Phong Lưu Thánh Vương

Chương 304: Kịch chiến La Phách Hưng!



Sau khi ra khỏi hang động của Mạnh Tử Hùng, Lý Hàn tính đi tìm những con mồi mới nhưng đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về một hướng, chỉ thấy trên một đỉnh núi gần đó có một bóng người ngồi xếp bằng, ánh nắng ban mai chiếu xuống, tạo thành một cái bóng chói mắt.

Ở bên cạnh hắn, có một thanh trọng kiếm dựng đứng, một cỗ ngạo khí kinh người phóng lên cao, bồng bềnh tận trời.

Nhìn thấy bóng người trên đỉnh núi, ánh mắt Lý Hàn trở nên chăm chú.

- Ta cũng rất ghét những tên phản bội nên cuộc chiến lúc nãy ta không xen vào và cũng đã tính thả ngươi đi nhưng nhiệm vụ của tông môn nên........mạng của ngươi, ta thu!

Trên đỉnh núi, bóng người mặc áo đen chậm rãi cúi đầu, dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lý Hàn ở phía dưới, thanh âm của hắn thản nhiên, nhưng tràn đầy sát khí.

- La Phách Hưng!

Lý Hàn nhìn chằm chằm bóng người áo đen ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, sự lạnh lùng bắt đầu lan tỏa trong mắt hắn, theo như Hoàng Phong nói, người giết nhiều đệ tử Thập Linh Tông nhất chính là La Phách Hưng hắn!

- Đem linh khí thu người sống giao ra đây, ta có thể cho ngươi chết toàn thây!

Trên đỉnh núi, La Phách Hưng chậm rãi đứng lên, một cỗ khí thức vô cùng mạnh mẽ theo đó lan tỏa ra xung quanh, giống như là thủy triều lên xuống, gào thét lao tới chỗ Lý Hàn.

- Ngươi nghĩ ngươi có đủ sức để giết ta à?

Khí tức chèn ép ập tới, thân hình Lý Hàn khẽ run lên, sau đó ngang nhiên ngẩng đầu, nói một cách lạnh lùng.

- Ngươi đừng nghĩ ta ngang hàng với tên Mạnh Tử Hùng kia!

La Phách Hưng cười nhạt, khí thế toàn thân hắn bắt đầu tăng cao, chấn đến bụi đất quanh thân bay lên, cuối cùng dừng lại ở cảnh giới Địa giai tam trọng thiên trung kỳ.

- Muốn giết ta, vậy hãy thể hiện bản lĩnh thực sự xem nào!

Thanh âm của Lý Hàn lạnh lùng, hai bên đều đã xé rách da mặt nên không gì để nói nữa, chỉ còn một chữ " Chiến!".

- Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, vì sao Liệt Kiếm Môn ta đứng đầu ngoại vực!

La Phách Hưng cười lạnh, hắn vung tay một cái, Linh lực màu vàng cường hãn tuôn ra, trực tiếp tạo thành một cự chưởng khổng lồ bằng Linh lực, to hơn 10 trượng, nó xé rách không khí, lao ầm ầm tới chỗ Lý Hàn.

Cự chưởng lao tới, giống như núi cao đập xuống, tiếng nổ đì đùng vang lên liên tục, lá khô trên mặt đất bị chấn thành bột phấn chỉ trong nháy mắt!

Linh Địa Cảnh, đã có thể ngưng tụ lực lượng thành hình, linh lực trong cơ thể có thể thoải mái biến thành bất kỳ hình dáng nào, uy lực của nó hơn xa so với linh lực thời Linh Thiên cảnh!

- La Phách Hưng, ngươi không khỏi quá đề cao mình rồi!

Lý Hàn ha ha cười cười, một quyền chém ra đón đánh.

Bành!

Chưởng quyền hai người chạm nhau, một cỗ ba động cực kỳ mạnh mẽ đột nhiên bộc phát, tiếng va đập cực lớn như là sấm sét, chấn động khiến bùn đất xung quanh sôi trào, cây cối thì thi nhau ngã đổ!

- Hửm!

Nhìn thấy Lý Hàn có thể dễ dàng đỡ được một chưởng của hắn, trong mắt La Phách Hưng hiện lên một chút kinh ngạc. Mặc dù một chưởng lúc nãy không phải là toàn lực của hắn nhưng nó cũng không phải một thứ mà Linh Thiên Cảnh viên mãn có thể dễ dàng chống đỡ.

Xem ra hắn đã có chút xem thường người trong thiên hạ rồi!

