Phong Lưu Thánh Vương

Chương 49: Động lòng!!!



Nếu hắn muốn biến toàn nữ nhân của Lý gia trở thành nữ nhân của hắn thì điều đầu tiên hắn phải làm là biến Tần Liên thành người phụ nữ của mình, nghĩ đến thế thôi thì cảm thấy vô cùng kích thích vì mặc dù hai người không phải mẹ con ruột nhưng nếu tính ra thì hai người là mẹ con nuôi nên quan hệ loạn luân này rất kích thích và tà ác. Nhưng làm sao biết Tần Liên thấy nữ nhân của hắn mới là vấn đề, hắn nghĩ ngợi một lát rồi nghĩ ra một cách. Chẳng phải có câu " nữ nhân ba mươi như lang, bốn mươi như hổ " sao, Tần Liên năm nay cũng hơn ba mươi tuổi và nàng lúc này đang ở độ tuổi ham muốn tình dục rất cao, cộng thêm đã thủ tiết hơn mười năm rồi nên hắn dám chắc ngọn lửa tình dục trong lòng nàng rất lớn nên việc hắn cần làm là kích thích để cho ngọn lửa ấy được giải phóng thì hắn có thể biến Tần Liên thành nữ nhân của hắn rồi. Nghĩ tới đây thì hắn mỉm cười nhưng hắn biết chuyện này phải làm từ từ nếu không thì sẽ bị phản tác dụng. Lý Hàn đứng dậy, tắm rửa và thay quần áo rồi hắn đến phòng ăn. Đến phòng ăn thì hắn thấy tam nữ, hắn tiến tới hôn chào buổi sáng các nàng rồi hỏi:

- Mọi người đâu hết rồi?

- Tần Liên tỷ thì chưa tới còn bọn nhỏ thì đã ăn xong rồi.

Bạch Ngọc Sương đáp, Lý Hàn gật đầu rồi ngồi xuống bàn đợi Tần Liên mới dùng bữa. Một lát sau thì Tần Liên đến và ngồi xuống rồi tất cả cùng nhau dùng bữa, Lý Hàn sau khi dùng bữa xong thì hắn đi chợ để bán số linh thảo hắn thu nhập được trong khi đi tu luyện. Lý Hàn lên sơn mạch chừng hai tháng, thu được hơn hai trăm gốc linh dược. Ngoài trừ linh thảo nhị giai và tam giai để bản nhân và nữ nhân của mình dùng thì số còn lại thì hắn bán hết. Đến Linh Dược đường, tiếp kiến hắn vẫn là lão giả lần trước.

- Vị thiếu gia này không biết cần linh thảo loại nào, hay là có linh thảo bán ra cho bổn điếm?

Lão giả hỏi Lý Hàn.

- Ta đến bán linh dược.

Lý Hàn đi thẳng vào vấn đề.

- Vậy không biết số linh dược thiếu gia muốn bán là linh dược gì?

Lão giả hỏi.

- Ông xem đi rồi biết.

Nói rồi hắn dốc ngược túi trữ vật của mình xuống, từng ngọn linh thảo như mưa rơi xuống đất khiến cho lão giả phải hết hồn. Đổ xong thì hắn hỏi lão giả:

- Lão giả, giúp ta xem một chút những linh thảo này trị giá bao nhiêu kim tệ!

Lão giả nghe vậy liền nói:

- Xin thiếu gia chờ chút, số lương linh thảo này quá nhiều nên cần chút thời gian để kiểm khê rồi mới đưa ra giá tiến được.

Lý Hàn gật đầu, ngồi xuống ghế đợi.Lập tức có thị nữ bâng trà lên cho hắn dùng, còn lão giả cộng thêm hai người nữa bắt đầu kiểm khê số linh thảo nằm trên mặt đất. Một khắc sau thì lão giả đó mới đến trước mặt Lý Hàn nói:

- Một trăm gốc linh thảo nhất giai sơ cấp được 108 gốc, năm mươi gốc nhất giai trung cấp, ba mươi sáu gốc nhất giai cao cấp. Tổng cộng được 32000 kim tệ, giá như vậy có được không?

Lý Hàn nhẹ gật đầu, giá tiền này rất hợp lý. Thấy Lý Hàn gật đầu thì lão giả nói:

- Vậy thiếu gia đợi một lát, để ta đi lấy tiến cho thiếu gia.

