Thoáng chớp mắt đã là tháng chín, Trương Lãngđã trở về Giang Đông gần hai tháng.
Đại quân của Thái Sử Từ đã trở về Hoài Nam, phó chủ tướng đã triệu hồi người về Mạt Lăng, trong đó có cả Trinh Dục, Chu Hoàn, Lăng Đẳng tướng quân.
Trương Liêu mệnh lệnh cho Giang Vũ là chủ tướng, Từ Thịnh là phó tướng, Tôn Kiền là tham mưu, Trần Khuê là giám quân, dẫn một vạn bộ binh, rời khỏi Phái thành tiến về phía Sơn Dương làm ra vẻ đang tiến về phía Duyện Châu. Cùng lúc tiến công vào Đông A, Thái Sơn với sự hỗ trợ của quân Lữ Bố.
Còn Lữ Bố dưới sự trợ giúp của quân Giang Vũ, càng thêm tin tưởng, liên tục mấy ngày liền bao vây tấn công phòng tuyến quan trọng bên ngoài Tế Nam ở Cự Bình thành, trong lúc nhất thời thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc, chỉ sợ không tới nửa tuần Cự Bình tất nhiên sẽ thất thủ, đến lúc đó Duyện Châu đã nguy rồi.
Chủ tướng quân Tào Hạ Hầu Uyên bao đêm trăn trở, khi Lữ Bố để cho phía đông của phòng tuyến Duyện Châu trở nên tồi tàn như thế, hôm nay lại thêm quân đội của tl, chỉ sợ Sơn Dương một khi không ngăn nổi đường tiến công của quân Trương, bị tấn công đột ngột, như vậy Duyện Châu có nguy cơ lung lay, toàn bộ phòng tuyến đều có khả năng sụp đổ.
Nhưng cung may, quân Tào đã kịp thời đánh bại Lý Thúc, Quách Tỷ ở Hoằng Nông, thu lại Lạc Dương và Hàm Cốc.
Vốn Lý Thúc biết Cổ Từ dựa vào quân Tào binh tướng dũng mãnh, không bằng đầu hàng đi. Nhưng Lý Thúc giận dữ, ngược lại muốn giết Cổ Từ, Cổ Từ thấy Lý Thúc bại thế đã thành, ngày đêm trở về quê nhà. Ngày tiếp theo quân tào thống lĩnh quân áp trận, Tào Nhân bên trái, Tào Hồng bên phải.
Ba cánh quân Tề đánh ra, Lý Thúc, Quách Tỷ đại bại, trốn về phía tây, vào rừng làm cướp, quân lính đầu hàng vô số.
Sau đó quân Tào lại giết loạn tặc Hồ Tài, Lý Nhạc, thu hồi lại vùng lân cận Sơn Dương của Hoàng Cân.
Lúc này quân Tào uy chấn vang lừng, Trung Nguyên khiếp sợ.
Khi nhận được công văn báo về của Hạ Hậu Uyên, quân Tào dừng lại ý định tiến quân vào Trường An, Hiệp đế lui về Hứa Đô, ý định quay trở về chi viện cho Duyện Châu.
Những cố vấn hoặc liên tiếp khổ gián, tin rằng thời cơ đang ở trước mắt thừa dịp cố gắng hết sức.
Quân Tào suy nghĩ tính toán, lệnh cho Lý Điển thống lĩnh hai vạn binh mã quay trở về viện binh cho Đông A, Tế Nam, nhất định không phải chết. Chính mình dẫn mấy vạn đại quân tiến công vào Trường An, quyết phân cao thấp vớiTrương Tề.
Lúc này đại quân của Mã Đằng đã xuất quân đi Tần Xuyên, binh mã hơn hai vạn võ công cao cường, muốn đoạt lấy quận, ý định hoàn toàn gián đoạn đường lui của Trương Tề.
Sau đó không đợi quân tấn công về phía Trường An, muốn một miếng ngoạm luôn Trương Tề.Trương Tề cũng không yếu thế, liên minh cùng với Mã Đằng đại chiến quân Hàn Toại chiếm thành Hán Hưng, phản lại Mã Siêu.
Đang lúc hai phe phái giằng co, ba vạn binh sĩ của Trương Lỗ bỗng nhiên xuất binh, đánh về phía Trầm Lĩnh, cùng với Mã Đằng tấn công hai mặt quân Trương Tề.
Trong lúc nhất thời quân Trương Tề bốn bề giáp địch, nhiều trận tác chiến, Trường An có nguy cơ lao đao.
Trương Lãngở Giang Đông, thừa dịp Trung Nguyên phân tranh đại loạn, chia ra bảy đường, ý định san bằng Sơn Việt, mở rộng khai thác ở Giang Nam.
Lần xuất binh này, thuyết phục chiêu hàng là chủ yếu, xúc tiến hòa bình dân tộc, nếu như không được thì chém giết.
