Diệp Phù đang nằm trên giường lướt Weibo, bất thình lình nhìn thấy một tin tức, kinh ngạc há to miệng.
Đạo diễn Trần Việt Mật, người từng áp dụng quy tắc ngầm với cô, tối hôm qua vừa từ nước ngoài trở về, kết quả hôm nay đã bị người ta buộc tội cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái, đã được đưa đến cục cảnh sát để thẩm vấn.
Cô cứ lướt xuống, phía dưới không ít người đang mắng anh ta, còn có những nữ minh tinh khác đứng ra, đem chuyện cũ từng bị vị đạo diễn này quấy rối tìиɧ ɖu͙© kể lại.
Diệp Phù cũng có acc phụ, acc chính của cô không có mấy người chú ý, lo lắng lưu lại dấu vết đen tối, ảnh hưởng không tốt đến sau này, bởi vậy vẫn dùng acc phụ.
Cô lặng lẽ để lại bình luận của nữ minh tinh:
[Tôi cũng vậy, chị cố lên, quên đi những thứ đó đi, nhìn về phía trước.]
Vừa bình luận xong, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cô đi qua nhìn, ảnh đế đã trở về, đang đứng ở cửa.
Diệp Phù chạy tới mở cửa.
Người đàn ông dường như đã uống rượu, người đầy mùi rượu, nhưng trên mặt không thể nhìn thấy một chút dấu vết nào.
"Anh...Anh uống rượu à?"Diệp Phù nhẹ giọng hỏi.
"Một chút. "Anh cởϊ áσ khoác, đáy mắt hơi đỏ, "Anh đi tắm rửa."
Diệp Phù có chút lo lắng đi theo, "Một mình anh có thể không?".
Sầm Loan dừng lại, hô hấp đột nhiên nặng nề vài phần: "Hình như, không được".
Diệp Phù có phòng bị đi tới, "Làm sao vậy? Anh có khó chịu chỗ nào không?"
Cô đi tới sờ sờ trán người đàn ông, "Em xuống mua cho anh một ít thuốc nhé? Anh có bị đau đầu không? Em bóp đầu cho anh nhé?"
Sầm Loan kéo khóa quần xuống, lấy ra ©ôи ŧɧịŧ đã dựng đứng, chỉ vào nó nói: "Ở đây đau, cần thổi".
Diệp Phù:"..."
Cô mặt đỏ tai hồng nhìn về phía Sầm Loan.
Quả thực khó có thể tin được, ảnh đế làm sao có thể...Nói những lời khiêu dâʍ như vậy.
Bàn tay người đàn ông đã vươn tới, ngón tay nắm cằm, ngón tay vuốt ve cánh môi cô, giọng khàn khàn nói, "Thổi?"
Tai Diệp Phù đỏ đến mức có thể nhỏ máu.
Cô cúi đầu nhìn ©ôи ŧɧịŧ ngẩng đầu dựng đứng kia, hơi cắn cắn môi, sau đó mới xấu hổ gật đầu.
Người đàn ông xoa đầu cô, "Ngoan".