Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 234



Lý Cường cười nói: " Có một điều kiện, đánh với ta một trận."

Hiên Long lại càng hoảng sợ, nghĩ thầm Lý Cường thật sự không biết trời cao đất rộng, thực lực của Đức Lưu Hành hắn quá rõ, cho dù hắn không xuất ra Hình Thiên tiên khí, nhưng Lý Cường cũng không có khả năng đánh thắng hắn được, ngay cả ngang tay cũng không có khả năng, điều kiện này của Lý Cường chính là điều kiện muốn tìm chết. Hắn không nhịn được bật thốt lên: " Lão đệ...ngươi sống chán rồi sao?"

Đức Lưu Hành ha ha cười to, bộ râu rậm cũng bay múa lên, hắn đột nhiên có chút hảo cảm với Lý Cường, có thể nói thẳng trước mặt hắn như vậy còn thật không đơn giản. Hắn giống như bị người gãi trúng chỗ ngứa, không khỏi hai mắt tỏa ánh sáng, lớn tiếng nói: " Được! Không có chuyện, ngươi muốn đánh thế nào?"

Trong lòng Lệ Cấm Thiên Quân cũng có chút kỳ quái, không biết Lý Cường suy nghĩ cái gì.

Lý Cường cười nói: " Chỉ là đánh nhau thì không gọi là điều kiện nữa, điều kiện của ta là – ta có thể đánh, ngươi lại không thể hoàn thủ."

Đức Lưu Hành cả kinh kêu lên: " Cái gì?"

Hiên Long lập tức hiểu được ý tứ của Lý Cường, hắn nhịn không được cười rộ lên, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này đúng là một tiểu yêu quái.

Lệ Cấm Thiên Quân cũng cười to nói: " Tốt, đó mới là điều kiện! Lão đệ, Đức Lưu Hành đại nhân đích thật là một người luyện công rất tốt, ha ha."

Đức Lưu Hành cuống quýt lắc đầu, hắn không nghĩ tới Lý Cường lại xuất ra điều kiện như vậy, nhưng hắn cũng không thèm để ý, dựa vào thực lực của La Thiên Thượng Tiên, hắn nghĩ cho dù Lý Cường có tu luyện tu hần Thiên Tiến Chương thì công lực cũng không cao được tới bao nhiêu, vì có thể có một viên Vật Uẩn Thần Đan, như vậy cũng rất đáng giá. Hắn vuốt râu, gật đầu nói: " Được, ta đáp ứng điều kiện của ngươi." Nói xong thu thần đan trong tay.

Lệ Cấm Thiên Quân nhắc nhở: " Đức đại nhân, ngươi nên cẩn thận một chút, hắn không có kém cỏi đâu."

Đức Lưu Hành không quan tâm nói: " Cảm ơn Thiên Quân nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận." Hắn đứng dậy hỏi: " Đến địa phương nào đánh?"

Lý Cường cười nói: " Đừng nóng vội a, ta còn muốn chuẩn bị một chút, khó được một vị La Thiên Thượng Tiên giúp tiểu tử thử chiêu, hắc hắc, dù sao ta cũng phải tận tâm một chút đúng không."

Lý Cường chuyển hướng Lệ Cấm Thiên Quân hỏi: " Thiên Quân, các ngươi sẽ đi Hâm Ba Giác sao?" Hắn lại cố gắng tìm thêm tình báo của Hâm Ba Giác. Ở trong thế giới này người tu chân biết về Hâm Ba Giác vốn không có ai, cho nên không có ai ghi lại chuyện này, chỉ có tiên nhân của tiên giới mới hiểu rõ, nhưng không có tiên nhân nào nguyện ý nói cho Lý Cường, đây là điều hắn phiền não nhất, bây giờ hắn chỉ cần có cơ hội liền tìm hiểu ngay tức khắc.

Lệ Cấm Thiên Quân cười nói: " Đương nhiên muốn đi, Thanh Đế có lẽ cũng sẽ đi, nhưng ta cũng không chính xác, ta và Đức Lưu Hành đại nhân là nhóm người thứ ba đi tới."

Lý Cường hoảng sợ nói: " Nói như vậy, nhóm đầu tiên là Cô Tinh đại nhân, còn nhóm thứ hai là ai?"

Đức Lưu Hành nói: " Cô Tinh đại nhân là nhóm đầu tiên, nhóm thứ hai là Phạm Khải Thiên Quân và La Thiên Thượng Tiên Xích Vật Ngữ đại nhân."