Một vạn quân do Cao Thuận cầm đầu tiến về phía Vu Hồ rồi về phía hồ Phàm Dương, trợ giúp ở phía đông thái thú Bành Tài, Lý Ngọc, Vương Hải và toàn bộ Sơn Việt, tiêu diệt các quân Sơn Việt ở hồ Phàm Dương.
Cánh quân thứ hai do Lăng dẫn đầu, vượt qua cùng Chiết Giang, tấn công gần biển và vào toàn bộ các phần Sơn Việt tông thịnh.
Cánh quân thứ ba do Tương Khâm thống lĩnh, giành lấy cùng Tứ Xuyên.
Cánh quân thứ tư do Trần Võ thống lĩnh, chinh phạt An Hồng Minh, tiến công lên toàn bộ vùng Sơn Việt.
Cánh quân thứ năm do Chu Thái dẫn đầu, Hám Trạch là tham mưu, dẫn một vạn quân tiến về phía Kê Sơn đồng thời toàn lực chi viện cho KêThái Tông toàn lực.
Cánh quân thứ năm do Thái Sử Từ làm chủ, Từ Vi là tham mưu, dẫn một vạn rưới quân chinh phạt vùng quận Ngô ở Sơn Việt.
Cánh quân thứ bảy do Luyện Quang làm chủ tướng, dẫn một vạn binh xuất chinh về phía Đan Dương.
Cánh quân thứ bảy thanh thế toàn lực xuất phát, đi về tất cả các chiến tuyến.
Trương Lãnglại lần nữa tuyển thêm Hắc Ưng Vệ, hai trăm quân từ tuyền về từ Hoằng Nông,Trương Lãngthu được lượng lớn binh khí. Không khỏi băn khoăn về đặc thù của binh khí, khiến cho hai trăm binh mã của mình mang theo toàn bộ vũ khí hoàn toàn mới chế tọa, ngòi nổ cỡ liên hoàn, kính viễn vọng, đạn sương mù…
Sau đó lại lệnh cho Yến Minh một lần nữa mở rộng tuyển quân, hơn nữa sắp xếp công tác tình báo….
Tiếp theo thương lượng với Quách gia thay đổi khả năng chiến trận mới.
Lại điều các nhân thủ thủ công từ các nơi đến, tiến vào doanh trại của quan phủ, chính thức giám chế và sản xuất ra các kỹ thuật tiên tiến.
Về mặt chế độ, Trương Lãngkhá đau đầu, may nhờ có Trương Chiêu, Cố Ung và các cao thủ bên trong quản lý. Nhưng Trương Lãnghiểu đạo lý triều đại được giành bởi trận chiến súng đạn, hiểu được các quan tướng binh mã, hơn nữa điều động một trường học về quân đội phải trải qua mức hổ phù.
Đang lúc tình hình nội chính Trương Lãngkhí thế ngất trời, từ thành Mạt Lăng, Đan Dương truyền ra tin tức chán nản, Luyện Quang xuất chinh Đan Dương, chỉ thắng được trận đầu, những trận sau liên tiếp bị đẩy lùi bại ở Sơn Việt.
Đến đây Trương Lãngquyết định thân lĩnh binh tướng, bình định quân Đan Dương ở Sơn Việt.
Nhưng từ cuối thời nhà Hán đại loạn, thiên hạ rung chuyển, Lệ thuộc Tập Châu quận Đan Dương. Hai bên huyện Y Châu là nơi ngụ cư của cư dân Sơn Việt, chịu nhiều áp bức. Trương Lãng từ khi đưa quân về Giang Đông, vẫn không ngừng loạn lạc. Tuy rằng Thái Sử Từ, Cao Thuận nhiều lần dấy binh, hơn nữa đánh bại đối phương, nhưng lại không thể đem dân chúng Sơn Việt rời khỏi núi. Từ lâu rồi, tộc Sơn Việt càng thêm sinh ra sự bất ổn trong lòng, bốn phía đứng lên phản kháng.
Sơn Việt ở trong Giang Nam, dựa vào Đan Dương Y, ở giữa Lương Châu. Bọn chúng lợi dụng địa hình núi đồi hiểm trở, chiếm lĩnh xu thế, địch tiến ta lui, địch lui ta tin. Lại thêm người Sơn Việt vốn dũng cảm chiến đấu, vì vậy Luyện Vinh bại trận liên tiếp, đành chịu báo cáo lên Trương Lãng.
Khiến cho Trương Lãng đau đầu đó là Y, Tập hai châu Sơn Việt, không giống những địa hình Sơn Việt khác, một mình chiến trận, hơn nữa còn thêm liên minh phát lời thề, môi hở răng lạnh cùng nhau chi viện quân, không ngừng tụ tập gây chuyện ở mọi nơi, đoạt lấy Hương Lâm.