Phong Khí Quan Trường

Chương 462: Phải hy sinh nhan sắc



Uống say khướt tại quán rượu, đưa Thành Di và Úc Văn Lệ trở về phòng, Thẩm Hoài mới có thời gian rỗi ngồi xuống bàn bạc chính sự với Tôn Á Lâm.

Phản ứng của Tỉnh Cương không nằm ngoài dự đoán của Thẩm Hoài.

Cho dù quy hoạch công nghiệp ban đầu, hay là từng bước hoàn thiện bố cục sản nghiệp bố trí công nghiệp đồng bộ của hậu kỳ cũng như việc cung cấp nguyên vật liệu và kiến thiết đường dây tiêu thụ sản phẩm, Thẩm Hoài cũng là muốn đem thị trấn Mai Khê lập thành cơ sở sản xuất công nghiệp lò luyện thép trọng điểm.

Tại khu sản xuất công nghiệp sắt thép nằm hai bên đường quốc lộ Mai Hạc, trước mắt mới có một hai nhà máy Mai Cương 1 và 2 và nhà máy thép liên doanh và công nghiệp nặng Hoài Liên cư trú, còn có ba ngàn mẫu đất công nghiệp có sẵn, mà nhà máy điện Mai Khê, bãi vận chuyển hàng hoá của bến tàu Mai Khê, nhà máy xử lý nước thải của nhà máy điện, trạm phân phối điện vvv… các cơ sở công nghiêp khác cũng như xí nghiệp vận chuyển buôn bán nguyên liệu thép và nguyên vật liệu, được phân bố nằm ở vùng ngoại ô của ngành sản xuất công nghiệp thép, sự phát triển của nó sẽ không chiếm nguồn tài nguyên thiên nhiên của khu sản xuất công nghiệp thép.

Các khu công nghiệp dùng đất của khu sản xuất công nghiệp thép dự trữ, cho dù là Mai Cương vẫn tiếp tục phát triển, hay là các xí nghiệp khác tiến vào, việc phát triển lò điện thép và các dự án gia công sắt thép khác, đều có dự án hổ trợ xem xét đẩy nhanh tốc độ công nghiệp sao cho chi phí thấp, để làm nổi bật ưu thế hiệu quả kinh doanh cao mà phí tổn thấp.

Cho dù là Phú sĩ, hay là Tỉnh cương, trong tầng quản lý cũng không thể thiếu chuyên gia có tầm nhìn trong ngành, đương nhiên không thể nhìn không ra Mai Khê đang có xu thế phát triển dự án lò điện thép và gia công chế biến sắt thép.

Cho dù là tập đoàn Trường Thanh chưa có chi tiết tỉ mĩ trong sản xuất công nghiệp sắt thép, nhưng cũng có đánh giá tương đối cao cho tương lai đầu tư đối với Mai Khê.

Ở trong nước khu vực có lợi cho sự phát triển lò điện thép và gia công chế biến sắt thép hơn Mai Khê không phải là không có, nhưng một số điều kiện hình thành ưu thế khu sản xuất công nghiệp này, cũng giống như là Mai Cương, do các xí nghiệp của địa phương từng bước được khai hoang, không phải đến một cách vô căn cứ.

Một số khu vực này cũng không phải hoàn toàn đóng kín, tuyệt đối không cho xí nghiệp cùng ngành tiến vào cạnh tranh, nhưng nếu hoàn toàn buông ra, để cho đối thủ cạnh tranh tự do tiến vào tham gia, chia xẻ ưu thế sản xuất công nghiệp của địa phương, nắm giữ tiềm lực phát triển tiếp theo của mình, cũng không thể được.

Thẩm Hoài hiện tại có thể nói mở rộng vận mệnh sản xuất công nghiệp của Mai Khê ra bên ngoài.

Chuyển một nửa số cổ phần của nhà máy điện Mai Khê, bến tàu Mai Khê ra ngoài, đừng nói là sau này có thể kẹp cổ đối thủ cạnh tranh rồi, mà cũng khó thực hiện quyền lợi thông thường.

Tỉnh Cương cùng với Phú Sĩ, cũng không phải là những xí nghiệp chỉ đơn thuần theo đuổi lợi nhuận đầu tư tầm thường, bọn họ một khi có cơ hội bình đẳng tham dự sắp xếp chỉnh thể của nhà máy sản xuất công nghiệp sắt thép Mai Khê, lợi dụng ưu thế Mai Khê đang phát triển sản xuất công nghiệp sắt thép, tăng cường cơ cấu sản xuất công nghiệp của chính mình, mới phù hợp lợi ích căn bản cốt lõi của bọn họ.

