Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 45: Đột phá



Long Nhất tức giận kích phát phi kiếm.

- Tiểu tặc! Ta sẽ giết ngươi báo thù cho Long Ngũ.

- Chậm!"

Ưng đạo nhân ra tay ngăn cản, phi kiếm của Long Nhất bị Ưng đạo nhân bắt lấy.

Long Nhất nhìn chằm chằm vào Ưng đạo nhân, quát:

- Ngươi làm gì! Ta muốn giết hắn báo thù cho đệ đệ!

- Ta muốn xác định thế lực sau lưng hắn, tùy tiện giết hắn, ta sợ có hậu hoạn! Hắn không chạy thoát, chúng ta có thời gian giết hắn, không vội nhất thời.

Ưng đạo nhân truyền âm giải thích với Long Nhất.

- Tốt!

Long Nhất áp chế lửa giận trong lòng mình.

Ưng đạo nhân nhìn qua Liễu Tàn Dương, tiếp tục nói:

- Nói ra chỗ dựa của ngươi đi, đây là cơ hội cuối cùng.

Liễu Tàn Dương nhìn vào mắt Ưng đạo nhân, nói:

- Ta định dùng lực lượng hiện tại đánh chết các ngươi, vì ngươi ta đã chuẩn bị rất nhiều phù chú, nhưng hiện tại xem ra, loại ý nghĩ này có phần ngây thơ, là ta cân nhắc không chu toàn, lại quá tự tin vào kinh nghiệm bản thân, cũng bởi vì ta đứng ở đỉnh phong quá lâu nên sinh ra sai lầm, cảnh giới có tính áp chế tuyệt đối, có lẽ Trúc Cơ Kỳ có thể bằng vào kỹ xảo chém giết tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, nhưng tuyệt đối không cách nào giết chết Kim Đan trung kỳ!

- Ngươi quá càn rỡ! Ta không thể không giết ngươi!

Ánh mắt Ưng đạo nhân nghiêm túc, bàn tay xiết chặc, linh lực cuồng bạo áp bách Liễu Tàn Dương, tuy hắn không xác định ai là người đứng sau kẻ này, nhưng hắn không thể áp chế lửa giận trong lòng, người này phải chết! Quyết không thể lưu!

Liễu Tàn Dương đã sớm phát giác, bằng vào tu vi của mình không thể đối kháng Ưng đạo nhân, cho dù phù chú của mình có lực sát thương cường đại, chính mình có vô số kinh nghiệm chiến đấu, nhưng trước mặt cảnh giới áp chế, hắn hoàn toàn vô lực.

Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể thuyên chuyển lực lượng với bản tôn.

Nếu đổi thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác, chỉ sợ không có biện pháp hóa giải nguy cơ này.

- Bản tôn! Thuyên chuyển tu vi cho ta.

- Tốt! Tùy thời sẽ cho ngươi, nhưng trạng thái của ngươi hiện tại chỉ có thể thừa nhận tu vi Kim Đan hậu kỳ, hơn nữa chỉ có thể duy trì một lát, khi ngươi chính thức đặt chân lên cảnh giới Kim Đan mới có thể hoàn toàn khống chế lực lượng này.

Cách đó trăm vạn dặm, bản tôn Liễu Tàn Dương chắp tay trước ngực, bắt đầu quán thâu tu vi cho hóa thân.

Một lực lượng hạt giống, nảy sinh trong khí hải Liễu Tàn Dương.

- Ngươi tùy thời có thể tiến vào Kim Đan hậu kỳ, nhưng phải nhớ kỹ, hiện tại ngươi không phải tu sĩ Kim Đan chân chính, ngươi chỉ là tu sĩ Trúc Cơ mà thôi.

Liễu Tàn Dương cảm thụ được cây non trong khí hải, đó là cảm giác quen thuộc, dung nhập vào linh hồn và huyết nhục, linh lực áp bách chung quanh, trong cơ thể một khỏa hạt giống bắt đầu nảy sinh, nhanh chóng lớn lên.

- Xảy ra chuyện gì!

Đột nhiên Ưng đạo nhân phát hiện mình đã không thể khống chế Liễu Tàn Dương, hắn thầm nghĩ không tốt, bảo tháp bay lên cao nện thẳng vào Liễu Tàn Dương.

Nhưng mà Ưng đạo nhân khiếp sợ phát hiện, Liễu Tàn Dương giơ một tay lên cao ngăn cản bảo tháp của mình nện xuống, một tên tu sĩ Trúc Cơ có thể một tay bắt lấy pháp bảo hình tháp của tu sĩ Kim Đan trung kỳ công kích.

Khí thế Liễu Tàn Dương không ngừng tăng vọt.

Tóc Liễu Tàn Dương bay lên, trong lúc nhất thời linh lực phong bạo quét qua các nơi, bảo tháp trên đỉnh đầu bị lật tung.