Lý Cường hỏi: " Tiên giới định cùng Hâm Ba Giác khai chiến hay sao? Sao lại phái nhiều cao thủ đi tới như vậy?"

Lệ Cấm Thiên Quân cười nói: " Khai chiến? Nói giỡn sao, sao tiên giới lại khai chiến với người của Hâm Ba Giác, đó là Cổ tiên nhân...lần này chúng ta đi tới, là do có chuyện khác cần giải quyết, lão đệ, nghe nói ngươi cũng định đi?" Hắn hình như cái gì đều cũng biết.

Lý Cường gật đầu nói: " Sư tôn và đại ca của ta bị hãm trong đó, ta phải đi cứu bọn họ, hơn nữa ta phải có Nghịch Thiên Bảo Kính của Cô Tinh đại nhân, trợ giúp sư tôn và đại ca của ta chuyển thế, hắn cũng không thể xảy ra chuyện." Lý Cường không muốn quản chuyện của tiên giới, hắn chỉ muốn cứu trợ sư tôn và đại ca.

Lệ Cấm Thiên Quân hỏi: " Lúc ngươi tu luyện thần đan, thì có đưa Thiên Chân Thượng Nhân ra khỏi Bối Dã Thần Trận?"

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Thiên Quân, lão nhân gia sao cái gì cũng biết a, ta..này...chẳng lẽ Thiên Chân Thượng Nhân không thả được sao?"

Hiên Long không nói chuyện, hắn chỉ biết Lý Cường thả ra Thiên Chân Thượng Nhân. Đức Lưu Hành là lần đầu tiên nghe nói, hắn kinh ngạc: " Thiên Chân Thượng Nhân? Ai nha...không được rồi.."

Lý Cường có chút kỳ lạ: " Sao không được, Thiên Chân Thượng Nhân không phải Cổ tiên nhân sao?"

Lệ Cấm Thiên Quân nói: " Ngươi thả hắn đi ra đắc tội với một người lợi hại, người này ngay cả ta cũng không dám đắc tội, hắn và Thiên Chân Thượng Nhân là kẻ đối đầu, sau này ngươi nhìn thấy hắn cũng nên cẩn thận."

Lý Cường lắc đầu nói: " Ân oán của bọn họ có quan hệ gì tới ta, người nọ là ai?" Lời tuy nói như vậy, trong lòng Lý Cường cũng đang nhảy lên, hắn biết Thiên Chân Thượng Nhân rất lợi hại, không dưới tu vi của Lệ Cấm Thiên Quân, kẻ thù của hắn thì phải càng thêm lợi hại.

Lệ Cấm Thiên Quân nói: " Ngươi thả hắn đi ra thì có quan hệ tới ngươi rồi, người nọ cũng là Thủy Ẩn Giả, là cha của Thiên Chân Thượng Nhân..."

Lý Cường trợn mắt há hốc mồm, một hồi lâu mới nói: " Cha? Cha của Thiên Chân Thượng Nhân? Sao lại rối loạn như vậy, cha của hắn không phải chính là Bác Tụ Thượng Nhân đó chứ..ách, Thiên Chân Thượng Nhân sao lại ở trong Bối Dã Đan Đỉnh của Thiên Cô chứ?" Hắn càng nói càng hồ đồ.

Đức Lưu Hành kinh ngạc nói: " Di, ngươi biết không ít ma, ngươi cũng biết Bác Tụ Thượng Nhân?"

Lệ Cấm Thiên Quân cười nói: " Hay, chính là Bác Tụ Thượng Nhân, cha con bọn họ là kẻ đối đầu, về chuyện Thiên Chân Thượng Nhân ở trong Bối Dã Đan Đỉnh, đó là hắn bị Nguyên Cổ Thượng Nhân giam cầm, a a, đại khái là do Bác Tụ Thượng Nhân nhờ vả Nguyên Cổ Thượng Nhân dạy dỗ Thiên Chân Thượng Nhân, nhưng hắn lại là một người cực kỳ khó chơi, lần này xuất thế chỉ có trời biết hắn lại gây ra họa gì."

Lý Cường nghe được cũng choáng váng đầu óc: " Đều là Thượng Nhân, tiểu hài tử chúng ta đừng nghĩ lăn lộn. Thả cũng đã thả, hối hận cũng vô dụng, dù là thêm một lần, ta cũng sẽ thả hắn thôi." Trong lòng hắn hiểu được, có lẽ Thiên Cô muốn mượn tay mình phóng thích Thiên Chân Thượng Nhân, nếu không nàng sẽ không lưu lại linh huyền phá giải Bối Dã Thần Trận trong Bối Dã Thiên Kinh.