Quy mô tổng tài sản của tập đoàn Trường Thanh khổng lồ như vậy, cũng không phải là việc theo đuổi lợi nhuận cao sẽ liên quan đến nguy cơ cao, mà là mong muốn lợi nhuận lâu dài ổn định cho nên đối với tập đoàn Trường Thanh mà nói, so với đầu tư cổ phần đơn thuần mà nói, bước sâu vào sự phát triển của cụm dây chuyền sản xuất công nghiệp trong nước, mới thật sự phù hợp với lợi ích lâu dài của bọn họ.

Cho nên, Phú Sĩ cùng với tập đoàn Trường Thanh, một khi có thể có cơ hội tham dự vào hai công trình xây dựng nhà máy điện Mai Khê, bến tàu Mai Khê, có cơ hội cùng nắm giữ nguồn tài nguyên đầu tiên của bố cục sản xuất công nghiệp Mai Khê, tiến thêm một bước đầu tư hạng mục lò điện thép và gia công sắt thép, khiến cho ưu thế sản xuất công nghiệp của Mai Khê, càng được phát huy nguyên vẹn, đây cũng không phải là sự tình gì khó có thể tưởng tượng.

Ngược lại, kết quả này hoàn toàn là sự chờ mong của Thẩm Hoài.

Làm như vậy, vừa có lợi cho bố cục công nghiệp chế tạo sắt thép Phú sĩ nhanh chóng ở thế cân bằng, tăng cường mở rộng sự cân bằng của họ về dây chuyền sản xuất công nghiệp, cũng có lợi cho tỉnh Cương tự mình điều chỉnh cơ cấu sản xuất công nghiệp, càng có lợi cho bố cục phát triển sự vụ của tập đoàn Trường Thanh ở Á Thái.

Nếu nói về phương diện bất lợi, đó chính là bất lợi với sự phát triển tiếp tục của Mai Cương ởMai Khê.

Do tỉnh Cương là một trong những xí nghiệp trọng điểm thuộc tỉnh, lại có vị trí xu thế mạnh hơn so với Mai Cương; tập đoàn Trường Thanh, Phú Sĩ cũng có vốn và kỹ thuật mạnh hơn so với Mai Cương —— một khi để cho bọn họ liên kết đứng lên điều chỉnh xây dựng bố cục sản xuất công nghiệp ở Mai Khê, bọn họ đương nhiên sẽ có ưu thế mạnh hơn so với Mai Cương, đổi khách thành chủ, tu hú chiếm tổ chim khách, đồng thời sẽ áp chế tình hình phát triển tiếp theo của Mai Cương ở Mai Khê, điều này ắt sẽ xảy ra.

Nếu nói về phương diện có lợi, đó chính là nhanh chóng phát triển thị trấn Mai Khê đồng thời nhanh chóng hình thành quận mới Mai Khê, cả sự kiện sẽ đóng vai trò xúc tác mạnh mẽ trong việc thúc đẩy.

Tỉnh Cương muốn liên kết tập đoàn Trường Thanh, Phú Sĩ hoàn thành chuyện này, đầu tư gần 2 tỷ USD vào Đông Hoa —— ở năm 95, toàn bộ đầu tư mà thị trấn Mai Khê đạt được, cũng khoảng 2,5 tỷ —— khiến Mai Khê tiếp tục trở thành động cơ tăng trưởng kéo theo kinh tế Đông Hoa cũng tăng trưởng nhanh chóng.

Nguyên do sự kiện là do tập đoàn Hải Phong sẽ tiến vào tham gia, Đàm Khải Bình cũng là người chỉ đường tích cực, bên ngoài có thể sẽ củng cố địa vị của Đàm Khải Bình ở Đông Hoa, trên thực tế còn có thể ngược lại.

Thực nghiệp của Hải Phong ở nhà họ Tạ, có thể xem là con cá sấu lớn ở trong nước, nhưng tổng thể quy mô tổng tài sản thực có cũng chỉ khoảng 1 tỷ.

