Phong Khí Quan Trường

Chương 384: Dụng tâm rất khó đoán



- Quận Mai Khê mới sáng lập, anh lúc này không làm người chỉ dẫn cho trấn Mai Khê, đây không phải ra nan đề cho thành phố sao?

Cao Thiên Hà là người đầu tiên không hy vọng Thẩm Hoài hoàn toàn thoát ly địa phương, suy nghĩ không ra tại sao Thẩm Hoài lại chọn ngay lúc đang thắng thế như thế này mà quyết định như vậy, hắn không thể để cho Đàm Khải Bình nhân cơ hội này để việc Thẩm Hoài từ chức biến thành sự thật, cũng không thể kéo thẩm Hoài lại để hỏi riêng, lúc này trực tiếp mượn cớ ngăn cản Đàm Khải Bình, nhìn y hỏi:

- Bí thư Đàm, anh cảm thấy sao, ở thành phố còn có ai có thể đảm nhiệm chức vụ bây giờ của Thẩm Hoài?

Thẩm Hoài thoát khỏi địa phương, hắn sẽ có sự ảnh hưởng lớn nhất ở Mai Cương, nhiều nhất có thể làm chỗ dựa khiến đám người Ngô Hải Phong, Dương Ngọc Quyền, không cho Đàm Khải Bình ức hiếp quá đáng —— nhưng Cao Thiên Hà y ở thành phố sẽ tiếp tục bị Đàm Khải Bình cô lập.

Đây không phải cục diện Cao Thiên Hà hy vọng thấy, y lúc này cần Thẩm Hoài bảo vệ địa bàn trấn Mai Khê, cần Thẩm Hoài đến thay y gánh vác hỏa lực của Đàm Khải Bình. Y thậm chí nghĩ nhà máy thép mới của Mai Cương không cần lo nghĩ về tài chính của Mai Cương, hơn nữa mượn lần đầu tư công trái này, cho Đàm Khải Bình một đòn phản công lợi hại, để Thẩm Hoài tranh giành vị trí bí thư công ủy đảng quận mói Mai Khê, Đàm Khải Bình dám ra mặt ngăn cản?

Cao Thiên Hà bây giờ trực tiếp hỏi vấn đề ai trên thành phố sẽ tiếp nhận vị trí Thẩm Hoài, trong lòng Đàm Khải Bình rất bực nhưng không thể nói Cao Thiên Hà không phải.

Trấn Mai Khê là trấn cấp Cục phó, thuộc về quản hạt của quận Đường Áp, nhưng quan hệ tổ chức của Thẩm Hoài đã điều động vào Ban Tổ chức Thành ủy, trở thành cán bộ quản lý thành phố —— cho nên ai đảm nhiệm chức vụ Bí thư Đảng ủy trấn Mai Khê của Thẩm Hoà, quyền quyết định thuộc về thành phố, chứ không phải là ở quận.

Ai có thể tiếp nhận vị trí của Thẩm Hoài?

Đây là đòn sát thủ Cao Thiên Hà vứt cho Đàm Khải Bình, khiến cho gã khó trả lời.

Ở Đông Hoa ai có tư cách ngồi vào vị trí Cục phó, để trên trên dưới dưới mặt nào cũng không có ý kiến?

Đương nhiên, lúc này điều khiến cho Đàm Khải Bình nhíu mày, lo lắng, không phải cách truy hỏi đầy nghi vấn của Cao Thiên Hà, mà là lúc này gã đoán không ra việc từ chức của Thẩm Hoài có dụng tâm gì?

Đàm Khải Bình vốn định khiến việc đầu tư vào nhà máy Mai Cương mới gặp khó khăn để kiềm chế Thẩm Hoài bắt hắn nhượng bộ, cho Tô Khải Văn và La Hoa vào làm Phó bí thư trấn Mai Khê trước.

Chỉ cần hoàn cảnh khó khăn của nhà máy mới kéo dài khoảng một năm trở lên, một mặt là quận mới Mai Khê ở giai đoạn đầu, mà Tô Khải Văn và La Hoa cùng phối hợp có thể nắm giữ hệ thống chính đảng của Mai Khê, lúc này bắt Thẩm Hoài rời khỏi địa phương, duy trì cục diện quá độ, về phía đối phương cũng có thể nói được.

Đàm Khải Bình cũng chưa nghĩ qua bây giờ Thẩm Hoài sẽ thoát ly hoàn toàn địa phương.

Thành tích trấn Mai Khê đã khiến cho trên tỉnh chú ý, ở đại cục mà kinh tế thành phố Đông Hoa chiếm quyền lực ngày càng lớn, thì trấn Mai Khê tiếp tục phát triển mới là cục diện mà Đàm Khải Bình cần.