Đức Lưu Hành nói: " Được, dám làm dám chịu! Ha ha, ta rất muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu khả năng, đến! Đến! Chúng ta tìm một chỗ thử một chút. Thiên Quân, Mộc Long, các người làm người chứng kiến đi, ngươi chuẩn bị rồi chưa?" Hắn có chút gấp không dằn được.

Trong lòng Lý Cường một mực tính toán làm sao lợi dụng cơ hội lần này, để cho La Thiên Thượng Tiên thử xem thần khí do mình tu luyện, diệu nhất là hắn không thể hoàn thủ, không thể phản kích, nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản. Hắn ngẫm lại đều thấy vui vẻ, còn có chuyện gì so với chuyện này càng sảng khoái hơn, hắn nhịn không được mà nở nụ cười lặng lẽ.

Lệ Cấm Thiên Quân cười gật đầu, nói: " Đức đại nhân thật sự là nóng tính, được, Mộc Long, chúng ta đi xem." Hắn đứng dậy, ống tay áo chém ra, bốn người đồng loạt na di đi.

Bốn người rơi vào mặt ngoài một tinh cầu. Đây là một tinh cầu Lý Cường chưa từng tới qua, đại địa màu đỏ, một mảnh hoang vu, không khí rất mỏng manh, trời rất xanh, nhìn không thấy một đám mây, trên mặt đất đều là những viên đá nhỏ màu nâu, không có tung tích của động thực vật, dõi mắt ra xa, chân trời giống như hình tròn, trong thiên địa một mảnh tĩnh mật.

Nơi này tựa hồ là một tinh cầu không người.

Lý Cường dò xét Định Tinh Bàn, Đức Lưu Hành ngạc nhiên nói: " Di, ngươi có Định Tinh Bàn của hai giới? Nhìn bộ dáng ngươi có không ít bằng hữu tiên nhân a."

Lý Cường không để ý tới hắn, hắn phát hiện nơi này không ngờ là Tiềm Kiệt Tinh, không nhịn được cười khổ nói: " Thiên Quân, sao ngươi lại tuyển địa phương này?"

Lệ Cấm Thiên Quân nói: " Địa phương này không tệ, lúc ta tới đi ngang qua nơi này, không có nhìn thấy thấy dấu hiệu của đại hình tính mạng, ở chỗ này tranh đấu rất là thích hợp."

Lý Cường nói: " Đây là một tinh cầu của người tu chân, ở giới này rất có danh, gọi Tiềm Kiệt Tinh, ta cũng là lần đầu tiên đến, kỳ quái, sao lại không có ai?"

Hiên Long nói: " Nơi này cái gì cũng không có, sợ rằng không có người đến, người tu chân phải ở chỗ địa phương nào có linh mạch để tu luyện, bọn họ có thể ở tại nơi khác, chỉ cần nơi này không có ai là có thể so tài rồi."

Đức Lưu Hành bay cách mặt đất chừng mười thước, hắn có chút chuyển thân, lộ ra tiên giáp màu đen nhánh, chỉ nghe một trận " ba ba" thanh, từ tiên giáp toát ra vô số màu xanh tinh điểm, phảng phất ngàn vạn lần huỳnh hỏa trùng ( trùng lửa vàng) tụ tập lại cùng nhau, đồng thời, thân ảnh hắn dần dần ẩn tiến vào trong tinh quang, chỉ chốc lát sau, một dải tinh quang vờn quanh thân bay múa, cả người hắn tựa hồ tăng lên thêm một vòng, có vẻ uy mãnh vô cùng.

Đức Lưu Hành quát to: " Đến! Để cho ta nhìn xem bản lãnh của ngươi thế nào? Đừng làm cho ta thất vọng, ha ha." Ý khí hắn phong phát bộ dáng làm Lý Cường rất khó chịu. Con mắt Lý Cường vừa chuyển, cố ý đánh giá tiên giáp của hắn, trong lòng nhịn không được muốn trị hắn một trận.