Đầu tư quyền cổ đông của nhà máy thép liên doanh và công trình cải tại đường Hạ Mai, thực nghiệp Hải Phong đã tiêu hao lượng tài chính lớn, nối tiếp là xây dựng hai công trình nhà máy điện Mai Khê bến tàu Mai Khê và Tỉnh Cương đưa ra hạng mục phải trực tiếp xây lò điện thép với sản lượng 1 triệu tấn, vốn có thể được sử dụng rất hạn chế, ắt sẽ đưa một ít cho tập đoàn Trường Thanh của Tỉnh Cương và Phú Sĩ.

Tập đoàn Trường Thanh và Phú Sĩ tiến hành đầu tư trong nước, sẽ không biểu lộ rõ ràng ý đồ chính trị, để nói chuyện này sẽ mang đến khuynh hướng chính trị gì rõ ràng, đó chính là dụng ý chủ đạo của Triệu Thu Hoa - Chủ tịch tỉnh tỉnh Cương.

Củng cố địa vị của Tỉnh Cương ở Đông Hoa, trực tiếp tăng mạnh thế lực của Triệu Thu Hoa ở Đông Hoa, điều này cũng là bối cảnh làm đảo lộn kế hoạch lớn nhất của Thẩm Hoài.

Đương nhiên, Thẩm Hoài bọn họ cũng không phải là không có nghi ngờ

Cục diện bây giờ, nếu đuổi Đàm Khải Bình ra khỏi Đông Hoa, thực tế hưởng lợi nhiều nhất, chính là Triệu Thu Hoa, có thể làm cho hàng loạt cán bộ của Triệu Thu Hoa ở Đông Hoa chiếm cứ ưu thế toàn diện.

Cả sự kiện là lợi lớn hơn hại, hay là hại nhiều hơn lợi đối với Mai Cương, sau khi kế hoạch lật đổ bại lộ hoặc hoàn thành, nội bộ bên trong của Tống Hệ sẽ có phê bình đối với Thảm Hoài, là có lợi hay là có hại, đều cần phải suy nghĩ cặn kẽ.

Cho dù tính cách Tôn Á Lâm mạnh mẽ quả cảm quyết đoán đi chăng nữa vào lúc này cô ta cũng đang do dự phân vân.

Thẩm Hoài bưng ly rượu, nhìn cảnh đêm rực rỡ của thành phố tài chính London trước mắt, nhẹ nhàng cắn môi, thật lâu sau, mới quay người lại, ngồi ở trên bệ cửa sổ, nói với Tôn Á Lâm:

-Vì tương lai phát triển của Mai Cương, tôi nhất định phải đánh cuộc một lần.

-Lúc này nếu đuổi Đàm Khải Bình đi, sẽ khiến cho hàng loạt cán bộ của Ngu Thành Chấn và Triệu Thu Hoa ở Đông Hoa chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, đối với sự phát triển trong tương lai của Mai Cương ở Đông Hoa, chưa chắc có lợi

Tôn Á Lâm nói:

- Anh thật muốn mạo hiểm như vậy ư?

-Đàm Khải Bình thiếu kinh nghiệm xây dựng kinh tế, không hiểu biết đối với việc triển khai hoạt động công nghiệp hóa, trên thực tế còn chưa nói tới có thể chết người, thật sự khiến tôi lo lắng, tôi cho dù lúc này hòa giải với anh ta, cũng không thể bù đắp dấu vết sớm đã chôn trong lòng, một khi trong tương lai lại xảy ra xung đột, hơn phân nữa nội bộ của Tống Hệ vẫn sẽ đứng ra dàn xếp ổn thoả cho Đàm Khải Bình rời khỏi Đông Hoa, Triệu Hệ thoạt nhìn sẽ chiếm ưu thế lớn, nhưng nếu tôi nảy sinh xung đột với cán bộ Triệu Hệ, Tống Hệ ít nhất sẽ đứng ở bên tôi ủng hộ tôi, sẽ không đâm thọc sau lưng tôi, cũng sẽ không khiến Cô út cùng Tống Hồng Quân đứng ở giữa khó xử; tôi ít nhất có thể buông tay ra, làm cùng với cán bộ Triệu Hệ

Bỏ qua chuyện đó đi, mọi người lấy thế lực cứng rắn đi đấu, mặc kệ kết quả thế nào, đối với địa phương đều đã lợi lớn hơn hại.

Thẩm Hoài nói

-Muốn điều Đàm Khải Bình ra khỏi Đông Hoa, Điền Gia Canh Bí thư Tỉnh ủy là biến số lớn nhất, anh hiện tại cũng chưa có tiếp xúc qua cũng chưa có cơ hội va chạm nhiều với ông ta, xác xuất thua là rất lớn.