Lý Hàn gật đầu, thấy Lý Hàn gật đầu thì lão lập tức rời đi. Một lát sau thì lão quay lại, tên tay lão cầm một tấm tinh tạp màu vàng. Lão đến trước mặt Lý Hàn nói:

- Tiểu ca, tiền của tiểu ca đều nằm trong này. Chỉ cần dùng tấm tinh tạp này chỉ cần có chi nhánh của Linh Dược Đường thì tiểu ca đều có thể rút tiền được. Với lại, tấm tạp tinh này đại diện cho thân phận khách quý của Linh Dược Đường, về sau đến Linh Dược Đường chúng ta mua sắm linh thảo tất cả có thể ưu đãi giảm giá 90%, còn có thể tính gộp điểm tích lũy lại, nếu Tiểu ca giao dịch nhiều ở Linh Dược Đường thì còn có thể thăng cấp, chiết khấu sẽ thấp hơn.

- Ah.

Lý Hàn nhàn nhạt lên tiếng, nhận lấy tạp rời khỏi Linh Dược Đường.

- Ba vạn kim tệ ah, hiện giờ ta cũng là người có tiền rồi.

Lý Hàn nhìn tấm tạp tinh một lát rồi ném vào nhẫn trữ vật của mình. Rồi hắn đi dạo một lát rồi quay về nhà, về đến nhà thì hắn lại chui vào phòng để tu luyện để củng cố căn cơ. Hắn cứ tu luyện đến khi trời tối thì hắn đi an tối, ăn tối xong thì hắn kéo ba nàng vào phòng để đàm đạo nhân sinh. Không biết hắn đàm đạo kiểu gì mà khiến cho ba nàng, ai cũng phải hét lên. Hai canh giờ sau thì hắn ra khỏi phòng, đến phòng Tần Liên. Hắn gõ cửa, một lát sau Tần Liên ra mở cửa. Thấy người tới là Lý Hàn thì nàng ngạc nhiên hỏi:

- Hàn nhi, có chuyện gì à?

- Mẫu thân, con muốn ngủ cùng người.

Nói rồi hắn không đợi nàng trả lời đã vào phòng, Tần Liên nghi hoặc nhìn hắn nhưng cũng không đuổi hắn ra mà đóng cửa lại. Vào đến phòng thì nàng thấy Lý Hàn đã nằm trên giường nàng, thấy nàng thì hắn nói:

- Mẫu thân, ngủ ngon.

Nói xong thì hắn nhắm mắt lại. Tần Liên thấy vậy liền bó tay đành phải mặc kệ hắn. Nàng đi tắm và lấy đồ ngủ để thay, đồ ngủ của nàng là một bộ đồ kín đáo. Thật ra nàng có sở thích là đi ngủ không mặc đồ nhưng hôm nay Lý Hàn lại ngủ chung nên nàng mới mặc đồ ngủ. Sau khi lau khô tóc thì nàng leo giường, nằm bên cạnh Lý Hàn mà chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, Tần Liên mơ thấy dương v*t của con trai đang cắm vào trong thân thể mình khiến cho nàng vừa thoải mái vừa sợ hãi, cũng có một loại cảm giác kích thích mãnh liệt. Loại cảm giác kích thích này ngày càng mạnh hơn, Tần Liên dần dần trở nên không kìm chế được, trong giây lát cơ thể nàng cứng đờ,cảm giác sảng khoái khi đạt đến đỉnh phong sau đó làm nàng giật mình tỉnh dậy.

Sau khi tỉnh lại, Tần Liên phát hiện bản thân mình khoát một chân lên trên người con trai hơn nữa bản thân còn liều mạng uốn éo vòng eo để bên dưới của hai người không ngưng va chạm nhau. Cảm giác sảng khoái vừa rồi là từ chỗ này tới sao, TầnLiên mắc cỡ xém chút nữa không dám mở mắt ra, vụng trộm liếc con trai một cái thấy hắn đang còn ngủ say, nàng lúc này mới yên tâm nhẹ nhàng nhúc nhích cơ thể xoay người lại. Nàng cảm giác ở giữa hai chân nhớt nhớt khó chịu bèn ngồi dậy nhìm xuống dưới thì thấy quần của mình đã ướt đẫm làm sắc mặt của nàng trở nên đỏ ửng. Sau đó, nàng lặng lẽ bước xuống giường cố gắng chống cơ thể đang như nhũn ra đi vào phòng tắm tắm rửa.

