Phiên Dịch Viên Của Tổng Giám Đốc Độc Tài

Chương 17: Điềm báo chẳng lành



Đúng vậy, người này là...

" Tăng Nhu Đình ". Thật sự là cô rồi, không nghĩ Tăng Nhu Đình lại xuất hiện ở đây. Trí nhớ của cô vốn tốt, đối với bạn bè mặc dù quan hệ không thân quen nhưng vẫn không có quên.

" Là cô, sao cô lại ở đây? "

Vân Thiên Nhược ngạc nhiên hỏi, bao năm rồi không gặp, Vân Thiên Nhược đúng là không ngờ.

" Vân Thiên Nhược, cô còn nhớ tôi, lâu rồi không gặp! ". Trong lòng thầm oán giận, cô tại sao không thể ở đây. Ngược lại là cô ta, sao lại có thể làm việc ở đây cơ chứ?

Tăng Nhu Đình cũng không ngờ, người sáng nay bước ra khỏi phòng Trình Dật Hàn lại là Vân Thiên Nhược. Qua lời bàn tán của mọi người, Tăng Nhu Đình biết được mọi chuyện. Tăng Nhu Đình đến để xác minh xem có phải là Vân Thiên Nhược từng học chung trường phổ thông năm xưa. Hóa ra đúng thật là cùng một người, nhà Vân Thiên Nhược ngay bên cạnh nhà Nhạc Lam Tịch nên mỗi lần đến nhà Nhạc Lam Tịch đôi khi sẽ gặp Vân Thiên Nhược. Tính tình trầm, ít nói của Vân Thiên Nhược, cô nhìn không thuận mắt.

" Đúng vậy, lâu rồi không gặp, cô đây là...".

Vân Thiên Nhược, ngày hôm nay lại liên tiếp gặp 2 vị cố nhân.

" Tôi là thư kí của tổng giám đốc.. ".

Tăng Nhu Đình bỗng ghé sát tai Vân Thiên Nhược nói nhỏ:

" Và cũng là tình nhân của anh ấy! ".

Trong đầu Vân Thiên Nhược " oanh " một tiếng.

Không chờ Vân Thiên Nhược nói gì, Tăng Nhu Đình nói tiếp:

" Tôi đến để chào hỏi cô thôi, không có ý gì khác! Tôi còn có việc, tôi đi trước! ".

Vẻ mặt đắc ý của Tăng Nhu Đình, tất cả Vân Thiên Nhược đều thu vào mắt. Cũng không có đáp lại, nhìn bóng dáng cô ta biến mất, mơ hồ lắc lắc đầu,nhẹ thốt lên:

" Không thể nào, Tăng Nhu Đình là bạn thân của Nhạc Lam Tịch a!"

Nhạc Lam Tịch năm đó lại là người Trình Dật Hàn yêu, nếu không phải do cô thì...

Trùng hợp như vậy sao, một lúc cả Trình Dật Hàn và Tăng Nhu Đình cùng xuất hiện sau bao lâu không gặp. Vân Thiên Nhược không nghĩ sẽ muốn gặp lại, khi nhìn thấy họ cô lại cảm thấy tội lỗi. Chuyện năm xưa chính là Vân Thiên Nhược gián tiếp gây nên cái chết của Nhạc Lam Tịch.

Gặp Trình Dật Hàn, Vân Thiên Nhược sẽ thấy bóng dáng Nhạc Lam Tịch thân mật khoác tay anh. Gặp Tăng Nhu Đình, Vân Thiên Nhược sẽ thấy bóng dáng của Nhạc Lam Tịch trêu ghẹo thân thiết cùng bạn thân. Vân Thiên Nhược sẽ thấy rất nhiều, rất nhiều bóng dáng của Nhạc Lam Tịch, thấy Nhạc Lam Tịch như thế nào nặng nề té xuống.