Tôn Á Lâm nói:

-Thua cuộc, tôi rời khỏi Đông Hoa.

Thẩm Hoài nói:

-Nhưng nếu tôi ở Du Sơn nhìn Đông Hoa bỏ qua cơ hội phát triển lớn nhất trong ba đến năm năm tới, tôi làm sao cam tâm được.

-Cũng không phải không có những biện pháp khác.

Tôn Á Lâm nói

-Biện pháp gì?

Thẩm Hoài hỏi

-Anh có biết tôi muốn nói gì không.

Tôn Á Lâm nói:

-Thành Di đang ở sát vách, phỏng chừng bây giờ còn chưa có ngủ, cậu nếu đêm nay có thể gạo nấu thành cơm cùng cô, sẽ có nhiều lựa chọn hơn so với hiện tại.

Tôn Á Lâm bưng ly rượu đứng ở trước mặt, Thẩm Hoài ngẩng đầu nhìn ánh mắt của cô, nhìn vào ánh mắt đầy khiêu khích, nhưng ánh mắt lại sáng ngời khác thường, bật cười, nói:

-Tôi cũng không biết nhan sắc của tôi, có giá trị lớn như vậy; nếu muốn bán, phải trù tính một chút, nhất định phải bán với giá cao nhất.

-Có thể nhận được sự ủng hộ trực tiếp của Thành Văn Quang, còn không đáng cho anh bán sao.

Tôn Á Lâm nói:

- Vả lại, Thành Di quả thật cũng ngang với mỹ nhân thượng đẳng, làn da trắng nõn nổi bật, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người xinh xắn, chân thon dài, đùi đẫy đà có da thịt, hẳn là phù hợp khẩu vị của anh.

-Im.

Thẩm Hoài ngăn Tôn Á Lâm nói tiếp.

-Thảo luận với cô vấn đề này, cảm giác là lạ đấy, cần có thời gian thích ứng...

-Anh chính là người giả đứng đắn, anh hiện tại sao lại ngày càng giả nghiêm chỉnh vậy

Tôn Á Lâm khinh thường liếc mắt nhìn Thẩm Hoài nói:

-Anh không lột mặt nạ, có muốn tôi giúp một tay cho anh không.

-….

Thẩm Hoài nhìn Tôn Á Lâm, không biết cô giúp hắn làm thế nào dụ dỗ Thành Di.

Không đợi Thẩm Hoài kịp phản ứng, Tôn Á Lâm cúi người, tiến đến bên tai hắn hà hơi nhẹ.

Tôn Á Lâm bật hơi như lan, lỗ tai Thẩm Hoài ngứa ngáy, theo bản năng né một cái, còn muốn hỏi Tôn Á Lâm rốt cuộc là có chủ ý gì, hai người ở cùng phòng lại phải rỉ tai như thế.

Lúc này tay của Tôn Á Lâm trực tiếp đặt trên đùi của hắn, má trơn nhẵn mềm mại tiến sát đến, Thẩm Hoài cảm giác mùi hương của son trên mặt cô, mùi thơm làm cho người say mê, càng mẫn cảm là cảm giác được lửa nóng trong lòng khi bàn tay của Tôn Á Lâm đặt trên người của hắn, thân thể của hắn chưa phản ứng đã cương ở nơi nào đó, không biết cô rốt cuộc đang giở trò quỷ gì.

Tôn Á Lâm trong phòng, chỉ mặc quần áo mỏng manh, cô vừa cúi người, bộ ngực đã chạm nhẹ vào lòng ngực của Thẩm Hoài, khiến hắn cảm thấy mềm mại dị thường, bụng dưới của hắn có một luồng hơi nóng trào dâng mà không cách nào khống chế được.

Tay của Tôn Á Lâm lại đè đùi của Thẩm Hoài sờ tới sờ lui, cô áp sát vào tai của Thẩm Hoài hỏi:

-Hiện tại có đi dụ dỗ cô nàng không?

Thẩm Hoài chịu không nổi Tôn Á Lâm làm như vậy, phía dưới đều sắp làm xấu rồi, vội vàng đứng lên né tránh, cười mắng cô nói:

-Cô thật sự là thần kinh, tuy nhiên cô nói cũng có lý, tôi là có thể tìm Thành Văn Quang nói qua việc này trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.