“Tránh ra! Tránh ra! Ngươi đừng mơ tưởng đối với…….công tử của ta vô lễ!”
Tử Ngọc nhịn không nổi liền tiến lên kéo nữ nhân đang bám dính trên người Hữu Nhàn ra.
“ Tuấn mĩ công tử,ngài đã vào đến đây rồi,ngài còn lo sợ gì nữa,chúng ta sẽ hảo hảo hầu hạ ngài a”
Nữ nhân giống như động tình lại một lần nữa hướng trên người Hữu Nhàn cọ cọ, Hữu Nhàn bối rối né tránh sự nhiệt tình của nàng ta.
Tú bà liếc mắt một cái liền nhận ra khách nhân bên này mặc quần áo
sang trọng ,viền mép còn khảm nạm vàng,bình thường chỉ có quận vương cao quý mới có thể được mặc y phục loại này.
“ Đi đi đi !”
Tú bà vỗ vỗ lên vai nữ nhân,ý bảo nàng lui ra.
Nữ nhân mất hứng liếc mắt nhìn Hữu Nhàn một cái,tiếc nuối quay người rời đi,có vẻ như là đi tìm kiếm mục tiêu khác.
Hữu Nhàn cuối cùng cũng thở dài nhẽ nhõm.
“ Ôi a! Hai vị công tử,nhìn hai vị hẳn là lần đầu tiên đến chỗ chúng tôi?”
Tú bà nhiệt tình hỏi,chỉ cần nhìn phản ứng của hai người cũng biết là lần đầu tiên tới nơi này tìm vui
“ Chúng ta nơi này, các vị cô nương đều đã qua tuyển chọn kĩ
lưỡng,mỗi người đều là mỹ nhân thướt tha dịu dàng khó gặp, xin hỏi công
tử là muốn tìm cô nương như thế nào?”
Hữu Nhàn nhíu mày suy nghĩ một hồi,đột ngột hỏi.
“ Thuộc vương gia thường thích loại nào?”
“ Thuộc vương gia?” Tú bà hơi nhíu lại cặp mắt tí hí,kinh hỉ hỏi, “ Ngài biết vương gia?”
Hữu Nhàn kiêu hãnh gật đầu.
“ Đương nhiên,chúng ta rất thân thuộc !”
Nàng đường đường là vương phi của hắn,có thể không biết tướng công của mình được sao?
Tú bà cười đến rách cả miệng.
“ Vậy thật là tốt,thuộc vương gia là khách quen của chúng ta,còn bao
cả hoa khôi của Yến Vi các chúng ta,còn rất chiếu cố việc buôn bán của
chúng ta nha.”
Quen biết Thuộc vương gia,nhất định cũng là quan lớn trong triều,nhất định phải giữ lại,sau này sẽ có thêm một vị khách lớn nha.
Hữu Nhàn tức giận tới thiếu chút nữa nội thương,mất rất nhiều sức lực mới có thể ngăn máu ghen đang cuồn cuộn nổi lên trong lòng lại.
“ Ta muốn gặp hoa khôi!”
Nàng cũng muốn nhìn xem,là nữ nhân như thế nào mà cũng dám cùng nàng tranh tướng công?
Tú bà làm ra vẻ khó sử
“ Nhưng là Linh Lung cô nương đã được vương gia bao riêng,chỉ tiếp
đãi một mình Thuộc vương gia,không tiếp bất cứ một khách nhân nào khác”
“ Ta muốn gặp nàng,xem xem nàng ta có bao nhiêu lợi hại,ngay cả gặp mặt cũng không thể gặp sao?”
Hữu Nhàn ngang ngược đi lên lầu,trừng mắt nhìn tú bà,quát lớn.
“ Không phải không thể gặp ,mà là Linh Lung cô nương đang tiếp đãi Thuộc vương gia,thật là không có cách nào khác.”
“ Cái gì?! Nàng đang hầu hạ Thuộc Phong? !”
Nàng tức giận đến mức muốn đánh người.
Hữu Nhàn dù không hiểu hết chuyện nam nữ,nhưng ít nhất hai từ “ hầu hạ” nàng nghe là vẫn hiểu được.
Chắc chắn là giống như đêm đó,Thuộc Phong đối sử với nàng
“ Công tử không cần quá để ý,chỉ cần Linh Lung cô nương có thời gian
rảnh ta liền an bài để nàng ta cùng ngài gặp mặt một lần,ngài xem,như
vậy có được không a?”
Tú bà khom lưng,lễ phép nói.
Tú bà hẳn là hiểu sai ý của Hữu Nhàn,tưởng rằng Hữu Nhàn là ngưỡng mộ nhan sắc của Linh Lung, đối với Thuộc vương gia là ghen tị.
“ Không được ! Ta mốn nàng ta gặp ta ngay lập tức!”
Nam nhân của nàng đang bị nữ nhân khác chạm vào,nàng sao có thể ngồi yên một chỗ mà nhìn?