Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân

Chương 49: Lâm Chi Hạ cơ khát (1)



Phó Hàn Xuyên cướp lấy tuýp kem chống nắng, hiển nhiên chính là ý của túy ông không phải ở rượu*, Lâm Chi Hạ dù biết cũng không ngăn cản được.
*Ý không ở trong lời nói, có dụng ý khác (Nguồn: GG)
Dưới ô che nắng bên thành bể bơi, cô gái nằm ở trên ghế dài, người đàn ông đem kem chống nắng bóp một ít ra tay, sau đó cúi người xuống, lòng bàn tay dán lên
lưng của cô gái.
Thật nóng…
Lâm Chi Hạ bị độ ấm trong lòng bàn tay của Phó Hàn Xuyên lây đến, phía sau lưng cũng 'ong ong' nóng lên, đồng thời nhiệt khí kích động làm cho ngón chân đều cuộn tròn.
Không chỉ nóng mà còn thẹn thùng.
Toàn bộ lực chú ý của cô đều tập trung ở động tác của Phó Hàn Xuyên, cảm thụ được lòng bàn tay to ở sau lưng cô di chuyển trái phải.
Mỗi một tấc da nước thịt bị anh vuốt ve đều như bị châm lửa, cơ hồ là muốn bốc cháy.
Không chỉ có sau lưng nóng lên mà toàn thân trên dưới đều bị nhiệt lưu kích động, từ mũi chân đến da đầu đều bị nhiệt năng thiêu đốt.
Cô như là một cây kem dưới ánh mặt trời chói chang, cơ hồ là muốn tan chảy.
Nhưng nóng lên cũng không phải vì ánh nắng mà là vì nhiệt khí từ trên người Phó Hàn Xuyên truyền đến.
Phó Hàn Xuyên từ phía sau lưng cô một đường đi xuống, vuốt ve tới bên hông, đầu ngón tay đều đụng phải dây buộc của quần bơi, xuống chút nữa là mông đầy đặn, nhưng mà tay anh ở bên hông đột nhiên xoay vòng tròn rồi lại hướng về phía lưng, tiếp tục đi về phía cổ mà vuốt ve.
Tim Lâm Chi Hạ bị treo lên lúc này mới buông xuống, cô thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà chỉ trong chốc lát, bàn tay Phó Hàn Xuyên đột nhiên vuốt ve đến dưới cánh tay cô, cũng chính là hai bên ngực.
Đốt ngón tay anh rõ ràng, thon dài hữu lực, theo dưới cánh tay đi về phía trước cơ hồ đều phải sờ từ bên dưới lên, rồi từ mặt bên đến ngực.
Lâm Chi Hạ lại một lần nữa không tự chủ được mà khẩn trương, nhắm mắt lại, lông mi dài mảnh bất an run rẩy.
Phó Hàn Xuyên nhìn chăm chú bộ dáng ngượng ngùng của cô. Khẩn trương cùng run rẩy của người bên dưới anh đều rõ như lòng bàn tay, cảm nhận được ngực Lâm Chi Hạ trong nháy mắt nhảy bang bang đến lợi hại, anhi thu hồi lòng bàn tay.
Anh đứng lên, bàn tay cũng rời khỏi thân thể Lâm Chi Hạ.
Lâm Chi Hạ lúc này mới dám mở to mắt, thở dài ra một hơi, bên tai lại truyền đến tiếng nói trầm thấp, mê người của Phó Hàn Xuyên: "Em đừng vội, kem chống nắng hết rồi, anh lại lấy một ít."
Không phải là thời gian kết thúc mà là Phó Hàn Xuyên cho cô thời gian để thở dốc.
Lát sau Phó Hàn Xuyên lại cúi thân xuống, lần này anh 'bôi' chính là đôi tay cùng hai chân của Lâm Chi Hạ, đem mỗi một tấc da nước thịt đều chiếu cố thật tỉ mỉ.
Từ mắt cá chân đến cẳng chân, từ đầu gối đến đùi, lòng bàn tay anh từng chút từng chút vuốt ve da thịt tinh tế, vừa mềm vừa mượt mà của cô.
Lâm Chi Hạ ban đầu là khẩn trương, đến sau lại hưởng thụ, chậm rãi yên lòng, bởi vì rất nhiều lần cô đều cho rằng Phó Hàn Xuyên muốn chạm đến vị trí mẫn cảm nhưng khi đến gần thì anh lại thay đổi.
Tựa như vừa rồi, anh một đường vuốt ve đến giữa hai chân cô, chỉ cách tiểu huyệt mấy centimet, rồi đột nhiên dừng lại.
Có lẽ là cô suy nghĩ nhiều, Phó Hàn Xuyên căn bản không có ám chỉ về phương diện kia, cũng chỉ là đơn thuần muốn bôi kem chống nắng cho cô mà thôi.
Lâm Chi Hạ an ủi chính mình như thế, sau khi thân thể thả lòng liền dần dần cảm nhận được một cỗ khoái cảm tê dại.