Tiên giáp màu đen Lý Cường cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, hơn nữa cũng không biết tinh điểm vờn quanh thân hắn là thứ gì. Hắn thản nhiên hỏi: " Thiên Quân, tiên giáp của Đức đại nhân rất có đặc điểm a, ân, khí thế không tầm thường, đó là tiên giáp gì? Được rồi, Đức đại nhân dùng Hình Thiên tiên khí nổi tiếng nào a?"

Khí thế của Đức Lưu Hành dâng cao mười phần, đang đợi Lý Cường ra tay, ai ngờ hắn lại nói chuyện phiếm với Thiên Quân, còn thỉnh thoảng đi khích lệ mình một câu. Lệ Cấm Thiên Quân nhịn cười, nghiêm trang nói: " Ân, tiên giáp của Đức Lưu Hành đại nhân rất có danh, gọi là Ám U tiên giáp, Hình Thiên tiên khí là Trục Lục Phủ, còn gọi là Bảo Diệt Tiên Phủ, nhưng ngươi yên tâm đi, Hình Thiên tiên khí không thể tùy tiện sử dụng, tiên binh của hắn là một mặt Tụ Tinh Độn, có thể hóa thành bảy thứ tiên khí, đặc điểm biến hóa vô thường..."

Đức Lưu Hành bị Lý Cường để đứng một mình tại không trung, khí thế bất tri bất giác bị giảm đi không ít, hắn lại quát to: " Ngươi rốt cuộc có đánh hay không đánh a, nếu không đánh ta đi xuống đó."

Hiên Long nghiêng đầu, trong lòng ngầm buồn cười, một siêu cấp cao thủ có thực lực phi phàm như Đức Lưu Hành, Lý Cường nếu muốn trêu chọc hắn, đâu có dễ dàng như vậy.

Chỉ nghe Lý Cường cười hì hì nói: " Đức đại nhân, ngươi đừng gấp ma, ta đang thỉnh giáo Thiên Quân lão nhân gia, miễn cho lúc đánh làm ra chuyện xấu a, ngươi là La Thiên Thượng Tiên, ở tiên giới là một nhân vật lợi hại, ai, nếu đánh loạn xạ...vậy đã làm sai ý muốn ban đầu của ta, ta chỉ là muốn hướng Đức đại nhân chuyên chú học tập thôi."

Nghe Lý Cường nói như vậy, Đức Lưu Hành có chút ngại ngùng: " Ta đúng là quá nóng nảy, nhưng ngươi cũng nhanh lên một chút đi, dây dây dưa dưa làm người ta sốt ruột." Nhìn qua hắn tựa hồ không nhận ra được Lý Cường đang trêu chọc hắn. Đợi một lát, hắn nhìn thấy Lý Cường còn đang nói chuyện với Thiên Quân và Hiên Long, liền chậm rãi rơi xuống trên mặt đất, ai ngờ vừa mới đứng vững, Lý Cường liền bay lên, cười hì hì nói: " Được! Bắt đầu!" Thái Hạo Toa hóa thành một đạo kim mang bay tới.

Không ai nghĩ Lý Cường nói đánh là đánh ngay.

Đức Lưu Hành hú lên quái dị, kim quang chợt lóe, thuấn chuyển qua không trung, phản ứng cực nhanh, như một tia chớp. Lý Cường bắn ra một đạo kim quang đánh xuống mặt đất, trong tiếng nổ vang, mở ra một khe nứt sâu chừng một thước. Năng lực khống chế Thái Hạo Toa của Lý Cường đã rất mạnh, nhưng vẫn còn lãng phí một chút kình lực, hắn kháng nghị: " Đức đại nhân, ngươi không thể tránh né!"

Đức Lưu Hành phát giác mình đang rất bị động, hắn nói: " Ta không hoàn thủ...nhưng lẽ nào không thể tránh né a."

Lệ Cấm Thiên Quân nói: " Đức đại nhân, ngươi đích xác không thể tránh né, nếu ngươi muốn tránh thì tiên giới cũng không có bao nhiêu người có khả năng đánh trúng ngươi." Hắn giúp Lý Cường nói một câu.

Hiên Long cũng nói: " Đúng vậy, tiên nhân nếu không muốn đánh thì như thế nào cũng có thể né ra, trừ phi bị hãm vào trong trận pháp, Đức đại nhân làm như vậy thật không công bình a."