Nếu không sau khi Thẩm Hoài rời khỏi, thành tích của trấn Mai Khê đột nhiên rơi tới tận cùng, thiếu thành tích này của trấn Mai Khê, ở nơi khác của Đông Hoa không bổ sung đủ thì Đàm Khải Bình sẽ không có cách để ăn nói với cấp trên.

Đàm Khải Bình ở tỉnh không phải là không có đối thủ cạnh tranh, Cao Thiên Hà và uỷ viên thường vụ khác của thành phố Đông Hoa đều là thứ yếu, nhưng ngoài trừ Giám đốc sở trực thuộc tỉnh nắm thực quyền Trần Bảo Tề ra thì tỉnh Hoài Hải còn mười ba thành phố cấp 3, ngoài trừ thành phố Từ Thành là tỉnh lị đặc biệt ra thì mười hai thành phố khác cũng rất có trình độ, điều đó cũng có nghĩa là, Đàm Khải Bình ở tỉnh Hoài Hải chí ít có mười một đối thủ cạnh tranh trực tiếp.

Cán bộ càng muốn tiến thêm một bước thì càng phải cố kéo người khác lại để cho mình có chỗ đạp lên.

Cốt yếu của cục diện chính trị Trung Quốc lúc này là lấy phát triển kinh tế, kiến thiết quốc gia làm trung tâm, cũng chính là khiến cho thành phố từ tỉnh trở xuống, huyện từng thành phố trở xuống song hành trở thành mối quan hệ cạnh tranh, cũng chính là khiến hệ thống chính đảng hình thành những loại như phương thức vận tác tính chất công ty, dồn hết sức để làm, trăm phương nghìn kế thu hút đầu tư, phát triển kinh tế.

Tuy rằng Đàm Khải Bình làm Bí thư Thành ủy, nhìn vào thì rất có quyền bố trí, điều động nhân sự xã, thị trấn nhưng gã trong cục diện như thế này cho dù là Thẩm Hoài không có Tống gia chống lưng, gã cũng không dám tuỳ tiện điều động nhân sự ở trấn Mai Khê, sợ là sẽ làm hỏng cục diện của trấn Mai Khê, gã sẽ không có cách nào ăn nói với cấp trên.

Đây cũng là nguyên nhân Thẩm Hoài mạo hiểm dự án nhà máy thép mới Mai Cương khiến cho Tống Bính Sinh nổi giận.

Dự án này nếu thất bại sẽ phá tđi thế rất tốt của trấn Mai Khê, khiến cho phát triển kinh tế Đông Hoa gặp khó khăn.

Đàm Khải Bình lúc này căn bản cũng không dám điều Thẩm Hoài đi.

Trong lòng của gã càng cho rằng dự án xấy dựng nhà máy mới Mai Cương sẽ thất bại thì gã càng phải giữ Thẩm Hoài lại để đổ trách nhiệm. Lúc này gã buộc Thẩm Hoài đi, dự án nhà máy mới Mai Cương gặp nhiều khó khăn, trách nhiệm này sẽ do Đàm Khải Bình gã chịu.

Tiền thuế của thành phố Đông hoa năm ngoái mới đến sáu trăm triệu, một hạng mục nhà máy quy mô đầu tư sáu trăm triệu do nhân tố trực tiếp từ gã mà thất bại thì sẽ dập tắt hết mọi hy vọng thăng tiến của gã sau này.

Cho nên Đàm Khải Bình hy vọng có thể dùng cách cắt đứt đầu tư, buộc việc xây dựng nhà máy phải kéo dài mới nhận được sự ủng hộ của đám người Tống Kiều Sinh, Tống Bính Sinh.

Đàm Khải Bình muốn kéo dài tốc độ xây dựng nhà máy Mai Cương, đến thời cơ tranh thủ áp chế Thẩm Hoài, hái được đào ngon, mục đích khống chế được cục diện, nhưng gã hoàn toàn không ngờ Thẩm Hoài có thể nhận được sự ủng hộ của đại tư bản, khiến cho bao nhiêu thứ gã dày công tính toán trong phút chốc đã tan như bọt xà phòng.

Đêm qua Đàm Khải Bình về đến nhà, nằm trăn trở trên giường, nửa đêm không ngủ, nghĩ cách hôm nay ứng phó với Thẩm Hoài như thế nào. Gã và suy nghĩ của Cao Thiên Hà giống nhau, cho rằng Thẩm Hoài sẽ thừa dịp thắng truy kích.

Cho dù Thẩm Hoài mở miệng đòi chức bí thư công ủy đảng của quận mới, Đàm Khải Bình cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ.

