống rất tốt, trong số sư huynh muội, sư phụ đối với ta tốt nhất.

- Lão Tam, ta hỏi ngươi một chuyện.

Miêu Nghị lặng yên một lát, rồi trầm ngâm nói:

- Nếu có một ngày, ta nói là nếu, nếu có một ngày ta và sư phụ ngươi trở mặt, ngươi sẽ đứng về bên nào?

Nguyệt Dao cả kinh:

- Đại ca, ngươi đang nói mê sảng gì vậy? Sư phụ của ta và ngươi không thù không oán, ngươi và nàng trở mặt làm gì? Hơn nữa, ngươi hoàn toàn không thể làm đối thủ của sư phụ ta.

- Ta chỉ nói là nếu.

- Ta không trả lời vấn đề này.

Miêu Nghị khẽ mỉm cười, không ép nàng nữa, hỏi:

- Sư phụ của ngươi tu luyện công pháp gì?

Câu hỏi này làm Nguyệt Dao ngây ngẩn cả người, muốn nói lại thôi một lúc lâu.

Miêu Nghị khoát tay nói:

- Ta chỉ tò mò Tiên Thánh danh chấn thiên hạ tu luyện kỳ môn nào thôi, nếu không tiện nói thì thôi.

Nguyệt Dao mặc nhiên nói:

- Sư phụ của ta tu luyện công pháp tên là ‘Cửu Trọng Thiên’, đại ca, thứ ta có thể nói cho ngươi cũng chỉ cs cái này, ở trước mặt sư phụ ta đã lập lời thề, không tiết lộ ra ngoài công pháp tu hành, nếu tiết lộ... Lời thề này cũng bao gồm cả đại ca và nhị ca.

Cửu Trọng Thiên! Miêu Nghị ghi nhớ, ha hả cười nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không bắt ngươi tiết lộ công pháp, ta chỉ hỏi một chút, sẽ không làm khó ngươi đâu.

Nguyệt Dao lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, nàng thật sự sợ đại ca sẽ ép nàng giao ra công pháp tu hành của Tiên Thánh, như vậy mình thật sự rơi vào thế khó xử, người khác có thể trực tiếp không để ý tới, nhưng người này là đại ca của mình, nếu đại ca đã muốn tu vi tinh tiến, mình có thể cự tuyệt sao?

- Lão Tam, hiện tại ngươi tu vi của ngươi là cấp gì?

Miêu Nghị lại hỏi.

Trên mi tâm Nguyệt Dao lập tức lộ ra một đóa Hồng Liên tam phẩm:

- Tháng trước mới đột phá đến Hồng Liên tam phẩm!

Miêu Nghị chậc chậc nói:

- Công pháp tu hành của Tiên Thánh quả nhiên bất phàm.

- Chẳng qua tiền kỳ tiến độ nhanh, hậu kỳ càng ngày càng chậm, hiện tại tốc độ tu luyện của ta đã chậm xuống rất nhiều, đột phá đến tứ phẩm còn không biết tới khi nào. Đại ca hiện tại xú danh khắp nơi, nghe nói tu vi cũng đột phá đến Hồng Liên, nếu là sự thật, vậy tiến độ tu hành của đại ca cũng không chậm.

- Tiến độ của ta không đáng nhắc tới! Lão Tam, ta muốn lĩnh giáo một chút công pháp tu hành của Tiên Thánh, có hứng thú cùng đại ca đấu thử một chút?

Đấu thử? Trong mắt Nguyệt Dao hiện lên vẻ giảo hoạt, từ nhỏ nàng đã bị đại ca dạy dỗ, bây giờ... Lúc này gật đầu nói:

- Được!

- Đi! Chúng ta tìm một chỗ vắng vẻ!

Miêu Nghị vẫy tay một cái, hai người trước sau vút không rời đi.

Một đường trên không trung tìm tòi, sóng vai cùng bay, Nguyệt Dao thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn Miêu Nghị, phát hiện đại ca trước mặt cương nghị hơn rất nhiều so với khi còn bé, khí khái nam tử mười phần, cả người anh khí bừng bừng...

Sau khi tìm được một chỗ thâm sơn hoang dã, không có tung tích con người, hai người song song giáng xuống, phân chia hai đầu, đứng đối mặt mấy chục thước.

Bốn mắt nhìn nhau, một người mi tâm lộ ra tam phẩm Hồng Liên, một người mi tâm lộ ra nhất phẩm Hồng Liên, ‘mỹ nam tử’ ngọc thụ lâm phong, vô cùng xinh đẹp Nguyệt Dao ngoắc ngoắc ngón tay, nói với Miêu Nghị:

- Đại ca! Cho ngươi động thủ trước!

Tinh thần Miêu Nghị rung lên, muốn nhìn thấy công pháp của đệ nhất cao thủ Tiên quốc có chỗ gì bất phàm, tu sĩ Hồng Liên tiếp xúc trước mắt, ngoài tu vi cao hơn mình một chút, những phương diện khác cũng không đáng giá nhắc tới, vậy không biết có phải kiến thức của mình nông cạn hay không.

Hôm nay vừa vặn lão Tam ở chỗ này, cho nên cũng không khách khí, phất tay lăng không bổ tới một chưởng.

Nguyệt Dao vung tay áo, ầm! Hai lực đạo pháp cùng đụng vào nhau nổ bung, liên lụy mặt đất ầm ầm bị lật lên. Vung tay áo vẩy lại, một luồng khí lãng xông ra, trong bụi đất nổ tung giống như đọng lại một đạo chưởng ảnh to lớn, giống như muốn nghiền nát tất cả hướng về phía Miêu Nghị.

Bá! Miêu Nghị nhanh chóng lóe ra, chạm mặt xông về phía chưởng ảnh đánh đến.

- Cẩn thận!

Nguyệt Dao có thể nói là cả kinh, nàng không ngờ Miêu Nghị lại không né tránh, ngược lại còn cứng rắn đối đầu, phải biết rằng tu vi của nàng cao hơn Miêu Nghị hai cấp, nàng sợ sẽ đả thương Miêu Nghị.

Lại không thấy một cánh tay Miêu Nghị lật ngược thành nắm quyền. Một đoàn hỏa diễm vô hình bọc quả đấm đánh ra, đụng vào chưởng ảnh bụi đất, dễ dàng phá vỡ.

Không cần năng lực phá pháp cường hãn của Thượng Tinh hỏa quyết, dựa vào tu vi của hắn muốn cứng đối cứng với Nguyệt Dao căn bản không được. Ở Xuân Hoa lâu Đô thành, khi vật lộn hắn đã lĩnh ngộ được bí quyết.

Ầm! Chưởng ảnh nổ tung, pháp lực ngưng tụ sụp đổ cuốn loạn, bên trong bụi đất phấp phới, thân ảnh Miêu Nghị đã giết ra ngoài, lăng không một chưởng đánh ra.

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.