Đức Lưu Hành bị ba người một xướng một hòa làm cho không cách nào tưởng tượng, hắn đành nói: " Được rồi, ta không né...không né nữa, nhưng ta có thể dùng tiên khí ngăn cản được chứ." Hắn nhận thấy Lý Cường sử dụng tiên khí, mà mình chỉ có thể phòng ngự không thể phản kích, điều này so với tiến công còn vất vả hơn, trong lòng hắn có chút lo lắng, cho nên chuẩn bị lúc nguy hiểm thì có thể dùng Hình Thiên tiên khí ngăn cản.

Lý Cường mặc kệ hắn dùng cái gì ngăn cản, hắn không thể quản mình làm sao đánh hắn, người này nhất định cũng không có việc gì, vừa lúc có thể dùng Chiến Hồn Đao hắn mới tu luyện. Hắn hoảng động tay, một chút kim quang từ bả vai sáng lên, trong phút chốc, thần giáp mới tu luyện hiển lộ ra.

Lúc này đây giật mình không chỉ là Đức Lưu Hành, kim mang trong mắt Lệ Cấm Thiên Quân hiện lên, thấp giọng nói: " Thần giáp? Diễn Chú Thần Giáp!"

Lý Cường rốt cuộc đã biết tên của vỏ đao Chiến Hồn Đao, nó không ngờ lại mang tên Diễn Chú Thần Giáp, vậy Chiến Hồn Đao lại được gọi là gì? Hắn bất chấp nhiều lời, thúc dục Thái Hạo Toa đánh tới.

Đức Lưu Hành tiện tay vung lên, tụ tập tinh quang quanh người ngăn trước mặt.

Thái Hạo Toa mặc dù một lần nữa được Lý Cường tu luyện qua, nhưng còn kém xa Tụ Tinh Độn của Đức Lưu Hành. Tụ Tinh Độn vô thanh vô tức hóa giải đi Thái Hạo Toa.

Lý Cường chỉ cảm thấy cả người đại chấn, hắn vội vàng thu hồi Thái Hạo Toa, trong lòng thầm giật mình, vật này cũng quá lợi hại. Hắn bắt đầu một lần nữa phỏng chừng thực lực của La Thiên Thượng Tiên.

Hiên Long có chút lắc đầu, hắn trong lòng rất hiểu được, sự chênh lệch giữa Lý Cường và Đức Lưu Hành quá lớn, vô luận là công lực hay là vũ khí, đều không cùng một cảnh giới và tầng thứ, trừ phi Lý Cường có thần kỳ binh, nếu không dù là Đức Lưu Hành cứ đứng bất động, Lý Cường cũng không có cách nào làm gì hắn.

Lệ Cấm Thiên Quân ở một bên cười cười mà nhìn, từ khi nhìn thấy Lý Cường mặc vào Diễn Chú Thần Giáp, hắn chỉ biết cổ quái của tiểu tử kia sẽ không ít, trong ấn tượng, Diễn Chú Thần Giáp hẳn là phải có một thần khí phối hợp, chỉ là hắn có chút không tin Lý Cường có thể có được, cho nên hắn rất chờ mong mà nhìn.

Đức Lưu Hành cười nói: " Ngươi không phải chỉ có một chút tu vi ấy thôi chứ? Nghe nói Xích Vật Ngữ cũng phải nếm một chút khổ nhỏ của ngươi, ha ha, không nên nghĩ sẽ đánh lén, ta sẽ không hoàn thủ, ngươi còn giở trò gì? Mau thành thật hiển lộ ra thực lực cực mạnh nhất của ngươi đi, nếu còn muốn cho ta xem trọng ngươi."

Lý Cường không khỏi nhịn được cảm thấy xấu hổ, xem ra Đức Lưu Hành có vị trí thứ hai trong La Thiên Thượng Tiên, tuyệt đối không phải may mắn có được, người này không ngờ cũng là đại trí nhược ngu( kẻ trí giả ngu), tâm ma của mình đã bị hắn vạch trần.

Lý Cường khom người thi lễ nói: " Như thế, tiểu tử thật xấu hổ, đa tạ Đức đại nhân chỉ điểm."

Lệ Cấm Thiên Quân nhỏ giọng cười nói: " Mộc Long, tiểu tử này thật thú vị, ngươi nghĩ hắn thế nào?"

Lý Cường đối với Hiên Long có ân cứu mạng, vì muốn cấp cho Lệ Cấm Thiên Quân lưu lại ấn tượng tốt, Hiên Long nhân cơ hội khích lệ Lý Cường một phen: " Thiên Quân, hắn rất không tệ, ta rất thích tính tình của hắn, ngộ tính của hắn cũng rất cao..."