Trong khi La Phách Hưng kinh ngạc vì thực lực của Lý Hàn thì Lý Hàn sau khi đỡ được một chưởng của La Phách Hưng, hắn liền phóng lên không trung. Linh lực toàn thân hắn vận chuyển đến cực hạn rồi hắn tụ tập vô số kim linh lực vào bàn tay, ngưng tụ thành một bàn tay màu vàng kim, ẩn chứa sức mạnh vô cùng.

- Kim Sát Chưởng!

Hắn đẩy mạnh Kim Sát Chưởng!

Tên chưởng pháp như ý nghĩa, kim quang như có linh tính, thét gào một tiếng kinh thiên động địa, ầm ầm xẹt qua giữa không trung lao tới chỗ La Phách Hưng!

- Hừ, ánh sáng đom đóm!

Nhìn thấy Kim chưởng đang lao tới, La Phách Hưng hừ lạnh một tiếng xem thương nhưng ánh mắt của hắn trở nên nghiêm túc, hắn bàn tay đưa ra, Kim linh lực nhanh chóng hình thành trong lòng bàn tay.

- Kim Đài Trấn Ma Chưởng!

Kim quang chói mắt lan tỏa khắp bầu trời, sau đó ngưng tụ thành một cái kim đài ( bệ vàng) chừng 10 trượng, rồi ầm một tiếng, không khí nổ tung, đánh tới Kim Chưởng của Lý Hàn.

"Ầm!"

Trên bầu trời, kim quang óng ánh chợt hóa thành vạn đạo kim quang lan xa, tiếng nổ ì ùng như sấm liên tiếp truyền ra.

"Phá!"

Kim quang bạo xạ, ánh mắt La Phách Hưng đột nhiên trở nên lạnh lùng, kim đài đang ngăn cản kim chưởng, đột nhiên nổ đùng một tiếng, biến thành hư vô.

Khi kim đài và kim chưởng nổ tung, Lý Hàn liền bị chấn lùi lại phía sau vài bước, trên mặt hiện lên chút tái nhợt, không hổ là người của tông môn mạnh nhất ngoại vực, lần so tài này thì Lý Hàn là người chịu thiệt.

- Chết đi!

La Phách Hưng thì không hề hấn gì nhưng hàn mang trong mắt La Phách Hưng càng đậm, hắn quát một tiếng chói tai, kim đài vừa bị phá vỡ liền lập tức lập tức xuất hiện trở lại rồi lao tới đập mạnh xuống đầu Lý Hàn, thanh thế giống như là sắp đập nát Lý Hàn thành một đống thịt bầy nhầy vậy.

Kim quang bao phủ trong phạm vi 10 trượng, tránh cũng không thể tránh nên Lý Hàn chỉ có thể chống đỡ.

Lần này hắn điều động hỏa linh lực trong thân thể hội tụ thành một lửa nhỏ trôi nổi trên tay trái rồi mạnh mẽ đánh về phía Kim đài.

Ngay khi ngọn lửa nhỏ của Lý Hàn sắp va chạm với Kim đài của La Phách Hưng thì Lý Hàn nhẹ giọng nói:

- Bạo!

ẦM ẦM ĐÙNG....

Tiếng nói của Lý Hàn vừa dứt, âm thanh dữ dội khủng bố vang vọng đất trời, ngọn lửa nhỏ như quả bom được kích nổ, vô số linh lực bạo tạc mà ra, tạo thành một làn sóng trùng kích, đập thẳng vào kim đài, kình phong sắc bén tàn sát bừa bãi, đánh nát luôn kim đài! Thậm chí uy lực của chiêu thức này còn kinh khủng đến mức cả ngọn núi mà La Phách Hưng đang đứng cũng phải sụp xuống!

La Phách Hưng lập tức phi thân lên không trung, trên mặt hắn hiện lên vẻ kinh sợ, hắn hiển nhiên là không ngờ tới, chiêu thức của Lý Hàn lại có uy lực đến bực này.

Nhưng mà loại khiếp sợ này chỉ hiện lên trong nháy mắt rồi lập tức bị vẻ tham lam che mất, với uy lực cỡ này thì linh kỹ này ít nhất cũng phải là Địa cấp sơ giai, nếu hắn có thế chiếm được, cho dù không dùng được nhưng xuất ra đấu giá hoặc dâng lên cho tông môn, dù kiểu nào thì hắn cũng sẽ chiếm được nhiều chỗ tốt.

- Ngươi thật đúng là một thiện tài đồng tử đối với ta mà, ngươi yên tâm, linh bảo kia và linh kỹ này cộng thêm tính mạng của ngươi, ta đều thu!