Đặc biệt là nơi bị Phó Hàn Xuyên sờ qua, nóng nóng, rồi lại thực thoải mái, làm cô không nhịn được lại lười biếng.
Kể từ đó, những nơi không được Phó Hàn Xuyên sờ qua có vẻ yên tĩnh, quạnh quẽ.
Trên da thịt thế nhưng lại nổi lên cảm giác ngứa ngáy, hận không thể để Phó Hàn Xuyên sờ sờ, xoa xoa, cũng có thể 'bôi' lên một tầng kem mỏng nữa.
Mà những nơi đó đơn giản là mông và ngực cùng bộ vị mẫn cảm.
Lâm Chi Hạ nhịn không được hồi tưởng lại lúc Phó Hàn Xuyên trên giường luôn là thích xoa bóp hai nơi này của cô, hơn nữa thời điểm làm tình rất hung ác, luôn là niết thật mạnh, thời điểm thao nhập tiểu huyệt cũng dùng sức như vậy.
Cô bất tri bất giác lâm vào bầu không khí kiều diễm, toàn thân trên dưới không chỉ nóng lên mà còn có một cỗ hư không tràn ngập trong thân thể.
Ngực ngứa, tiểu huyệt trống rỗng, thịt mềm một chút một chút mấp máy, d*m thủy từ trong thân thể cơ khát chậm rãi chải ra, dính ướt quần bơi mỏng manh.
Làm sao cô lại trở nên… mẫn cảm như vậy.
Lâm Chi Hạ không dám lên tiếng, sợ bị Phó Hàn Xuyên phát hiện ra cô chảy d*m thủy. Nhưng thân thể lại không khống chế được mà nhẹ nhàng đong đưa, cọ xát trên thân ghế dựa, da thịt trắng nõn lộ ra một mảnh phấn hồng.
Ánh mắt Phó Hàn Xuyên sáng ngời, anh biết cá đã cắn câu.
Bàn tay anh ở trên eo nhỏ vuốt ve đi lên, rồi lại chậm rãi đi xuống, vuốt ve phía trên mông thịt lẻ loi.
Ở trong lòng bàn tay Phó Hàn Xuyên xoa bóp, trong nháy mắt, Lâm Chi Hạ nhịn không được dẩu dẩu mông, như là đem mông thịt đưa vào lòng bàn tay anh.
Phó Hàn Xuyên một mặt nhẹ nhàng đụng vào, một mặt nhẹ nhàng hỏi: "Chi Chi, muốn bôi kem chống nắng nơi này hay không?"
"Muốn…"
Lâm Chi Hạ không cần nghĩ ngợi mà thốt ra, thanh âm mềm mại lại vũ mị.
Cô cũng bị chính mình làm cho hoảng sợ, lại nghĩ đến lời vừa nói, cô mở choàng mắt ra, cơ hồ liền phải đổi ý.
Nhưng mà một tay Phó Hàn Xuyên vuốt ve một bên mông, lòng bàn tay đột nhiên dùng sức một chút, đem mông tròn trịa nắm trong lòng bàn tay, xoa bóp như là nhào bột làm bánh bao, dây lưng hẹp nhỏ của quần bơi cũng không hề cản trở hành động của anh.
Trong nháy mắt mông bị bóp thật mạnh kia, ngứa ngáy cùng trống rỗng ban đầu tức khắc đảo qua mắt của Lâm Chi Hạ.
Ở dưới lực đạo quen thuộc, thân thể của cô liền run rẩy, đầu quả tim cũng theo đó mà nhảy lên. Cùng run rẩy còn có tiểu huyệt ướt dầm dề, thịt mềm mấp máy càng thêm kịch liệt, lúc đóng lúc mở tựa hồ như chờ mong thứ gì đó.
Cô nguyên bản là kháng cự cùng giãy giụa cũng tức khắc tan thành mây khói.
Ngược lại là bịt tai trộm chuông, một lần nữa nhắm mắt lại, mặc kệ trái tim và thân thể cùng trầm luân dưới hơi thở của Phó Hàn Xuyên.
Người thõa mãn sao chỉ có một mình Lâm Chi Hạ, ngực Phó Hàn Xuyên cũng theo đó mà nóng lên.
Anh nhịn lâu như vậy, rốt cuộc nhanh chóng nắm vào trong tay cái mông no đủ, phấn nộn, so với ngực của cô không kém hơn chút nào.
Bàn tay một bên xoa bóp, một bên lôi kéo quần bơi, vải dệt hình tam giác bị anh biến thành một đường thẳng, xâm nhập vào khe mông.
Phó Hàn Xuyên còn cố ý đem mông thịt tuyết trắng đè ép lại, hoàn toàn che khuất đi vải dệt màu lam, làm Lâm Chi Hạ thật giống như không có mặc quần bơi.
Ánh mắt nóng bỏng của anh nhìn cảnh đẹp này, cũng trong động tác này mà chú ý đến hai chân kẹp chặt của Lâm Chi Hạ.
Giữa hai chân dâm mỹ, hiện lên ánh nước, dưới ánh mặt trời, muốn giấu cũng giấu không được…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.