Nhưng gã chưa từng nghĩ qua, Thẩm Hoài kiên quyết không làm cả hai vị trí Bí thư Đảng ủy thị trấn Mai Khê và bí thư công ủy khu công nghiệp.

Thẩm Hoài muốn làm gì?

Đàm Khải Bình dù cho biết kiềm chế thế nào đi nữa, lúc này cũng không nhịn được việc nhìn thẳng Thẩm Hoài, muốn nhìn thấu suy nghĩ của hắn.

Là lấy lui làm tiến?

Là dương đông kích tây?

Là bức vua thoái vị?

Là biết rõ mình chỉ chiếm ưu thế nhất thời, hay là trước mặt Trần Bảo Tề, Lý Cốc ép mình tỏ thái độ, mượn cơ hội lần này để đạt chức vụ cao hơn?

Tiểu tử ngươi đắc chí càn rỡ như thế này, hùng hổ dọa người sao?

Đàm Khải Bình trong lòng vừa sợ lạ vừa nghi ngờ, gã đoán không ra Thẩm Hoài nghĩ gì, rất khó tránh khỏi hoảng loạn.

Gã đến lúc này vẫn còn chưa biết ba mươi triệu đô la Mỹ đến từ phương nào, Thẩm Hoài đột nhiên nhận được ủng hộ mạnh như thế nào, gã muốn phản kích cũng phải rất e dè.

Thẩm Hoài nhìn khuôn mặt vuông đầy nghi vấn hoảng loạn của Đàm Khải Bình, nghĩ thầm rằng Đàm Khải Bình cũng chỉ như thế.

Bất quá lần này hắn không định gây sóng gió gì, tạo xung đột gì, như vậy sẽ trực tiếp gây hại đến phát triển Mai Khê.

Tuy rằng lời Cao Thiên Hà nói là cách hỏi đầy nghi ngờ của Đàm Khải Bình, Thẩm Hoài tiếp lời nói:

- Bất kể là trấn Mai Khê hay là quận mới Mai Khê thành lập, sản lượng thép trong ba năm năm sau sẽ chiếm một vị trí tương đối quan trọng. Tôi từ chức Bí thư Đảng ủy trấn Mai Khê và bí thư công ủy đảng khu công nghiệp, không phải là muốn vứt bỏ Mai Khê mà là muốn dùng hết tất cả tinh thần để phát triển thúc đẩy ngành công nghiệp sắt thép ở Mai Khê. Tôi tự nhận trong mặt này tôi có chút vượt quyền, cũng nghĩ đến chính quyền và xí nghiệp sẽ có phân công thích hợp, cùng nhau phát triển, đối với tổng thể phát triển kinh tế địa phương có thể có tác dụng thúc đẩy. Đương nhiên, nếu tôi có ba đầu sáu tay thì sẽ đồng ý đảm nhận nhều việc, quan trọng là tôi không có ba đầu sáu tay, hơn nữa trong quá trình xây dựng nhà máy mới Mai Cương cũng xảy ra chút vấn đề, cần tập trung tất cả tinh thần sức lực ứng phó. Cho nên tôi hy vọng thành phố có thể suy nghĩ lời thỉnh cầu.

Sắc mặt Đàm Khải Bình hơi giãn ra, những lời nói này của Thẩm Hoài nghe có vẻ cũng có chút thành ý, mà những lời này là nói trước mặt của đám người Trần Bảo Tề, Lý Cốc, Tôn Khải Nghĩa, Tạ Hải Thành, sau này người khác có hỏi tại sao thành phố đồng ý để Thẩm Hoài từ chức, gã hoàn toàn có thể lấy những lời này để giải thích.

Chuyện quan trọng nhất trong những chuyện quan trọng ở trấn Mai Khê, quận mới Mai Khê là sản lượng sắt thép, là Mai Cương.

Để Thẩm Hoài tập trung sức lực và tinh thần phát triển Mai Cương, phát triển sản lượng sắt thép sản xuất ra ở trấn Mai Khê, chỉ cần duy trì sản lượng sắt thép mà trấn Mai Khê cần, đại cục của trấn Mai Khê cũng sẽ không bị phá hỏng —— Đạo lý này tỉnh cũng biết.

Hơn nữa, giao hẹn của gã và Tống gia cũng không gì mâu thuẫn, Thẩm Hoài quản lý Mai Cương, gã quản lý địa phương, hai người tốt nhất từ nay về sau nước giếng không phạm nước sông. Tuy rằng tiến trình rất đột nhiên, nhưng trên cơ bản cũng không phá hoại ký kết ngầm của gã với Tống gia.