La Phách Hưng cười lạnh nói rồi hắn vung tay một cái, trọng kiếm đang nằm dưới đất liền phóng lên, bay vào trong tay hắn, thân kiếm chấn động, một luồng kim quang sắc bén theo đó tuôn ra dữ dội, kim quang tràn ngập cả một vùng trời.

- Tiểu tử, trước khi chết, có thể nhìn thấy sự lợi hại của Liệt Kiếm Quyết của Liệt Kiếm Môn ta, ngươi chết cũng có thể nhắm mắt!

Tay cầm trọng kiếm, La Phách Hưng giống như một chiến binh dũng mạnh có thể sát thần, khí tức cuồng ngạo xông thẳng lên trời.

Nói thật ra, La Phách Hưng cũng không muốn vận dụng Liệt Kiếm Quyết đối phó với Lý Hàn, bởi vì hắn tự cao tự đại cho rằng, tuyệt chiêu bực này chỉ khi nào giao thủ với những cường giả có thực lực cao hơn hắn, những kẻ khác không xứng!

Nhưng hắn cũng chẳng ngờ được, chỉ một tên Linh Thiên Cảnh Đại Viên Mãn, cũng có thể sống sót dưới mấy lần tấn công của hắn. Điều này cũng khiến cho La Phách Hưng tự phụ không thể nào chịu nổi.

Cho nên, hắn bắt buộc phải dùng tới sát chiêu chân chính! Ngoài ra, hắn còn muốn nhanh chóng giết Lý Hàn để chiếm lấy linh khí chứa người sống và linh kỹ Địa cấp, nếu để lâu thì lỡ có người phát hiện ra thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối vô cùng.

Liệt Kiếm Môn nổi tiếng vì kiếm nên khi trọng kiếm vừa đến tay, khí tức của La Phách Hưng liền tràn đầy vẻ sắc bén bá đạo, hắn lành lạnh nhìn chằm chằm vào Lý Hàn, không nói nhiều lời, thân kiếm chấn động, đánh tới Lý Hàn.

- Liệt Kiếm Quyết - Toái Thiên!

Ầm!

Trọng kiếm vũ động, linh lực xung quanh La Phách Hưng giống như bị chấn nổ, tạo thành một luồng kim quang khổng lồ dài hơn 10 trượng, giống như một con mãng xà mang theo uy thế đáng sợ, nhắm ngay đầu Lý Hàn đánh tới.

Với tốc độ của luồng kim quang kia, Lý Hàn không thể nào tránh được nên hắn đành phải lấy công làm thủ, một thanh kiếm tam giai liền xuất hiện trên tay, hắn thở sâu một hơi, linh lực trong đan điền gào thét lao ra, quán nhập vào trong thanh kiếm trên tay.

Ong ong!

Khi cỗ linh lực cường đại đó chui vào, thanh kiếm khí đó cũng chấn động, phát ra tiếng ong ong, dường như có dấu hiệu tuột khỏi tay Lý Hàn.

Lý Hàn nắm chặt chuôi kiếm, bỗng nhiên vũ động, quang mang đỏ đậm giống như hồng thủy lao ra, nhanh như tia chớp ngưng tụ lại, hóa thành một con cự mãng (rắn lớn) khổng lồ dài hơn 10 trượng!

- Thiên Lân Kiếm Pháp, Mãng Lân Kỹ!

Linh kỹ Huyền cấp thượng phẩm!

Đây chính là tuyệt kỹ vang danh của tông chủ Thập Linh Tông - Lê Thái Bảo!

Màu đỏ khởi động, tràn ngập chân trời, ánh mắt Lý Hàn co lại, linh lực trong cơ thể vào lúc này bị vận dụng tới mức tận cùng, vung trường kiếm trong tay ứng chiến.

- Ầm!

Trường kiếm rung động, con cự mãng đỏ đậm vào thời khắc này thoát ra khỏi kiếm khí, mang theo một cỗ ba động cuồng bạo và sắc bén, xẹt qua phía chân trời, ầm ầm chạm vào Kim Mãng!

Trong thời khắc này, linh lực gào rú, núi cao run rẩy!

Cơn lốc linh lực đáng sợ, ngay lúc này với một khí thế dời non lấp biển điên cuồng thổi quét qua, trong phạm vi mười trượng, tất cả cây cối đều bị đánh bay, trong thời gian ngắn ngủi, nguyên khu vực này liền trở nên trống trải lạ thường.

Hưu!

