“Ân” Hữu Nhàn nghiêm trang gật đầu “Gọi ta là Vũ Công cũng được, tam huynh đệ.”
“Người nói tam cái gì cơ………”
Hai người toát mồ hôi lạnh………
Xem ra những ngày tiếp theo, bọn họ sẽ bị vị nương nương này dày vò rồi……….
______________________
“Ê ê ê, hiện tại đệ đệ của chúng ta đang tắm rửa, phải dùng nhà tắm nửa canh giờ, các ngươi ra ngoài tắm đi.”
Vũ Thuật và Vũ Nghệ đứng trước cửa nhà tắm, trông cửa cho Hữu Nhàn.
“Nhà tắm không phải là của riêng ba huynh đệ Vũ gia các ngươi, dựa
vào cái gì mà không cho chúng ta vào tắm?” Một nam nhân da ngăm đen bất
mãn oán giận.
“Đúng đấy, mọi người đều tập huấn cả ngày, đến tối còn phải dạ huấn, đều muốn tắm sớm để giải lao, chỉ có đệ đệ của các ngươi mà muốn chiếm
lấy cả một cái nhà tắm to như vậy, ngay cả Vương gia cũng không có kiểu
cách như thế! Cũng có phải nữ nhân đâu mà không được nhìn, thật sự là
quá đáng!”
Đám binh lính vây xem cũng hùa theo.
“Nói nhiều, các ngươi thử nói thêm nữa xem, huynh đệ chúng ta sẽ cho các ngươi thưởng thức Thiết Quyền lợi hại của Vũ gia.
Vũ Nghệ và Vũ Thuật đi quyền uy hiếp.
Đám người ồn ào lui ra phía sau vài bước, tuy không phục, nhưng vẫn không dám lên tiếng.
Năng lực tác chiến và thể lực của hai huynh đệ Vũ gia đều thuộc loại
nhất nhì trong quân đội, nếu như đánh nhau, thì cho dù bọn họ người đông thế mạnh cũng không có khả năng chiếm ưu thế.
Tiếng nước ngừng lại, ccwar nhà tắm “kẽo kẹt” mở ra, Hữ Nhàn đã thay nam trang bước nhanh, uy vũ đi tới.
Mọi người nhìn thiếu niên thanh tú trước mắt, mĩ nam tử có hai bên ria mép, ai cũng trừng to mắt.
Bị Vũ Thuật và Vũ Nghẹ nói dối, nên bọn họ cũng tưởng Hữu Nhàn là tiểu nhi tử của Vũ gia mới tòng quân.
Hữu Nhàn chắp tay lại, hơi nhăn trán thở dài
“Các vị huynh đệ, đa tạ! Bởi vì tiểu đệ từ nhỏ đã rất kỳ quái, chỉ
muốn tắm một mình, mang lại nhiều bất tiện cho các vị, mong các vị thứ
lỗi. Sau này nhất định sẽ chờ mọi người tắm xong, sẽ không để chuyện như ngày hôm nay phát sinh nữa.”
Thực ra thì Hữu Nhàn đang tắm trong nhà tắm, nghe thấy bên ngoài có
tiếng ồn ào, tắm cũng không thoải mái nữa, liền nhanh chóng mặc y phục
đi ra.
Dù sao thì làm lỡ thời gian nghỉ ngơi của binh sĩ cũng là làm lỡ công việc hẳ hắn.
“Vẫn là tam đệ của Vũ gia hiểu chút đạo lý.”
Phía dưới có người khen Hữu Nhàn.
“Các huynh đệ, chúng ta nhanh vào tắm rửa đi, không phải buổi tối còn phải tập huấn sao?”
Hữu Nhàn nhắc nhở mọi người, ừa rồi ở bên trong thấy có người nhắc tới.
“Được! Huynh đệ húng ta mau vào tắm thôi!”
Người đi đầu hét to, binh lính cao lớn, dường như đẫ rất nóng nhanh chóng cởi áo giáp.
Mười mấy binh lính như ong vỡ tổ chạy ùa vào nhà tắm.