Ánh mắt Đàm Khải Bình nhìn thấy Tạ Hải Thành khẽ gật đầu với gã, biết ý của Tạ Hải Thành là cho dù Thẩm Hoài định làm gì, giở gian kế gì đi nữa, thì cứ thuận nước đẩy thuyền cho hắn từ chức, việc khác cho dù là có ảnh hưởng gì đi nữa thì cũng còn thời gian tính toán.

- Nếu anh nói như vậy cũng không phải là không có đạo lý

Đàm Khải Bình trầm ngâm nói

- Chúng ta thật sự nên từ những phương diện cao nhất suy nghĩ đến vấn đề bồi dưỡng cán bộ, xây dựng địa phương …

Cao Thiên Hà trong lòng đang gầm thét: Cao con khỉ.

Giọng điệu của Đàm Khải Bình xoay chuyển rất nhanh, như không để người khác xen vào, vội hỏi Thẩm Hoài:

- Anh cho rằng bây giờ ai thích hợp nhận chủ trì công tác Đảng ủy ở Mai Khê?

Gã cũng muốn lấy lui làm tiến, xem thử rốt cuộc Thẩm Hoài đang nghĩ gì.

- Kinh nghiệm công việc của Tô Khải Văn có vẻ không đủ …

Thẩm Hoài trầm ngâm nói.

Tô Khải Văn đứng ở một bên, trong lòng gào thét: không đủ con khỉ!

Tô Khải Văn đương nhiên không suy nghĩ phức tạp như Đàm Khải Bình, y ước gì Thẩm Hoài cút đi để y mau ngồi vào vị trí Bí thư Đảng ủy trấn Mai Khê, như vậy mới có thể bảo đảm chức bí thư công ủy đảng quận mới Mai Khê sắp thành lập cũng là của y.

- Tuy nhiên lúc tôi đến trấn Mai Khê cũng không có kinh nghiệm gì, chủ nhiệm Ngô rất tín nhiệm tôi, tôi cũng gần như không làm gì phụ sự tín nhiệm đó.

Thẩm Hoài cười rất thoải mái, muốn phá vỡ tâm lý nghi ngại của đám người Đàm Khải Bình, nói

- Thời gian làm việc của Khải Văn lâu hơn tôi, trình độ lý luận cũng cao hơn tôi, cho dù thiếu kinh nghiệm thực tiễn tôi nghĩ đại cục trấn Mai Khê do anh ấy chủ trì, phương hướng nắm bắt của trấn Mai Khê sẽ không có vấn đề. Ngoài ra, tôi tiến cử Hoàng Tân Lương giúp đỡ Khải Văn trong công tác hành chính và kinh tế. Đương nhiên đây chỉ là ý kiến cá nhân tôi, sắp xếp nhân sự cụ thể thì tôi phải nghe theo sự quyết định của Thành ủy, Quận ủy.

Thấy Thẩm Hoài tiến cử Hoàng Tân Lương chứ không phải La Hoa đảm nhận chức Chủ tịch thị trấn, Đàm Khải Bình bắt đầu tin là Thẩm Hoài không phải đang bức vua thoái vị, gã tuy rằng đoán không ra Thẩm Hoài đang tính toán gì nhưng gã cảm thấy không thuận nước đẩy thuyền là không được, xoay đầu sang nhìn Cao Thiên Hà:

- Lão Cao, anh cảm thấy sao?

Cao Thiên Hà không hy vọng Thẩm Hoài rời bỏ khỏi địa phương, để y một mình đối mặt với Đảm Khải Bình, nói:

- Sự vụ chính đảng của trấn Mai Khê do Tô Khải Văn, Hoàng Tân Lương phụ trách, tôi cũng rất tin tưởng nhưng còn công tác thu hút đầu tư? Năm nay thu hút đầu tư nước ngoài ở Đông Hoa rất có thể sẽ đột phá 200 triệu đô la Mỹ, bây giờ có thể nói, việc thu hút đầu tư vào Đông Hoa trong năm nay là rất quan trọng, có lẽ chúng ta không thể trông cậy thu hút đầu tư năm sau còn có thể duy trì ở mức độ này, nhưng cũng không thể dưới một trăm triệu đô la Mỹ đúng không? Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Đông Hoa cùng với các hệ thống thu hút đầu tư trong quận huyện, trước mắt tôi còn chưa biết có nhân tài thứ hai nào vừa có thể thông thạo ba thứ tiếng Anh Nhật Pháp, vừa tinh thông sự vụ kinh tế và chính sách thu hút đầu tư trong nước.

Đàm Khải Bình lúc này lại nghi ngờ Thẩm Hoài cùng Cao Thiên Hà đang diễn trò, một người có vẻ thật lòng muốn đi, một người có vẻ cố gắng níu giữ, đánh lạc hướng phán đoán và cách nhìn của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.