Trở lại phòng ngủ, Tần Liên nhìn khuôn mặt còn có chút non nớt của con trai mà ngẩn người, trải qua chuyện hôm nay thì nàng biết mình đã có một cảm giác đặc biệt với Lý Hàn. Loại tình cảm đặc biệt này làm cho lòng nàng rối loạn, nàng không dám suy nghĩ nữa sợ con trai biết sẽ coi thường người mẹ này nên nàng muốn cắt đứt thứ tình cảm này. Nàng nhìn Lý Hàn một lát rồi quyết định không ngủ nữa mà tu luyện, đến sáng thì nàng phải đi họp với các trưởng lão để bàn quy định của cuộc tỷ thí sắp tới. Lúc nàng họp về thì nàng thấy Lý Hàn đang trò chuyện với Bạch Ngọc Sương nên tính tới để nói chuyện với hắn, khi nàng sắp đến gần bọn họ thì nàng nghe được một chuyện khiến phải trốn đi. Bạch Ngọc Sương hỏi:

- Lý Hàn, chàng đêm qua đi đâu vậy.

Nghe Tô Ánh Lan hỏi vậy thì Lý Hàn nói thẳng:

- Đêm qua, ta ngủ cùng với mẫu thân.

- Chàng ngủ cùng với Tần Liên tỷ? Chàng nói thật đi, có phải chàng đang âm mưu làm chuyện gì với Tần Liên tỷ phải không?

Bạch Ngọc Sương không hổ là nữ nhân ở bên cạnh Lý Hàn lâu nhất, nàng biết rõ ý định của Lý Hàn

- Qủa không hổ là nữ nhân của ta. Đúng vậy, ta yêu Tần Liên và muốn biết nàng ấy thành nữ nhân của ta.

Lý Hàn nghe nàng nói vậy thì mỉm cười nói

- Cái gì, chàng muốn mẫu thân của mình thành nữ nhân của mình.

Bạch Ngọc Sương kinh ngạc hỏi. Thấy nàng thất thố như vậy thì hắn tính phân bua nhưng kịp nói gì thì nàng đã nói:

- Vậy chàng mau biến Tần Liên tỷ thành nữ nhân của mình đi.

Nghe Bạch Ngọc Sương nói vậy thì đến lược Lý Hàn phải kinh ngạc, hắn tưởng nàng phải phản đối mới đúng chứ. Thấy hắn kinh ngạc thì nàng cười khanh khách nói:

- Chàng kinh ngạc cái gì, chuyện biến mẫu thân thành nữ nhân của mình thì đâu phải là chuyện hiếm. Chỉ cần chàng có thực lực thì chàng muốn làm gì thì làm sẽ chẳng ai nói được chàng. Vậy chàng cần bọn thiếp trợ giúp không?

Nghe vậy thì Lý Hàn đã hiểu ra, ở thế giới này mọi chuyện đều được giải quyết bắng nắm đấm. Nắm đám ai to hơn thì người đó là người có quyền, nếu người không phục thì đánh đến khi nào ngươi phục thì thôi. Càng lúc hắn càng thích thế giới này rồi. Hắn lắc đầu, nói:

- Không cần, mọi chuyện cứ để ta lo. Đi thôi, giờ chắc các nàng đã nấu sáng xong rồi.

Nghe hắn nói vậy thì nàng gật đầu hiểu ý. Cả hai cùng nhau bước về phòng ăn, sau khi cả hai đi khỏi thi Tần Liên đi ra. Lúc này trên mặt nàng đã đỏ ửng, nàng tưởng chỉ có mình mới có tình cảm cấm kỵ này nhưng không ngờ Lý Hàn cũng có. Nàng quyết định rồi, nàng sẽ sống theo con tim mình vì sống trên đời không biết khi nào sẽ ra đi nên hãy cứ sống theo cách của mình, cần gì phải để ý tới ánh mắt của người khác chứ. Nhưng nàng cũng muốn xem Lý Hàn làm cách nào biến nàng thành nữ nhân của hắn nên nàng sẽ không thổ lộ tình cảm của mình trước.

Đến phòng ăn, nàng vẫn cứ nói chuyện bình thường với Lý Hàn. Cứ tối đến thì Lý Hàn sẽ qua phòng nàng ngủ, dĩ nhiên là hắn đã làm cho tam nữ thỏa mãn rồi mới rời đi. Còn Tần Liên thì đồ ngủ của nàng càng lúc càng mỏng dần, thậm chí có lúc nàng chỉ mặc yếm và quần lót mà ngủ cùng với Lý Hàn. Mặc dù cả hai đã hiểu tình cảm của đối phương nhưng không ai lại muốn chọc thủng tờ giấy mỏng đó, mọi việc cứ như thế cho đến ngày cuộc tỷ thí giữa các gia tộc diễn ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.