Nhạc Lam Tịch mất, mọi người đều nghĩ là do tai nạn giao thông. Chiếc xe đâm Nhạc Lam Tịch năm đó đã chạy thoát ngay sau đó, công an truy lùng nhưng lại không có tin tức gì. Ba mẹ Nhạc Lam Tịch vì quá đau thương mà đã chuyển đi đâu đó, Vân Thiên Nhược cũng không rõ. Vân Thiên Nhược và Nhạc Lam Tịch gần nhà quan hệ tuy là không tệ, nhưng không phải là thân thiết đi đâu cũng có nhau.

Vân Thiên Nhược khiến cho Trình Dật Hàn mất đi một người mà anh ấy yêu sâu đậm. Vân Thiên Nhược khiến cho Tăng Nhu Đình mất đi một người bạn thân. Vân Thiên Nhược khiến cho Nhạc gia mất đi đứa con duy nhất. Vân Thiên Nhược khiến cho trường phổ thông A mất đi một hoa khôi xinh đẹp động lòng người. Vân Thiên Nhược khiến cho bản thân mất đi một người bạn hàng xóm. Vân Thiên Nhược khiến cho... rất nhiều, rất nhiều.

Từ năm đó, Vân Thiên Nhược lựa chọn sống yên lặng, khép nép. Cô đã vốn không có thân quen với người lạ, lúc đó cô ai cũng không muốn biết. Thậm chí bạn học cũng là rất ít qua lại. Cô suốt ngày vùi đầu vào việc học, không chơi đùa như bạn bè cùng lứa. Như vậy là để dày vò bản thân, mặc dù là bạn thân của Trương Băng Khanh nhưng cả hai rất ít khi tâm sự. Bạn thân như là cảm thấy hợp nhau, là người nói chuyện với Vân Thiên Nhược khi Vân Thiên Nhược không muốn tiếp xúc với một ai cả.

Vân Thiên Nhược như là Thiên Sát Cô Tinh, vừa mới ra đời bà nội mất, mấy năm sau ba cô bị bệnh nặng qua đời. Mẹ con cô trả qua cuộc sống cực khổ. Đến 17 tuổi, vì cô mà Nhạc Lam Tịch ra đi vào tuổi đẹp nhất của đời người.

Thử hỏi, một người có quá khứ đau buồn và trên vai như đầy tội lỗi. Làm sao có thể luôn luôn hòa đồng cùng mọi người. Cô chính là sao chổi, có thể  tránh xa ai, cô sẽ tránh xa họ. Cô lại không muốn mình gieo rắc xui xẻo cho mọi người.

Vân Thiên Nhược ngồi ngẩn người, không để ý thấy những đồng nghiệp bàn luận.

" Cô ta là làm sao vậy, vẻ mặt bi thương như thế? ". Lý Tiểu Y lên tiếng

Lâm Đồng gật đầu cảm thán:

" Đúng vậy đó, từ lúc nói chuyện với thư kí Tăng sắc mặt liền thay đổi "

" Các cô nói, có phải rất đáng nghi không. Ngày đầu tiên đã được gặp giám đốc rồi, chúng ta làm đã lâu nhưng số lần gặp cũng thật hiếm hoi "

Qua lời nói, vẻ mặt của Trà Khiết hiển rõ ganh ghét, không phục.

" Vậy nên, cô ta chắc là đã đắc tội với thư kí Tăng rồi. Trên dưới công ty, ai cũng biết cô ấy là người của Tổng Giám Đốc ".

" Thêm nữa, công ty X mặc dù quan hệ rộng rãi với Thái Lan nhưng chỉ 3 người chúng ta thôi đã đủ rồi. Tự nhiên lại xuất hiện cô ta, để cô ta làm một mình là đáng. Không phải gây phiền phức cho chúng ta ".

" Công việc đều bị quản lí Giản đưa cho cô ta hơn phân nửa rồi, chúng ta chỉ cần xem để điều chỉnh lại một lượt".

" Xem ra, có cô ta, cũng thoải mái thật, không phải bận rộn ".

Mỗi người một lời chính là không ưa gì Vân Thiên Nhược. Đây chỉ là ngày đầu tiên đi làm, lại không mấy suôn sẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.