Lý Cường thu hồi ý nghĩ trêu chọc Đức Lưu Hành, hắn nghĩ Đức Lưu Hành cũng là một cao thủ đáng giá được tôn kính.

Đức Lưu Hành đột nhiên phát giác trên thân Lý Cường toát ra khí thế thật khẩn trương, trong lòng hắn run lên, vội vàng đem Hình Thiên tiên khí Trục Lục Phủ ẩn ở sau lưng. Trải qua vô số lần tranh đấu, hắn đã nhìn thấy những chuyện chỉ vì quá sơ ý khinh thường mà thất bại, bởi vậy trong tranh đấu cho tới bây giờ hắn không hề dám coi rẻ đối thủ.

Lý Cường muốn đem uy lực của Chiến Hồn Đao tăng lên cảnh giới của chính mình, tốt nhất cũng không đả thương người, có thể hoàn toàn phát huy ra cảnh giới Phong Cuồng Chi Tâm, lại có thể làm cho hắn ma luyện thì cũng chỉ có những tiên nhân cao thủ cấp bậc cỡ La Thiên Thượng Tiên. La Thiên Thượng Tiên sẽ không vô cớ để cho Lý Cường đánh như vậy, cho nên cơ hội hôm nay thật sự là thiên tái nan phùng ( độc nhất vô nhị hay là vô cùng hiếm có).

Con mắt Lệ Cấm Thiên Quân sáng ngời, hắn cũng nhận thấy được khí thế của Lý Cường thay đổi. Hắn lôi kéo Hiên Long lui ra phía sau một chút, nói: " A a, tiểu tử này thật có chút thú vị." Chỉ thấy một đạo kim sắc quang mạc từ sau lưng Lý Cường bay lên, Lệ Cấm Thiên Quân hít sâu một hơi, chấn kinh nói: " Trời ạ, đây không phải chính là Cửu Diễn Lưu hay sao? Thần khí Cửu Diễn Lưu không ngờ cũng rơi xuống trên tay hắn...vừa rồi ta đã cảm thấy kỳ quái, có Diễn Chú Thần Giáp thì sao lại không thấy Cửu Diễn Lưu...nguyên lại thật sự ở trên tay hắn." nguồn TruyenFull.vn

Quang mạc của Chiến Hồn Đao vừa mới hiện lên, Lý Cường liền nghe được lời Lệ Cấm Thiên Quân nói, Cửu Diễn Lưu – tên chính thức của Chiến Hồn Đao. Hắn hưng phấn quát to: " Lão Đức, ăn một Cửu Diễn Lưu của ta!" Phất tay, quang mạc liên thiên tiếp địa đè ép xuống tới.

Đức Lưu Hành không thể thuấn di, không thể tránh né, phải tiếp Cửu Diễn Lưu bổ tới. Với kiến thức của hắn đương nhiên biết được Cửu Diễn Lưu là thần khí, nhưng hắn còn không tin Lý Cường có thể hoàn toàn nắm giữ thần khí này. Tụ Tinh Độn hóa thành vô số tinh điểm nghênh đón lên.

Lệ Cấm Thiên Quân phất tay mang theo Hiên Long na di ra, ánh mắt của hắn không tầm thường, biết một kích này của Lý Cường không phải chuyện đùa.

Quang mạc chia làm ba đạo kích lưu hối tập tấn công đến trước người Đức Lưu Hành, lần này tinh điểm của Tụ Tinh Độn tựa hồ chống đỡ không được nữa. Sắc mặt Đức Lưu Hành biến đổi, quát to: " Tán!" Tinh điểm bay múa đột nhiên trướng lớn, một tiếp một liền nổ mạnh ra. Hắn không có công kích, tất cả đều là dùng Tụ Tinh Độn biến hóa đến triệt tiêu lực đánh sâu của Cửu Diễn Lưu.

Lý Cường lần trước nếu không tu luyện tại vẫn tinh, Đức Lưu Hành nói không chừng là có thể dùng Tụ Tinh Độn ngăn trở một kích này, nhưng bây giờ hắn nghĩ phải cảm thấy phi thường cố hết sức. Tiếng nổ bạo liệt oanh oanh long long rung trời động địa, Ám U tiên giáp màu đen của Đức Lưu Hành xoay quanh xuất hơn mười đạo khí lưu màu xanh, tiếng rít liễu nhiễu, hắn trợn mắt quát to: " Tốt!"