Kim quang đỏ rực tràn ngập chân trời, một thân ảnh từ trong đó phi ngược ra, rơi mạnh xuống giữa núi rừng, giữa đường làm gãy rất nhiều cây to, cuối cùng mới từ từ dừng lại.

Phốc xích!

Người rớt xuống đất, chính là Lý Hàn, sắc mặt của hắn lúc này khá tái nhợt, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi. Không hổ là đệ tử của tông môn đứng đầu ngoại vực, thực lực của La Phách Hưng hơn hẳn Địa giai tam trọng thiên bình thường khác.

Ở giữa không trung, một đạo thân ảnh cũng bị đánh lui ngược lại, có điều khi cước bộ lùi khoảng mười bước, hắn mạnh mẽ quát một tiếng, trọng kiếm trong tay xoay mạnh giữa không trung, mới có thể đứng vững lại, tuy rằng nói cơ thể đứng vững, nhưng vẫn có một luồng kình phong phá thể cường mãnh mà ra, khiến cho một mảnh núi đá phía sau đối phương vỡ vụn ra.

- Hảo tiểu tử!

Sắc mặt La Phách Hưng lúc này có vẻ tái mét, bàn tay nắm chặt lấy cự kiếm. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía thân ảnh của Lý Hàn ở nơi xa, hắn không ngờ tới rằng đối phương lại khó giải quyết đến như vậy, thậm chí cho dù là sau khi hắn sử dụng đến Liệt Kiếm Quyết, vẫn có thể ngoan cường chống trả đến mức này.

Hắn vốn rất tự phụ, tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân mình trong tay một tên tiểu tử chỉ là Linh Thiên Cảnh viên mãn có được kết quả như thế này, vì thế hôm nay, bất luận như thế nào, hắn đều phải giết cho bằng được Lý Hàn. Nếu không thì võ đạo của hắn sẽ bị ảnh hưởng và sinh ra tâm ma không thể nào xóa bỏ, nếu như vậy thì tương lai phía trước của hắn sẽ ảm đạm vô quang!

- Ta đây muốn biết ngươi hôm nay rốt cuộc có thể đỡ được bao nhiêu chiêu của ta? Liệt Kiếm Quyết - Liệt Địa!

La Phách Hưng nhìn Lý Hàn lớn tiếng quát, trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự lạnh lẽo và sát ý kinh người.

Oanh!

Tiếng quát vừa dứt, trọng kiếm trong tay La Phách Hưng lại rung lên, thân ảnh nhanh chóng phi tới, người kiếm hợp nhất, hóa thành một luồng sáng màu vàng cắt ngang trời, đem theo một luồng kiếm khí sắc bén vô cùng bá đạo, điên cuồng hướng về phía Lý Hàn.

Những nơi kim quang lướt qua, dưới mặt đất, trực tiếp bị nứt ra thành những cái hố sâu, giống như có một con giao long dữ tợn, lăn lộn dưới nền đất.

Hắn nhất định phải giết được Lý Hàn, một phần vì tâm cảnh của hắn, một phần vì những biểu hiện hôm nay của Lý Hàn để hắn biết rõ, người này vẫn là sớm ngày diệt trừ vẫn tốt hơn, nếu không thì, tên này ngày sau e rằng sẽ là một phiền phức lớn.

Nhìn vẻ kim quang đang lao đến, Lý Hàn biến với lực lượng hiện giờ của hắn không chịu nổi đòn này nên bây giờ chỉ có thể liều mạng!

Thiên Ma Giải Thể!

Tế!

Trong nội tâm Lý Hàn bạo rống, bành bạch, lục phủ ngũ tạng giống như bị một thanh đao nhọn tới tới lui lui cắt vài hồi, lập tức hư toái nát hơn một phần ba, nhưng tới tương ứng, lực lượng của hắn bỗng nhiên tăng vọt!

Ngay lập tức, hắn liền điều hỏa linh lực trong thân thể, điên cuồng truyền vào trong thanh kiếm trên tay, sắc mặt hắn đỏ bừng, lớn tiếng quát:

- Thiên Lân kiếm pháp - Ngư Lân Kỹ!

Nói rồi hắn huy động trường kiếm trong tay, ngay lập tức trên thanh kiếm vào thời khắc này liền bộc phát ra ánh sáng đỏ đậm, sau đó ngưng tụ thành một con cá lớn khổng lồ màu đỏ tươi!

Cá lớn vảy đỏ gầm thét rồi dữ tợn lao tới kim quang đang phóng đến, không chút thương tiếc hung hăng trút xuống mũi nhọn của thanh trọng kiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.