Hắn bước lên một bước, tu vi đột phá Giả Đan.

Nhưng lực lượng vẫn không dừng lại, tu vi không ngừng tăng cao, bước thêm một bước hắn bước vào Kim Đan.

Kim Đan sơ kỳ!

- Ah!

Hai mắt Ưng đạo nhân mở to, hắn không dám tin tình huống mình nhìn thấy trước mắt.

Sau đó sự việc làm hắn sợ hãi, tràng diện hắn khiếp sợ xuất hiện, khí thế của Liễu Tàn Dương tăng vọt, một ma thần bao phủ trong hỏa diễm xuất hiện.

Linh lực phong bạo bao phủ đám người bọn họ.

Đột phá Kim Đan trung kỳ!

Đột phá Kim Đan hậu kỳ!

Chỉ qua thời gian ngắn, Liễu Tàn Dương đã biến thành quái vật khủng bố, hắn không còn là tu sĩ Trúc Cơ mà Ưng đạo nhân có thể tùy ý bóp chết, nhưng bây giờ hắn đã biến thành tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, là tồn tại có thể dễ dàng bóp chết Ưng đạo nhân.

Liễu Tàn Dương cảm giác lực lượng quen thuộc với mình, lực lượng cường đại này thuộc về mình.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Ưng đạo nhân, Liễu Tàn Dương từ một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đã biến thành tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.

- Làm sao có thể? Vì sao lại xảy ra chuyện như thế!

Ưng đạo nhân hoảng sợ, tốc độ tăng trưởng thực lực này quá đáng sợ, phải biết rằng, tu thành Kim Đan khó khăn cỡ nào? Có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng tiểu tử trước mặt lại lướt qua giai đoạn này quá dễ dàng, từ Trúc Cơ hậu kỳ nhảy đến Kim Đan hậu kỳ?

- Ngươi! Ngươi che dấu tu vi!

Ưng đạo nhân mở miệng nói ra.

Hiện tại Ưng đạo nhân đã mất đi tất cả sát ý, hắn đang suy nghĩ nên làm thế nào thoát khỏi tay tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.

Long Nhất và Kim Kiều đã sớm bị khí thế của Liễu Tàn Dương áp bách ngã ngồi xuống đất, đối mặt với uy áp cường đại của Kim Đan hậu kỳ, bọn họ phủ phục trên mặt đất, cảm giác trên lưng có ngọn núi lớn áp xuống, ép bọn họ thở không ra hơi, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

- Đây là lực lượng của ta, nó chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi.

Liễu Tàn Dương mở miệng lần nữa, sắc mặt Ưng đạo nhân không còn chút máu, ngay cả lực khống chế bảo tháp cũng không ổn định.

Liễu Tàn Dương giữ bảo tháp trong tay, hắn tiện tay gạt bỏ thần thức Ưng đạo nhân trên bảo tháp, bảo tháp cao trăm trượng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng nhỏ chừng hai thốn, nó nằm gọn trong tay Liễu Tàn Dương.

Liễu Tàn Dương lại nhìn về phía Ưng đạo nhân, Ưng đạo nhân đã thất kinh không nói nên lời.

- Ngươi... Ngươi là...

- Đến đây đi! Thừa nhận lửa giận ngập trời của ta.

Đây là lần đầu tiên Liễu Tàn Dương thi triển lực lượng chính thức của hắn, trong cuộc sống sau này, hắn còn phải ẩn giấu thực lực để trà trộn vào Vô Lượng Môn, nếu như ai thừa nhận lửa giận của Liễu Tàn Dương, đó sẽ là lúc thừa nhận một kích như sấm sét giáng xuống.

Liễu Tàn Dương cảm thấy trong thân thể tràn đầy lực lượng, Kim Đan hậu kỳ, đây là cảnh giới vừa nhìn thấy thiên cơ, hắn nâng bảo tháp của Ưng đạo nhân lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba người Ưng đạo nhân trước mặt.

Nội tâm Kim Kiều vô cùng hối hận.

- Tại sao có thể như vậy? Ta tự mình ra tay đánh giết hắn không phải vì tìm một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cùng đi làm nhiệm vụ hay sao? Nhưng hắn lại là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ! Bản thân mình thật sự hồ đồ.

- Các ngươi phải dùng tính mạng của mình để trả giá cho hành vi ngu dốt của mình.

Liễu Tàn Dương như thiên thần hàng lâm, khống chế thiên hạ.

Ánh mắt Ưng đạo nhân chuyển động, hắn đang tìm biện pháp thoát thân.

- Tiền bối tha mạng!

Long Nhất lúc trước còn lớn tiếng hô đánh đòi giết Liễu Tàn Dương, bây giờ lại cầu xin tha thứ.

Liễu Tàn Dương duỗi một chỉ điểm thẳng vào Long Nhất, một chỉ này như ngọn núi đè xuống, thân thể Long Ngũ vặn vẹo biến hình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.