Ba đạo kim quang của Cửu Diễn Lưu hội họp cùng nhau, đồng thời cùng thời gian, thiên diêu địa động, một tiếng nổ mạnh thanh thúy vang lên, đại địa dưới chân Đức Lưu Hành quy liệt ra, kích lưu nổ tung xé ra vài hào sâu, cát đất màu đỏ phóng lên cao giống như bão cát khuếch tán ra ngoài, lực đánh sâu vào nhấc lên một làn sóng cát cao chừng hơn trăm thước.

Một kích của Lý Cường thành công, Phong Cuồng Chi Tâm bị xúc động thành công rồi, hắn hưng phấn huýt sáo dài kêu lên: " Lão Đức, lại tiếp một chiêu!"

Lý Cường chớp lên hai tay, một con rồng lớn màu vàng lại xuất hiện trong không trung, kim quang nổ lên đem những luồng cát màu đỏ cuốn mất sạch sẽ. Chỉ thấy ba đạo hư ảnh chợt lóe, trên không trung xuất hiện ba Lý Cường giống nhau như đúc, chia là ba phương hướng, trong tay mỗi người đều khống chế một kim ong, rít gào đánh về phía Đức Lưu Hành.

Ngoài thân hóa thân thần thông vừa hiện ra, Đức Lưu Hành rốt cuộc không bình tĩnh được nữa, hắn không nghĩ đến Lý Cường lại có thần thông như thế.

Lệ Cấm Thiên Quân trên bầu trời nhìn thấy ba Lý Cường xuất hiện, kinh ngạc kêu lên: " Như thế nào? Như thế nào có thể....bản lĩnh ngoài thân hóa thân...không có thực lực của Thiên Quân thì không cách nào sử ra được...hắn..." Hắn muốn nói đó là không có khả năng, nhưng tận mắt nhìn thấy lại làm cho hắn không thể không tin.

Ngoài thân hóa thân thần thông của Lý Cường chỉ là nửa thật nửa giả, nếu thật sự là ngoài thân hóa thân, mỗi một phân thân đều có uy lực ngang nhau, Lý Cường còn rất xa chưa đạt tới thần thông như vậy, nhưng có thể dùng để gạt người, ngay cả Lệ Cấm Thiên Quân cũng không thể nhìn ra thật giả.

Một chiêu này của Lý Cường rốt cuộc có thể chọc ra Trục Lục Phủ của Đức Lưu Hành.

Đức Lưu Hành cảm thấy dựa vào Ám U tiên giáp và Tụ Tinh Độn đã đỡ không được nữa, tự mình lại không thể phản kích, nếu không xuất Trục Lục Phủ, sợ rằng sẽ làm ra chuyện xấu hổ.

Lệ Cấm Thiên Quân cười nói: " Đức đại nhân sẽ nếm khổ rồi."

Hiên Long mặc dù không nói gì, trong lòng cũng kinh hãi không thôi, tự mình lần đầu tiên nhìn thấy Lý Cường thì thực lực của hắn cũng không cao, nhưng thực lực bây giờ hắn triển hiện ra lại không phải chuyện đùa, công lực tăng trưởng nhanh chóng như thế, tự mình chưa từng thấy qua.

Một vòng quang mang màu xanh chói mắt từ sau lưng Đức Lưu Hành mọc lên, thanh quang nhàn nhạt nhu hòa sái hướng mặt đất, lúc đó thiên địa như đột nhiên tràn ngập một sự yên lặng khó thể tưởng tượng, thoáng chốc, ngay cả kim long rít gào trong không trung cũng bị đình trệ đi một chút.

Lý Cường chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, một loại cảm giác vô lực đột nhiên khuếch tán ra, hắn phấn khởi tinh thần hét lớn một tiếng: " Cuồng Long Trảm!" Trong lòng hắn lại xẹt qua một tia sợ hãi, hắn biết Đức Lưu Hành dùng ra Hình Thiên tiên khí, cũng may hắn đã trầm vào cảnh giới Phong Cuồng Chi Tâm, rất nhanh đã quên mất sự sợ hãi.

Trục Lục Phủ uy lực bất phàm, trong chín đại hình thiên tiên khí thuộc về vị trí thứ ba, nhưng thật ra, chín đại hình thiên tiên khí đều cũng thuộc về bán thần khí, ba tiên khí đầu tiên tương đối đến gần thần khí. Cửu Diễn Lưu của Lý Cường mặc dù lợi hại, nhưng còn thiếu đi trăm ngàn năm tu luyện, hơn nữa đối với công năng của Cửu Diễn Lưu còn chưa hiểu rõ, vô hình trung liền rơi xuống hạ phong.

Trong lòng Đức Lưu Hành vô cùng phân biệt rõ ràng, loại phương pháp chỉ thủ mà không công là chuyện mà hắn thề sau này sẽ không lặp lại như thế này nữa, lần này quả thật là quá uất ức rồi, rõ ràng mình cao hơn đối thủ rất nhiều, lại bị động đến bó tay bó chân. Hắn chỉ có thể đem uy lực của Trục Lục Phủ tăng lớn, cố gắng dẫn khai lực đánh sâu của Cửu Diễn Lưu.

Một kích này của Lý Cường đánh ra toàn thân công lực, bởi vì không lo lắng đối thủ phản kích, hắn sướng khoái đầm đìa phát tiết lên, Phong Cuồng Chi Tâm đạt tới thỏa mãn thật lớn. Hắn nhịn không được cười lên điên cuồng: " Sảng a! Ha ha!" Không ai có thể nghe được tiếng cười của hắn, ba con kim long đang chồm lên rít gào tụ hợp lại trên đỉnh đầu Đức Lưu Hành tạc mở.

Thật có thể nói là thiên hôn địa ám( trời đất tối đen) nhật nguyệt không ánh sáng, cả tinh cầu đều bị chấn động, đại địa giống như sóng biển nổi lên sóng gió, trong tiếng oanh long đinh tai còn đứng lên vài vòng núi non hình tròn, cát bụi phóng lên cao đem cả bầu trời đều nhiễm thành màu đỏ.

Lệ Cấm Thiên Quân lắc đầu nói: " Ai, năng lực khống chế của tiểu tử kia quá kém rồi, lãng phí quá nhiều công lực, đáng tiếc, đáng tiếc, nhìn như uy lực bất phàm, nhưng lại thật vô dụng không dùng hết." Hắn một châm kiến huyết( một cây kim đâm ngay thấy máu), chỉ ra nhược điểm của Lý Cường.

Đức Lưu Hành mặc dù dùng Trục Lục Phủ tương kình lực vô cùng khai mở, nhưng hắn cũng bị tạp tiến vào sâu trong đất tới hơn trăm thước. Qua một lúc thật lâu, khi bụi mù tan hết, hắn đứng ngay trung tâm ở giữa một cái hố rộng lớn vô cùng xuất hiện tại trước mắt, chung quanh nổi lên vài ngọn núi.

Đức Lưu Hành bị chiêu Cuồng Long Trảm này của Lý Cường tạp đến mắt hoa đầu váng, thần khí công kích không giống tầm thường, cho dù là La Thiên Thượng Tiên cũng có chút ăn không tiêu. Hắn bay lên rít gào mắng to: " Tiểu tử, ngươi muốn cái mạng già của ta a!"

Lý Cường đã rất sảng phiên, vốn không để ý tới Đức Lưu Hành nói cái gì đó, hắn hơi vận chuyển công lực một chút, hai tay hư không hoa động, trống rỗng xuất hiện ba đạo kim tuyết thụ khởi, hắn muốn thử chính âm công của mình. Lần trước tại Thiên Đình Tinh cùng Tư Đồ Ung tranh đấu, âm công chính là bị mấy người Kiền Thiện Dong phá hư, bây giờ tu vi tiến vào cảnh giới khác, hắn muốn thử xem uy lực cuối cùng khác nhau tới cỡ nào.

Đức Lưu Hành còn chưa kịp thu hồi Trục Lục Phủ, âm công của Lý Cường lại tới rồi. Hắn tức giận đến oa oa kêu loạn, râu trên mặt cũng dựng đứng lên: " Tiểu tử, còn không để yên a! Ngươi muốn đánh bao lâu mới xong a!"

Lý Cường cười to nói: " Đánh tới lúc ta mệt mỏi mới tính dừng, ha ha."

Đức Lưu Hành lúc này mới nhớ tới, trước khi bọn họ động thủ cũng không có ước định đánh bao lâu mới kết thúc. Hắn tức giận bất bình kêu lên: " Viên thần đan này của ngươi cũng khó lấy quá đi thôi!" Hắn chọc đến Lệ Cấm Thiên Quân và Hiên Long cũng đều nở nụ cười.

Lý Cường quát to: " Xem âm ba hóa hình của ta!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.